Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Chú mèo đen

Tiểu thuyết gốc · 1742 chữ

“Này Tuấn Anh, dậy đi”

“Này!”

Một cú tát đau điếng vào má khiến Tuấn Anh tỉnh giấc, lấy tay ôm lấy một bên má đang đỏ rực đau đớn, Tuấn Anh quát lớn

“Chúng mày làm gì thế hả? Ai lại đi tát người ta trong lúc ngủ cơ chứ?”

Hai thằng bạn của Tuấn Anh nhìn nhau trợn tròn mắt sau đó quay qua Tuấn Anh rồi nói

“Bọn tao gọi mày đến khản cả giọng mà mày vẫn ngủ như chết. Mày biết bây giờ mấy giờ rồi không?”

Đưa mắt về phía cửa sổ, bầu trời vẫn còn âm u, Tuấn Anh thấy vậy liền thở dài đáp

“Chắc mới sáng sớm chứ gì?”

Nghe thấy vậy, Tùng liền ném cho Tuấn Anh chiếc điện thoại, anh bực dọc nói

“Sớm cái khỉ gì, gần tối đến nơi rồi. Mày không tin thì mở điện thoại ra mà xem”

Tuấn Anh cau mày khó hiểu rồi cũng mở điện thoại lên, đập vào mắt anh là con số chỉ 17 giờ 34 phút. Tuấn Anh há hốc miệng lắp bắp

“Cái, cái gì cơ? 5 rưỡi chiều á? Chúng mày đừng đùa tao”

Hải lắc đầu chán nản đáp

“Đùa mày thì cũng có được cái gì đâu, lần sau có ngủ thì biết đường mà dậy. Mày ngủ như thế làm bọn tao tưởng mày đi gặp tổ tiên rồi cũng nên.”

“Tao xin lỗi, chắc do tao mệt”

Thấy Tuấn Anh cúi đầu tỏ vẻ buồn bã, Tùng vỗ vai anh rồi nói

“Nếu biết lỗi thì tối nay mời bọn tao bữa nhậu đi”

Tuấn Anh mỉm cười vừa đi vào nhà vệ sinh vừa hỏi

“Thế chúng mày muốn ăn gì?”

Hải nhanh nhảu đáp

“Đôi ba con mực nướng với mấy cái chân gà nhé bạn yêu”

Sau khi Tuấn Anh rời đi mua đồ ăn được một lúc, Tùng cùng với Hải đang ngồi trên sofa trong phòng khách, vừa chơi game trên điện thoại vừa cười đùa vui vẻ.

“ Mày không canh rừng cho tao chúng nó sang cướp mất rồi, tao thọt rồi còn đâu”

“ Tao tưởng mày có cắm mắt nên không chú ý”

“ Thế thì chịu, thua rồi, đầu hàng đi”

“ Có mỗi con bùa xanh mà làm quá lên thế”

Trong khi những tiếng cười, tiếng cãi nhau vang lên không ngớt tại phòng khách, một vài âm thanh kì lạ bắt đầu vang lên từ phía nhà bếp. Đúng lúc đó, ván game vừa kết thúc, Hải đặt điện thoại xuống rồi vươn vai và anh nghe thấy những âm thanh đó, anh quay sang vỗ vai Tùng và sau đó ra dấu im lặng. Hải nói thì thầm

“ Tao nghe thấy tiếng gì trong nhà trong ấy mày ạ, nghe như tiếng dao đang cọ trên nền gỗ vậy đó”

Nghe thấy vậy, Tùng cũng nín thở vểnh tai lên nghe ngóng. Trong ngôi nhà yên tĩnh, từ phía gian nhà trong, những âm thanh ken két vang lên làm cho hai chàng sinh viên sởn cả tóc gáy.

Cả hai người yên lặng nhìn nhau gật đầu rồi đứng lên chậm rãi đi về phía tiếng động, càng đến gần phía nhà bếp cả hai càng chắc chắn đó là âm thanh của một vật gì đó sắc nhọn đang mài lên tấm gỗ.

Quay sang phía thằng bạn, thấy Tùng đang có vẻ lo lắng lắm, nuốt nước bọt, Hải đi lên phía trước cánh cửa bếp. Anh mở tung cánh cửa ra, anh trông thấy trong ánh sáng le lói từ ánh đèn bên ngoài, bóng một con mèo đen to lớn bật nhảy ra khỏi cửa sổ. Trước đó nó còn quay ra nhìn Hải với đôi mắt to tròn sáng rực kèm theo là tiếng gào thất thanh.

Giật mình, Hải ngã ngửa ra đằng sau, anh va vào Tùng khiến cả hai cùng ngã lăn ra đất. Tùng bị Hải ngã đè lên người, anh bực bội đẩy Hải ra rồi quát

“Mày làm sao thế hả Hải, sao tự dưng ngã ra sau”

Hải run rẩy lắp bắp

“Có, có con mèo đen to lắm mày ạ, nó, nó có đôi mắt to mà sáng lắm, nó còn nhìn tao rồi gào lên rồi nhảy ra khỏi cửa sổ, đáng sợ lắm mày ạ”

Tùng nghe thấy vậy liền cau mày, anh ngay lập tức chạy về phía cửa sổ rồi nhìn xung quanh. Toàn bộ chỉ có khung cảnh của mấy bức tường được bao bọc cao ngăn với nhà hàng xóm, không có con mèo nào cả. Tùng quay ra phía Hải vẫn còn đang thẫn thờ, anh nói

“ Làm gì có con mèo nào”

“Rõ ràng là có mà, nó còn to hơn con chó nhà tao nuôi nữa”_Hải vẫn đang cố gắng miêu tả con mèo cho bạn mình

Tùng thấy vậy thì anh thở dài rồi đáp

“Mày dở hơi ít thôi, xem phim ma cho lắm vào. Mày ra mà xem đi, cửa sổ bếp thông ra cái bức vách xung quanh 3 bức tường cao thế kia, con mèo nào mà trèo qua được”

Thấy Tùng nói vậy, Hải đứng lên rồi run rẩy đi về phía cửa sổ, anh đưa đầu nhìn qua cửa, quả thật, cánh cửa của phòng bếp được bao quanh bởi 3 bức vách ngăn giữa hai nhà rất cao. Mà trong khoảng trống đấy anh lại không thấy con mèo nào cả.

Hải vẫn cố gắng chỉ vào chỗ cạnh cửa sổ, anh nói

“Nhưng mà, rõ ràng là có con mèo nó ban đầu ngồi ngay tại chỗ này mà”

Tùng bỏ ra khỏi phòng bếp, anh nói vọng lại

“Xàm vừa thôi ông tướng, rảnh quá không làm gì thì đừng ảo tưởng linh tinh nữa, ra dọn chỗ bàn ăn đi, thằng Tuấn Anh nó về bây giờ”

Hải nghe theo lời Tùng và đi ra phòng khách dọn bàn ăn, anh đành chấp nhận những điều anh vừa thấy lúc nãy chỉ là ảo giác.

Khoảng 15 phút sau, Tuấn Anh đã về, trong tay anh là một túi bia và một túi đồ nhắm, nào là mực nướng, lạc luộc, gà quay. Ngay khi vừa thấy đồ ăn thì những suy nghĩ đáng sợ lúc nãy tan biến hết, cả ba cùng nhau ăn uống nhậu nhẹt no say.

Khi đồ ăn đã hết và những chai bia đã cạn sạch cũng là lúc cả ba người đều say khướt. Cả ba cứ thế mà nằm trên sofa và nền đất mà ngủ, những tiếng ngáy, thiếng thở toàn mùi cồn vang lên không ngừng trong màn đêm tĩnh lặng. Ngoài hai thằng bạn đang có vẻ ngủ rất ngon ra thì khuôn mặt Tuấn Anh đang nhăn nhó, mồ hôi ướt đẫm cả trán, anh đang gặp ác mộng.

Trong giấc mơ, Tuấn Anh thấy mình đang đứng trên hành lang tầng hai của căn nhà mới thuê. Anh nhìn ngắm xung quanh, khung cảnh này trông thật quen thuộc nhưng cũng thật xa lạ. Đang cố gắng để hình dung chuyện gì đang xảy ra, thì bất chợt, sau một cái chớp mắt, Tuấn Anh đã đứng trước cửa phòng của mình. Phía sau cánh cửa, từ bên trong phòng đang phát ra những âm thanh rên rỉ đau đớn của ai đó. Rồi bỗng nhiên một tiếng nghe như tiếng tát rất mạnh vang lên từ trong căn phòng cùng với tiếng chửi rủa của một người con gái

“Cái thứ đàn bà đĩ thõa như mày không đáng được sống”

Ngay sau đó là tiếng hét, tiếng khóc cùng với tiếng van xin của một cô gái khác

“ Em xin chị, em không biết, em bị lừa, chị tha cho em”

Nghe những âm thanh đau đớn đó vang lên, Tuấn Anh không kìm nén nổi đau thương cũng như tức giận. Anh nắm tay vào tay nắm cửa rồi cố gắng mở cửa cũng như đập cửa, anh gào lớn

“Ai đang ở trong đó? Mở cửa ra nhanh lên. Mở cửa ra!”

Mặc cho Tuấn Anh có gào thét hay đấm đá như thế nào, cánh cửa vẫn bất động như chưa có chuyện gì xảy ra. Rồi một tiếng quát rất lớn vang lên

“ Mày xin giết mày thì dễ chứ đừng xin tao tha cho mày! Chết đi con khốn”

“Em xin chị!!!”

Đi cùng với tiếng van xin như xé gan xé lòng, là âm thanh của một thứ gì đó vỡ vụn.

Ngay sau đó, cánh cửa phòng đột nhiên mở toang, làm cho Tuấn Anh đang đứng ngay sát vào cánh cửa bất ngờ ngã vào bên trong căn phòng.

Đập vào mắt anh là khung cảnh cực kì rùng rợn, một người con gái đang khỏa thân nằm bất động trên nền đất, máu từ trên đỉnh đầu cô tuôn ra không ngừng, mái tóc dài ướt đẫm máu đang che hết khuôn mặt cô. Đứng bên cạnh cô ấy là hai người, một nam một nữ, trong tay người phụ nữ kia còn đang cầm một chiếc bình hoa đã vỡ nát.

Còn chưa hết bàng hoàng về khung cảnh trước mắt, hai người đang đứng kia bất chợt quay phắt đầu lại về phía Tuấn Anh. Khuôn mặt họ trống trơn, chỉ có mỗi một chiếc miệng đang nhe hàm răng nhọn hoắt ra cười. Hai chiếc cổ bỗng lắc qua lắc lại rồi nghiêng về một bên trông giống như đầu của họ sắp rơi ra khỏi cổ.

Tuấn Anh giật mình hét lớn, anh bật dậy từ trong cơn ác mộng và đưa mắt nháo nhác nhìn xung quanh. Anh vẫn đang nằm trên sofa trong phòng khách, bên cạnh là hai thằng bạn vẫn đang thở phì phò vì hơi men.

Tuấn Anh đưa tay lên lau những giọt mồ hôi trên trán, anh thở phào nhẹ nhõm vì đó chỉ là mơ. Không thể nào lại có một vụ án mạng trong chính căn nhà mà anh và bạn vừa thuê được.

Rút điện thoại ra, đồng hồ đang chỉ 2 giờ sáng, Tuấn Anh mở một bản nhạc nhẹ rồi leo hẳn lên ghế sofa, đẩy Tùng ra một bên rồi anh cũng nằm xuống và rồi thiếp đi trong sự mệt mỏi.

Bạn đang đọc Cô gái trong lòng giếng sáng tác bởi DucAnh1903
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DucAnh1903
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.