Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiên cứu

Phiên bản Dịch · 2398 chữ

" Không sai, bệnh tình của nàng lùi lại cùng ta có quan hệ, nhưng phương pháp của ta chỉ đưa đến tác dụng của một điểm phụ, tối đa kéo dài thêm một chút thời gian, nhưng là không giúp đỡ được gì cho bệnh tình. Ta từng thử dùng phương pháp của chính mình đi tiêu diệt ký sinh trùng, thế nhưng ký sinh trùng tốc độ sinh sôi nở so với tốc độ chữa trị của ta nhanh hơn rất nhiều, không có cách nào chữa khỏi." Dương Hiểu Đồng nói ra sự thật, dùng nội lực đi đánh chết ký sinh trùng kia, hiệu quả rất nhỏ bé.

Sau khi nghe thấy Dương Hiểu Đồng giải thích, mọi người cũng có chút thất vọng, dù sao vẫn chưa tìm được biện pháp giải quyết, nguyên bản tiểu cô nương này so với bọn họ còn có mấy phần hy vọng, bất quá suy nghĩ một chút cũng đúng, nếu Dương Hiểu Đồng có phương pháp trị liệu thì đã sớm nói ra, cần gì mọi người cần phải đi qua mới có phát hiện sao.

" Cái kia, không biết Dương tiểu thư ngươi dùng phương pháp gì? Nếu có thể làm cho bệnh tình phát triển chậm lại, có thể cho chúng ta tranh thủ không." Một vị thầy thuốc khác mở miệng.

Mọi người cũng nhao nhao gật đầu, tìn hình hiện tại có thể nói thời gian là sinh mệnh, có thể cho bọn hắn chút ít thời gian cũng kiến tạo được đại công đức.

Nghe thế, Dương Hiểu Đồng lại lắc lắc đầu nói:" Loại phương pháp này người bình thường căn bản không thể làm được, mà cho dù ta một mình trị liệu cũng có áp lực rất lớn, càng đừng nhắc tới nhiều người như vậy, nếu như ta nếu có thể, ta đã sớm làm như vậy." Trong giọng nói cũng mang theo vài phần bất đắc dĩ, dù sao loại cảm giác bất lực này thực làm cho người ta khó chịu.

Thấy tình trạng đó, mọi người cũng thở dài một hơi, kể từ đó, từ lúc mọi người kinh ngạc phát hiện thành ra không có chuyện gì.

Trần Thuỵ Tinh thấy mọi người có chút nản chí, sốc lại tinh thần nói:" Mọi người tỉnh lại đi, địa phương này chính là nơi khảo nghiệm của chúng ta, chúng ta không thể buông tha, còn có rất nhiều người vượt khó vươn qua, bọn họ căn bản không có ngủ trên cảm giác thành công này, mỗi ngày đều so với một ngày càng tiến bộ."

So với lúc gặp gỡ tinh thần ai cũng tràn đầy phấn chấn, lúc này tuy trên mặt đều là vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy quang mang trí tuệ.

Dương Hiểu Đồng mở miệng nói:" Mặc dù chuyện này không có gì đột phá, thế nhưng mặt khác ta tìm được một thứ có giúp đỡ cho lần nghiên cứu này của chúng ta. " Cô cũng không hy vọng mấy lão thầy thuốc đối với mình thất vọng.

" Ngươi phát hiện cái gì? " Một người nhanh chóng mở miệng, những người khác cũng đưa ánh mắt chuyển tới trên người Dương Hiểu Đồng, Liễu Trí Thông cũng không ngoại lệ, trong mắt vẫn như cũ là vẻ ái mộ, chỉ là thu lại rất nhiều.

" Ta tìm được một thứ cùng có ký sinh trùng cùng với ký sinh trùng trong cơ thể con người, ta nghĩ ký sinh trùng này là nó biến dị mà đến, nếu thật sự là như thế, như vậy cách truyền nhiễm chính là từ thức ăn của dê bò mà đến. Mọi người Tây Tạng sau khi giết dê bò, liền đem nội tạng đút cho chó ăn mà bình thường sau khi tiếp xúc với chó đều không chú ý vệ sinh, sau khi vuốt ve chó liền không có rửa tai, cứ như vậy liền đem ký sinh trùng nuốt vào trong bụng. " Dương Hiểu Đồng cứng cỏi đứng ở trước mặt mọi người nói, đối mặt với một đám niên kỷ so với cô lớn hơn rất nhiều, có danh vọng trưởng bối, cô không chút nào khiếp đảm hay sợ hãi, cứ như vậy ung dung trấn định nói.

Những người khác nghe vậy liên tiếp gật đầu, đương nhiên cũng đưa ra không ít nghi vấn.

" Làm sao ngươi biết nguyên do những ký sinh này từ đâu mà đến?"

"Đã biến dị, như vậy cách truyền nhiễm cũng có thể phát sinh biến hoá".

....

Một loạt vấn đề từ miệng những lão thầy thuốc mở miệng đưa ra, không thể không thừa nhận, mỗi vấn đề nói ra đều rất quan trọng, quả nhiên ai cũng hiểu rất rõ cho nên mới có thể hỏi trọng điểm như vậy.

Đối với lần này, trên mặt Dương Hiểu Đồng vẫn như cũ rất bình thản, không có chút biến hoá nào, đối với vấn đề bọn họ hỏi cô cũng đã từng suy nghĩ qua, bây giờ giải đáp cũng coi như không uổng phí.

" Đương nhiên, lúc ban đầu ta cũng chỉ là một phỏng đoán, về sau so sánh giữa hai loại ký sinh trùng, phát hiện chúng có rất nhiều điểm tương tự nhau, mà hôm nay ta đi tìm những con dê bò ấy, ở trong cơ thể chúng đúng là có ký sinh trùng, về phần rốt cuộc có phải hay không còn cần thêm xét nghiệm."

" Về vấn đề cách truyền nhiễm, ta tối hôm qua đã hỏi qua rất nhiều bệnh nhân, theo như lời của bọn họ thì cách truyền nhiễm đúnh là như vậy, hơn nữa hôm nay ta đi qua nhà của bọn họ xem dê bò, phát hiện trong cơ thể dê bò nhà bọn họ cũng có ký sinh trùng, ta liền mang theo một con dê về để nghiên cứu." Nhớ tới con dê kia cô liền cảm thấy phiền muộn, kiếp này chuyện quỷ dị nhất cô từng làm chính là chuyện này.

Sau khi nghe Dương Hiểu Đồng giải thích, mọi người đều không bình tĩnh, trong lòng cảm thấy lời của Dương Hiểu Đồng có khả năng đúng nhiều hơn, cứ như vậy bọn họ lại một lần nữa tìm được phương hướng nỗ lực, dù sao lúc trước bọn họ vô pháp giải quyết vấn đề này.

" Dương tiểu thư, vậy ngươi tìm được những thứ dê bò kia đềh chưa chết phải không?" Trần Thuỵ Tinh đang nghe lời Dương Hiểu Đồng nói liền phát hiện ra vấn đề trọng yếu nhất.

Nghe nói vậy, Dương Hiểu Đồng gật đầu cười: "Không sai, không có bất kỳ con nào bị tử vong, cho nên ta cho rằng trong cơ thể dê bò có thứ gì đó có thể khống chế thành phần số lượng ký sinh trùng, cũng bởi vậy có thể dẫn dắt chúng ta nghiên cứu vào vấn đề trọng điểm."

Trần Thuỵ Tinh trong mắt loé tinh quang, đối với phương diện này hắn rất mẫn cảm, nhìn Dương Hiểu Đồng nói:" Dương tiểu thư, chẳng biết cô có thể hay không đem con dê kia đến bệnh viện cùng chúng ta nghiên cứu."

"Đương nhiên không có vấn đề" Mọi người cùng nhau nghiên cứu, phân công hợp tác, chắc chắn tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, nàng cũng hy vọng có thể mau chóng nghiên cứu ra loại thuốc có thể trị liệu.

Dương Hiểu Đồng về tới trụ sở của mình, nhìn đầu dê kia không thèm để ý tới mình, vẻ mặt cũng bất đắc dĩ, muốn đem con dê này dắt đi nhất định cũng là chuyện rất khó khăn, sau này chính mình còn muốn nghiên cứu, phải đi bệnh viện, cô cũng không muốn lại tạo nghiệt lần nữa phải tức khắc trở về.

Con dê kia thấy Dương Hiểu Đồng nhìn nó vậy mà lập tức quay người sang chỗ khác ( tinhtinh: con này vậy mà náo!!) Dùng mông nhìn Dương Hiểu Đồng, nguyên vốn Dương Hiểu Đồng chuẩn bị đem nó cẩn thận dắt đi, lại đột nhiên cười nó:" Thối dê, ngươi đối với ta kém như vậy, chờ khi ta mang ngươi đi bệnh viện, ngươi liền biết ta là người tốt. "

Trương Doãn Kiệt ở cửa nhìn thấy Dương Hiểu Đồng nói như vậy với con dê, trong lòng một trận cười phá lên. Từ trước đến giờ chưa từng thấy Dương Hiểu Đồng còn có một mặt như vậy.

Bởi vì con dê này tính tình đùa giỡn, cuối cùng vẫn là Trương Doãn Kiệt và Dương Hiểu Đồng cùng nhau đem nó mang đi bệnh viện, đương nhiên là do Trương Doãn Kiệt dắt, Dương Hiểu Đồng cảm thấy con dê kia bị Trương Doãn Kiệt dắt rất là hợp tác a, bước đi tốc độ gọi là nhanh a!

Sau khi con dê tiến vào trong bệnh viện, lần đầu tiên cảm giác mọi người rất hoan nghênh nó, một đám trưởng thành đứng ở cửa bệnh viện, tronh mắt kích động nhìn con dê này đi đến, đương nhiên mọi tốc độ rất nhanh, không có lãng phí chút thời gian nào, lập tức đem con dê kia đi nghiên cứu, con dê kia sau khi rời Trương Doãn Kiệt có chút lưu luyến, bất quá nhìn nhiều người hoan nghênh nó như vậy, hư vinh của nó bạo tăng, liền theo mọi người ly khai.

Trong những ngày kế tiếp, mọi người triệt để bắt đầu bận rộn, phân công nhau hợp tác, chỗ tốt liền thể hiện ra, mỗi người xử lí một nhiệm vụ, không thể nghi ngờ tốc độ nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa mọi người ngồi đây đều là người có kinh nghiệm, từ lúc bắt đầu chưa hề gặp khó khăn nào, tất cả đều tiến hành theo trình tự.

Sau khi xem kết quả xét nghiệm, ký sinh trùng trong cơ thể dê quả nhiên cùng loại với ký sinh trùng trong cơ thể con người, nhưng con dê đến bây giờ một trạng thái uể oải cũng không có, vẫn rất khoẻ mạnh, tâm mọi người coi như nhẹ mấy phần, rốt cuộc tìm được hy vọng chữa khỏi.

Bởi vì muốn tìm thấy trong cơ thể dê vật chất có thể ức chế tốc độ phát triển của ký sinh trùng, một con dê dĩ nhiên không đủ để nghiên cứu, thế là lại một lần nữa đến nhà dân bắt một con dê bị bệnh mang tới, trong lúc nhất thời bệnh viện náo nhiệt không ít, tiếng kêu dê bò kêu không ngừng, các bệnh nhân trái lại cảm giác thân thiết không ít.

Mà ở trong lúc các chuyên gia đang nghiên cứu, Dương Hiểu Đồng cũng nhìn thấy hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, tại phương tiện thiết bị y học rất tinh vi, mọi người không ngủ không nghỉ nghiên cứu suốt ba ngày ba đêm, mọi người đều cảm thấy tinh thần có chút uể oải, Liễu Trí Thông nhìn số liệu trên máy móc, cao hứng nói:"Thành phần đã nghiên cứu ra! "

Một câu nói kia tựa như thuốc kích thích, nguyên vốn mọi người có chút buồn ngủ liền lập tức tỉnh táo lại, kích động chạy đến bên người Liễu Trí Thông nhìn thông số hiện trên máy, mọi người trên mặt tràn đầy tươi cười.

Sau khi biết cụ thể thành phần, mọi người bắt đầu thí nghiệm xem vật chất này có hay không gây hại cho cơ thể con người, hai ngày sau, mọi người đã thành công nghiên cứu chế tạo ra đối với con người vô hại, hơn nữa thuốc này đối với ký sinh trùng có tác dụng tiêu diệt chúng.

Tất cả mọi người trong phòng nghiên cứu đều hoan hô lên, rốt cuộc làm việc không ngủ không nghỉ cuối cùng cũng thành công chế ra, ngay khi thành công được một khắc, có y tá chạy tới nói có một bệnh nhân đang nguy kịch, nụ cười trên mặt mọi người cũng thu liễm lại.

Trần Thuỵ Tinh nhìn lọ thuốc trên tay mình, lại nhìn mọi người một chút, lại thấy mọi người sắc mặt dù nặng nề nhưng nhìn hắn gật đầu, hắn liền đem thuốc cho bệnh nhân dùng.

Bệnh nhân sau khi phục dụng thuốc xong, mọi người đều lo lắng đến quan sát tình hình bệnh nhân, thuốc này bọn hắn cũng vừa nghiên cứu ra, chưa hề phục dụng trong cơ thể người, hiệu quả cụ thể thế nào, có tai hại gì không bọn họ cũng không biết. Mặc dù thiết bị biểu hiện ra là không có vấn đề gì, nhưng bọn hắn cũng không dám đảm bảo.

Bất quá bệnh nhân đã ở ranh giới sống chết một đường, dùng thuốc có khả năng kéo lại một tuyến sinh cơ, nếu không sợ là một điểm hy vọng cũng không có.

Chờ đợi là một việc căng thẳng nhất, nhất là ở trong bầu không khí trầm thấp này càng làm cho ý nghĩ mọi người có một tia suy sụp. Dương Hiểu Đồng ở ngoài phòng bệnh xuyên qua tấm kính thuỷ tinh nhìn tình hình bệnh nhân, cùng với cô còn có mấy vị thầy thuốc khác.

Mấy vị thầy thuốc mặc dù không có đứng ở cửa chờ, nhưng trong lòng bọn họ cũng vô cùng lo lắng. Trần Thuỵ Tinh ở trong phòng làm việc chờ, mặc dù thoạt nhìn không có biểu hiện gì nhưng cũng rất lo lắng vì hai bàn tay hắn đã nắm thật chặt.

Trong lúc nhất thời bệnh viện không ai không lo lắng sốt ruột, Dương Hiểu Đồng không ngừng tra xét tình hình bệnh nhân, về sau cũng không ở ngoài phòng chờ mà trực tiếp đi vào, dùng nội lực tra xét tình hình bên trong cơ thể của bệnh nhân, lúc trước trong lòng cô còn mấy phần lo lắng nhưng sau khi tra xét tình hình bên trong, mặt cô không khỏi lộ ra tiếu ý.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Kiêu ( Dịch) của Mộ Anh Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 252

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.