Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Ngộ Đầu Tiên

Tiểu thuyết gốc · 2102 chữ

Bên này, trong lúc đang tử họ Lạc đang phi kiếm chậm chạm về động phủ để tiếp tục tu luyện thì đột nhiên bị chặn lại bởi một đạo hào quang màu hồng sáng. Đạo hào quang này dừng lại chắn phía trước nam tử họ Lạc, tỏa ra một thứ ánh sáng áp bức kinh người khiến y phải nheo mắt lại. Hòa quang kia sau một hồi mới mờ nhạt dần, phía bên trong dần hiển lộ ra một thân ảnh nữ tử thướt tha, độ tuổi ngoài hai mươi xuân sắc. Nàng ta mắt trong, mày liễu đôi môi đỏ mọng thập phần xinh đẹp, cả người dường như toát ra một loại mùi thơm cực kì dễ chịu. Quanh người những luồng khí tức mà hồng sáng vẫn tuôn ra, làm mái tóc dài đến ngang eo của nàng khẽ tung bay nhịp nhàng.

Họ Lạc nhìn nàng đến ngây người ra một hồi lâu, sau khi hít thở thứ hương thơm kì diệu kia được nửa ngày mới bắt đầu mở miệng, giọng vô cùng ôn hòa:

- Lục sư muội đã lâu không gặp... Không phải muội cùng Tân sư huynh đang bế quan song tu hay sao ? Việc trọng đại nào kiến muội xuất quan mà còn phải quãng đường xa xôi thi triển diễm quang lộ vậy ?

- Song tu ? Lạc sư huynh nói linh tinh cái gì vậy ? Nữ tử hơi nhíu mày, khuôn mặt tỏ ra vô cùng lãnh đạm nói.

Họ Lạc hơi ngẩn người ra, sau mới nheo mắt lại đánh giá nữ tử trước mặt một hồi. Gã chú ý đến mái tóc vẫn buông dài xuống thắt lưng kia của nàng, lúc này mới hiểu ra.

Nguyên lai phụ nữ thời kì này một khi đã lấy chồng, thì bắt buộc phải búi tóc lại trở thành phụ nhân ( ám chỉ đã có chồng )

- Ha ha ha, Lạc mỗ ta có hơi quá phận. Không biết Lục muội vội vã đến đây là có việc gì ? Họ Lục cười một tràng, sau đó mới ung dung vuốt râu đáp.

- Chuyện ta nhờ huynh cùng ca ca xem linh căn cho người nọ, đã xong rồi chứ ?

- Tưởng chuyện gì lớn, hóa ra là cái chuyện cỏn con này. Đã xong, đã xong. Bất quá, người kia vẫn là không có linh căn gì đặc biệt. Để Lục muội phải thất vọng rồi.

Trên mặt của nữ tử họ Lục nghe đến đây liền thoáng hiện lên một chút buồn bã, nhưng rất nhanh vẻ liền khôi phục vẻ mặt lãnh đạm ban đầu.

" Mong rằng những thứ nhi nữ đưa có thể giúp ích cho công cuộc tìm con đường khác tu đạo của người "

----------------------------

Phi kiếm của Lục Minh Hạo đã bay được hơn một canh giờ, lúc này Lục Cao Xí nhìn lại phía Bạch Nguyệt Tông cũng chỉ là một khoảng sơn cốc nhỏ đã nằm khuất phía xa đường chân trời. Hắn móc từ ngực ra cái túi vải giày, một mùi hương thoang thoảng hiện lên trên mũi vô cùng dễ chịu. Mùi hương này đối với hắn rất quen thuộc, chính là mùi hương liệu mà nữ nhi Y Lan của Lục đại thúc dùng. Tuy là hắn gặp nàng mới một lần, nhưng mùi hương này vô cùng đặc biệt khiến kí ức của hắn nhớ rất là lâu.

Theo cảm nhận của hắn thì nhi nữ này so với tên Lục Minh Hạo là một trời một vực khác nhau, nàng ta rất hiếu thảo với Lục đại thúc. Lần đó khi về thăm cha, nữ tử này đã đưa cho hắn vô số đan dược kéo dài tuổi thọ. Lúc hắn bảo có hứng thú muốn tìm hiểu về tu tiên, cũng chẳng có ngại liền đưa cho hắn vài cuốn sách viết về tu tiên giới.

" Cầm khá là chắc tay, xem ra trong này có rất nhiều thứ hữu dụng cho lão tử đây "

Hắn vừa lẩm bẩm ở miệng, trong đầu không ngừng cảm kích đứa con gái bất đắc dĩ kia.

Phi kiếm lúc này không biết thế nào lại đột nhiên chậm lại, Cao Xí bị lực quán tính đẩy về phía trước suýt làm rơi túi vải kia xuống. Hắn đang định thắc mắc với thằng con nghịch kia nhưng chợt nhận ra rất nhiều luồng khí tức hiếp người đang bao vây lấy xung quanh, không gian như nghẹt lại, huyết áp trong cơ thể bỗng chốc tăng chóng mặt.

Về phía Lục Minh Hạo dường như cũng cảm nhận được những luồng khí tức ép người kia, khuôn mặt y từ biểu hiện hoài nghi, sau một khắc thời gian liền trắng bệch ra không còn một chút máu.

Y vội vàng dùng hai tay múa may cái gì đó, miệng không ngừng niệm pháp quyết, một luồng bảo hộ hình cầu bao trùm phi kiếm. Đồng thời từ trong túi gấm bên không xuất ra hai mảnh khiên nhỏ xoay xung quanh thân thể.

" Soẹt "

" Soẹt "

" Vù "

Ba tiếng kêu xé gió vang lên, xung quanh phi kiếm khoảng tầng hơn mười trượng bỗng chớp hiện đồng thời ba thân ảnh làm Lục Cao Xí giật mình suýt nữa nhảy dựng lên, những luồng khí tức hiếp người kia liền tăng gấp đôi lực lượng, sống lưng hắn lúc này lạnh ngắt một hồi.

Ba thân ảnh kia gồm hai nam, một nữ, trang phục đều một màu đen giống nhau. Nam tử đầu tiên cao to lực lượng, râu quai nón mọc ngổn ngang ở cằm, một tên nam tử khác thì bé nhỏ khuôn mặt chu ra giống như một con ngựa đực. Về phần nữ tử đi cùng hai người học tuy thân hình có chút nóng bỏng, váy đen thêu hoa văn màu nóng sặc sỡ, nhưng nhan sắc lại quỷ dị ghê rợn cả người. Cả ba đều có điểm chung là mắt híp gian trá, cưỡi trên một miếng đồng xu to cỡ cái mâm.

- Sao , sao , sao ,sao ? Biết là không chạy thoát được khỏi bọn ta rồi hả ? Nữ tử khuôn mặt quỷ dị mở miệng hướng về phía Lục Minh Hạo nói, giọng nữ tử này lúc khàn lúc thanh, lúc lại vô cùng trầm đục.

Lục Minh Hạo khuôn mặt đã tái mét đi, nhưng lúc này vẫn cố tỏ ra một dáng vẻ không sợ sệt:

- Lũ Hắc bang các ngươi chẳng lẽ định động thủ tại địa bàn của Bạch Nguyệt Tông chúng ta sao ?

Nam tử nhỏ bé mặt ngựa sau khi nghe xong lời đó thì khuôn mặt lộ rõ nét khinh bỉ:

- Địa bàn của Bạch Nguyệt tông ? Ha ha ha ha, ngươi nên nhớ đại bang chủ bọn ta là ngoại trưởng lão của Hồng Nguyệt Tông, Nhị bang chủ bọn ta lại là người quen của cốc chủ hỏa diệp cốc thuộc Bạch Nguyệt tông các người ? Ngươi nghĩ xem, bọn ta có dám ra tay không ? Ngươi nghĩ xem chỉ vì một tên vãn bối trúc cơ sơ kì như người mà các vị tiền bối kết đan kì gây mẫu thuẫn với nhau sao ? Hơn nữa.......

- Đủ rồi, không cần phải nói thêm. Hôm nay một là pháp bảo gắn mệnh cùng với năm mươi ngàn linh thạch, hai là phế trừ tu vi....và..... Xin luôn cái mạng của tên phàm nhân đi cùng người kia !

Nam tử râu quai nói thấy nam tử mặt ngựa nói quá nhiều, liền ngắt lời của gã nói.

" Mạng phàm nhân ư ? "

Lục Cao Xí đang bị cơn cao huyết áp làm cho tý thì ngất xỉu, nhưng khi nghe được việc ba tên lạ mặt kia muốn lấy mạng cả hắn liền bừng tỉnh lại ý thức. Hắn khuôn mặt tuy vẫn giữ được bình tĩnh không hề lộ biểu cảm gì, nhưng bên trong nội tâm thì thập phần trấn động.

" Thế này không biết là lão tử chết vì cao huyết áp, hay chết vì bọn người hắc y này giết đây, cái tên nghiệt súc này của lão Lục không ngờ lại ghê lắm chuyện thế này, lây qua cho cả lão tử "

Hắn hướng về phía Lục Minh Hạo hỏi:

- Bây giờ tính làm sao đây ?

Nhìn về Phía Lục Minh Hạo, dường như y đã không còn nghe được lời của phụ thân hỏi nữa, lúc này xung quanh phi kiếm chỉ là tiếng niệm chú của y vang lên. Mắt Lục Minh Hạo chợt mở to, xuất hiện vô số tia tơ máu, phi kiếm đột nhiên biến thành một luồng ánh sáng màu lam nhạt xé gió một tiếng " vèo " lao thẳng đi, hướng chính là đâm trực diện về phía nữ tử quỷ dị nọ.

- Không xong, định tấn công lão nương trước ư ? Nữ tử quỷ dị hô lớn một tiếng, thấy luồng sáng lam nhạt do phi kiếm biến thành đang đâm về phía mình với vận tốc kinh người liền né mình ra một chút né tránh đi.

Nhưng khi luồng sáng kia soẹt qua người của ả, liền bất giác từ phía trong có một tia sáng màu đỏ thẫm xuất hiện nhanh như luồng điện cắt một đường trên mặt nữ tử quỷ dị.

" soạt tttt ! "

" Á "

Làn máu màu tím nhạt từ mặt của nữ tử bắn ra, trên khuôn mặt kì dị kia đã xuất hiện một vết chém dài.

- Khốn kiếp, dám đánh lén lão nương sao, xem lão nương phanh thây ngươi ra ! AAAAAA ! Nữ tử gầm lên một hồi, không nói nhiều lời biến thành một đại quang mang tím đậm đuổi theo phi kiếm đã bay xa cách ả hơn năm mươi trượng.

Hai nam tử hắc bào thấy vậy cũng liền hóa thành từng luồng tia quang xạ xé gió đuổi theo phía sau. Nhưng dường như ba người bọn họ vì mải chú tâm vào luồng sáng do phi kiếm tạo thành mà không để ý đến lúc quang sáng kia lao tới phụ nhân liền đồng thời có một tia sáng màu vàng be bé lao thẳng xuống mặt đất cách khoảng không này mấy trăm trượng. Vận tốc vô cùng nhanh, nhưng một cái chợp mắt, nhưng không mảy may để lại một chút tiếng động nào.

Khi thấy đám người hắc bào đã chú tâm đuổi theo lam quang phi kiếm, luồng ánh sáng kia mới từ phía dưới mặt đất vụt bay lên theo một góc xiên, hướng bay chính là thẳng hướng Bạch Nguyệt Tông mà tiến.

Phía này khoảng cảnh ba giữa lam quang phi kiếm với phụ nhân quỷ dị ngày một bị thu hẹp, năm mươi trượng, bốn mươi trượng, ba mươi trượng, hai mươi trượng.

Phụ nhân quỷ dị khuôn mặt lúc này đã vô cùng tức giận, khi thấy khoảng cách giữa bản thân và lam quang phi kiếm kia còn dưới hai mươi trượng thì những ngón tay liền cong lại thành một chảo quyền. Từng luồng khí tức từ khắp nơi trên cơ thể bỗng ầm ầm tuôn ra, hóa thành một dạng chất lỏng màu tím nhơm nhớp rồi chảy đến hai hai thủ chảo sắc nhọn của ả.

Hai thủ chảo xoay thoắt một phát, hất về phía trước thành một tng ầm xung kích cực lớn, hai luồng chất lỏng màu tím quỷ dị từ hai bên chảo thủ bắn ra, đi được một đoạn thì đan vào nhau hóa thành một hình con mãng xà màu tím đậm.

- Cho ngươi nến thử Dị biến hóa hình chưởng trong Bách độc công pháp !

" ẦM MMMMMMMMMM ! "

Xà chưởng tím đậm vận tốc kinh người ! Chỉ sau một đoạn thời gian ngắn đã thô bạo va chạm với lam quang phi kiếm tạo thành một vụ nổ lớn trên không chung. Xung quanh lúc này khói bụi mịt mù, đây là kết quả do hai luồng năng lượng chân khí va chạm tạo thành.

Lúc này nam nhân mặt ngựa cũng đã đuổi kịp đến, nam tử mặt ngựa khi thấy được tràng cảnh khói bụi che mặt kia liền nóng lòng xem kết quả bèn há miệng phun ra một luồng gió hôi tanh hướng về phía đám khói bụi mịt mù...

Bạn đang đọc Công Pháp Của Ta Dùng Để Tét Mông Tiên Tử sáng tác bởi hoangdang151
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 192

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.