Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1 : ....

Tiểu thuyết gốc · 3953 chữ

Cô Bé Nàng Ơi

1) Vụ Việc Con Bé Qua Ở

Cuối năm lớp chín , tôi cố hết sức ôn thi để bước vào ngôi trường cấp ba lớn nhất cái thành phố này .

Và cũng không uổng công cho tôi là điểm tôi dủ lọt thẳng vào trường đó ,và tôi sẻ vinh dự đi học với cái ý nghĩa , năm nay ta lên cấp ba rồi ta lớn rồi , ta nhìn lại bọn nhóc choi choi lớp tám chín , rồi chép miệng .

Còn bây giờ tôi đang ngồi trên bàn ăn mà mặt mày tái xanh vì cái vụ phản đối cho con bé con gái của bạn mẹ tôi qua ở cùng khi ba mẹ tôi và ba mẹ nó đi công tác ở bên xa lắc lơ hình như là Hàn .

Tôi phản đối mà bị ba mẹ la rầy cả mấy ngày , sau mấy ngày thấy rầy không ăn .

Ba mẹ đành chuyển sang dịu hiền , lại qua vài ngày ba mẹ tôi càng tức với cái sự cố chấp của tôi , thế là hai ông bà lại chửi từ sáng đến chiều.

Tôi nghe mà mắc mệt nên đành đồng ý , trong bữa cơm tôi đồng ý mà ba mẹ tôi vẫn nhìn chằm chằm mình , tôi hít hết hơi dài cam đảm như cảm tử quân nói .

-Nhưng con có một điều kiện .

Thấy tôi đồng ý có lẻ ba cũng xuôi theo , ba chép miệng nhai miếng cơm trong miệng hỏi

-Điều kiện gì .

Mẹ tôi cũng đồng tình nhìn tôi .

-Con muốn ... hai đứa con phải ở riêng khu vực nó ở nước nó , con ở nước con.

Tôi vừa nói xong mặt lại cứng đơ khi ba mẹ nhìn tôi như nhìn thằng bệnh nào đó .

Sau đó ba tôi phì cười quên cả nuốt cơm .

-Không lẻ mày nghĩ nó làm gì mày sao mà còn nước này nọ .... thôi ăn đi rồi ngủ mai tao bảo nó dọn qua mốt tao đi làm rồi .

Mẹ tôi nói xong ăn cơm .

Tối đó tôi nằm thao thức trên giường , cả cái lúc nhỏ đến giờ tôi nói thật tôi chưa đến nhà mấy con bạn gái , chứ đừng nói nay lại ở một mình với một đứa .

Tối đó tôi chả ngủ ngon chút nào .

Ra nhà thì thấy ba mẹ tôi đi đâu rồi đó , mà tôi chả để ý đến nhà có gì mới không .

Cả ngày hôm đó tôi cũng chỉ đọc sách rồi lại chơi với con Bạch , con Bạch là con cún nhà tôi , nó trắng mơn mởn nhìn như cục bông gòn , cả nhà cưng nó lắm .

Tối đó lại như những tối bình yên khác tôi được lên giường ngủ sớm.

Tôi lại trằn trọc không ngủ được suy nghĩ mông lung về hình dáng con bé chuẩn bị tới .

2) Những Ngày Sau Đó

Vâng và tất nhiên hôm sau tôi thức dậy muộn tới chín tám giờ biết ba mẹ đi làm rồi đi công tác rồi , tôi nghĩ tối con bé kia sẻ đến nên đành dọn qua cái nhà .

Nhưng tôi lại trố mắt khi đi xuống bếp .

Trong nhà có trộm à , nhưng sau đó tôi liền lắc đầu tôi nhận ra con bé trạc tuổi tôi .

-Ơ ơ ..... chào .... tôi nói ấp úng khi con bé quay qua nhìn tôi cười

Để tôi tả cho các bạn nghe nhá :

Nó có mái tóc dài hơn bờ vai chút , da thịt trắng nỏn , đôi mắt to tròn , hàm răng khểnh một cái nhìn càng thêm đẹp .

Nhưng lúc đó tôi làm gì có cái tâm tư mà thưởng thức .

Có lẻ vì ngại tôi tọt vào nhà tắm vệ sinh cá nhân , sau đó lại ra ngoài , kiếm cái tô chuẩn bị làm mì gói ăn .

-Êy êy bạn gì ới , làm gì đó .

Ở nhà trên giọng trong trẻo vọng xuống .

Tôi nghe giọng ngập ngừng , có lẻ nó cũng ngại như tôi rồi .

-Lấy mì ăn ....bạn ăn không mình làm nè .Tôi nói hắt lên lại .

-Mình .. Mình nấu cho bạn ở trên này luôn rồi .

Tôi trố cả mắt quên cả cất tô mò lên nhà trên thấy hai tô mì đã để sẵn tôi mừng rơn .

"Đỡ phải làm "

Tôi nhìn nó , nó nhìn tôi .

-ừm ăn đi...đi Tôi nói sau đó không ngại mà ăn hết tô của mình , no nê .

-Để mình rửa bát!

tôi giật cái bát từ tay nó sau đó đi ra bồn rửa chén rửa úp đàng hoàng tôi lại quay lên đọc sách .

Đọc sách mà tâm hồn tôi quẳng đâu không đọc mà chả lọt chữ nào

Tôi tự hỏi không biết con bé làm gì ở dưới , sau đó tôi lại đoán mò có lẻ nó coi tivi chăng .

Tôi ra nấu cơm trưa , nó cũng có vẻ rành nấu ăn, nó nấu vài món đơn giản bữa ăn hôm nay tôi cảm thấy còn ngột ngạt hơn cả hôm qua khi chỉ có tiếng đũa gắp mà thôi .

Tôi ăn một mạch lại rửa chén rồi lên phòng đóng cửa .

Chiều đó tôi nhức đầu nghĩ hết mọi cách để nói chuyện với nó cho đở ngại .

Và tất nhiên cậu Bạch ngồi nhìn tôi với ánh mắt như "Thằng này mọi hôm mày tưng tửng ngồi chải lông cho tao suốt , nay sao lại thừ ra đó "

Tôi chỉ vuốt qua lông cho con Bạch sau đó quyết định xuống nhà nấu cơm canh cho cả hai .

Có lẻ là vì tâm trí mười lăm tuổi nên tôi có cái cảm giác bảo vệ và chăm sóc cho người xung quanh .

Không thấy con bé đâu cả nên tôi đành lủi thủi vào nhà bếp .

Tôi bắt nồi cơm lên sau đó lại kiếm ít cây rau cải trong tủ lạnh , lôi ra nấu món canh .

Rồi lại lấy thịt kho xong .

Tôi lau quét nhà tới mãi tối mịt rồi mà chả thấy con bé đâu cả .

Tôi lại ngồi chờ nó .

Chờ mãi tới tám giờ hơn tối mà nó chưa về tức quá tôi ăn một mình luôn , sau đó khóa cửa rồi leo lên giường phòng mình đánh một giấc .

Tất nhiên tôi ngủ chả biết mây trời gì nữa .

Sáng hôm sau tôi lại thức dậy , lại nghe tiếng ti vi bật ở dưới nhà .

Nghĩ chắc chắn là con bé về rồi nên tôi chạy xuống , vừa nhìn thấy nó tôi la oai oái ngay .

-Êk tối qua cậu đi đâu mà không về hả ?

Con bé hình như đang bận rộn với đồ vật gì của nó trên bàn phòng khách , phòng khách nhà tôi cũng khá tốt, có một cái tivi đối diện tivi là một bộ bàn ghế , mà bộ bàn ghế đó lại quay lưng về phía cửa thông nhà bếp và cầu thang .

Nó quay lại nhìn tôi sau đó nở nụ cười tươi như hoa .

-Mình đi ra ngoài với mấy đứa bạn có chút việc .

Nghe nó nói mà tôi cứng cả họng không biết phải nói gì thêm đúng rồi nó đi với bạn mình có gì mà quản nó .

Nhưng vẫn cay vụ hôm qua tôi nấu ăn mà nó không ăn tôi tức muốn chết kể ba mẹ tôi cũng mới được tôi nấu cho ăn vài lần nhé .

Tôi tính quay ra nói " Sao tối qua không về ăn , làm mình nấu mệt lắm"

Nhưng con bé có vẻ hiểu ý liền nói khi tôi chưa mở miệng .

-Hôm qua mình xin lổi không về để bạn nấu ăn thừa .Hôm sau mình sẻ báo nếu không về .

Tôi im luôn rồi đi rửa mặt vệ sinh cá nhân .

Rồi ra nấu hai bát mì bưng ra cả hai đứa cùng ăn , có vẻ là vì sáng ngán ngẩm hay nhìn con bé nó ăn như mèo mà tôi chán kinh khủng .

Ráng lắm mới nuốt được nửa gói mì rồi thôi , nghĩ buâng quơ một hồi tôi đang ngồi ngửa cổ ra sau ghế mà bật dậy .

-Ờm gặp hôm qua tới giờ mà mình không biết tên bạn . Tôi tin nó có thể hiểu ý tôi .

-Mẹ Lâm không nói cho Lâm tên của Ngọc à ?

Cách trả lời thật đặc biệt , có lẻ là câu hỏi cũng là câu trả lời .

Biết tên tôi bắt đầu chìm vào im lặng vì chả biết nói gì .

Và tất nhiên mọi sự sẻ diễn ra như hôm qua nếu như buổi chiều đó không có tiếng thét kinh hải từ phòng con Ngọc vang ra .

-Sao bắt cóc à .Hay ma ....

Tôi đang đọc sách bên phòng lật đật đạp cửa phòng phóng qua phòng con Ngọc phòng nó cách tôi có một gian thôi nên nhoáng cái tôi đã tới nơi .

Với tư thế hiên ngang không sợ trời chả sợ đất tôi hất tung cánh cửa phòng nó , và nhảy vào phòng .

-Cái gì , cái gì ....? tôi hỏi liên tục hai lần nhưng sau đó liền đứng hình trước hình ảnh , con Ngọc đang ngồi trên bàn học màu hồng của nó mà nhìn chằm chằm vào cái màn hình máy tính của nó.

Nó đang nhìn vào màn hình , vẻ mặt hứng thú , mà tôi nhìn rỏ ở trên là tên một bộ phim ma cực kỳ nổi tiếng cũng rất đáng sợ .

Nó ngồi nhìn lâu lâu đến đoạn con ma xuất hiện nó lại thét lên điếc cả tai .

Có vẻ nó chưa biết tôi vừa đạp văng cửa phòng nó ra vì nó đang đeo tai nghe .

Tôi đành lủi thủi đi ra ngoài .

Nhưng khi về phòng tôi lại lăn ra cười bò .

Không hiểu sao Ngọc nó sợ ma mà còn đằng đầu đi coi làm chi , mỗi lần nghe nó thét thì tôi lại cười lăn trên sàn , để con Bạch nhìn tôi lắc đầu .

Tôi nổi máu văn chương , dù lần đầu làm thơ tôi cũng muốn cho nó một bài cho vui .

Định bụng tối đó sẻ đọc cho nó nghe .

Tất nhiên tôi vẫn nấu ăn cho nó , cả chiều nó không xuống nhà .

Mà tối tới khi tôi kêu nó mới mở cửa ló đầu ra ngoài rồi chấp nhận đi xuống ăn cơm .

Nó đi sau tôi mà cứ nhìn xuống cầu thang rồi nhìn ra sau lưng .

Dọn cơm xong ăn tôi nhớ cái cảnh con Ngọc sợ hãi , mặt nó rất dễ thương , mà mỗi lần la hét là như sắp khóc tới nơi , tôi ăn mà cứ hí hì với hụ hụ .

Làm con Ngọc nghi nghờ , nó nhìn tôi rồi nheo mày , có lẻ sau một lúc không chịu nổi nó hỏi .

-Lâm có gì mà cười quá vậy .

Biết cơ hội quăng thơ tới tôi ngồi lại nghiêm trang nhìn Ngọc , vẻ mặt như đại sự cần bàn .

Làm con Ngọc nó cũng nghiêm trang theo tôi .

-Bà biết tôi vười việc gì không.

Tôi hỏi một câu vô nghĩa nhưng vẫn giữ vẻ mặt đó .

-Không mới hỏi chứ biết hỏi chi , ông hay nhỉ .

Nó nhíu mày .

-Đây tôi có bài thơ đọc đi đọc lại vẫn thấy hay bà nghe không .

Ngọc có vẻ khá hứng thú :

-Ông đọc nghe thử .

Tôi bắt đầu ngồi thẳng lưng .

-E hèm ... .tôi đọc nhé .

"Nàng ơi nàng à .

Sợ mà còn coi .

Thét la rân nhà .

Có mà hàng xóm .

Nó ném chổi chà ."

Đọc xong tôi lại lén lén nhìn qua con Ngọc thấy hai má nó phù ra , mặt thì đỏ chót .

Nhìn thì dễ cưng thật nhưng tôi cảm thấy cái sát khí giết người ở đâu đây , không chần chừ tôi nhảy lên sau đó chạy tót lên phòng .

Nhìn thấy con mồi bỏ chạy Ngọc cũng dí theo .

Cái dép con gấu đi trong nhà bị nó ném bay vun vút qua bụng tôi .

May mà nó không dính .

Tôi chạy lên phòng đóng chặt cửa ở bên trong cười hi hí mặc kệ ở ngoài nó đập cửa rầm rầm .

tối đó tôi kệ nó , nhưng tới khuya nó lại gõ cửa vào phòng tôi .

May là tôi còn thức tôi đã quên bén việc lúc nãy nên mở cửa ra .

Vừa mở cửa ra tôi liền bị choáng mặt ù tai .

Con Ngọc nó thụi cái gối vào mặt tôi nó rồi nó đẩy tôi vào phòng sau đó nó đạp tôi té lên giường đánh túi bụi , tôi chỉ nằm đỡ biết mình chọc nó hơi quá ai lại đi chọc việc sợ ma chứ con gái sợ ma là bình thường mà , con Ngọc đánh đã hình như nó nghĩ chưa đủ nó lấy cả đôi tay nắm vai tôi lắc lên xuống .

Choáng cả thân .

Tôi nằm thừ ra cho nó đánh bằng gối giờ tới lắc đầu .

Sau một hồi mệt mỏi , cuối cùng nó cũng chịu tha , nhưng nó không về mà nó ngồi lại trên giường tôi .

Tôi tỉnh lại nhìn nó .

-Này đánh đủ rồi sao không về ik.

con bé vẫn ngồi im.

Nhưng miệng nó lí nhí tôi vẫn nghe rõ .

-Mình ... Mình sợ .......

Tôi nghe nó nói như sắp khóc mà thương .

Thế là tối đó ma xui quỷ khiến tôi cho nó ngủ chung và nó đuổi tôi xuống đất với lý do , con trai phải galang.

Thật ra lúc đó tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn chả biết "GALANG" là cái quái gì nhưng tôi vẫn xuống dưới đất ngủ.

để rồi sáng hôm sau dậy đau nhức cả người .

Tất nhiên các tối sau không có vụ đó nữa nó ngủ phòng nó qua vài tháng tôi với nó có vẻ thân thiết hơn nhiều lắm rồi .

Nó thích nhất màu Hồng , và các con gấu bông , và con Bạch nhà tôi bị nó lôi ra nựng miết , nó sợ sâu , sợ kinh khủng ,có khi còn hơn cả ma í chứ .

và tất nhiên càng thân thì càng nhiều bí mật tiết lộ hơn .

Một tối cúp điện nhà tối thui tôi đốt đèn cầy lên phòng nó , thấy nó ngồi co ro rại một góc nước mắt lăn dài trên má .

Tôi lại nhìn nó sau đó hỏi han .

Hóa ra nó sợ bóng tối , với nó kể chuyện nó tôi nghe .

Nó xưa nay ít khi ở với ba mẹ lắm do ba mẹ công tác suốt , ba mẹ tôi mới chỉ đi công tác vài lần nhưng vài lần này làm tôi buồn muốn chết , bất chợt tôi thương cho nó , nó nói nó rất cô đơn , nó rất buồn nó ít thời gian có hơi ấm gia đình .

Tối đó tôi an ủi nó sau đó về phòng mình nằm trằn trọc suy nghĩ xa xăm .

Sau hôm đó tôi không chọc nó khi nó coi mấy phim hàng sẻng nữa , rồi tôi lại để ý lúc nó cười đẹp đẹp lắm đẹp làm tôi ngất ngây .

Tối lại tôi hay nghĩ tới nó .

Con Ngọc nó không vậy nó vẫn như vậy chả có biểu hiện gì cả .

Rồi có mấy hôm cúp điện nữa , tôi vẫn tâm sự với nó, rồi lại buồn chung với nó .

Mấy tối đó nó lại than sợ rồi qua phòng tôi ngủ để rồi sáng dậy tôi đau nhức cả người .

Vì nằm dưới đất .

3)Hàn Kết .

mọi việc sẻ diễn ra mãi như vậy nếu con bé nó không rủ tôi tới sinh nhật nó .

Ngọc tự tổ chức sinh nhật của nó khi ba mẹ nó ở bên Hàn gọi về .

Tôi cũng là người nhận được lời mời của nó .

Cả ngày hôm đó nó tất bật chuẩn bị ở nhà hàng nào đó , nó bí hiểm dấu nhẹm tôi .

Tôi lựa một bộ đồ khá xoàng xĩnh mà tôi cho là có vẻ đẹp .

Với bộ đồ đó , tối tôi đi với Ngọc tới nhà hàng nó đặt.

Sẻ vui vẻ mải nếu không có sự kiện Tôi với con Ngọc đi trên đường tới bộ mọi hôm nó vẫn đi xe nay đi bộ có vẻ chả ai nhận ra đến tôi chả nhận ra nữa là nó mang một cái quần rin , dài vừa đủ hết chân nó , nó mang một cái áo trắng bên trong là hình một con nhóc vẽ chi bi có đôi cánh trắng nhìn xinh lắm .

Bên ngoài khoác cái áo khoác dài tận đùi .

Tôi đi bên cạnh mà cứ ngắm nó mãi quả thật nó rất đẹp .

Tôi với nó đến nhà hàng nhưng chưa vào cổng tôi đã ngừng lại khi bên trong truyền ra tiếng nói chuyện khá lớn .

-Con Ngọc được cái có tiền chả được gì .

Không biết nói ai nhưng tôi vẫn niếu con Ngọc đang trong đà đi vào lại .

-Suỵt .... im nghe thử .

Tôi biết con Ngọc cũng nghe và nó sẻ im lặng .

-Ờ tao cũng nghĩ vậy ba mẹ nó giàu mà đi miết, nó ngu quá toàn cống tiền cho mình ăn chơi , tối nay nó làm sinh nhật lớn thật lại ăn ngon nữa chứ .

Tôi biết chắc đang nói Ngọc tôi nhìn qua thấy con Ngọc cuối đầu xuống .

Tôi biết có lẻ nó cũng buồn lắm

-Thằng Cường mày tán con Ngọc gần được chưa mau rồi bòn tiền nó cho tụi mình ăn chơi .

Con bé nào nói xổ ra làm tôi tức điên thay Ngọc tôi tính đi ra nhưng con Ngọc kéo lại lắc đầu nguầy nguậy nên đành thôi .

Tôi dẫn nó đi dạo một vòng rồi mới quay lại .

Trên đường đi chả ai nói ai câu nào cả .

Tất nhiên buổi sinh nhật đó rất vui vẻ Ngọc vẫn cười với bạn bè nó như thường , chả biết nó mời từ cấp một hay sao mà có gần vài trăm mống chứ chả chơi tôi chỉ ngồi một góc nhâm nhi mấy món trên bàn .

Ăn xong tới mục ca hát .

Con Ngọc cũng bị lôi lên hát một bài .

Với thằng nào đó , nó hát hay lắm nghe mà mềm cả lòng.

Nhưng cái đáng nói là màn sau đó .

Màn mà con bé được thằng hát chung học đòi , quỳ xuống nắm tay , con bé .

- làm người yêu anh nha . Ngọc ngó thằng kia sau đó nhìn qua cả nhà hàng kiếm tìm gì đó .

Và ánh mắt nó dừng ở tôi .

Nãy giờ nghe bọn ngồi bên nói " Thằng Sơn hát với Ngọc hay ghê hén mày ."

Tôi biết ngay và gét cay đắng thằng này .

Thấy Ngọc nhìn tôi tôi lắc đầu con Ngọc như nghe theo tôi.

-Tụi mình còn nhỏ ....

Ngọc chưa nói xong mà thằng kia đã bảo .

-Không tụi mình đã có thể....

-Đồng ý đi .....

Nó nói sơn hào hải vị , đại chiến đông tây , Cùng núi tận Biển , chu du tứ hải , cộng thêm bọn ngồi ở dưới vổ tay hô đồng ý đi .

Làm Ngọc chưa biết nói gì tôi thấy con bé run run .

Tôi đành len về phía sân khấu cái đội nhạc cụ cũng đã đứng im nhìn cảnh này , các lão lớn tuổi lắm rồi , nhưng có lẻ vẫn nhìn ra thằng nhóc này nói gì mờ ám .

Tôi leo lên khán đài như đấu võ vừa lên tôi liền lao lại thằng Sơn một đấm vài mặt nó .

Tôi hiền thì hiền , nhưng cấp hai vẫn phá như quỷ đó đánh nhau tôi đánh với bọn trong lớp quài ngán gì bọn này .

-Mày với mấycon bạn mày nói gì tao với Ngọc nghe rồi , bòn tiền quái gì .

Nhân lúc nó ôm mặt con Ngọc trố mắt tôi nói rồi đạp cho nó mấy cái tất nhiên là thằng Sơn có phản kháng nhưng nó vẫn yếu hơn tôi bị tôi đập cho nhừ tử.

Tôi nhìn con Ngọc nó trả tiền quán hết rồi nên tôi nắm luôn tay nó kéo về .

Nó vẫn chưa hoàn hồn .

Nhưng khi đi cạnh tôi chạy ra tới cổng nó bắt đầu khóc thút thít lại đi thê. vài trăm mét nó khóc rống lên .

Tôi đang đi đến đoạn vắng nên kệ cho nó khóc.

Chả hiểu nó bị gì mà khóc lao lại ôm chầm tôi rồi cắn vào vai tôi đau điếng.

Tôi để nó cắn ứa cả nước mắt chứ chả đùa .

Một lúc hết khóc tôi đẩy nó ra.

-Cho Lâm xin lổi hư cả buổi sinh nhật .

Con Ngọc không nói gì nhìn tôi sau đó nó lại ôm tôi.

-Không hư , không có Lâm , Ngọc không biết làm sao.

Đáng lẻ phải hết đoạn tình cảm đã nhưng tôi nghe tiếng rú bô xe của bọn nào đó .

Rồi vài ánh đèn vàng đang đủi tới chỗ bọn tôi.

Vâng tất nhiên chạy đầu đoàn xe là thằng Sơn , và theo sau là bọn choi choi ngang tuổi tôi có lẻ là bạn nó .

Tôi nhìn rồin nắm tay Ngọc chạy ra trước tôi rẻ đường này quọe đường nọ để cho bọn nó dí ở sau tôi đẩy Ngọc vào một đống rác.

-Nằm im đó .

Có lẻ muộn nên đường vắng hoe

Ngọc cũng nghe lời tôi nằm im tại đó .

Còn tôi trước mắt ngỡ ngàng của nó chạy thẳng.

Tất nhiên tôi bị tụi thằng Sơn đánh cho nhừ xương , nhưng ít ra tôi vẫn bức được một đống tóc của nó , có lẻ cũng vài lần bứt

Tôi bị đánh đã chúng nó , lại bỏ về .

Một lúc tôi thấy trước mắt mình một bóng đen .

Bóng đen ôm tôi sau đó khóc nức .

Tôi vẫn chưa bị dấnh đến mức ngất tôi biết đó là con Ngọc tôi nó.

-Lâm à em thích anh .

nghe nó nói tôi đứng cả người .

Nhưng sau đó tôi xiết tay lại , ôm nó chặt hơn .

-Anh cũng thích em .

Tối đó tôi mất nụ hôn đầu đời và thân thể tàn tật , lết về nhà mà như leo lên đỉnh e ve rét.

Nhưng tối ngủ tôi thỏa mãn lắm .Ngọc ngủ chung với tôi,nó ôm tôi chặt cứng như sợ mất .

Tôi thấy trên mắt cô bé môi đều có nụ cười hạnh phúc.

-Em sẻ không cô đơn khi ba mẹ vắng nhà nữa đâu , không bị bạn bè chơi sỏ đâu , em có anh rồi , Cô Bé Nàng Ơi .

Cái tình yêu của tôi kéo dài đến khi bọn tôi cưới nhau .Đẻ con rồi làm ông bà .

"Tác phẩm : Cô Bé Nàng Ơi , 1 Chương, 3 Phần .

Nói về tình yêu lứa trẻ ngày này khi lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy và tình cảnh của những đứa bé nhà giàu nhưng thật sự thiếu thốn sự quan tâm của ba mẹ bạn bè , và biết đâu một ngày họ sẻ tìm ra chỗ dựa riêng của mình ."

"Kết thúc "

Bạn đang đọc Cô Bé Nàng Ơi sáng tác bởi SOKHades
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SOKHades
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.