Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Một).

Tiểu thuyết gốc · 3205 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 20: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Một).

....................

Mặc dù nghe rõ mồn một như vậy, Hắc Hoàn vẫn tỏ vẻ không nghe rõ những gì Stella nói để cho sự việc tránh lâm vào tình huống khó xử và hỏi lại:

- Chị Stella có thể nói lại câu hồi nãy được không?

Katze Stella nghe vậy thì liền nói lại câu hồi nãy, nhưng chỉ nói được nữa chừng thì liền đỏ mặt, sau đó thì nói một câu xin lỗi và chạy đi đâu mất tiêu. Cậu thấy vậy thì cũng tinh ý nhận ra điều này và suy luận:

- Có vẻ như Stella có ý với mình thật rồi.

Và như thế, sau khi cậu ăn tối xong thì một đêm nhàm chán như mọi ngày lại cứ thế mà tiếp diễn.

....................

Năm giờ sáng, những con gà trống bắt đầu rướn cái cổ của mình lên và cất cao giọng gáy ò ó o một cách đầy thanh thoát nhất có thể, báo hiệu cho một ngày mới bắt đầu trên mảnh đất này.

Hắc Hoàn lúc này đã ngồi dậy sau một đêm ngủ ngon lành cành đào. Cậu liền xuống giường và đi vệ sinh rồi sau đó rữa mặt mũi cho tỉnh táo. Sau khi mọi thứ xong xuôi thì cậu đi ra ngoài sân và tập các bài tập thể dục, sau đó cùng với Diva chạy bộ một vòng quanh làng, rồi cùng với Diva rèn võ nghệ, và cuối cùng thì học phép thuật.

Và một buổi sáng tập luyện thường ngày của cậu kết thúc, sau một tiếng hoạt động liên tục, cả người cậu bây giờ ướt đẫm mồ hôi, Hắc Hoàn thấy vậy thì liền đi tắm, sau đó thì ăn sáng và ngồi trên bàn làm việc lo liệu mọi sự trong làng.

Hôm nay số lượng công việc mà cậu phải giải quyết chỉ bằng một nữa so với hôm qua, có vẻ là do những ngày trước cậu phải liên tục giải quyết nhiều việc và sắp xếp chúng vào quỹ đạo phát triển, cho nên hôm nay cậu mới cảm thấy khỏe như vậy. Thế nhưng Hắc Hoàn lại cảm thấy rằng cứ như vậy thì vẫn không ổn chút nào, khi mà mọi sự trong làng cậu toàn lo tất, nếu như vì một lí do nào đó mà cậu không thể làm việc được một khoảng thời gian dài như lần trước thì mọi chuyện có khi càng lộn xộn hơn lần Diva tạm thời làm trưởng làng trong lúc cậu hôn mê.

Sau khi phiền muộn về chuyện đó, cậu liền suy nghĩ một lát và liền nghĩ ra kế hoạch hết sức đơn giản này, cái kế hoạch mà cậu nghĩ ra là một chuyện hết sức bình thường ở Trái Đất, đó chính là thành lập một hội đồng để quản lý công việc hành chính.

Nhưng việc này thì Hắc Hoàn nghĩ là cũng nên để sau, chứ bây giờ cũng khó mà móc được nhân sự ngay tức thời được, còn nếu như bây giờ mà móc ra được thì cũng khó mà bảo đảm về mặt nhân sự.

Sau một khoảng thời gian vừa làm vừa chỉ dạy cho Stella thì cũng đã tới mười giờ, công việc được giải quyết nhanh hơn hẳn do có thư ký trợ việc. Với lại cậu cũng khâm phục việc cô hầu gái tai mèo đó học việc cũng nhanh và cần cù chịu khó.

Bây giờ cậu cũng muốn đổi bầu không khí, cậu thấy Stella đang chuẩn bị rỏ đi chợ thì liền lại đề nghị:

- Chị Stella cho em đi chợ chung có được không?

Stella liền gật đầu đồng ý mà không dám từ chối gì. Thế là hai chủ tớ cùng nhau rảo bước từ nhà làng tới khu chợ này. Khi đi tới khu chợ, bầu không khí căn thẳng trước đây cũng đã tan biến, thay vào đó là những gương mặt tươi tắn hơn ngày thường khi mà nạn bảo kê bị dẹp bỏ một cách không thương tiếc bởi quân đội vào mấy ngày trước đây.

Bây giờ, khi cậu vừa bước vào khu chợ thì có vài người nhận ra liền mừng rỡ lại bắt chuyện với cậu:

- Chào thiếu gia, dạo này cậu khỏe chứ?

Và những câu chào tương tự được gửi tới cậu, Hắc Hoàn cũng không nề hà gì mà vui vẻ chào hỏi lại họ. Đi được một lát, cậu thấy càng lúc càng nhiều người chào hỏi cậu, khiến cho cậu cảm thấy rằng bây giờ bản thân mình không khác gì thần tượng nổi tiếng, điều này làm cho cậu cảm khái suy nghĩ:

"Cứ cái đà này thì chắc là không bao lâu nữa thì bọn họ sẽ thành lập một câu lạc bộ chuyên hâm mộ mình mất."

Sau những lời chào hỏi, thì những tiểu thương chạy tới chỗ cậu tặng rau, trứng, thịt, cá đầy đủ, không thiếu món nào. Khi thấy những món quà tặng càng ngày càng nhiều, nếu nhận nhiều hơn nữa thì cũng ngại và không thể đem hết về, thế là cậu quay sang nói với Stella và tươi cười nói:

- Chị Stella à, dù sao thì ta cũng đã có đủ đồ rồi, cho nên ta hãy mau quay trở về trước khi có quá nhiều đồ thôi!

Stella nghe xong thì cũng hiểu ý, thế là cả hai liền nhanh chóng thực hiện "rút lui chiến thật" và nhanh chóng về nhà làng. Về tới nơi, cậu và Stella đều đặc đống đồ ăn nặng trịch này xuống, Stella tuy mệt mỏi nhưng cũng vui mừng:

- Thiếu gia à, với đống đồ ăn này thì ta có thể ăn cả tuần mà không hết đấy!

Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng đồng tình và nói đùa một câu:

- Sau này khi nào chị đi chợ thì cứ dẫn em đi, đảm bảo chị chả tốn một đồng nào, mà lại còn được tặng cho một đống đồ ăn.

Stella cũng hiểu ý cậu và vui cười đáp lại:

- Vậy lần sau tôi đi chợ sẽ phải dẫn thiếu gia đi theo mới được.

Sau đó, Stella liền vào bếp nấu nướng. Trong lúc này, Hắc Hoàn nhớ lại trong lúc đi chợ hồi nãy có nghe về trận chiến trên biển đã kết thúc được một khoảng thời gian, một phe bị tiêu diệt và biển cả có một vị vua người cá mới. Thế nhưng giá của cá biển vẫn không giảm, với lại tàu cá cũng mới vừa đánh bắt nguyên một lô lớn cá về, cho nên việc này có hơi bất thường một chút. Và thế là Hắc Hoàn liền đưa ra một quyết định, đó chính là đi thị sát những ngư dân ở làng chài, như vậy thì mới có thể xác thực được nguyên do.

Sau khi quyết định xong, cậu dự định rằng sau khi dùng bữa xong thì sẽ xuất phát ngay lập tức, thời gian dự kiến thì nếu nhanh thì chỉ sẽ mất một buổi chiều, còn nếu chậm thì sẽ mất khoảng vài ngày.

Sau khi dùng bữa xong, cậu cùng Stella đi xe ngựa tới khu doanh trại và nhờ vả Diva quản lý giùm ngôi làng trong một khoảng thời gian, sau đó thì chạy thẳng tới làng chài.

Từ khu doanh trại đi tới làng chài chỉ mất khoảng một tiếng là tới nơi, lúc này người tài xế trung niên thông báo:

- Thiếu gia à, ta đã đến nơi rồi đấy.

Hắc Hoàn lúc này đang cảm thấy hơi mệt mỏi và chóng mặt vì đường xá quá xóc nảy, khác biệt với con đường trong làng được cho tu sửa thường xuyên. Stella thấy vậy thì liền cảm thấy lo lắng và hỏi than cậu một câu:

- Thiếu gia à, cậu có sao không?

Cậu liền tỏ vẻ tình hình cơ thể ổn định để không cho cô hầu gái lo lắng:

- Em vẫn còn ổn, chỉ cần nghĩ ngơi khoảng năm phút là được.

Sau đó, Hắc Hoàn liền lấy ngón tay xoa dịu thái dương, lúc này cậu liền nghĩ rằng nếu như cậu biết làm mấy chai dầu gió thì cũng tốt rồi, thế nhưng chiếu theo cuốn sách thì ở mảnh đất này chả có nguyên liệu thích hợp để làm dầu gió, nếu muốn tìm thì phải giong buồm xuôi về phương nam, hướng về các quốc gia có thời tiết nhiệt đới thì mới có thể tìm nguyên liệu được.

Nghĩ đến đây thì cậu cũng lắc đầu vì bản thân chả rảnh tới mức mà phải đi một chuyến hành trình dài hàng ngàn cây số chỉ để tìm nguyên liệu để làm dầu gió, hay vì đó thì nên tìm kiếm một tên thương nhân nào đấy có một mối làm ăn buôn bán ở phương nam xa xôi thì tốt hơn.

Nghĩ tới đây thì cậu cũng dừng lại rồi liền xuống xe và đi thẳng ra cảng biển. Khi cậu đi khảo sát thì không chỉ đi một mình cùng với Stella, mà còn được bốn tên lính khỏe mạnh nhất trong doanh trại của Diva đi theo hộ tống, điều này cũng khiến cho cậu được an tâm phần nào. Thế nhưng, như vậy thì cũng có hơi nổi bật quá, khiến cho người khác nghĩ rằng cậu là một tên công tử bột được hộ tống có tính cách tham chơi đây.

Khi đi tới bến cảng và tới khu chuyên nhận cá biển mới đánh bắt về, cậu thấy những tên ngư dân đang vui vẻ bưng những thùng cá đầy ắp xuống bờ thông qua một chiếc cầu ván, thứ mà cậu chả bao giờ đi được.

Sau khi những tên ngư dân đem thùng cá lên rồi thì được những tên thương lái thu mua với giá ba mươi đồng một ký, điều này khiến cho Ngô Hắc Hoàn cảm thấy kì lạ, khi mà ở chợ lại bán đắt gấp năm lần. Và điều này cũng khiến cho cậu nhận ra một điều rằng, bỏ qua khâu ngư dân đánh cá, thì từ khâu thương lái mua cá giá rẻ, rồi bán lại với giá cao, kết hợp với những khâu trung gian khác nữa thì giá cả có thể sẽ cao hơn nữa.

Nghĩ đến đây thì cậu cũng thở dài suy ngẫm:

"Nếu như chỉ ở làng mà giá cả tăng gấp năm lần, thì không biết ở thành trấn Hải Đông thì giá cả sẽ tăng thêm bao nhiêu lần nữa đây? Giờ thì cũng biết rõ một phần nguyên do rồi, cho nên chỉ cần bắt được những kẻ liên quan đến vụ tăng giá đó là xem như có thể xem như giải quyết được vấn đề."

Thế nhưng, khi nghĩ đến đây thì Hắc Hoàn lại lắc đầu và nghĩ rằng không biết nên bắt những kẻ liên quan như thế nào đây. Nếu bắt đúng thì không sao, còn nếu bắt lộn thì sẽ gặp phải hậu quả phải giải quyết lớn đây, với lại như vậy cũng không khác gì rút dây động rừng, bọn chúng khi biết rằng bản thân bị truy nã thì sẽ tìm cách trốn chạy, hoặc là sẽ tìm cách phá rối ngăn chặn việc điều tra bắt người. Điều này khiến cho cậu phải thở dài không ngừng khi không biết làm sao mới phải.

Stella nãy giờ đang quan sát thì thấy vị thiếu gia nhỏ tuổi của mình như đang có nỗi niềm trong lòng thì liền hỏi than:

- Thiếu gia à, có điều gì khiến cho cậu phiền lòng sao?

Hắc Hoàn liền gật đầu xác nhận nói:

- Đúng vậy, em chỉ tự trách bản thân mình còn quá nhỏ tuổi. Không có đủ kinh nghiệm để mà giải quyết được những vẫn vấn đề phức tạp đó.

Lúc này, Hắc Hoàn nghĩ rằng bản thân không phải là thiên tài gì cả, chỉ là do trong cậu được tiếp cận kiến thức nhiều hơn người dân ở thế giới này mà thôi. Stella thấy vậy thì cũng an ủi và khuyên bảo cậu:

- Thiếu gia à, kinh nghiệm thì mình từ từ rút ra, với lại cách học tập tốt nhất chính là thực hành.

Mặc dù câu nói của cô hầu gái chưa được chặt chẽ cho lắm, thế nhưng Hắc Hoàn vẫn hiểu rằng đây là một câu khuyên nhủ. Thế là cậu quay sang nói với Stella nói với vẻ mặt quyết tâm:

- Em sẽ giải quyết việc này một cách ổn thỏa cho chị xem.

Thế nhưng, trong thâm tâm cậu lại nghĩ rằng:

"Hây! Nói thì như vậy, chứ mà để giải quyết được vấn đề này thì nó còn phức tạp hơn cái vụ giải quyết đám côn đồ ở chợ nữa."

....................

Một lát sau, khi thăm thú chán chê thì Hắc Hoàn cũng quyết định đi về trước khi trời tối. Lúc này, vừa đi xe ngựa cậu vừa ngắm nhìn cảnh tượng mặt trời lặn. Khung cảnh hoàng hôn nơi đây trông có vẻ rõ ràng hơn trong môi trường sống đô thị toàn những tòa nhà chọc trời trước đây. Điều này khiến cho cậu đôi khi cảm thấy hứng thú ngắm nhìn khung cảnh đầy tráng lệ đó, một cảnh tượng mà chắc chắn không có một người Trái Đất nào chiêm ngưỡng được.

Bây giờ, khi về đến nhà làng thì trời cũng đã tối, Hắc Hoàn cảm thấy đói bụng thì liền nhờ vả Stella:

- Chị Stella à, chị nấu bữa tối cho em đi được không?

Stella khi nhìn thấy vẻ dáng tiều tụy của cậu thì không thể nhịn cười, thế là liền phụt ra một cái. Ngô Hắc Hoàn thấy vậy thì liền thắc mắc rằng không biết trên mặt mình đang dính cái gì đây? Thế là cậu liền xoa xoa khuôn mặt để kiểm tra, Stella thấy vậy thì liền nhận ra bản thân mình đang thất thố thì liền đáp lại:

- Xin lỗi thiếu gia, để tôi chuẩn bị buổi tối cho cậu liền ngay.

Vừa nói xong thì Stella liền nhanh chóng chạy vào phòng bếp, còn Hắc Hoàn thì vẫn một bộ dạng trong đầu đầy dấu chấm hỏi không hiểu đang xảy ra chuyện gì.

Đến đây thì Hắc Hoàn cũng không nghĩ ngợi gì nữa, bởi vì bây giờ cậu cảm thấy mệt rồi. Chỉ muốn ăn tối và sau đó thì leo lên giường ngủ một giấc cho thật đã đến sáng mai là được.

Sau khi chờ đợi được một khoảng thời gian thì Stella gọi cậu:

- Thiếu gia à, tới giờ dùng bữa rồi đấy!

Hắc Hoàn nghe xong thì liền xách đít chạy vào phòng ăn. Khi tới nơi thì cậu liền thấy đống thức ăn được bày ra thịnh soạn, thế nhưng cậu thấy hơi nhiều thì phải, nếu như ăn không hết thì sẽ bỏ mứa mất.

Thế là cậu liền thắc mắc với Stella:

- Chị Stella à, chị nấu nhiều như vậy thì làm sao mà em ăn hết được?

Stella nghe vậy thì liền chợt nhận ra và giải thích:

- Thưa thiếu gia, tại vì đống đồ ăn mà ta nhận từ chợ còn nhiều, nếu như để lâu thì sẽ bị hư mất.

Cậu nghe vậy thì cũng đồng tình và nói:

- Vậy thì chị đem đi cho những tên lính canh đi!

Nhưng, bây giờ cậu thấy đồ ăn còn nhiều, ăn không hết thì bỏ thì liền ra lệnh cho Stella:

- Chị Stella, với danh nghĩa là thiếu gia, em ra lệnh cho chị phải ngồi dùng bữa chung với em! Không được bất tuân!

Stella nghe vậy thì liền nhanh chóng bối rối:

- Thưa thiếu gia, nhưng... nhưng mà, tôi chỉ là phận hầu gái, sao có thể...

Không đợi Stella nói hết, cậu liền cắt ngang và nói:

- Chị dám từ chối mệnh lệnh của thiếu gia ư?

Sau đó, Hắc Hoàn liền nói thêm một câu chắc nịt:

- Nếu như nguyên tắc công việc là như vậy, thì sau này khi lớn lên, em sẽ cưới chị làm vợ.

Hắc Hoàn liền nói mà không cần một chút liêm sỉ gì hết. Dù gì cậu cũng đã forever alone quá lâu rồi, cho nên hiện giờ giấc là vả, với lại cậu cũng là nam nhân, cho nên việc mong muốn có một người tri kỷ đồng hành là một lẽ thường. Stella nghe vậy thì liền xấu hổ nói:

- Vậy thì thiếu gia không được nuốt lời đâu đấy!

Ngô Hắc Hoàn liền khẳng định một lần nữa:

- Dù sao thì đây cũng là lời hứa danh dự, cho nên em sẽ không nuốt lời đâu.

Stella nghe vậy thì cảm thấy không thể từ chối được nữa, dù sao thì như vậy thì cũng tốt, ít ra sau này còn có chỗ để mà dung thân, chỉ có điều sau này sẽ hơi bị kì thị hoặc là ghen tị mà thôi.

Sau đó, Stella đi lấy chén đĩa và ngồi ngay đối diện với cậu thiếu gia rồi nói:

- Vậy thì tôi dùng bữa đây!

Ngô Hắc Hoàn nghe xong thì liền gật đầu và nói:

- Chị cứ dùng bữa thoải mái đi! Dù sao nếu căng thẳng quá thì bữa sẽ ăn hết ngon đấy!

Stella nghe vậy thì cũng không lo lắng về trở ngại giai cấp nữa nên cũng yên tâm ăn uống, và thế là bữa ăn tối nay đã không bị lãng phí.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Chủ nhật, ngày 29/8/2021.)

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Chương 14: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

Chương 15: Giá Cá Biển Lạm Phát Và Xây Dựng Đường Xá, Đào Mương Tại Khu Đất Nông Nghiệp Mới Khai Khoang Nằm Ở Phía Đông Của Ngôi Làng Ngụ Cư.

Chương 16: Đánh Nhau Ở Chợ Và Giải Quyết Băng Nhóm Biảo Kê, Bắt Giữ Nhóm Côn Đồ Lưu Manh Lộng Hành Ngang Ngược, Ức Hiếp Dân Lành Ở Làng Ngụ Cư (Phần Một).

Chương 17: Đánh Nhau Ở Chợ Và Giải Quyết Băng Nhóm Bảo Kê, Bắt Giữ Nhóm Côn Đồ Lưu Manh Lộng Hành Ngang Ngược, Ức Hiếp Dân Lành Ở Làng Ngụ Cư (Phần Hai).

Chương 18: Xét Xử Tội Trạng, Vị Bá Tước Đại Nhân Ngô Cao Đoàn Đến Tham Quan Ngôi Làng Và Thăm Con Trai Cưng.

Chương 19: Thành Lập Công Ty Bán Đồ Thủ Công Nghiệp Và Công Xưởng Sản Xuất Tập Trung.

Chương 20: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Một).

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.