Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngưỡng Cửa Bạch Nguyệt Tông.

Tiểu thuyết gốc · 2305 chữ

Tuy tốc độ của phi kiếm này rất nhanh nhưng cũng phải mất hai ngày đường mới có thể đến được nơi tọa lạc của tông môn Lục Minh Hạo đang bái nhập. Chỉ thấy Lục Minh Hạo miệng niệm pháp quyết cho phi kiếm bay chậm lại, rồi dừng phía trước một sơn cốc hùng vĩ hoang sơ, xung quanh bốn bể không rừng thì cũng là những ngọn núi cao vút được bao bọc bởi mây mù.

Cao Xí lấy từ trong túi áo ra một khối bánh nhỏ cho vào miệng nhồm nhoàm, lúc này chợt thấy phi kiếm bay chậm lại liền hướng mắt để ý ra xung quanh. Thân thể hắn đã mệt mỏi sau mấy ngày đường không được nghỉ ngơi tử tế, nhưng lúc này những làn sương mù dày đặc đập thẳng vào mặt mang chút cảm giác lành lạnh làm hắn bừng tỉnh lại, đôi chân đã rã rời không biết tại sao lại phục hồi lại bình thường.

- Đến nơi rồi sao ? Cao Xí hướng về phía của thằng con trai, hỏi.

Lục Minh Hạo không nói gì, chỉ móc từ trong ngực ra một cái lệnh bài phát ra hào quang vàng nhàn nhạt. Đoạn y đưa cao cái lệnh bài kia lên không, hô một chữ " Mở " thì liền lúc đó những tầng lớp sương mù dày đặc như nghe lệnh mà rẽ sang hai bên. Dần dần tạo thành một lối đi lớn ở giữa, nối thẳng về phía sơn cốc xa xa.

Phi kiếm lại chuyển động chầm chậm theo lối đi đó, được khoảng một tuần trà thì xung quanh bắt đầu xuất hiện dị tượng khiến Cao Xí không khỏi trợn mắt há mồm. Không biết từ lúc nào trên những ngọn núi dốc đứng đâm thẳng lên mây mù kia lại xuất hiện những lầu các, điện đài nguy nga được xây dựng gắng liền một khối với những ngọn núi.

Cao Xí nhìn thoáng một lúc, hiện nhận ra các xây dựng của nơi này chia làm ba tầng, tầng những dưới cùng thì kiến trúc dày đặc nhất, nhiều lầu các nhà ở hơn cả, tầng này chỉ xây dựng phía trên lớp xương mù dày đặc một chút. Đến tầng trung, kiến trúc đã thưa thớt hơn nhiều, những quy mô kích thước của những kiến trúc này so với tầng dưới thì lớn hơn không biết là bao nhiêu lần. Trên tầng thượng lại có thêm một lớp sương mù mờ mờ bao phủ, nhưng khi nheo mắt lại sẽ thấy một tòa cung điện rộng lớn phía trên, hắn đoán rằng nơi đó rất có thể là nơi bàn những chuyện trọng yếu của tông môn này hay chăng, điều này cũng chỉ là phỏng đoán, còn lại xác thực được hay không thì phải gia nhập được tông môn này mới biết. Đối với một gã phàm nhân như hắn, thì nơi này dường như toát lên một khí thế gì đó thanh thoát, cao siêu hơn hẳn những kiến trúc phàm trần, thi thoảng còn phát ra một số quang sáng nhàn nhạt.

Tiểu nữ Y Lan của Lục đại thúc trước kia đã nói cho hắn biết một số điều cơ bản về tông môn này, nó gọi là Bạch Nguyệt Tông, là một trong những môn phái tu tiên lớn thuộc Huyễn tiểu quốc. Bạch Nguyệt Tông cùng với Hồng Nguyệt Tông là môn phái tu tiên tôn thờ mặt trăng, nghe đồn năm xưa hai vị nữ tổ sư sáng lập ra các môn phái này lấy " nhị nguyệt " làm gốc, dùng năng lượng của nhị nguyệt mà tu luyện đại thành.

Nói đến nhị nguyệt, tức ám chỉ hai mặt trăng. Từ lúc hắn trọng sinh tới dị giới nơi đây liền phát hiện vô số điểm kì lạ, nhị nguyệt là một trong số đó. Dị giới nơi đây có đến tận hai mặt trăng lớn, nằm đối lập ở hai hướng đông tây. Mặt trăng phía đông có màu bạch ngọc dịu dàng thuần khiết, còn mặt trăng phía tây lại mang một màu hồng nồng đậm mãnh liệt. Bạch Nguyệt Tông lấy đông trăng làm chủ đạo, Hồng nguyệt tông lấy tây trăng làm gốc gác.

Phi Kiếm của Lục Minh Hạo hạ xuống một lầu các nhỏ nằm ở tầng dưới cùng của sơn cốc, sau khi đã thu phi kiếm vào túi gấm bên hông liền dẫn Lục Cao Xí đi thẳng vào trong tòa lầu các kia. Nơi này xung quanh không có nhiều người, chỉ có vài tên nam tử trẻ tuổi ăn mặc xám bào thô sơ quét dọn vệ sinh, mỗi khi nhìn thấy Lục Minh Hạo thì đều cúi đầu chào một tiếng " Sư Thúc " vô cùng cung kính.

Y chỉ gật đầu qua loa một cái, sau đó tiếp tục tiến vào bên trong lầu các . Cao Xí để ý xung quanh lầu các này cũng một số dãy nhà xung quanh khác, tất cả đều không có bảng hiệu hay đề tên đây là nơi nào cả, làm hắn có phần hoài nghi. Hắn nhớ lúc trước Y Lan từng nói, muốn kiểm tra linh căn phải đến một nơi gọi là ngoại sự đường, sau đó nhờ cái vị tên là Lạc sư huynh dùng pháp bảo để kiểm chứng linh căn cho. Nàng cùng ca ca Minh Hạo một khi đã tu luyện qua tầng năm của luyện khí kì đều có thể dùng thần thức hay công pháp đặc thù để biết được người phàm có linh căn hay là không, đối với những loại linh căn bình thường không quá được biệt liền có thể dễ dàng xem ra.

Lục đại thúc ngoài việc hồi Y Lan còn bé có đi theo cùng đến Bạch Nguyệt Tông xem xét linh căn ra, thì lúc Y Lan tiểu nữ về thăm cũng xem qua cho lão một lần nữa nhưng đều có kể quả là linh căn không tồn tại, không thể tu luyện hấp thụ linh khí trời đất.

Nhưng kẻ hiện tại đang thâu tóm thể xác chủa Lục đại thúc là ai cơ chứ, là hắn, một gã rất có hứng thú với tu tiên đại đạo, lớn là có sức mạnh người người kính nể, nhỏ là có thể kéo dài tuổi thọ, hồi xuân cho thân xác này. Biết còn có cơ hội cùng với tiểu nha đầu tên A Nhược mà hắn đã điểm trúng kia có kết quả thì sao ?. Nghe nói rằng hai người con của Lục đại thúc tuy thần thông nhưng cũng chỉ xem được những linh căn bình thường, còn những loại linh căn đặc biệt thì không có biện pháp, điều này khiến hắn nuôi trong đầu thêm một tia hy vọng mong manh nào đó.

Đứng phía trong lầu các lúc này đã chờ sẵn một thân ảnh nam nhân lam bào, độ tuổi so với Lục đại thúc không khác là bao. Lục Minh Hạo thấy người này liền tiến lên, bộ mặt lãnh đạm thay bằng tươi cười như gặp lại tri âm vậy:

- Lạc sư huynh, đã lâu không gặp. Xem ra hơn năm năm tu luyện, tu vi của huynh cũng đạt đến trúc cơ đỉnh phong rồi, đệ đoán không lầm thì chỉ vài năm nữa là có thể kết kim đan mà thôi.

Nam nhân họ Lạc kia tuy là khẽ mỉm cười, nhưng nét mặt khi nghe được lời này thì không che dấu được niềm vui, y vỗ vai Lục Minh Hạo sau đó cười nói:

- Ha ha ha, Lục hiền đệ quá lời rồi, sao vài năm nữa có thể kết kim đan nhanh như vậy được. Tố chất của ta và đệ cũng đại loại như nhau, chẳng lẽ nào đệ còn không biết thời gian kết đan của chúng ta lâu như nào ?

Lão thở dài một tiếng, đoạn tiếp tục nói:

- Bất quá Lục sư muội thiên phú dị bẩm, nếu giống như ta đang ở hậu kì đỉnh phong thì việc kết kim đan quả thực cũng chỉ mất một hai năm mà thôi.

Khi nhắc đến vị Lục sư muội này, khuôn mặt lão lộ ra chút vẻ tiếc nuối, chua sót gì đó. Lục Cao Xí đứng bên cạnh cũng đoán ra Lục sư muội kia ắt hẳn chính là nữ nhi Y Lan của thân xác này.

Nam nhân họ Lạc bây giờ mới để ý đến Lục Cao Xí, thấy tướng mạo già nua của hắn vẻ mặt không khỏi lộ ra một nét khinh thường. Lục Cao Xí nhìn thấy hết thẩy, nhưng phải ứng vẫn rất cung kính tiến lên vài bước cúi người chào: " Ra mắt tiên sư " một câu. Đối với hắn, kẻ mà hỷ nộ ái ố bộc lộ hết ra bên ngoài như vậy không nên để tâm vào mắt làm gì.

Nam nhân họ Lạc ưm một tiếng, sau đó hướng về Lục Minh Hạo hỏi:

- Chẳng lẽ đây là hậu nhân mà hiền đệ nhắc đến hay sao ?

Lục Minh Hạo nghe được lời này thì hơi giật mình một cái, nhưng sau đó ánh mắt nheo lại để ý phụ thân, thấy vẻ mặt phụ thân y không có gì bất mãn với lời trên mới liền trả lời:

- Đúng vậy, đây là tiểu bối trong họ Lục nhà chúng ta. Y Lan muội muội có mấy lần về thăm gia tộc, tên này cứ bám theo mãi không thôi, ý muốn truy cầu tiên đạo. Bọn ta đã nói là hắn không có linh căn rồi nhưng vẫn cố chấp. Hazzz, đệ cũng là nể mặt của Y Lan mới dẫn hắn tới đây nhờ Lạc sư huynh.

- Ha ha ha, không sao không sao, việc mà Lục muội nhờ thì Lạc mỗ đây nào dám chậm trễ một giây. Bất quá, kẻ cố chấp truy cầu tiên đạo như vậy dù có linh căn đặc biệt đi chăng nữa thì kết quả cũng chẳng thể nào khả quan được đâu. Nam nhân họ Lạc vuốt râu, xoay đầu nhắm mắt nói như là giảng đạo.

" Kẻ này xem ra có hào cảm với tiểu nữ Y Lan kia, bất quá cách nói chuyện như vậy thì thảo nào không có kết quả tốt với nàng là cũng phải. Lục đại thúc ơi là Lục đại thúc, ông cất công khổ cực đưa con mình vào tu tiên lộ, giờ thì hay rồi, linh hồn ông đang chui ở một nơi nào đó xem thằng con trai ông báo hiếu ông này. Nếu hắn phải là con trai ta, thì ta đã dạy cho một bài học rồi. "

Lục Cao Xí cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ.

Lúc này vị nam nhân họ Lạc kia móc từ túi gấm bên hông ra một khối đồ vật hình tròn, phát ra thứ ánh sáng thuần khiết không màu. Y điểm nhẹ ngón tay cho khối cầu sáng đó bay lên không trung cách mặt đất gần hai mét.

- Ngươi liền tới đứng dưới nguyệt nhãn cầu này. Họ Lạc nói.

Lục Cao Xí liền nhanh chóng bước tới, đứng ngay dưới quả cầu thần kì kia.

Quả cầu xoay từng vòng từng vòng, mỗi lần đều tăng thêm tốc độ, sự hồi hộp mong chờ của Lục Cao Xí cũng tỉ lệ thuận mà tăng theo. Việc này chẳng khác nào chơi tài xỉu vậy, xem ra xác suất còn chẳng bằng cả tài xỉu nữa a.

Qủa cầu sáng xoay đến vòng thứ một trăm lẻ bảy thì đột nhiên dừng lại, ánh sáng trên quả cầu lúc này cũng soẹt một cái trong giây lát liền tắt, để lại lúc này một khối cầu màu đen bóng.

Nam nhân họ Lạc nhìn thấy cảnh tượng này cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên cả, y dường như đã biết trước kết quả. Đoạn khẽ thu khối cầu lại, lãnh đạm không một tiếng từ biệt rời đi ra khỏi lầu các, khi y ra đến cửa, chỉ nghe tiếng giọng vọng lại:

- Tiểu bối kia của hiền đệ không có linh căn, mau đưa hắn về đi, tránh ảnh hưởng đến việc tu luyện của bản thân sau này.

- Sư huynh đi thong thả. Lục Minh Hạo nói từ phía trong vọng ra.

Y nói xong, liền hướng về Lục Cao Xí, vẻ mặt không thiện chí nói:

- Ta đã bảo với ông rồi, tốt nhất đừng có mơ mộng hão huyền nữa. Ảnh hưởng đến việc tu tập của bọn ta.

Lúc Cao Xí lúc này vẻ mặt có chút thất vọng, nhưng trong lòng như cũng đã biết trước điều này. Lúc này hắn mới hơi nheo mắt, hướng đến Lục Minh Hạo hỏi:

- Sư muội ngươi có hứa đưa cho ta một số tài liệu. Không biết là......

Không để hắn nói xong, Lục Minh Hạo mặt lộ vẻ khinh bỉ móc từ trong túi gấm bên hông ra một bọc vải lớn, không nói không rằng tung một cách thô thiển về phía cha của mình. Đối với lão già cố chấp như vậy, Lục Minh Hạo đã không có thiện ý từ lâu, nếu hắn không phải nể mặt tiểu muội muội đang làm đạo lữu của kẻ có gia thế lớn trong tu tiên giới Huyễn Quốc thì có lẽ cả kiếp này của Lục đại thúc cũng đừng hòng gặp được hắn.

Một điểm hồng từ lầu kia bay ra, phi kiếm của Lục Minh Hạo bay với vận tốc cực lớn đưa cha hắn rời khỏi Bạch Nguyệt Tông....

Bạn đang đọc Công Pháp Của Ta Dùng Để Tét Mông Tiên Tử sáng tác bởi hoangdang151
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 190

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.