Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bi kịch

Tiểu thuyết gốc · 2566 chữ

''Phong ấn đang suy yếu mong U Đô cử người đến cùng U Mông Linh Cốc củng cố lại Phần Tịch'' bên trong một canh nhà gỗ tộc trưởng U Mông Linh Cốc Hàn Hưu Ninh đang đứng trước thủy ngữ trao đổi cùng người U Đô đứng đầu bà bà

''U Đô lập tức cử người đến cùng U Mông Linh Cốc củng cố phong ấn'' bên kia tức khắc trả lời

Đúng lúc này một cậu nhóc tuổi chỉ khoảng 10 chạy tới

''Mẫu thân người cho hài nhi ra ngoài chơi một chút có được không?''

''Hàn Văn Khê ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi , con sau này sẽ...''

''Mẫu thân con đã biết rồi'' Hàn Văn Khê nghe mẫu thân khiển trách liền hoảng sợ bỏ chạy ra ngoài

''Văn Khê cẩn thận kẻo ngã''

''Thúc bá người yên tâm''

Văn Khê hớn hở chạy ra ngoài căn nhà tiến đến một cái hồ chợt một con hồ ly nhỏ được cậu bắt gặp

''Woa tiểu hồ ly thật dễ thương'' cậu liền đưa tay tiến tới bắt lấy tiểu hồ ly

''Đừng bắt ta'' tiểu hồ ly hoảng sợ vừa chạy vừa cất tiếng nói

''Một tiểu hồ ly biết nói'' Hàn Văn Khê thích thú liền đuổi theo

''Thụ gia gia có người muốn bắt con'' tiểu hồ ly cất tiếng nói thất thanh cùng lúc đó Hàn Văn Khê cũng kịp lúc bắt lấy nó

''Tiểu hồ ly ngoan'' Hàn Văn Khê đưa tay vuốt lấy bộ lông trắng toát mềm mại nhưng có một thứ gì đó sau lưng cậu làm cho tiểu hồ ly đang nằm trên tay phải sợ hãi nó rụt đầu vào trong lòng ngực Văn Khê

Văn Khê bất giác quay người lại liền đập vào mắt là một con gấu lớn đang hung hăng nhìn lấy cậu

''Aaaaaaaaaa'' Văn Khê hoảng sợ hét toáng lên

Liền một mạch bỏ chạy

''Tha cho ta'' Văn Khê vừa chạy vừa hét lớn nhưng đại hùng làm sao để cậu toại nguyện

Nó liền vồ tới khiến cậu ngã trên mặt đất lăn quay vài vòng

Văn Khê tột cùng hoảng sợ cậu lùi lại cố gắng đứng dậy nhưng hai chân lại chẳng nghe lời

Đại hùng gầm lớn cùng lúc vồ tới Văn Khê

''Nghiệt súc'' một thanh âm lạnh lùng vang lên

kèm theo đó là việc đại hùng dè chừng thối lui ba bước

Một chàng thanh niên mặc xiêm y trắng tóc buốt cao đi tới

Gấu lớn liền biết người này là kẻ khi nãy quát liền phẫn nộ lao tới như muốn xé xác chàng thanh niên

Chàng thanh niên nhếch môi cười lạnh xuất hiện trên tay chàng một viên hoa pháo trực tiếp ném tới gấu lớn

Chẳng kịp phản ứng gấu lớn bước đi loạng choạng trên mặt đất sau đó liền lão đảo chạy đi mất

''Ca ca cảm ơn vì đã cứu tiểu đệ'' Văn Khê hoàn hồn sau khi vừa đặt chân trên tử lộ cậu liền biết ơn chạy đến cảm tạ chàng trai

''Tiểu đệ đệ nhà đệ ở đâu sao lại gặp phải gấu lớn'' Chàng thanh niên hỏi

''Đệ là trốn ra ngoài chơi , thôn cốc của đệ ở đằng đó'' Văn Khê nói sau đó liền chỉ tay về phía sau lưng nơi thôn trang được phong ấn quay quanh không có một kẽ hở

''Thôn của đệ là U Mông Linh Cốc rất đẹp có phải không'' Văn Khê cười khúc khích đắc ý giới thiệu

''Thật đẹp'' chàng thanh niên cũng phải cảm thán một tràng

''Mẫu thân của đệ còn là tộc trưởng nữa đó sau này đệ sẽ thay mẫu thân đứng đầu U Mông Linh Cốc'' Văn Khê cười hớn hở nói nhưng khi nói đến đây cậu có chút buồn

''Tiểu đệ đệ , đệ có tâm sự sao?'' chàng thanh niên lấy làm lạ bèn hỏi

''Mẫu thân của đệ vì việc này mà không cho đệ ra ngoài chơi cũng thường không quan tâm đến đệ'' Văn Khê ủy khuất trùng trùng nói

Chàng thanh niên xoa đầu Văn Khê chàng ta nói :

''Không sao ta từ nay hằng ngày sẽ đến chơi với đệ để cho đệ không còn cảm thấy cô đơn có chịu không?''

"Có thật vậy không?" Văn Khê nghe thấy liền vui vẻ hẳn lên

"Chắc chắn"

"Chúng ta móc tay" Văn Khê đưa ra ngón tay nhỏ hướng đến chàng thanh niên

"Được , chúng ta móc tay" chàng ta đưa tay tới đón lấy tay Văn Khê cả hai cứ thế lập ra lời hứa

"À tiểu đệ đệ" chàng thanh niên bỗng quay sang nói

"Ca ca có chuyện gì sao?"

"U Mông Linh Cốc phong ấn trùng trùng làm sao mới vào được bên trong?" chàng ta nghiêm mặt hỏi

"Mẫu thân của đệ nói không phải tộc nhân sẽ không vào được U Mông Linh Cốc"

"Vậy đệ có thể mang ta vào không?" chàng thanh niên hỏi dồn

"Xin lỗi ca ca mẫu thân đệ không cho ngoại tộc vào U Mông Linh Cốc" Văn Khê cảm thấy có lỗi liền xị mặt không dám ngước lên nhìn chàng thanh niên

"Không sao đâu đệ đừng cảm thấy có lỗi" chàng thanh niên cười xoa đầu Văn Khê

"Trời đã sắp lặn đệ đi về nhà đây tạm biệt ca ca" Văn Khê đứng dậy tạm biệt chàng thanh niên

"Đây là pháo hoa ta dùng khi gặp thú dữ đệ giữ một ít sao này trong lúc cấp bách có thể lấy ra dùng" chàng ta dí vào tay Văn Khê một túi pháo hoa

"Đa tạ ca ca" Văn Khê hớn hở cầm lấy túi pháo hoa chạy về U Mông Linh Cốc

Chàng thanh niên bỗng dưng nở một nụ cười quái dị đi đến bên vực sâu nhìn xuống U Mông Linh Cốc

"U Đô - Phong Quảng Mạch tham kiến Hưu Ninh đại nhân cùng U Mông các vị'' Phong Quảng Mạch cúi người

''Theo như dự tính đáng lý ra ngươi đã đến cách đây 10 ngày'' Hưu Ninh nói

''Quảng Mạch lần đầu rời khỏi U Đô nên khó tránh lạc đường'' Quảng Mạch liền nói

''Thúc bá ngươi mau chuẩn bị phòng cho Quảng Mạch'' Hưu Ninh nói với thúc bá

Liền lập tức Phong Quảng Mạch được đưa ra sau nghỉ ngơi

''U Đô chẳng phải có hồ điệp tinh thông dò đường sao?'' Hưu Ninh nói

''Xem ra Phong Quảng Mạch là lần đầu đến nhân gian nên khó tránh vui chơi một phen chậm trễ là chuyện thường tinh'' Đại thúc kế bên cười nói

''Nói cho hắn biết 3 ngày sau lập đàn củng cố phong ấn'' Hưu Ninh để lại một câu nói liền cất bước đi ngay

Hàn Văn Khê từ khi cùng chàng thanh niên trò chuyện hằng ngày đều đến bên bờ hồ chờ đợi chàng ta đến nhưng hôm nay lại có một người khác Phong Quảng Mạch

''Huynh là người của U Đô'' Văn Khê nhìn người đang ngồi trên bãi đá liền chạy tới hỏi

''Dây chuyền của Du Chúc đệ là con trai của Hưu Ninh đại nhân sao?'' Quảng Mạch hỏi

''Đệ cũng có danh tánh tên của đệ là Hàn Văn Khê không phải con trai Hưu Ninh đại nhân'' Văn Khê nói

''Haha nơi này từ lâu không cho tộc nhân đi ra ngoài đệ gan thật ha'' Quảng Mạch cười cười

''Nơi này trăm năm yên bình ra ngoài dạo chơi một chút có sao đâu , nơi này chẳng phải không cho ngoại nhân vào sao? , a đệ biết rồi huynh là người của U Đô'' Văn Khê nói

''Ta cũng có danh tánh mà ta tên Phong Quảng Mạch'' Quảng Mạch nói

''Phong đại ca đừng nói chuyện đệ ra ngoài chơi cho mẫu thân đệ biết nha'' Văn Khê thấy thế liền kéo tay áo Quảng Mạch cầu khuẩn

''Được nhưng đệ phải cùng ca ca uống rượu trò chuyện'' Quảng Mạch cười phá lên đem bình rượu đang cầm trên tay đưa đến Văn Khê

''Mẫu thân không cho đệ uống rượu" Văn Khê e dè nói

"Ta không nói đệ không nói ai biết chứ , đệ không dám uống sao?" Quảng Mạch nói

"Có gì không dám" Văn Khê chụp lấy bình rượu liền đưa lên miệng uống một hớp lập tức vị cay của rượu làm cậu ho sặc sụa

"Khụ khụ" Văn Khê ho khan vài tiếng

"Haha" Quảng Mạch cười ha hả uống một hớp rượu

"Phong đại ca U Đô có vui không?" Văn Khê hỏi

"Không vui bằng nhân gian" Quảng Mạch cười rồi nói tiếp

"Từ nơi này đi mười ngày mười đêm sẽ tới được nhân gian ở đó có miếu lại có chợ phiên , có sông xa có thuyền lớn ban ngày xanh đỏ tím vàng ban đêm ánh lửa chiếu sáng đâu đâu cũng là người luôn đông vui náo nhiệt trống chiêng rền trời uống rượu cờ bạc còn được ngồi nghe hát xem kịch , vui không kể hết" Quảng Mạch nhắm nghiền hai mắt miệng cười kể ra hết về nhân gian

"Không ngờ ngoài kia vui tới như vậy , Phong đại ca khi nào củng cố phong ấn xong huynh nói với nẫu thân dẫn đệ ra ngoài chơi có được không" Văn Khê hứng thú đầy mặt liền nói

"Nhưng tới lúc đó ta phải về lại U Đô rồi" Quảng Mạch u sầu nói

"Huynh cũng là hằng ngày bị nhốt trong nhà sao?" Văn Khê nói

"Haha xem ra chúng ta đều là cùng cảnh ngộ mà" Quảng Mạch cười haha uống một ngụm rượu

"Đây" Quảng Mạch liền đưa bình rượu sang Văn Khê

Văn Khê không khách sáo đón lấy cả hai cùng nhau uống rượu trò chuyện đến tối cho tới khi Văn Khê đi khỏi chỉ còn một mình Quảng Mạch ở lại bờ hồ

Chợt điều không muốn đã xuất hiện Phần Tịch hung hãn rung động dữ dội rền trời tiếng kiếm ngân

Quảng Mạch bật dậy

Hưu Ninh bật dậy

U Đô bà bà bật dậy

Tử Dận Chân Nhân cũng bật người dậy đồng loạt nhìn về một điểm U Mông Linh Cốc

Bên trong tượng hình Nữ Oa đại thần chính là hầm băng nơi phong ấn hung kiếm

''Phải lập tức chấn phong'' Quảng Mạch nhìn lấy Phần Tịch sát khí toả ra ngập trời giờ đây đang hết sức rung động

''Chấn phong là việc hết sức quan trọng ngươi làm được không?'' Hưu Ninh hỏi Quảng Mạch

''Hưu Ninh đại nhân ta là Du Hàm U Đô nhất định sẽ làm được'' Quảng Mạch kiên định nói ý chí này làm cho Hưu Ninh cũng phải thán phục

''Được , chúng ta lập tức chấn phong'' Hưu Ninh gật đầu liền cùng Quảng Mạch tiến tới vị trí hai bên của Phần Tịch linh lực rót vào như suối nước lập tức củng cố phong ấn

Bên ngoài U Mông Linh Cốc

Khung cảnh nhộn nhịp vẫn như cũ người ra người vào sinh hoạt vẫn như thường ngày họ nào biết hung kiếm đang cự mình đang chực chờ phá phong ấn gây hại nhân gian

Chợt dị biến phát sinh hơn trăm người đeo mặt nạ quỷ từ trên cao nhảy xuống , phong ấn U Mông Linh Cốc đột nhiên mờ dần sau đó tan biến để lại hơn trăm người đang lao đến ý đồ cướp lấy Phần Tịch

Bọn họ ra tay tàn độc chém giết thôn dân xem họ như chó mèo không hề có nữa điểm nhân từ

''Các ngươi từ đâu đi tới U Mông chúng ta ý đồ là gì'' Đại Bá giận dữ quát lớn lên

''Cướp phần tịch'' người mặt quỷ lạnh lùng nói sau đó đại đao vung ra chém đến Đại Bá

Đại Bá cũng chẳng hề hoảng sợ ông trượng gỗ cầm chắt trên tay lao lên nghênh địch

Đao và trượng chạm nhau ầm ầm thế công dũng mãnh

Đại đao của người mặt quỷ chém ra , trượng của đại thúc đánh tới cả hai trong thế bất phân thắng bại

Người mặt quỷ xoay tay đại đao như vòng xoáy xoay vòng trên không trung khí lực khó gì sánh bằng

Đại Bá cũng làm ra hành động lão tay hóa quyền đầu đánh ra từng đạo khí lực trắng toát chống lại khí tức chết người vô tình của người mặt quỷ

Đại đạo chạm tới khí công cả hai ầm ầm như bom nổ cho tới lúc cùng nhau chôn vùi bên trong đống đổ nát khói bụi mịt mù lan toả tứ phương

Khói bụi dần tản ra

''Chết đi'' người mặt quỷ lợi dụng tình thế liền nhất kích tất sát tay hoá chưởng lực bắn tới đại bá

''Phụt'' một chưởng chạm vào thân người đại bá phun một ngụm máu triệt y văng ra xa

''Gia gia'' Văn Khê từ xa chạy tới hốt hoảng hét lên

Người mặt quỷ thấy được cậu liền vung chưởng tới lập tức khiến cậu bị đánh bay

''Văn Khê'' Đại bá phẫn nộ quát lên liền như hạc nộ lao đến người mặt quỷ

Nhưng đại bá làm sao có thể là đối thủ của người mặt quỷ một chưởng vung ra đại bá thổ huyết văng đi tắt thở tại chỗ

''Haha tiến vào trong'' người mặt quỷ bắt lấy Văn Khê sau đó liền tiến vào bên trong

''Thả ta ra''

''Thả ta ra''

''Hàn Hưu Ninh thôn dân đều đã bị bọn ta giết chết hết rồi ngươi khôn ngoan thì mau phá giải phong ấn giao ra Phần Tịch nếu không đừng trách ta giết con trai ngươi'' vác Văn Khê trên tay người mặt quỷ tiến đến nói với Hưu Ninh

''Thả nó ra'' Hưu Ninh phẫn nộ quát lớn

''Hy da'' Văn Khê tận dụng lúc người mặt quỷ đang phân tâm liền một cái cắn vào tay hắn khiến hắn đau đớn buông lỏng cậu ra

''Hừ'' người mặt quỷ lạnh lùng hừ một tiếng tay tụ lực bắn tới Văn Khê

''Hự'' Văn Khê trúng chiêu lập tức cơ thể mất hết sinh cơ rụt ngã trên mặt đất

''Văn Khê'' Hưu Ninh hớt hải kêu lên

''Giết'' người mặt quỷ ra lệnh những tên đeo mặt nạ khác liền xông lên ra tay

Quảng Mạch không cho bọn chúng đắc ý trượng cầm trên tay tiến tới chặn đứng đám người

Cuộc chiến giữa hai bên gây cấn hơn bao giờ hết

''Văn Khê , tộc ta hằng đời phong ấn kiếm này không thể để rơi vào tay bọn chúng mẫu thân chỉ có thể đưa Phần Tịch vào trong cơ thể của con mong sức mạnh ở trong Phần Tịch có thể cứu sống con'' Hưu Ninh đau đớn tâm can liền làm ra hành động lập tức sát khí Phần Tịch quay quanh người cậu như hạn nộ Hưu Ninh lập tức truyền linh lực đưa cậu ra ngoài.

--- Chúc các bạn có khoảng thời gian vv khi đọc truyện!

Bạn đang đọc Cổ Kiếm Kỳ Đàm sáng tác bởi khoikhoikj

Truyện Cổ Kiếm Kỳ Đàm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khoikhoikj
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.