Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Tiểu thuyết gốc · 1362 chữ

Một ngày nọ, nơi Hoàng Tuyền bỗng  xuất hiện một quỷ hồn kỳ lạ, y không có ký ức khi còn sống, cũng không biết vì sao mình đến đây, nhưng y có suy nghĩ của riêng y, dù vậy y vẫn ngẩn ngẩn ngơ ngơ đứng đợi trước cầu Nại Hà như một chấp niệm đã sâu. Ngay cả Diêm vương cũng không biết làm thế nào với y, Tam Sinh Thạch cũng không hiện lên ba kiếp nhân, quả, duyên của y. Diêm vương phá lệ đưa y đến Vọng Hương Đài, nhưng vẫn không nhìn thấy gì ngoài bỉ ngạn đỏ thắm hai bên bờ Vong Xuyên, kỳ lạ như vậy Diêm Vương đành phái người điều tra, rồi mới quyết định, mặc dù cũng không tra được gì. Dần dần, bóng dáng y trước cầu Nại Hà như điều dĩ nhiên...

~

Diêm Vương cho y một phòng ở tạm trong U Minh giới, tuy nhiên y không ở lại đó. Ở đó hầu hết là các oan hồn còn vương vấn hồng trần hoặc còn tâm nguyện chưa thực hiện nên chưa thể đầu thai, một số ít quỷ hồn vì phạm lỗi khi còn sống vì vậy bị giam vĩnh viễn nơi này, không thể nhập vào luân hồi.

Riêng y, y chỉ đứng phía trước cầu Nại Hà, hoặc đôi lúc y ngồi bên cạnh Tam Sinh Thạch tỏ vẻ muốn đợi ai đó.

Tương truyền khi còn sống, nếu như trong lòng còn vương vấn điều gì đó, hoặc có tâm nguyện muốn hoàn thành mà chưa thể thực hiện; thì khi chết đi, trở thành quỷ hồn sẽ một lòng muốn đi hoàn thành nó cho đến khi không còn vương vấn, oán niệm liền tan đi mới bằng lòng đầu thai kiếp khác, đó gọi là chấp niệm. Những quỷ hồn ở U Minh giới đều mang chấp niệm, y cũng vậy.

~

Một quỷ sai dẫn theo một hàng quỷ hồn bước lại gần đầu cầu Nại Hà, y liền tránh qua một bên nhường đường cho họ đi. Quỷ sai nọ chào y một tiếng, y gật đầu xem như đáp lại, quỷ sai tiếp tục đi qua cầu, quỷ hồn phía sau gã lần lượt đi theo, họ có ký ức của bản thân nhưng cũng không có suy nghĩ chỉ biết theo bản năng đi theo quỷ sai qua cầu Nại Hà tiến đến Vọng Hương Đài nhìn lại người thân, bằng hữu còn tại dương thế lần cuối trước khi uống canh Mạnh Bà và quên đi tất cả bước vào luân hồi, tiếp tục đầu thai đến nhân giới, cho dù có vào súc sinh đạo thì cũng vẫn muốn đầu thai chỉ vì chốn Hoàng Tuyền thê lương này họ không muốn ở lại. Y đưa mắt nhìn qua phía bên kia cầu, nhìn đến mảng bỉ ngạn đỏ rực diễm lệ bên bờ Vong Xuyên lại tiếp tục ngẩn người.

Bất giác đã qua ngàn năm y ở đây chờ đợi, y cũng không sợ khung cảnh tang thương đầy tử khí ở đây, ngày ngày chờ đợi mà vẫn không biết chờ ai hay đợi điều gì, y chỉ biết trong tâm y có điều gì đó thôi thúc y phải đợi ở đây, chấp niệm ngày một sâu, thời gian y ở đây ngày một nhiều. Có lúc, Diêm Vương gọi y đến hỏi y có muốn đầu thai không, người đứng đầu Minh giới này rất xem trọng y, vì y là một ngoại lệ - quỷ hồn lại có suy nghĩ riêng; dù vậy y vẫn không muốn luân hồi, y sợ mình sẽ bỏ lỡ thứ gì đó rất quan trọng, y không thể đi.

~

Dạo gần đây nhân gian có vẻ không ổn định, một bộ phận Yêu giới ngày càng lộng hành, đến nhân gian quấy phá con người, có nhiều khi còn làm hại tính mạng nhân loại. Xích Thố là một con thỏ tinh, toàn thân một màu đỏ rực vì một phần huyết thống của hỏa hồ ly, tu luyện gần năm trăm năm mới hóa thành người, hắn nóng vội muốn tu vi tăng cao mà thử luyện ma công thất truyền của bộ tộc, mà điều kiện tiên quyết để luyện ma công lại là máu người, còn là máu trinh nữ dưới 20 tuổi.

~

Thành Hàn Vũ, hơn mười năm nay luôn có thiếu nữ mất tích không phân biệt ngày hay đêm. Có người nói họ tự nhiên biến mất, cũng có người thấy họ bị người mang đi, nói chung không ai biết rõ họ đã đi đâu. Quan phủ địa phương dốc hết nhân mã tìm kiếm cũng không tìm được một chút dấu vết nào. Dân chúng sống trong lo sợ, đặc biệt là những nhà có con gái mới lớn, cố gắng dấu con trong nhà, không có chuyện quan trọng không ra khỏi cửa. Tuy nhiên, vẫn đều đặn một tháng một lần lại có thiếu nữ mất tích. Tính đến nay đã mất tích hơn 10 người, tri phủ thấy sự kỳ lạ vội bẩm báo lên triều đình, sau đó phát hiện, hầu như năm địa phương xung quanh đó cũng có việc xảy ra tương tự, dân chúng khóc than dậy trời. Triều đình phái người dẫn binh tìm kiếm vẫn thủy chung không có tung tích. Trong dân chúng dần truyền ra tin đồn yêu quái ăn thịt người, một bộ phận kéo nhau đi bái Phật cầu phù hộ, phần khác lại tìm thầy trừ yêu bắt yêu quái.

Có lần họ mời về một cao tăng cũng xem như có tu vi, ông ta lập đàn làm phép tính ra được Xích Thố làm loạn nhưng không biết rõ tung tích hắn, ông đưa ra đề nghị nói mọi người cùng nhau đồng lòng cầu trời khẩn Phật, Ngọc Hoàng Đại Đế hiển linh nhất định sẽ phái thần tiên xuống giúp đỡ.

Mọi người cũng hết cách đành làm theo ông ta, hương khói các đình chùa gần đó đều thịnh vượng. Theo làn hương khói một chuỗi những lời cầu khẩn xin giúp đỡ của dân chúng được đưa đến Thiên Đình.

Lúc này, Thanh Hoàng Thiên Quân- người chưởng quản sự vụ thiên đình nhận được lời khẩn cầu nọ liền bẩm báo với Ngọc Đế.

" Sáu địa phương trong một năm mất tích tổng cộng 70 người, không thể nói là chấn động nhưng cũng quá khó xem. Ngươi có ý kiến gì không?"

Thanh Hoàng vội tiếp lời:" Ngọc Đế, thần đã tra qua rồi, là Xích Thố của thố tộc(thỏ) làm loạn, hắn có một nửa huyết thống hồ ly, lại tu luyện ma công cho nên luôn xuất quỷ nhập thần, không ở một chổ nên rất khó xác định phương hướng, thần nghĩ..."

"Thế nào? Ngươi cứ nói đi!"

"Thần nghĩ có lẽ Thiện Phong Thiên Quân cũng đã hồi phục phần nào rồi, hay là để Thiện Phong đi chuyến này xem sao, dù sao huynh ấy là người thích hợp tìm dấu vết nhất!( cười thầm)"

Ngọc Đế ngẫm nghĩ, rồi gật gù:" Cũng có lý, vậy việc này ngươi hãy nói với hắn đi, pháp bảo cần thiết thì cứ đến Thiên Hoa cung lấy!"

"Thần lĩnh mệnh!"

Thanh Hoàng vội đến Thiên Thanh cung của Thiện Phong Thiên Quân truyền đạt ý chỉ.

Ở Thiên Thanh cung, Thiện Phong đang ngồi ngẩn ra trong đình trước hồ sen, Thanh Hoàng tiến đến bên cạnh, cất giọng gọi:

" Thiện Phong? Này, lại xuất thần nữa à?"- Từ sau khi mất đi một hồn hai phách, sau đó chỉ tìm lại được một phách thì hắn đôi lúc xuất thần ngẩn ngơ như vậy. Điều này cũng quá bình thường, nhưng nếu đang đánh nhau với kẻ địch mà xuất thần thế này thật nguy hiểm, gần ngàn năm nay Thiện Phong đã nỗ lực rất nhiều, đi nhân gian không biết bao nhiêu lần vẫn không tìm được phần hồn phách còn thiếu đóđóđđó.

~

Bạn đang đọc Cố Nhân sáng tác bởi ĐọaThiênSứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐọaThiênSứ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.