Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Sang Ma Giới

Tiểu thuyết gốc · 2052 chữ

Hắn chết rồi, vừa trút hơi thở cuối cùng tại Bệnh viện, hơn 5000 ca nhiễm mỗi ngày, hơn 300 người chết vậy mà hắn xui xẻo thế nào mà lại nằm trong số đó. Đúng, là đại dịch covid đã cướp đi sinh mệnh của hắn, cũng may hắn mồ côi từ nhỏ được một bà lão nhận nuôi. Năm ngoái, cũng tầm thời gian này, bà ấy đã ra đi vì tuổi già. Hắn còn nhớ lúc ấy hắn đã đau khổ thế nào, vì bà ấy là người thân duy nhất trên đời này của hắn.

Số phận của hắn là một chuỗi những bi kịch, từ nhỏ bố mẹ bỏ rơi, sống trong cô nhị viện cũng không hòa hợp được với mọi người, bị bạn bè ghét bỏ thường xuyên bị đánh đập, còn bị lạm dụng tình dục thời gian dài tâm lý hắn bị tổn thương nặng nề. May mắn hắn trốn ra được khỏi nơi địa ngục đó khi mới 15 tuổi, lang thang trên đường thì gặp được một bà lão nhận nuôi.

Cứ tưởng ngày tháng êm đềm hạnh phúc sẽ được kéo dài thì 1 năm sau bà lão đột ngột qua đời, tuy ràng hắn chỉ mới cảm nhận được tình yêu thương của bà lão một chút thôi nhưng cũng đủ để hắn xem bà là người thân của mình. Cuộc đời hắn lại là bi kịch, khi cơn đại dịch lại kéo đến... Trước khi nhắm mắt, hắn lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt của bà lão đang mỉm cười, đó có lẽ là sự tử tế duy nhất hắn còn được nhìn thấy khi ở thế giới này, hắn nhắm mắt, cũng muốn cười và được đến cửu tuyền gặp lại bà lão ấy. Hắn không biết ràng tại nơi bà lão đang cười ấy, bà đã dùng toàn bộ công đức của mình để đổi lấy cho hắn một cơ hội.

Cơ hội được xuyên không qua thế giới khác.

Ma Giới Bản Nguyên, Thanh Ma Trấn

-Hôm nay, là ngày của tiểu thư Hoa gia xuất giá, nghe nói lang quân là thiếu chủ của Cực Lạc Tông, Hoàng Giang thiếu chủ.

Một tên râu quai nón vừa nói vừa uống một ngụm rượu cười ha hả.

-Đương nhiên chuyện trọng đại như vậy chắc chắn sẽ tụ họp các thế lực ở Thanh Ma Trấn tới chung vui.

Đồng bạn của của tên râu quai nón là một trung niên cao gầy cũng lên tiếng phụ họa.

-Nghe đồn Hoa Ngọc Lan là mỹ nhân của Thanh Ma Trấn, mới 18 tuổi đã tinh thông cầm kỳ thi họa, còn là luyện khí tầng bốn tu sĩ là thiên tài số 1 số 2 của Hoa gia. Đáng tiếc, là hôn nhân ép buộc, đúng là hồng nhan họa thủy.

Tên râu quai nón tiếp tục nói

-Huynh nói khẽ thôi, cẩn thận tai mắt của Cực Lạc Tông, dù gì người ta cũng là tông môn Bát Cấp thế lực có cường giả Trúc Cơ Viên Mãn tọa trấn. Cạn xong chén này, ta với huynh cùng đến dự tiệc xem thế nào.

Thanh niên cao gầy lên tiếng nhắc nhở

Dòng người đổ về Cực Lạc Tông mỗi lúc mỗi đông, hầu hết là các thế lực nổi danh và cá tán tu của Thanh Ma Trấn, tạo nên một đoàn cảnh sắc còn long trọng hơn nhưng ngày lễ lớn.

Thanh Ma sâm lâm

Thanh Ma sâm lâm là khu rừng rất dày sương mù và cực nhiều ma thú và tài nguyên tu luyện, mỗi năm có rất nhiều tu sĩ liều mạng đến để tìm kiếm sơ duyên, có kẻ được kì ngộ, cũng có kẻ bỏ mình. Cơ bản nó vẫn lặng im như vậy, chỉ có con người là ma thú là làm phiền đến nó.

Một đoàn kiệu đón tân nương cũng đang đi qua nơi này, tiếng kèn trống inh ỏi vừa phá vỡ không khí yên tĩnh ở nơi này, vừa xua đuổi quái thu cấp thấp sống theo bầy đàn, người cầm kèn phải dùng chân khí mạnh mẽ để thổi.

Một nữ hầu gái mặc một bộ váy trắng có viền đỏ rất đẹp, dáng người cũng thuộc hàng nhất đẳng, ghé môi vào cửa kiệu hỏi nhỏ:

-Tiểu thư, tại sao chúng ta phải đi đường vòng qua Thanh Ma sâm lâm này? Chẳng may bị tập kích thì sao?

Một giọng nói thanh mảnh, êm dịu như hoa lan trong kiệu vọng ra:

-Ngốc nữu, ngươi thừa biết ta muốn kéo dài giờ lành, cho hắn sốt ruột chờ ta không phải sao?

-Nhưng tiểu thư sao ta thấy hôm nay Thanh Ma sâm lâm có gì đó lạ lắm

-Ngốc nữu, cùng lắm thì ta chạy nhanh là được không phải sao?

-Nhưng mà tiểu thư....

Nữ hầu gái tên Minh Dạ chưa nói dứt câu dị biến đã xảy ra. Toàn bộ sương mù ở Thanh Ma sâm lâm tập trung kéo về hướng các kiệu phu gần đó tạo thành một không gian thông đạo màu đen, bên trong thông xuất hiện rất nhiều tia ngân lôi chớp động. Một bóng người đột ngột từ bên trong như bị đánh văng ra đụng ngã hai tên kiệu phu đằng trước khiến cho chiếc kiệu lộng lẫy bị mất thăng bằng đổ ập xuống.

-Tiểu thư cẩn thận.

Nữ hầu Minh Dạ lao ra thay chỗ cho tên kiệu phu hai tay nâng lên kiệu với tu vi Luyện Khí tầng hai của mình.

-Tiêu thư, ngài không sao chứ? Đây là tên khốn kiếp nào muốn hành thích tiểu thư, người đâu mau bắt hắn.

Minh Dạ quan tâm hỏi, sau đó nhìn xuống vị trí bóng dáng vừa xuất hiện

-Dạ nhi, trông hắn thật tội nghiệp, dù sao cùng là người lưu lạc, chúng ta cứu hắn một mạng mang hắn cùng về thôi.

Hoa Ngọc Lan trong kiệu vọng ra tiếng nói như hoa quỳnh nở rộ, nhẹ nhàng dễ nghe

-Nhưng mà tiểu thư, mang hắn về lỡ như gia chủ và cô gia biết sẽ không ổn đâu.

Minh Dạ cẩn trọng nói

-Dạ Nhi, cứu một mạng người hơn xây bảy tháp phù đồ, mọi chuyện ta sẽ chịu trách nhiệm, tin chắc cha ta và tên kia sẽ hiểu thôi, còn nếu hắn không chịu hiểu thì càng hay, làm lớn chuyện lên để phá hỏng hôn sự này, một mũi tên trúng hai con nhạn, ngươi thấy ta nói có đúng không nè

Hoa Ngọc Lan như phát hiện ra điều gì thú vị lập tức vui vẻ

Minh Dạ cũng lên tiếng khởi hành, dù sao nàng cũng là nô tỳ nhưng đúng hơn là thân nhau như tỷ muội, nàng theo tiểu thư từ nhỏ cũng hiểu tính cách và càng thương tiểu thư nhà mình. Dù thế nào nàng cũng về phe tiểu thư nhà mình chán ghét tên thiếu chủ Hoàng Giang kia. Chưa kể, tên Hoàng Giang thiếu chủ kia còn là một tên biến thái tu luyện Cực Lạc Công là công pháp song tu, đã có nhiều nữ đệ tử Cực Lạc Tông song tu cùng hắn mỗi lần bị rút mấy phần công lực chuyển giao cho hắn để tăng tiến tu vi. Hoa Ngọc Lan kết hôn với hắn, kết cục cũng chỉ là lô đỉnh để hắn luyện công, luyện chán thì hắn đem nàng giao dịch với các đại nhân vật khác để lấy lòng và mở rộng quan hệ. Cuối cùng nàng cũng chỉ là một công cụ kết cục chỉ có hương tiêu ngọc vẫn. Nhưng biết sao được, số mệnh của nàng là vậy, nhưng nàng lúc nào cũng sống tích cực vui vẻ và thiện lương, vì nàng biết nàng làm vậy là vì hi sinh cho gia tộc mình. Ở Ma Giới Bản Nguyên là vậy, mạnh được yếu thua, lòng người hiểm ác, địa ngục trần gian, chết chỉ là một loại giải thoát. Nhưng trước khi chết, hi sinh cho gia tộc mình được bình an thì dù nàng có thân tẫn đạo tiêu nàng cũng mãn nguyện. Chắc có lẽ đây là kết cục là tâm lý chung của mọi nữ nhân tại Ma Giới vô tình này.

Bỗng nhiên giọng nói thất thanh của Minh Dạ hét lên

-Là ma thú tập kích, mọi người mau vào vị trí

Thanh Ma sâm lâm, là nơi của rất nhiều ma thú, sự hiện diện của đoàn người đón dâu cùng với không gian loạn lưu quấy nhiễu đã kinh động đến một số ma thú cấp cao.

-Hắc Thiết Báo, là ma thú luyện khí tầng 6, tại sao nó lại ở đây, chẳng phải là nó hoạt động ở gần trung tâm sâm lâm hay sao? Chắc chắn là không gian loạn lưu lúc nãy hấp dẫn nó đến đây. Mọi người bảo vệ tiểu thư rời khỏi chỗ này ta cầm chân nó. Chạy mau lên!

Minh Dạ run cầm cập nhưng vẫn cố sức la lớn

Lời còn chưa kịp nói xong, vô số chiếc gai trên lưng Hắc Thiết Báo phóng ra bay đến cắm thẳng vào bốn người kiệu phu và năm tên hộ vệ luyện khí tầng 1, gai nhọn cắt xuyên tất cả bộ phận của mỗi người, máu thịt tung tóe, cảnh tượng hết sức kinh dị. Minh Dạ cản được một đợt gai nhọn nhưng lực lượng phản chấn quá mạnh đẩy văng nàng lùi về sau chục bước phun một ngụm máu lớn.

-Khốn kiếp!

Hoa Ngọc Lan giận dữ nhìn Hắc Thiết Báo quát lớn

Nàng dùng lực lượng nhảy lên tung người khỏi kiệu thuận chân đá văng hồng kiệu về phía Hắc Thiết Báo thuận thế ôm lấy tên thanh niên và Minh Dạ chạy thục mạng về phía khác.

-Tiểu thư, phía trước có hang động mau qua đó

Minh Dạ vừa chạy vừa chảy máu đầm đìa nói

Hắc Thiết Báo lần theo mùi máu của Minh Dạ đuổi tới, trước khi mọi người vào tới cửa hang, Hắc Thiết Báo nhảy đến vồ một trảo đến, Minh Dạ thấy tình thế nguy cấp dùng sức đẩy tiểu thư vẫn mang theo tên thanh niên vào hàng động, đưa lưng quay về phía sau. Một trảo của ma thú luyện khí tầng 6 chia hai nửa người của Minh Dạ chết không nhắm mắt. Hoa Ngọc Lan nén lại đau thương lúc này nàng đã đến cửa động, cửa động rất hẹp Hắc Thiết Báo vẫn đuổi theo nhưng thân hình nó quá to không thể vào đến cửa, nó vồ một lúc cảm thấy không thể với được nó bèn từ bỏ quay sang nhìn thi thể của Minh Dạ nhai ngấu nghiến như trêu tức Hoa Ngọc Lan.

Hoa Ngọc Lan cực kì phẫn nộ, nàng định lao ra liều chết với nó một phen, nhưng đôi mắt trên đầu lâu của Minh Dạ trừng lớn, nàng như đang muốn nhắc nhở Hoa Ngọc Lan đừng để sự hi sinh của nàng vô ích. Hoa Ngọc Lan dừng lại hành động liền ôm mặt bật khóc, tiếng khóc nức nở nghẹn ngào, nàng tự trách bản thân, nàng đấm vào lồng ngực mình, nước mắt nước mũi tràn xuống ướt đẫm cả khuôn mặt. Cuối cùng, Hắc Thiết Báo ăn thịt xong liền bỏ đi, vì nó biết rời đi lãnh thổ của mình quá lâu sẽ có kẻ khác đến xâm nhập, nó cần phải quay về nơi ở của nó, chiến lợi phẩm của ngày hôm nay như vậy là đủ.

-Nhất định sẽ có ngày ta giết chết ngươi báo thù cho Dạ Nhi

Nhìn bóng Hắc Thiết Báo vừa rời đi nàng tức giận hét lớn, cùng lúc đó nàng quay sang nhìn tên thanh niên đang nằm hôn mê trên đất

-Khốn kiếp, khốn kiếp, là ngươi là ngươi hại chết Dạ Nhi, tại sao ta phải cứu ngươi chứ, tên khốn kiếp.

Vừa nói nàng vừa đá liên tục vào người tên thanh niên, nhưng hắn vẫn y như một khúc gỗ, không hề có phản ứng.

Bạn đang đọc Cổ Tiên Ma sáng tác bởi hideseok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hideseok
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 253

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.