Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Đường Khác.

Tiểu thuyết gốc · 2429 chữ

Chỉ thấy y lúc này bộ dạng tỏ ra vẻ thập phần thống khổ, từng tiếng thở gấp gáp của y khiến người liên tưởng đến việc Lục Minh Hạo chỉ còn một chút thời gian nữa là tạ thế vậy. Tất nhiên là Lục Minh Hạo chỉ đang diễn hòng lấy được sự thương cảm của muội muội mà thôi. Y nói với giọng ngắt quãng:

- Muội....Không được tin lời của đám người đó....... Chính xác là ..... là ta đã đang đưa phụ thân về liền bị bọn ..... bọn người này tập kích. Ta đã có gắng bảo vệ phụ thân nhưng đám người này cực kì gian trá, khi thấy phụ thân chỉ là một người phàm liền ra tay hiểm độc...

Sắc mặt của Y Lan vốn đã thất sắc, nay nghe được thêm lời này của Lục Minh Hạo liền trắng bệch không còn một giọt máu. Y Lan môi đỏ khẽ run, chín thanh tiểu kiếm đang bất động trên không bỗng phát ra hàn quang đến đại thịnh rồi xoay vòng quanh người của nàng, sát khí nồng đậm lúc này tỏa ra bốn phía.

--------------------------------------

Thôn nhỏ này có tên gọi là Hạ, nằm cách thành trấn phồn hoa không có xa cho lắm. Thôn hạ có thế dựa vào một sơn cốc hiểm trở, năm xưa là do một số gia đình thợ săn và tiều phu lập nên, những người con cháu của họ sống ở đây qua nhiều đời đều dựa và săn bắn hái củi trong sơn cốc mà sinh sống.

Bất quá, từ rất lâu về trước trong sơn cốc chợt xuất hiện một ngôi nhà gỗ kì lạ, nó nằm lưng chừng không cao không thấp. Nhiều người thợ săn khi đi qua nơi đây thì liền tỏ ra hiếu kìa tiến đến gần ngôi nhà nọ xem thử. Họ phát hiện xung quanh nhà treo đầy những lá bùa kì lạ, lúc có người đi qua thì liền phát sáng. Trong ngôi nhà kia, thi thoảng lại nghe thấy âm thanh cười quỷ dị, lúc thì trong veo như một thiếu nữ, lúc lại ngân dài như là ác quỷ vậy..

Tin đồn về ngôi nhà gỗ có ma ám về sau liền vang xa, người trong thôn hạ chẳng ai còn dám đi qua nơi có ngôi nhà gỗ kia nữa. Mỗi khi phải vào sơn cốc săn bắn, lấy củi họ đều đi đường vòng, dù cho có xa hơn một chút cũng hơn là gặp phải những thứ lạ lẫm kia. Con người thường tỏ ra lo sợ với những điều kì lạ ngoài tầm hiểu biết !

Một vài đạo sĩ trừ ma, hay là những vị được gọi là tu tiên giả quanh vùng đó sau khi nghe được lời đồn cũng đã đến nơi này, dùng đủ mọi loại pháp bảo. Họ họ ban đầu chủ yếu là vì hiếu kì, sau lại vì nghe nói xung quanh ngôi nhà gỗ đó có trận pháp vô cùng kì lạ nên nổi lòng tham muốn thử sức bản thân chiếm đoạt. Nếu thành công tiến vào được ngôi nhà gỗ thu phục yêu ma thì danh tiếng của những tán tu như họ sẽ nhanh vang xa, việc về sau thuận lợi gia nhập một tông môn, đại phái tu tiên nào đó của Huyễn Quốc sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

--------

- Mềm quá.....

Xung quanh nhiệt độ giảm mạnh, hắn thốt lên một tiếng, trong cơn mơ màng đang ôm lấy một thứ gì đó mềm mại ở trong lòng. Chỉ thấy từ trong vật thể mềm mại này truyền ra một luồng khí tức vô cùng ấm áp, điều đó thôi thúc hắn trong tiềm thức mơ hồ càng siết chặt vật thể kia hơn.

Tay hắn lúc này bóp chặt vào hai khối vật hình cầu, chính giữa hai khối cầu mềm mại kia có nhô ra một điểm cứng nhỏ như hạt đậu thọc thẳng vào lòng bàn tay . Thời khắc này, phía dưới hạ thân một vật thể vô cùng cứng rắn đã bị kìm kẹp bấy lâu đã thoát ra, sau đó liền va chạm vào vị trí kì lạ nào đó của vật thể nọ.

- A A

Một tiếng rên nhẹ yếu ớt vang lên, tiếp theo phía dưới hạ thân truyền đến từng luồng cảm giác thoải mái đến kì lạ, mỗi lần xuất hiện đều biến mất vô cùng nhanh...................

---------------------

Xung quanh tối đen mơ hồ, hai tiếng thở gấp nối tiếp nhau phát ra xóa tan không gian tĩnh lặng... Tiềm thức chìm vào giấc ngủ say, ý thức dần khôi phục lại, hắn lúc này phát giác những điều vừa nãy đã trải qua dường như không phải là một giấc mơ. Đích thị hắn tiếp xúc với vật thể mềm mại đó, không đó không phải là một vật thể, thứ hắn đang ôm trong lòng là thân thể của một con người.

Vài sợi tóc dài mượt mà rủ xuống mặt hắn, hắn cảm giác được mũi của bản thân đang chạm vào gáy của người kia. Từng hơi thở thở nóng gian phả ra, liền sau đó nhận lại là một mùi u hương đã lâu hắn chưa được cảm nhận. Kiếp trước hắn đã quên gần như mọi thứ về bản thân, nhưng đối với một số vấn đề, một số khái niệm, hay vô vàn những thứ gọi là định lý, công thức thì vẫn im sâu trong đầu của hắn. Đây đích xác là mùi hương trên cơ thể của phụ nữ.

" Nữ nhân sao ? Khoan đã ? Đây là nơi nào ? "

Không gian xung quanh tối đen một mảng không có một chút ánh sáng nào, thân thể lại đang thân mật tiếp xúc với một người phụ nữ. Trong lòng hắn lúc này dấy lên một cảm giác hoài hoài nghi vô cùng lớn.

Trong đầu truyền đến một cảm giác đau giữ dội, cuối từng mạch kí ức như nước lũ ùa về não bộ. Hắn đi cùng Lục Minh Hạo đi đến bạch nguyệt tông xem linh căn, trên đường trở về bị một đám người áo đen phục kích. Nghịch tử Lục Minh Hạo kia bỏ hắn mà chạy trốn mất dạng, hắn thì bị một chưởng lực kì lạ của yêu nữ hắc y đánh trúng, sau đó liền đau đớn đến độ ngất đi không còn biết gì diễn ra tiếp theo cả.

Đầu đau như búa bổ, cảm giác thù hận dâng không biết từ đâu tuôn ra trong lòng của hắn. Ba hắc y nhân cùng tên nghịch tử nhà họ Lục kia, nếu có ngày hắn có cơ hội trở lại, không tin không xé xác bọn chúng ra thành trăm vạn mảnh. Hắn là một kẻ sợ chết, rất sợ chết, tuy bề ngoài không thổ lộ ra những bản chất vẫn sâu bên trong thì vẫn là vậy. Một kẻ sợ chết đương nhiên sẽ thù hận đến tận xương tủy những kẻ muốn lấy đi tính mạng của mình.

Sự hận thù thoáng qua làm dòng suy nghĩ của hắn lại lệch sang một hướng khác, mục đích chính của tất cả chuyện này, đích thị là mong muốn được tu tiên. Đúng vậy, chỉ có tìm ra một con đường khác để hắn bước chân vào tu tiên giới, thì hắn mới có thể giải quyết sự hận thù này. Giải quyết được vấn đề tuổi thọ của thể xác hắn đang trọng sinh !

Kí ức một lần nữa lại xoay chuyển, quay về thời điểm hắn gặp Y Lan lần đầu tiên. Lúc đó nàng về thăm phụ thân của mình, lúc này chính là hắn đã trọng sinh. Trước đó đã biết rằng nữ tử này là một tu tiên giả nên hắn đã chuẩn bị một số câu hỏi.

Sau khi nghe những lời giải đáp cực kì tận tình của nàng, lại kết hợp với những thứ kiến thức còn lưu lại trong não bộ, hắn đã dần dần lên ý tưởng về một con đường khác tiến vào tu tiên giới.

" Không có linh căn, lão tử sẽ tự tạo ra nó.... ! "

Nghĩ đến đây sự hận thù bỗng chốc hóa thành một ngọn lửa mãnh liệt cháy rực trong tâm khảm, thôi thúc hắn phải nhanh chóng thực hiện dự định của bản thân.

" Y Lan đã chuẩn bị cho ta một số thứ cần thiết, đúng rồi cái túi vải kia..... "

Hắn giật mình nhớ đến cái túi vải rồi giãy dụa quơ quạng trong bóng tối vô vọng, hắn dường như muốn ngay lật tức mở cái túi vải đó ra mà nguyên cứu liền vậy. Bất quá chỉ mới nhúc nhích được một chốt hắn đã nhận ra hai bàn tay hiện tại đang đặt ở một chỗ vô cùng nhạy cảm, tay hắn đang luồn vào trong áo mà bao trọn lấy bầu ngực nữ tử đang nằm trong lòng mình. Đúng lúc này nữ nhân đó dường như bị một trận động tĩnh ban nãy của hắn tác động, nàng ta xoay người lấy một cái quay mặt về phía hắn, hai cánh môi mềm mại chạm vào miệng làm đầu óc hắn ong ong lên một mảnh điên dại. Trong bóng tối, tối tay mềm mại tựa không xương kia của nữ tử ôm lấy đầu hắn, siết chặt.... Một lần nữa đôi mắt từ từ nhắm lại, cơn buồn ngủ kéo đến thật nhanh....

----------------

Một vài tia sáng yếu ớt từ khe cửa chiếu vào trong, xóa tan bóng tối, khung cảnh xung quanh dần hiện ra một cách mơ hồ. Trong một căn nhà gỗ nhỏ, hai kệ gỗ đã chĩu nặng vì phải mang trên mình một số lượng sách khổng lồ, bộ bàn ghế trúc đơn sơ bên trên còn giấy mực đang dùng dở. Trên chiếc giường đã có có phần cũ nát, đôi nam nữ quần áo không chỉnh tề đang quấn lấy nhau cùng một hơi thở.

Bên ngoài, từng trận gió lạnh rít gào thổi tới, đông đã đến tuyết phủ kín núi đồi. Đôi mắt hắn một lần nữa lại mở ra, không biết vì trận gió rét kia đã đánh thức hắn hay bởi vì lúc này cơ thể đã thiếu đi hơi ấm của nữ nhân nọ.

Hắn nhìn thấy một thân thể nữ nhân yêu kiều đang đứng trước giường, quần áo có phần xộc xệch để lộ ra hơn phân nửa bầu ngực trắng mịn. Nàng ta là một thiếu nữ còn rất trẻ, hắn tự an ủi bản thân mình như vậy, vì bất quá nữ tử này tuổi tác cũng chỉ mười ba mười bốn gì đó, ở kiếp trước thì nữ tử ở độ tuổi này vẫn còn được gọi là những tiểu nữ hài. Da nàng trắng chẻo như gốm sứ tinh xảo phương nam, cánh môi nhỏ nhắn mang một sắc đỏ dịu nhẹ. Đôi mắt thiếu nữ sáng trong như ngọc cũng đang chăm chú nhìn hắn, hắn càng nhìn kĩ lại càng cảm nhận từ sâu thẳm bên trong đôi ngọc quý ấy phảng phất một cảm giác gì đó hết sức khó tả, điểm phía trên là một đôi lông mày mềm mại.

Tưởng chừng tất cả tạo nên một khung cảnh lung lạc nhân gian, nhưng vết sẹo sâu bên gò má phải người thiếu nữ ấy đã xé toạc bức tranh thiên cổ ấy. Vệt sẹo dài sâu thẳm, gạch một đường vô tình ngang qua mắt phải của thiếu nữ. Dường như nó đã tồn tại ở đó rất là lâu, sần sùi lên một lớp vảy.

Bất quá đối với hắn thì tiểu tiết đó không ảnh hưởng gì cả, miệng hắn há ra chảy nước bọt sắp thành dòng. Ánh mắt không kìm chế được đảo lại xuống phía dưới thân thể, đầu tiên là chiêm ngưỡng bầu ngực đang trong thời kì phát triển của nàng, sau đó lại không an phận mà chuyển xuống tận bên dưới hạ thân.

" Cái này, chuyện này ? "

Đập vào mắt hắn là cảnh tượng khiến hắn vô cùng bàng hoàng, lại nhớ về trải nghiệm tối qua, mặt hắn không khỏi có chút đỏ lên vì ngại. Tiểu cô nương lúc này chỉ mặc một chiếc quần lụa mỏng tối màu, nhưng hạ thân đoạn nhạy cảm ấy lại ươn ướt một mảng lớn chất dịch màu trắng đục như sữa - thứ này đích xác là sản phẩm của hắn tạo ra từ đêm qua, thứ mềm mại mà tiểu huynh đệ trong khối hắn chạm vào có lẽ ....Chính là nơi này....

Nhất thời khoảnh khắc này hơi thở của hắn nhẹ lại, miệng vẫn ngậm chặt không nói gì. Nằm trước cái tình cảnh như vậy thì lựa chọn im lặng là thượng sách, hắn không biết nguyên do tại sao mình và nữ tử này lại ở cạnh nhau, lại xảy ra tràng cảnh như lúc này. Có lẽ chính nàng ta sẽ có câu trả lời.

Mắt ngọc thiếu nữa nhìn hắn một lúc, cũng đánh giá hắn như hắn đánh giá nàng, sau một hồi nàng chỉ nhẹ lắc lắc đầu mà không biểu hiện gì thêm cả. Đoạn quay đầu hướng về một góc phía trong căn nhà, nơi đang treo vài bộ đồ nữ tử màu sắc sặc sỡ.

" Soạt "

Thiếu nữ không biết như thế nào liền cởi chiếc quần kia ra trong sự ngỡ ngàng của hắn, để lộ từ phía sau lưng cặp kiều đồn trắng mịn mê động lòng người. Tiểu cô nương lúc này chỉ mặc một chiếc tiết khố màu trắng nhạt, nàng lấy xuống một chiếc quần lụa khác rồi nhanh chóng mặt lại, ánh mắt một lần nữa hướng về phía hắn.

- Lớn như vậy mà còn tè dầm. Giọng nói trong trẻo của thiếu nữ vang lên, như tiếng suối chảy vô cùng êm tai.

Nhưng hiện tại hắn nào đâu còn biết được điều đó, khuôn mặt lại một lần nữa đỏ gian lên. Da mặt hắn tuy có chút dày nhưng trong tình cảnh này cũng không biết phải đối đáp như thế nào cho phải.

- Ta...ta....thật sự không có cố ý. Nhưng tiểu muội muội có thể cho ta biết tại sao ta lại ở nơi này hay không ?

Bạn đang đọc Công Pháp Của Ta Dùng Để Tét Mông Tiên Tử sáng tác bởi hoangdang151
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.