Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới Kì Lạ ( 1 )

Tiểu thuyết gốc · 1279 chữ

Giờ Mùi .

Năm Ất Ngọ .

Tháng 7 âm lịch , ngày Đại hoàng Đế Thứ 13 của Đại Việt Đăng Cơ .

Thế giới song song số 10 .

Nếu Chiếu theo lịch của Thiên Hoàng , thì bây giờ là năm 990 thời kì mà đất nước Đại Việt đang dần bước vào bóng tối , dân chúng lầm than đất nước dần chìm vào trong chiến tranh loạn lạc .

Lúc này tại Kinh Thành Huế .

Ngoại Thành ,tại thôn Hoàng An .

Nắng hè oi ả , tiếng ve kêu ing ỏi đầy trời , cái nóng hừng hực cứ bốc lên không ngớt , phả từng đợt vào mặt từng những người dân vừa đi làm đồng về , khiến cho mặt người nào người nấy đỏ bừng , những cặp môi của họ sớm đã khô khốc vì thiếu nước . Mặc dù trời đã về chiều nhưng cở chừng cái nóng chả giảm bớt là bao , tạo cho người ta một cái cảm giác oi bức thật là khó chịu .

Một tốp người vừa mới đi làm đồng về , họ lại quay quần bên gốc đa làng gạ bà Tân hát cho nghe những bài dân ca , ví dặm mới . Đưa tay bứng bát nước chè , đưa cho người đang ngồi bên cạnh , bà Tân khẽ nhíu mày một cái rồi cất tiếng hỏi những người ngồi bên cạnh :

“ Quân ta hôm nay chiến sự răng rồi ? Vua Tử Đinh đem quân đi chống giặc đã có tin tức gì báo về chưa ? “

Qua nhiều tiếng cười giòn , lúc này mới có người bảo lại cho Bà Tân nghe :

“ Trời phù hộ cho dân ta rồi bà ạ , năm nay vua cầm quân đi đánh giặc nghe mô tin báo về là thắng hai trận liên tiếp ở sông Nam Hoàng với Núi Bà Mươi đấy, hình như vua chuẩn bị trở về rồi quả này thì giặc Tây Tống có 10 năm , 100 năm nữa cũng chả giám mó mặt sang đây mô“

Người này vừa nói xong , thì lập tức những người ngồi xung quanh cười lên hả hả không ngớt .

Bà tân nghe vậy cũng khẽ mỉm cười , rồi mới mở miệng nói :

“ Giặc ngoài vừa dẹp , giờ ta lại lo giặc trong tình hình các quan chia bè kết phái , tăng thuế áp dân lại tăng lên rồi, sợ dân đen ta lại khổ , vua có tài đến mấy cũng không quản hết được hết chuyện mô ! “.

Tất cả mọi người nghe bà Tân nói vậy , cũng chả một ai nói gì , rồi chỉ gật đầu một cái biểu lộ vẻ đồng tình với lời nói của Bà Tân , rồi lại tiếp tục cúi người uống nước chè , vài ông già thì quẹt miệng làm luôn phát điều cày , sau đó tựa lưng vào gốc đa mà hưởng thụ sự đê mê , khoái lạc của mùi thuốc .

Trong lúc mọi người đang sửa soạn đồ đạc để chuẩn bị trở về nhà thì từ đâu có một tên thanh niên hớt hả chạy tới , miệng hắn thì không ngừng hô lớn : “ Không xong rồi bà con ơi , thằng bé Tử Văn bệnh mấy ngày nay không qua khỏi rồi , Mau!!Mau!! chúng ta mỗi người một tay đi lo tang sự cho nó nào ! “ .

Những người ngồi đó nghe vậy thì giật mình một cái , rồi lập tức ai nấy đều bỏ đồ xuống mà vội vã chạy về phía cổng làng rồi nhắm hướng nhà của cậu bé Tử Văn kia mà chạy tới .

Vừa vào làng là đã thấy một không gian cổ kính hiến lên vì đây là thời kì sơ khai của thời kì phong kiến nên nó thể hiện được sử nghèo khổ của những người nông dân thời xưa , qua đó phản ánh được thực trạng của xã hội bất công này , một phần là vì công nghệ chế tạo xi măng và gạch còn chưa được sáng tạo ra nên nhà của các người dân hầu như đều được làm bằng đất sét được nung lên , trần nhà thì được lợp bằng lá cọ và gia cố bằng một vài thanh gỗ do người dân chặt từ rừng mang về . Người nào khá khẩm hơn một chút thì nhà ở sẽ được làm bằng gỗ quý , hiếm và có mùi thơm đặc trưng của nó . Do đó nên địa vị trong xã hội phong kiến này cũng được người ta đánh giá phẩm chất một phần cũng là qua nơi ở mỗi người.

Người cấp bậc càng cao thì nhà lại càng to càng đẹp để thể hiện cho sự tôn quý và giàu sang của mình .

Đó chỉ là mới ở cấp bậc địa chủ , phú ông còn các quan lại , vua chúa thì toàn là ở phủ , trạch riêng .

Sau khi chạy tới ngôi nhà ở phía cuối ngôi làng ,thì lúc này mọi người mới đẩy cửa bước vào , vừa vào trong là đã nghe thấy tiếng khóc bi thương của một bà lão trông ra tuổi thì đã ngoài tuổi 60 mươi cũng vì cuộc sống khó khăn nên trông bà đã già hơn tuổi của mình , nếu nói trắng ra thì cũng đã gần trạc tuổi xế chiều. Mái tóc thì bạc phơ đôi gò má sớm đã nhăn nheo lại , bàn tay thì run run cầm lấy tay người đang nằm ở trên giường .

Nếu nói là giường thì cũng chả hợp lý cho lắm bởi vì đó chỉ là một tấm ván gỗ nhỏ , xung quanh được đỡ bằng 4 cái cột trụ , trên thì có phủ một lớp rơm tượng trưng cho nệm thời hiện đại mục đích chỉ tạo cảm giác êm ả hơn khi nằm mà thôi, quanh đi quẩn lại thì cũng chỉ có nhiêu đó mà thôi .

Nằm ở trên gường là một cậu bé tầm 16 , 17 tuổi gì đó mặt mũi thì trông cực kì khôi ngô hiện lên một vẻ đẹp tà mị tạo cho người ta cảm giác được khí phách nam nhân màchỉ nhìn thôi cũng khiến cho các cô gái phải xiêu lòng , say đổ vì hắn đúng chuẩn nghĩa soái ca thời hiện đại .

Nhưng ngặc nỗi , mặt mũi cậu ta thì trắng bệch trông ra là đã biết vừa mới qua đời cách đây không lâu .

P/S :

Lá cọ : Cây cọ thuộc họ cau, có chiều cao trung bình từ 1-2 mét. Cây có tán lá xoè rộng tạo bóng mát cho cảnh quan. Lá của cây cọ gồm 2 phần là cuống và tán lá. Cuống lá thon dài, có gai nhọn thành tạo thành thuỳ sâu và bám vào thân cây.

Phần cuống này sẽ chạy dọc và nhỏ dần lên tới ngọn lá. Tán cọ có màu xanh nhạt khi còn non và xanh thẫm khi về già. Lá cọ càng lớn sẽ càng xoè rộng trông rất thẩm mỹ. Điểm đặc biệt của loại lá này có hình gần tròn, mép có răng cưa, bề mặt xếp nếp như gân vịt.

Nghĩa của từ “mô” : Là một từ đia phương đặc trưng cho người miên trung đặc biệt là người dân nghệ an và hà tĩnh

.Chú ý : Trong trường hợp ta viết có nơi nào diễn dãi còn chưa đúng mong các đạo hữu thông cảm .

Bạn đang đọc Con đường trở thành Đế Vương sáng tác bởi quynh999999999999999999
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quynh999999999999999999
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.