Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Phùng Hiên

Phiên bản Dịch · 1544 chữ

Dương Trần nghe vậy, trong mắt lập tức có hàn ý lưu động, Phùng Hiên này thật không biết xấu hổ, hắn rõ ràng không có xuất thủ đối với Phùng Nghị, lại đem bô ỉa này đội lên trên đầu hắn, cho dù ai gặp phải thì cũng hết sức tức giận

"Nếu gia hỏa này khẳng định rằng Phùng Nghị chết trong tay ta, vậy ta dứt khoát thừa nhận cho rồi." Trong lòng Dương Trần cười lạnh đồng thời hai mắt hiện lên ánh sáng quang mang, khóe miệng vểnh lên, cười nói: "Ngươi có muốn biết trước khi chết Phùng Nghị lưu lại di ngôn gì không a?"

Sắc mặt Phùng Hiên trong nháy mắt biến đổi, một cỗ tức giận không cách nào hình dung bỗng nhiên xông lên đầu, hắn trầm thấp quát: "Hắn nói cái gì?"

"Ha ha!" Dương Trần ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, nói: "Không thể trả lời!"

Trong chớp nhoáng này, toàn bộ khuôn mặt Phùng Hiên phát sinh cực kỳ vặn vẹo, hắn lập tức nhớ ra cái gì đó, trong nháy mắt liền hiểu đây là do Dương Trần cố ý nói thế, lập tức hắngiận dữ nói: "Ngươi dám lừa gạt lão tử!"

Nếu Dương Trần nói những chuyện khác thì Phùng Hiên có thể sẽ không mắc lừa, nhưng đây là liên quan tới đệ đệ hắn, trong lúc nhất thời quan tâm mà sẽ bị loạn.

"Oanh!"

Phùng Hiên tức giận, trong nháy mắt đi đến trước mặt Dương Trần, bàn tay hung hăng đánh ra, nguyên khí trong cơ thể hắn giống như là sóng lớn mãnh liệt xông ra.

Vô số nguyên khí lấy bàn tay hắn làm trung tâm tùy ý bộc phát ra, hình thành sóng xung kích, để hư không chung quanh đều run lên.

Trong mắt Dương Trần lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, một cỗ cảm giác cường hoành áp bách bỗng nhiên xông lên đầu, thực lực Tụ Nguyên cảnh ngũ trọng tuyệt đối không thể coi thường!

Nhưng mà sau khi hắn hít sâu một hơi, lập tức không tránh không né, lực lượng huyết mạch trong cơ thể cùng lực lượng tu vi bỗng nhiên vận chuyển, xuôi theo tĩnh mạch, trong nháy mắt đi vào trong cánh tay phải.

Sau đó, trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Dương Trần trực tiếp oanh ra một quyền!

Cứng đối cứng!

Phùng Hiên liền sững sờ, sau đó nhếch miệng lên tỏ vẻ hung tàn độc ác, hắn thấy chỗ dựa lớn nhất của Dương Trần chính là bộ thân pháp quỷ dị kia, nếu như là trực tiếp giao phong, căn bản là hans sẽ không có phần thắng nào.

Lúc ý nghĩ này vừa mới dâng lên trong nháy mắt, thậm chí trong đầu Phùng Hiên bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Dương Trần bị một chưởng đánh bay, sau đó kịch liệt ho ra máu. ..

Nhưng mà một giây sau, sắc mặt của hắn liền biến đổi, cảm giác không dám tin trong nháy mắt hiện lên ở trên mặt.

"Cái gì?"

Phùng Hiên kinh hô một tiếng, cả hai trong nháy mắt va cham, hắn rõ ràng cảm giác được một lực trùng kích cường hoành bỗng nhiên từ trên nắm tay Dương Trần phun trào ra, uy lực kia mặc dù cùng mình còn có chút chênh lệch, nhưng lại có một chút khí thế chấn nhiếp.

"Rất kinh ngạc sao? Nhưng mà lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi!"

Dương Trần nhếch miệng lên thành một vòng cong lạnh lẽo, tâm niệm vừa động, « Thiên Dương Quyết » nhanh chóng vận chuyển, lực lương trong cơ thể hắn bỗng nhiên phun ra, theo nắm đấm của hắn vọt thẳng tới Phùng Hiên!

Sau một khắc, sắc mặt Phùng Hiên lại lần nữa biến đổi, nguyên khí vờn quanh tay giống như là không chịu đựng nổi, lập tức tan rã ra, sau đó một cỗ lực lượng cực nóng bỗng nhiên tràn vào trong cơ thể của hắn.

Toàn tâm đau đớn, sắc mặt Phùng Hiên trắng nhợt, hắn không chút do dự, tu vi trong thể nội chấn động, sau khi phá công kích quỷ dị kia, thân hình không tiến lên, ngược lại thụt lùi, muốn kéo dài khoảng cách với Dương Trần

Công kích kia, quá quỷ dị!

Đám người ở nơi xa đều đang khẩn trương nhìn chăm chú trận giao phong này, khi Phùng Hiên lùi lại, tất cả mọi người đều chưa kịp phản ứng, theo bản năng tưởng rằng mình đang hoa mắt, nhưng khi đám người xác nhận, một tiếng ồ lên bỗng nhiên vang vọng ra.

"Cái gì?"

"Phùng Hiên làm sao lui về sau?"

"Tình huống này là như thế nào ?"

Đám người cảm thấy khó hiểu, dựa theo suy nghĩ logic của bọn hắn, người lựa chọn tránh lui trước phải là Dương Trần mới đúng, nhưng lại không ai nghĩ tới, người lùi lại là đệ tử xếp hạng 100 của nội môn Phùng Hiên!

Chuyện này hết sức khó tin!

"Còn muốn chạy?"

Đúng lúc này, Dương Trần cười lạnh một tiếng, trong nháy mắt thi triển Lăng Ảnh Bộ, một tiếng xé gió chói tai bỗng nhiên vang vọng ra, đầy đủ 90 đạo tàn ảnh bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Tất cả mọi người trước đó thông qua hình ảnh Thất Yêu Tháp được chứng kiến Lăng Ảnh Bộ quỷ dị, nhưng bây giờ trông thấy trực tiếp lại là cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Thân pháp này quá mạnh!

Phùng Hiên thấy thế sắc mặt khó coi đến cực hạn, ngay lúc đó, phía sau hắn đột nhiên nổi lên kình phong, thân ảnh Dương Trần trong nháy mắt xuất hiện, sau đó hắn không giữ lại chút sức nào, hung hăng oanh kích mạnh mẽ.

Phùng Hiên nghiến răng nghiến lợi, nhưng phản ứng lại rất nhanh, trong nháy sắp tránh thoát, được thì vào lúc này Dương Trần lại tung ra một chưởng khác, đột nhiên có ánh sáng chớp động, lực lượng cường hoành áp súc bỗng nhiên truyền khắp toàn thân Phùng Hiên.

Trích Tinh Thủ!

Phùng Hiên chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, như là hãm sâu vào vũng bùn, hành động trở nên hết sức chậm chạp, bộ pháp muốn né tránh cũng trở nên chậm đi, thân thể giống như có vật nặng vạn cân bám vào.

"Oanh!"

Cùng lúc đó, tiếng oanh minh ngập trời bỗng nhiên vang vọng ra, nắm đấm Dương Trần hung hăng công kích đến, một cỗ uy thế không thể nào dùng lời nói mà hình dung được trong nháy mắt bộc phát ra.

Phùng Hiên cắn răng một cái, tu vi Tụ Nguyên cảnh ngũ trọng ầm ầm vận chuyển, sử dụng toàn lực tiến hành phòng thủ.

Lần này, mặc dù có là chuẩn bị, nhưng khi công kích kia tiến đến gần, trong lòng Phùng Hiên lập tức căng thẳng, hắn chỉ cảm thấy cái khí tức cực nóng kia đặc biệt cường đại, hệt như là đang đối mặt với một vầng mặt trời.

Trong nháy mắt, phòng ngự toàn bộ của hắn lập tức sụp đổ!

Cảm giác toàn thân nóng rực, đau rát, giống như là bị thiêu đốt, điều này làm Phùng Hiên cực kì giận dữ, thực lực lúc đầu của hắn mạnh hơn Dương Trần, nhưng nguyên khí của đối phương quỷ dị dị thường, căn bản không thể làm gì được!

Càng nhắc tới thì càng đau đầu!

Phùng Hiên ở chỗ này khổ đợi đã nửa năm, sau đó nhìn Dương Trần liên tục thu hoạch được 50 giọt nguyên dịch liền càng thêm oán hận, hắn nghĩ nếu như Dương Trần đi ra, nhất định phải hảo hảo tra tấn hắn một phen, nhưng để cho hắn bất ngờ là người thua thiệt ngược lại là chính Phùng Hiên.

Lửa giận trong lòng Phùng Hiên trong giờ khắc này đã không cách nào dùng ngôn ngữ để mà hình dung, ngay cả khuôn mặt cũng xuất hiện tình huống vặn vẹo hết sức dữ tợn!

Hắn tức giận đến cực điểm!

"Cút ngay!"

Phùng Hiên tức giận gào thét một tiếng, lực lượng tu vi cường hoành giống như là biển gầm theo bàn tay quét mạnh ra, vô số nguyên khí nhấp nhô ở giữa lập tức hình thành một cơn gió lốc cỡ nhỏ!

Đây đã là một kích mạnh nhất của hắn, căn bản không có bất kỳ phòng ngự nào, cho dù là liều mạng bị thương cũng phải để Dương Trần chịu khổ, làm vậy mới có thể làm dịu đi mối hận trong lòng.

Nhưng mà Dương Trần thấy thế lại mỉm cười, trên mặt lộ ra quang mang, sau đó trong nháy mắt thi triển Lăng Ảnh Bộ, thân hình lướt qua để lại 90 đạo tàn ảnh liền đã đi tới bên cạnh Phùng Hiên.

"Thực lực của ngươi cũng không có gì đặc biệt a." Cùng lúc đó, thanh âm nhàn nhạt từ miệng hắn lặng yên truyền vang ra.

Bạn đang đọc Cực Đạo Đan Hoàng (Bản Dịch) của Thiệt Đầu Lão Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieugiahacam00
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.