Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Tiểu thuyết gốc · 3221 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

....................

- Thưa thiếu gia, sau khoảng thời gian cậu đang ở trong lâu đài, thì hiện tại dân số của làng đã tăng lên đến ba ngàn bảy trăm tám mươi hai người.

Dân số của làng hiện tăng lên thêm bảy trăm tám mươi hai người, đây chính là một điều đáng mừng. Thế nhưng, đối với cậu hiện giờ số lượng người gia tăng vẫn còn ít, ít hơn dự tính là khoảng hai ngàn người, tức là chưa bằng năm mươi phần trăm so với dự tính của cậu.

Sau đó, cậu cũng gật đầu tạm chấp nhận:

- Thôi được, như vậy cũng có thể xem là đủ nhân lực để thực hiện một kế hoạch khác rồi.

Diva nghe vậy thì liền thắc mắc hỏi:

- Vậy xin hỏi thiếu gia, kế hoạch mới của cậu là gì?

Cậu liền trả lời:

- Bây giờ chú hãy mau tập hợp những người mới đến bãi đất trống tại khu an sinh đi. Để cho cháu thuyết giảng cùng một lúc. Có như vậy thì mới dễ dàng hành động chung hơn nhiều.

Sau đó, Diva theo lệnh tập hợp bảy trăm tám mươi hai người lại tập trung đến bãi đất trống ở khu an sinh, gồm những thành phần đầy đủ thành phần nam, nữ, già, trẻ.

Lúc này, cậu thấy mọi người tập hợp đông đủ thì liền ra lệnh cho Stella:

- Chị Stella, phiền chị đưa giùm cho em cái loa giấy!

Stella liền ngay lập tức đưa cái loa do cậu tự làm, rồi cậu liền lập tức cầm cái loa lên và dùng sức lực bắt giọng:

- Loa, loa, loa. Mọi người có nghe rõ không vậy! Nếu rõ thì hãy giữ im lặng lại một chút ạ! Bởi vì những gì chúng ta sắp bàn sau đây đều có liên quan đến công việc sau này của mọi người.

Sau đó, những người tập trung ở bãi đất trống đã im ắng hơn một chút, cậu thấy vậy liền nói tiếp:

- Trước tiên khi bàn về vấn đề này, tôi xin hỏi một câu. Lương thực, thực phẩm có tầm quan trọng như thế nào trong đời sống của chúng ta?

Nghe vậy, mọi người đều xôn xao khi mà chả biết vị thiếu gia hỏi câu này nhằm mục đích gì. Sau một lúc, có một tên phát biểu:

- Là để ăn chứ làm gì nữa?

Sau đó, có vài tên cũng nhoi nhoi nói leo theo. Nào là để đem đi bán kiếm được một món tiền, nào là để cung cấp lại sức lực sau khi lao động mệt nhọc, và còn những thứ khác nữa.

Và rồi, sau khi cậu nghe xong hết những câu trả lời của những người đang có mặt ở đây, thì cậu nhận ra rằng họ ít ra cũng có tư duy, nếu không thì kế hoạch tiếp theo thì cũng khó mà thực hiện đây.

Cậu lại nói tiếp với họ qua cái loa giấy:

- Thế theo mọi người lương thực, thực phẩm từ đâu mà ra?

Sau khi cậu hỏi xong, thì có một vài câu trả lời vang lên. Mặc dù có nhiều đáp án khác nhau, chung quy lại thì vẫn là cùng chung một thứ, đó chính là từ trồng trọt, chăn nuôi, đánh bắt và săn bắt. Nói thẳng ra là muốn có những thứ để ăn thì phải tự đích thân do con người đi làm.

Và như vậy, trong số bảy trăm tám hai con người này, hiển nhiên sẽ có người nhận ra đều này liền lập tức nói:

- Thưa thiếu gia, chẳng phải là cậu định cho chúng tôi đi làm nông sao?

Cậu nghe vậy liền nhanh chóng đáp lại:

- Đúng vậy. Mọi người sẽ được đi làm nông.

Sau đó, có vài tên nghe vậy thì liền phản đối, nhưng cậu vẫn bỏ ngoài tai và nói tiếp với bọn họ:

- Trong nhân gian có câu, phi nông bất ổn, phi công bất phú, phi trí bất hưng, phi thương bất hoạt. Trong tương lai,có thể sẽ có những điều xảy ra một cách bất ngờ, đe dọa đến cuộc sống của chúng ta. Chẳng hạn như chiến tranh, nếu như bị vây khốn thì cũng sẽ có ngày chết đói vì thiếu lương thực. Vì thế cho nên, để không bị khủng khoảng lương thực, tôi đây sẽ cho mọi người đi làm nông.

Sau khi cậu phát biểu xong, thì cậu thấy một vài khuôn mặt chán nản thì nói tiếp:

- Và tất nhiên, tôi sẽ không để cho mọi người làm không công, mà sẽ được trả lương một cách đàng hoàng.

Sau đó, cậu nói tiếp:

- Số tiền lương mỗi tháng sẽ là khoảng năm đồng tiền bạc. Nếu như làm tốt, thì sẽ được hưởng thêm hai đồng tiền bạc nữa.

Những người dưới đây nghe vậy thì cũng bất ngờ, năm đồng tiền bạc, như vậy là cũng hào phóng đi. Phải biết rằng, làm nghề nông, một tháng kiếm một đồng bạc thôi cũng khó rồi, huống chi là năm đồng bạc. Với số tiền lương thế này, chỉ cần dành dụm một chút thì khoảng vài năm là đủ tự lập ra một cửa tiệm buôn bán riêng cho bản thân rồi.

Và cậu nói tiếp về kế hoạch của mình, đó chính là kế hoạch liên hoàn nông nghiệp tuần hoàn, có tên gọi là mô hình vườn ao chuồng. Nhưng mà, cái mô hình này cậu cũng chỉ nắm được qua lí thuyết, chứ thực tiễn thì không có nhiều kinh nghiệm cho lắm. Vì thế trước khi thực hiện kế hoạch nông nghiệp hoàn toàn mới lạ đối với họ này, cậu đã gặp những người nông dân có kinh nghiệm để bàn bạc về vấn đề này.

Ban đầu thì họ cũng không hiểu cậu đang nói cái mô tê gì cả, đó là vì họ toàn canh tác theo kiểu riêng lẻ hoặc làm cho phú hộ, địa chủ, chứ chưa từng nghĩ đến cách làm nông theo kiểu liên hoàn này. Thế là, cậu cũng phải thuyết trình vài ba lần thì họ cũng thấy hay và cũng nói là nên thử, biết đâu lại tạo nên một cuộc cách mạng nông nghiệp?

Sau khi thấy kế hoạch vườn ao chuồng có thể tạo ra một bước đột phá cho nền nông nghiệp ở thế giới này. Thì lúc này, cậu nói kĩ càng kế hoạch làm mô hình vườn ao chuồng cho những. Trong đó kế hoạch được chia làm năm giai đoạn chính.

Trước tiên, muốn làm mô hình nông nghiệp này thì phải có đất canh tác trước cái đã. Khu đất sẽ được lấy từ khu đất rừng nằm ở phía Đông của ngôi làng. Ban đầu, cậu tính khai hoang khu rừng một khoảng diện tích tám mươi héc-ta, nhưng vì là để thử nghiệm mô hình, không thể mà khai hoang quá nhiều được. Cho nên tạm thời khai hoang trước khoảng một diện tích mười héc-ta trước, rồi sau đó mở rộng dần cũng chả muộn.

Và thế là, sau khi cậu nói xong kế hoạch đầu tiên, thì sau một ngày xem xét đất đai của khu rừng như thế nào, rồi quyết định vác cái rìu đốn hết cây trong khoảng diện tích mười héc-ta. Trong quá trình khai hoang này, thỉnh thoảng người dân bị đám mãnh thú tấn công làm một số người bị thương, những con vật sau đó rất nhanh chóng bị binh lính dùng vũ khí tiêu diệt, còn những người không may bị thương sẽ được y thuật sư hệ mộc sử dụng thảo dược kểt hợp với pháp thuật phục hồi để trị thương cho họ.

Trong quá trình đốn củi lẫn kết hợp đốt nương làm rẫy, thì với công sức của hơn tám trăm con người, chỉ trong vòng ba ngày, một mảnh đất trống rộng khoảng mười héc-ta hiện ra. Sau đó, Hắc Hoàn đi xem đất đai nơi đây như thế nào. Cậu cảm thấy rằng đất đai nơi đây cũng tạm được, chỉ cần cải tạo một chút là có thể làm nông nghiệp ngay.

Vậy là sau khi khai hoang được mười héc-ta đất, cậu tập hợp mọi người lại ở chỗ đất mới khai hoang và nói:

- Hiện giờ mọi người đã phải rất mệt mỏi sau khi khai hoang một khoảng diện tích đất rừng, vì thế tôi sẽ cho mọi người nghỉ ngơi một ngày để hồi sức.

Sau đó, cậu ra lệnh cho đám binh lính đem hết những con thú rừng mới săn được đãi cho mọi người ăn. Lúc này, trên mấy cái bếp nấu ăn, những người đầu bếp cầm lấy xác những con thú rừng săn được và sau đó chế biến chúng. Trong lúc đó, có nhiều người vì lâu rồi chưa có được một bữa ăn nào thịnh soạn như vậy, khi ngửi thấy mùi thức ăn liền nước miếng chảy dãi cả ra, nhỏ từng giọt một xuống dưới nền đất. Những người chung quanh cũng chả quan tâm gì mấy, bởi vì họ đều đồng cảnh ngộ như nhau, cho nên có thể thông cảm được. Nếu như là ở Địa Cầu, khi nhìn thấy có người chảy nước miếng, thì họ đã bị kì thị là dơ dáy mất rồi.

Một khoảng thời gian sau khi các đầu bếp chuẩn bị xong bữa ăn. Cậu ra lệnh cho binh lính sắp xếp bàn ghế và lại tiếp tục ra lệnh cho những người đó ngồi xuống ngay ngắn thì mới được ăn. Nhưng trước tiên, thì phải rửa tay cái đã. Bởi vì nếu cứ để bàn tay dính đầy bùn đất cầm thức ăn bỏ vào miệng, thì trông mất vệ sinh và dễ dính bệnh tật.

Sau khi ép mọi người rửa tay sạch sẽ xong, Hắc Hoàn mới cho phép họ ngồi xuống bàn ăn. Lúc này, cậu nói với mọi người:

- Vì những ngày trước, mọi người chịu khó hăng say làm việc. Cho nên để khuyến khích mọi người, tôi sẽ đãi cho mọi người một bữa ăn thịnh soạn.

Sau đó, ai ai cũng hăng hái lên nhận đồ ăn do chính đầu bếp nấu. Bữa ăn này hoàn toàn do cậu thiếu gia hào phóng kia chấp nhận chịu lỗ để đãi cho bọn họ ăn, chính xác là khoảng một xu bạch kim và năm xu vàng.

Nhưng cũng vì thế, thì mới lấy lòng của bọn họ được. Người xưa có câu "dân dĩ thực vi tiên", không chỉ cho họ một bữa ăn, mà lâu lâu lại đãi một bữa ăn thính soạn, như vậy thì có thể khiến cho họ có động lực để nâng cao năng suất lao động được.

Trong lúc họ lên nhận đồ ăn đôi lúc lại xảy ra một chút xô xát, khiến cho chút nữa có vài cảnh tượng đánh nhau diễn ra. Những kẻ gây gổ này rất nhanh bị binh lính bắt lấy và trói vào một góc cây gần đó bỏ đói, mặc kệ bây giờ bọn hắn đang đói bụng.

Những người khác nhìn thấy cảnh tưởng như vậy liền lấy đó làm gương, không dám gây gổ nữa mà trở nên hiền hòa, lật mặt còn nhanh hơn lật cái bánh tráng.

Giờ đây, sau khi lấy xong thức ăn cho bản thân mình, họ ngồi ăn và trò chuyện vui vẻ với nhau. Trong đó có vài người không biết từ đâu lôi ra mấy cái bình rượu để nhậu nhẹt. Sau đó những con sâu nhậu này tập trung một chỗ quậy phá linh đình, khiến cho những người chung quanh bị ảnh hưởng ít nhiều, Hắc Hoàn thấy vậy liền ra lệnh cho những tên binh lính can thiệp mới khiến cho tình hình ổn định được.

....................

Sau bữa ăn, cậu trở về nhà làng bằng cách đi bộ nhằm mục đích để cho đống thức ăn này được tiêu hóa phần nào, và cũng để rèn luyện thể lực. Phải nói rằng, nhờ khoảng thời gian tập luyện trong thao trường, cộng với cái quyển sách mà nữ thần ban cho và kết hợp một chút kiến thức mà cậu nhớ được khi đã từng sinh sống ở Trái Đất đã khiến cho thể lực của cậu có một sự tiến bộ rõ rệt. Nếu như so với khoảng vài tháng trước đây, thể lực của cậu vẫn còn yếu thì bây giờ cậu đã đủ sức chạy thẳng một mạch từ thị trấn Hải Đông ra thẳng làng chài ven biển.

Sau khi về đến nhà làng, cậu ngay lập tức tiến vào phòng ngủ và nhảy thẳng lên cái giường, khiến cho cái giường đây vang lên một tiếng "bịch" một cách rõ ràng. Trên chiếc giường, cậu nằm trên đó một cách thoải mái như đang tận hưởng một chuyến nghỉ mát thư giãn sau những chuỗi tháng ngày lao động mệt vậy.

Một lúc sau, Stella tiến vào phòng khuyên cậu:

- Thiếu gia à, cậu nên đi tắm rửa cho thoải mái đi! Dù sao thì mấy ngày nay cậu chưa đi tắm dù chỉ là một lần. Cho nên, bây giờ cậu hiện đang...

Nói tới đây, Katze Stella đột nhiên dừng lại, như là tránh phạm phải điều gì. Lúc này, cậu chợt nhớ ra là bản thân đã chưa tắm rửa vài ngày. Thế là Hắc Hoàn liền lấy cái mũi ngửi khắp người và nhận ra rằng bản thân hiện đang có dấu hiệu bốc mùi đây. Thế là cậu liền ra lệnh cho Stella:

- Chị Stella, chị mau chuẩn bị nước tắm cho em đi! Một lát sau em sẽ xuống tắm ngay.

Stella đáp lệnh của cậu và sau đó liền đi xuống dưới chuẩn bị nước trong phòng tắm. Còn cậu thì đi ra sân vườn hít thở một chút khí trời của thiên nhiên. Sau đó, cậu ngồi bệt xuống nền cỏ, lướt nhìn trên bầu trời sao. Không có sự ảnh hưởng của ô nhiễm ảnh sáng từ những bóng đèn điện ở Trái Đất, bầu trời sao ở đây rất là hùng vĩ.

Ngắm nhìn bầu trời sao được một lúc, cậu chợt nhớ về những dòng kí ức tuổi thơ. Lúc đó, cậu mong muốn trở thành một phi hành gia tung bay tự do trong vũ trụ rộng lớn.

Lúc này, bỗng nhưng trong thâm tâm cậu nổi hứng, liền ngân nga một bài hát mà cậu đã từng nghe trước đây nhiều lần, đây cũng chính là bài hát về vũ trụ mà cậu yêu thích nhất:

- Đường bay trong không gian xa xôi.

Giờ đây thu xếp đã xong rồi.

Trời mây kia cao cao, xanh thắm.

Đã bao đời mơ tung cánh.

Lưng trời vờn bay ngàn áng mây.

Đang đợi chờ ta cùng lướt bay.

Năm phút nữa thôi bạn ơi.

Rồi tung bay nơi xa xôi.

Bạn ơi, tôi mong ước bao đêm ngày chuyến bay này.

Trời mây kia xanh thắm ngàn sao sáng nhìn lấp lánh,

Vượt biết bao lớp mây trời và tới những nơi xa.

Tung cánh bay vượt gió trên trời biếc.

Và dấu chân in trên đường mờ tít trong không gian.

Bay mãi trên trời biếc vượt ngàn sao.

Lúc này, khi vẫn còn đang say đắm trong lời bài hát, bỗng một giọng nói ở phía sau cậu khen ngợi:

- Thiếu gia à, lời và giai điệu của bài hát này công nhận hay thật đấy!

Cậu nghe thấy vậy liền xoay ra sau thì nhìn thấy Stella đang đứng ở phía sau cậu. Thế là cậu liền đứng dậy và nói:

- Vâng, đúng vậy. Bài hát này không chỉ là sự mong chờ của một cá nhân, mà là của toàn thể nhân loại trong việc chinh phục bầu trời sao bao la này. Bây giờ, chúng ta có thể sử dụng loài rồng hoặc những loài chim lớn để chinh phục bầu trời. Thì trong một tương lai không xa, khi mà nhận thức về cuộc sống của người dân thay đổi, thì em tin rằng chúng ta có thể chinh phục được khoảng không gian bao la rộng lớn tưởng như dài bất tận này.

Nói đến đây, thì Hắc Hoàn cũng dừng lại và không nói tiếp nữa. Bởi vì cậu biết rằng, những lĩnh vực về khám phá vũ trụ rất xa lạ đối với Stella. Nếu như muốn cho hầu gái này hiểu hết những điều cậu nói, thì tính từ bây giờ phải trải qua một khoảng thời gian dài hàng thế kỷ thì mới tới được.

Thế là cậu không nói nữa, liền nói với Stella:

- Chị Stella, em đi tắm trước đây.

Stella gật đầu, sau đó cậu tiến vào phòng tắm. Bồn tắm lúc này đã được nấu cho ấm. Thế nên, khi nhảy vào bồn nước ấm áp này, cậu cảm khoải:

- Đúng là khoải mái quá đi!

Sau khi ngăm mình trong nước được một lúc, thì đột nhiên của phòng tắm mở ra. Sau đó Stella tiến vào và nói:

- Thiếu gia, để tôi vào kì cọ sạch sẽ cho cậu.

Khi nghe thấy cụm từ "kì cọ sạch sẽ" thì bỗng chốc sỡn cả da gà lên. Gì đây? Rốt cuộc là Stella đang có ý gì? Định hại đời con trai của cậu à? Cậu liền lắc đầu nói thầm nói trong lòng là không, phải giữ lấy sự trinh tiết. Thế là cậu liền lập tức từ chối:

- Không, không, em tự làm được. Chị không cần phải giúp em đâu!

Stella nghe vậy liền trầm mặt nói:

- Xin lỗi thiếu gia, đây là nghĩa vụ mà tôi phải làm, mong cậu thứ lỗi.

Sau đó, Stella cầm trong tay miếng vải và đến chỗ cậu. Và sau đó, không còn sau đó nữa.

Và cũng trong tối hôm đó, trong căn nhà làng đã vang lên một tiếng thất thanh của một bé trai, tiếng kêu đầy thảm thiết thê lương đến nỗi khiến cho Diva ra lệnh cho binh lính điều tra khắp nơi nhưng không có kết quả gì. Và thế là những lời đồn được nhân gian thêu dệt đủ thứ bắt đầu từ đó. Phải mất một khoảng thời gian sau mới chịu lắng xuống.

....................

Chú thích: Một xu hào ở thế giới này có giá bằng một ngàn Việt Nam đồng. Mười hào bằng một đồng, một trăm xu đồng bằng một đồng bạc, mười đồng bạc bằng mười đồng vàng, năm đồng vàng bằng một đồng bạch kim.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ ba, ngày 29/5/2021.)

Kỷ niệm 70 năm ngày Quốc tế Thiếu nhi 1/6/1950-1/6/2021.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.