Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Nghiệm

Tiểu thuyết gốc · 1891 chữ

Mùi máu tươi từ vết thương của Lưu Tuyết lan ra khắp hang động. Cương Thi đã ngửi đến, tiếng bước chân Cương thi dồn dập truy đuổi nơi phát ra hương máu.

Lâm Vân biết rằng tình thế đang rất nguy cấp, nếu quay trở lại hai người bọn họ cũng không có đường thoát, chỉ còn cách liều mạng tiến lên.

Nhưng Cương thi khí tức bạo tăng, từ cấp 1 đã dần dần điên cuồng chuyển hóa thành cấp 2.

Lâm Vân chạy thục mạng, vì Cổ Mẫu nói cho hắn biết sáu con Cương Thi sắp đến gần.

“Chủ Nhân, bên kia ta ngửi thấy mùi của Ma đan” Cổ Mẫu nói.

Lâm Vân siết chặt tay Lưu Tuyết chạy thục mạng về phía sâu trong hang động. Cương thi đuổi tới, cắt ngang đường chạy của hai người.

Lưu Tuyết sắc mặt nàng tái xanh, rút cục nàng đã hiểu tại sao tên thanh niên này lại lo lắng đến như vậy.

Một trảo của Cương Thi vồ đến mặt của Lưu Tuyết, lực lượng mang theo tử khí mạnh mẽ, hội tụ tại các móng tay của nó, đạt đến kình lực của tu sĩ Trúc Cơ viên mãn.

Lâm Vân kéo Lưu Tuyết ôm chặt vào lòng, dùng tay đón đỡ lấy lực lượng của Cương Thi. Vai trái của Lâm Vân ăn trọn một trảo của Cương thi, xé toang một miếng thịt, lộ ra một đoạn xương trắng hếu. Khớp tay của Lâm Vân cũng bị gãy đoạn treo lủng lẳng.

Lưu Tuyết âm thầm cả kinh, mắt nàng trợn tròn, trong lòng cực kì lo sợ. Lâm Vân vẫn ôm chặt lấy Lưu Tuyết, hắn nén lại cơn đau từ cánh tay truyền đến, tiếp tục chạy.

Lâm Vân cực kì căng thẳng, trán hắn đổ đầy mồ hôi, nếu không vì cơ thể hắn có chút cứng rắn thì một trảo của Cương Thi lúc nãy cũng đủ để cho hắn về với đất mẹ.

Lưu Tuyết nàng không dám lên tiếng, nàng sợ làm Lâm Vân phân tâm, thỉnh thoảng nàng nhìn lén cánh tay của hắn mà trong lòng đau xót.

Chạy một đoạn đến nơi mà Cổ Mẫu cảm nhận được, phía trước có một vạch kẻ dưới đất màu vàng, vừa chạy qua vạch vàng thì sáu con Cương Thi dừng lại.

Sáu con Cương Thi không đuổi được nữa, chúng nó đứng trước vạch vàng nhìn Lâm Vân và Lưu Tuyết gầm lên, rồi nhảy nhót rời đi. Có lẽ nơi này bọn chúng rất kiêng kị.

Lâm Vân nhìn thấy Cương thi rời đi thì thở phào một hơi, cổ họng dâng lên một chút vị ngọt, hắn cố gắng nuốt xuống. Lưu Tuyết đỡ lấy Lâm Vân, lúc này Lâm Vân cực kì đau đớn, cánh tay hắn gần như muốn đứt lìa.

“Chủ Nhân, ta ngửi thấy bên trong có Huyết Cốt Đoạn Tục đan, là đan dược của luyện đan ma sư cấp 2 trở lên có thể điều chế, có thể giúp xương cốt của chủ nhân được nối liền, chậm rãi tái sinh huyết nhục. Nhưng tác dụng phụ là cả cơ thể sẽ chịu đau nhức” Cổ Mẫu nói.

Lâm Vân gật đầu, chậm rãi cố định tạm thời cánh tay. Lưu Tuyết cũng ở một bên giúp đỡ, trải qua chuyện lần này, nàng cũng âm thầm đánh giá Lâm Vân thêm một bậc.

Bây giờ, Lâm Vân mới nhìn kỹ, trước mặt hai người là một cánh cửa lớn, bên trên có hai chiếc đầu lâu. Một đầu lâu màu trắng và một đầu lâu màu đen, Lâm Vân quyết định đi đến đẩy mạnh cửa vào.

Không ngờ đột nhiên một giọng nói vang lên “Muốn vào Đan đường của Luyện Thi Tông cần lấy ra thân phận, còn không phải trải qua khảo nghiệm”

Lâm Vân trong lòng cả kinh, hắn dò hỏi Cổ Mẫu xem có cao thủ nào đang ở gần đây theo dõi bọn hắn. Sau khi Cổ Mẫu xác nhận đây chỉ là do thủ đoạn lưu giữ âm thanh của Luyện Thi Tông thì hắn mới âm thầm thở ra một hơi.

“Ta muốn trải qua khảo nghiệm” Lâm Vân quát

“Ngươi nên chọn đầu lâu trắng hoặc đầu lâu đen” Âm thanh lưu trữ lại vang lên

Lâm Vân nghĩ, chắc chắn đầu lâu màu trắng sẽ làm mọi người có thiện cảm hơn, nhưng nguy hiểm chắc chắn sẽ gài nhiều hơn. Cho nên hắn dứt khoát chọn đầu lâu đen.

“Chúc mừng ngươi đã chọn đầu lâu đen, đây là một khảo nghiệm cực khó” Âm thanh lưu trữ vang lên.

“Ta lúc này nói nhầm, ta chọn đầu lâu trắng” Lâm Vân vội vàng lươn lẹo

“Ngươi xác nhận!? Lần này sẽ không được thay đổi nữa” Âm thanh lưu trữ lại vang lên

“Chắc chắn!” Lâm Vân kiên quyết nói.

“Chúc mừng ngươi đã chọn đầu lâu trắng, đây là một khảo nghiệm cực…cực khó, không được phép thay đổi.” Âm thanh lưu trữ lại vang lên.

Lâm Vân lần này tức giận muốn chửi má nó, rõ ràng là Luyện Thi Tông này muốn chơi hắn. Nhưng hắn đã chấp nhận, cũng không thể thay đổi, lòng hắn lo lắng không biết mình có vượt qua được khảo nghiệm này không. Không biết hậu quả là gì.

“Khảo nghiệm lần này có ba câu hỏi, ngươi phải tìm cách hợp lí để trả lời chúng, nếu không trả lời đủ ba câu hỏi ngươi sẽ chịu trừng phạt” Âm thanh lưu trữ lại vang lên.

Lâm Vân âm thầm gật đầu.

“Câu hỏi thứ nhất: Có một ngôi làng nọ, ngôi làng này không có đèn đuốc, cũng không có mặt trăng chiếu rọi. Một con Cương thi xuất hiện, làm sao người dân trong làng vẫn phát hiện ra Cương thi đó?”

Lâm Vân khó hiểu, tại sao lại nói đây là khảo nghiệm cực cực khó. Câu hỏi này, ngay cả mấy đứa con nít kiếp trước của hắn cũng trả lời được. Lưu Tuyết ở một bên khi nghe xong câu hỏi cũng lập tức hoang man, nàng âm thầm suy tư.

“Đơn giản, vì đang là trời sáng, ai mà không bị đui thì vẫn thấy rõ” Lâm Vân hời hợt trả lời.

“Đáp án chính xác” Âm thanh lưu trữ vang lên

Lưu Tuyết ở một bên tròn xoe mắt, nàng cũng gật gù đáp án của Lâm Vân, vậy mà nàng lại không nghĩ đến. Nàng lại âm thầm đánh giá Lâm Vân.

“Câu thứ 2: Có hai Cương thi bị mất khống chế, một Cương thi màu đỏ và một Cương thi màu xanh. Cương thi màu đỏ phải dùng bùa chú của tông môn đánh hai cái mới chết còn Cương thi màu xanh chỉ cần dùng bùa chú của tông môn đánh một cái là chết. Nhưng bùa chú của tông môn đang bị hư hại, chỉ còn dùng được hai lần, làm sao để đánh chết hai Cương thi với bùa chú bị hư hại đó?” Âm thanh lưu trữ lại vang lên.

Lưu Tuyết lại ấm thầm kinh ngạc, câu hỏi lần này quá khó, nếu theo như đề khảo đưa ra. Vậy phải dùng bùa chú đánh ba lần mới giết được cả hai Cương thi. Như vậy thật quá khó.

“Chẳng lẽ phải chữa trị bùa chú đó thì mới có thể giết được hai Cương thi đó” Lưu Tuyết nói nhỏ.

“Câu này lại càng đơn giản, giết chết Cương thi màu xanh trước, Cương thi đỏ sẽ sợ hãi đến xanh xao cả người. Vậy chỉ cần một lần nữa dùng bùa chú là có thể thành công giết được Cương thi còn lại” Lâm Vân lại hờ hững đáp.

“Đáp án chính xác” Âm thanh lưu trữ lại vang lên

Lưu Tuyết thở dài, nàng không còn gì để nói, như vậy cũng có thể trả lời được. Đúng là đáp án không theo sáo lộ ra bài. Nàng lắc đầu ngao ngán.

“Câu hỏi số 3: Tại sao mắt con tôm lại lồi ra” Âm thanh lưu trữ tiếp tục ra câu hỏi

Lưu Tuyết lại kinh ngạc, mắt con tôm lồi ra thì liên quan quái gì đến ta, câu hỏi như vậy cũng hỏi được, chẳng lẽ là đang cố tình làm khó bọn hắn. Như vậy Luyện Thi Tông cũng khinh người quá đáng rồi. Vốn dĩ câu hỏi số 3 là không thể trả lời, Luyện Thi Tông muốn đuổi khéo bọn hắn, lại còn chịu trừng phạt oan.

“Dẹp mẹ đi!” Lưu Tuyết nổi giận đùng đùng.

“Đơn giản, quá đơn giản! Mắt con tôm lồi ra vì quá kinh ngạc khi nhìn thấy bổn công tử đánh chết hai con Cương thi kia” Lâm Vân khoát tay cười khinh bỉ

“Đáp án chính xác, chúc mừng ngươi thành công vượt qua khảo nghiệm! Ngươi được phép dẫn theo một người tiến vào Đan đường của Luyện Thi Tông ta!” Âm thanh lưu trữ lại vang lên

Lưu Tuyết lần này phục rồi, nàng phục đến sát đất, thiếu điều nàng muốn quỳ xuống cúng vái Lâm Vân hắn, rồi cũng vái luôn cái người nghĩ ra câu hỏi khảo nghiệm này.

Lâm Vân hắn mà biết suy nghĩ của Lưu Tuyết chắc cũng cười ra nước mắt, hắn cũng không nghĩ là câu hỏi lại dễ như vậy, toàn là mấy câu đố vui khi còn ở kiếp trước của hắn.

Cánh cửa bên đầu lâu trắng mở ra, hai người bọn họ từ từ tiến vào, bên trong rất rộng lớn ước chừng vài trăm mét vuông. Có rất nhiều kệ thuốc, mùi linh dược và ma dược nồng nặc, mọi thứ vẫn còn được bảo lưu rất tốt.

“Chủ nhân, trong này có bố trí trận pháp bảo quản để tránh làm tổn hại đến linh dược và ma dược” Cổ Mẫu nói

Lâm Vân không ngờ, chỉ là một Đan đường của một Tông môn mà lại có thể phong phú ở mức độ này, lần đầu tiên hắn được trải nghiệm.

“Không biết Luyện Thi Tông có lai lịch gì” Lâm Vân âm thầm khen ngợi.

Bên trong Đan đường được bố trí đầy đủ, sắp xếp ngăn nắp, phân loại rõ ràng ma dược và linh dược, có cả ghi chú công dụng đầy đủ. Còn cả phòng luyện đan, và vài kệ sách về luyện đan.

Lâm Vân hắn cùng Lưu Tuyết kiểm tra một lượt, nhanh chóng thu gom các loại tài liệu đầy túi trữ vật.

“Tại sao nơi này lại chưa được ai phát hiện” Lâm Vân âm thầm nghĩ, cũng âm thầm cảnh giác.

Cổ Mẫu chỉ cho Lâm Vân hắn Huyết Cốt Đoạn Tục đan, Lâm Vân một ngụm nuốt xuống, hiệu quả nhanh chóng được phát huy.

Chỉ thấy cánh tay hắn nhìn thấy mắt thường đang tự động nối khớp trở lại, huyết nhục âm thầm đề thăng, chỗ xương vai bị lộ ra cũng được huyết nhục mọc ra che đậy. Nhưng di chứng của đan dược cũng lập tức kéo đến. Lâm Vân đau đớn hét thảm. Lưu Tuyết ở một bên đỡ lấy hắn.

Bạn đang đọc Cổ Tiên Ma sáng tác bởi hideseok
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hideseok
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.