Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làng Bị Cướp Phục Kích.

Tiểu thuyết gốc · 3349 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 32: Làng Bị Cướp Phục Kích.

....................

Sau khi cho làng Sùng Nhâm một xe hàng xong thì Hắc Hoàn nhanh chóng cho đoàn người đi nơi khác. Tới ngôi làng thứ hai, nơi đó lại gần một thác nước hùng vĩ, kết hợp với sương mù làm cho cảnh tượng trước mắt mọi người rất là mờ ảo như từ trong bức tranh hiện ra vậy.

Lúc này, Hắc Hoàn cảm thán:

- Cảnh đẹp thật!

Cảm thán là thế, nhưng cậu và đoàn người vẫn phải vác cái thân vào làng để tìm người trao đổi. Khi vừa tới gần làng, thì ngay lập tức tiếng chiêng vang lên từ phía đó, từ trên bức tường gỗ có xuất hiện những người thanh niên đang đứng ở đó và giương dây cung có thể sẵn sàng bắn những mũi tên sắt nhọn ấy đi bất cứ lúc nào.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám lính cùng với Diva liền chạy lên phía trước Hắc Hoàn và Stella để che chắn hai người họ. Dù sao thì trong đoàn người này thì hai người họ vẫn không có đủ sức tự bảo vệ bản thân trước loạt tên, cho nên nếu bị đám người bên đó bắn tên thì lỡ như Hắc Hoàn có mệnh hệ gì thì chắc chắn sẽ bị Ngô Cao Đoàn tàn sát hết cả đám mất.

Thế là cả hai bên đều đề phòng lẫn nhau, không bên nào nhường bên nào. Sau một lát, Diva đi tới gần bọn họ và nói:

- Các người bình tĩnh! Chúng tôi tới đây là để thương lượng với mọi người.

Nghe thế, có một tên khạc nhổ nguyên một bãi nước bọt, rồi khinh bỉ nói:

- Thương lượng cái con khỉ khô! Nghĩ sao mà nhìn đám lính các người đem theo như vậy mà bảo là thương lượng? Rõ ràng là muốn tấn công chúng tôi đây mà!

Diva nghe tên kia nói vậy thì đành thở dài giải thích:

- Thật ra là vì đề phòng, nên chúng tôi phải có một chi lính đi theo để bảo vệ. Các cậu thử nghĩ xem! Nếu chúng tôi đi một mình, thì lỡ bị thú rừng hoặc đám cướp tấn công thì sao?

Mấy tên kia nghe vậy vẫn không tin, thế là có một tên liền phản bác:

- Bớt xạo sự đi! Trên đời này làm gì có chuyện chúng tôi tin lời các người nói dễ dàng như vậy cơ chứ?

Sau đó, hắn nói tiếp:

- Tụi bây, bắn tên!

Thế là, hàng chục tên giương cung ra hướng về đoàn người Hắc Hoàn. Thế là đoàn người đứng ở tường gỗ chuẩn bị bắn, nhưng chưa kịp bắn thì có một giọng nói vang lên:

- Khoang đã! Các người hãy mau dừng tay lại!

Ngay lập tức, những tên kia nghe vậy thì liền thu tên lại, không làm tư thế bắn. Thấy vậy, một tên thanh niên chạy đến trưởng làng phàn nàn:

- Cha à, họ đến đây là không có thiện ý với chúng ta đâu!

Trưởng làng nghe vây thì liền lấy tay đánh lên đầu của tên thanh niên kia rồi trách mắng:

- Thằng con ngu ngốc này! Chính bọn họ là những người đã đánh bại, phá tan ổ sơn tặc vào mấy tháng trước đấy!

Sau đó, tên trưởng làng cho người mở cửa ra và hồ hởi nói:

- Xin lỗi các ngài vì những hành động ngu ngốc của bọn chúng. Để tạ lỗi cho hành vi khi nãy. Tôi mời các ngài vào trong để đãi một buổi tạ lỗi.

Nghe vậy thì Diva liền nhanh chóng chạy tới chỗ của Hắc Hoàn và hỏi. Hắc Hoàn nghe thế thì liền suy nghĩ một chút, sau đó thì gật đầu đáp:

- Nếu vậy thì chúng ta cứ vào. Nhưng không được hạ thấp cảnh giác!

Nghe thế, mọi người gật đầu, sau đó cậu nói tiếp:

- Chúng ta cùng vào thôi!

Đoàn người cứ như thế mà tiến vào bên trong ngôi làng này. Ở trong đây, nhà được làm bằng cách rợp lá khô. Hình như có khoảng hàng chục căn nhà như vậy, ở giữa có một ngôi nhà lớn để bàn những chuyện đại sự có liên quan đến làng.

Sau khi tiến vào, tên trưởng làng liền nói:

- Thưa các ngài, tôi là Kieren, còn cậu bé mười hai tuổi là con trai của tôi, nó tên là Duane. Hồi nãy nó có hơi mạo phạm các ngài. Mong các ngài tha thứ cho!

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu bỏ qua. Sau đó thì nói:

- Thôi được, lần đầu không biết cũng có thể xem như là không có tội. Cho nên lần này tôi tha lỗi cho các người.

Kieren nghe vậy thì liền thúc con trai hắn:

- Duane, con còn không mau cảm ơn!

Tuy khó chịu nhưng Duane cũng đành phải làm theo. Thế là hắn chấp tay lịch sự nói:

- Cảm ơn ngài đã tha thứ. Nếu mà sau này ngài có gặp khó khăn gì thì cứ đếm tìm tôi!

Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng thôi, dù sao thì cậu cũng không muốn làm lớn chuyện này cho lắm. Bởi vì hiện giờ cậu đang là khách và đang ở địa trên bàn của người ta, với lại cậu cũng đang làm ăn, vì thế cho nên nếu cậu ép người ta quá thì cũng không được. Thế là cậu liền nói:

- Cậu không cần phải nói quá lời như vậy! Chuyện gì cho qua được thì cứ cho qua đi!

Sau đó, Kieren nói:

- Mọi người cứ đứng đây ở chờ một lát! Để tôi kêu dân làng chuẩn bị rượu thịt cho các vị.

Hắc Hoàn nghe vậy thì lắc đầu:

- Ngươi không cần phải làm như vậy! Bọn ta đến đây là muốn bàn bạc các ngươi một việc.

Lúc này, Hắc Hoàn mới thay đổi cách xưng hô của bản thân. Điều này chứng tỏ là cậu đang rất nghiêm túc muốn giải quyết nhanh việc này để còn nhanh chóng đi các làng khác rồi trở về sớm nữa.

Tên trưởng làng nghe vậy thì không chần chừ liền hỏi:

- Thế các ngài muốn chúng tôi làm gì?

Thấy tên trưởng làng tinh ý như vậy, Hắc Hoàn gật đầu đáp:

- Chỉ cần các người đồng ý khai thác mỏ đá vôi ở trên núi. Thì ta sẽ cho các ngươi tiền lương và những món đồ cần thiết cho cuộc sống.

Sau đó, cậu hướng về đám lính nói:

- Các ngươi mau đẩy một xe hàng hóa đến trước cửa nhà này và mở miếng vải cho bọn họ xem!

Những tên lính nghe vậy thì liền đáp:

- Vâng, thưa thiếu gia!

Hắc Hoàn vừa mới nói xong thì nhũng tên lính liền làm ngay, một tên lính tiến tới xe hàng và leo lên con ngựa, sau đó thì đùng roi quất nhẹ vào mông ngựa khiến cho nó di chuyển, tiếp đến tên lính dùng lấy dây cương điều khiển ngựa chạy vào đến trước cửa của căn nhà lớn nhất làng.

Vừa thấy chiếc xe hàng tiến tới, thì ngay lập tức những tên lính tháo miếng vải che ra, để lộ ra những mặt hàng quý giá đối với người dân miền núi. Tên trường làng thấy vậy thì liền ngơ ngác, ngỡ ngàng đến bậc ngửa. Dù sao thì lâu lắm rồi hắn mới nhìn thấy được nhiều thứ như vậy trong đời. Có những thứ đó, thì dân làng đã không còn chịu cảnh thiếu ăn mà dẫn đến suy dinh dưỡng trầm trọng. Thế là hắn liền nói với Hắc Hoàn:

- Nhưng thưa ngài, mấy thứ này chúng tôi có thể nhận được chứ?

Hắc Hoàn liền gật đầu đáp, rồi nói ra điều kiện:

- Chỉ cần mấy người đồng ý làm hai việc, đó chính là khai thác đá vôi và vận chuyển nó về thị trấn Cách Tân, thì đảm bảo các người sẽ nhận được nhiều hơn thế!

Nghe thế, tên trưởng làng quay sang những người quen trong làng hỏi ý kiến:

- Ý của mọi người là như thế nào?

Những người quen của Kieren nghe thế thì suy nghĩ một lát, sau đó thì gật đầu đáp:

- Được, chúng tôi đồng ý!

Nghe vậy, Kieren liền quay sang Hắc Hoàn nói:

- Vậy thì chúng tôi đồng ý với các ngài.

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu hài lòng đáp:

- Nếu vậy thì theo ý của mọi người, thì chúng ta sẽ ký hợp đồng! Vào ngày mai mọi người sẽ được một toán lính đến làng của các người hướng dẫn chi tiết cho các người biết!

Theo đó, cậu vẫn không quên giở giọng đe dọa:

- Nhưng mà, nếu như trong số các người có một hành vi chống đối dù là nhỏ nhất, thì đừng trách là tại sao ta đây lại độc ác!

Đám người nghe vậy thì liền cảm thấy sợ hãi với lời đe dọa của cậu, duy chỉ có Kieren là bình tĩnh nhất vì đã trải đời nhiều. Thấy tình huống như thế này, Kieren suy nghĩ một chút thì liền nghĩ ra một giải pháp tốt nhất, thế là hắn ngay lập tức thề hốt với cậu:

- Ngài yên tâm! Nếu như có kẻ nào làm loạn, thì tôi sẽ thẳng tay giết luôn kẻ đó.

Hắc Hoàn nghe vậy thì hài lòng gật đầu đáp:

- Nếu vậy thì chúng ta cùng nhau ký kết hợp đồng thôi!

Nói xong, Hắc Hoàn liền đưa từ trong người ra hai bản hợp đồng y chang nhau, trong đó đã được viết sẵn. Vừa mới lấy ra, cậu liền đưa cho Kieren đọc. Đọc xong, hắn cảm thấy bản hợp đồng này không có gì là ép buộc, chỉ cần không được có bất kỳ hành vi chống đối nào là được.

Sau khi đọc xong thì Kieren liền đưa cho những người khác đọc. Đọc xong thì họ cũng gật đầu đồng ý với những điều khoảng trên. Thấy mọi chuyện xong xuôi, Hắc Hoàn cùng với Kieren cùng nhau ký kết một bản hợp đồng lao động.

Ký kết xong, Hắc Hoàn liền suy nghĩ:

"Thế là, nguồn nhân lực đã được giải quyết được phần nào."

.....................

Sau khi làm việc xong với ngôi làng thứ hai thì Hắc Hoàn cho đoàn người tiến đến làng thứ ba. Trong số những ngôi làng trên miền núi thì những ngôi làng mà cậu chọn toàn là những ngôi làng hẻo lánh, có một nguồn nhân lực nhất định nhưng cuộc sống lại thiếu thốn. Đó chính là những ngôi làng mà cậu đang nhắm tới. Dù sao thì cậu đang cần họ và ngược lại, điều này giống như mối quan hệ đôi bên đều có lợi vậy. Ai ai cũng được thưởng lợi hết, không có ai phải chịu thiệt gì nhiều.

Đoàn người đã tới ngôi làng thứ ba. Sắc trời lúc này cũng đã gần lúc sập tối, dù sao thì nếu đóng quân ở ngoài đây thì sẽ dễ gặp chuyện với đám thú rừng, với lại thì nếu bị cướp tấn công thì mệt lắm.

Lúc này, cậu nhớ đến cuốn sách mà vị nữ thần tai mèo đã ban tặng cho, trong đó có ghi danh sách các loài động, thực vật phổ biến ở hành tinh này. Cuốn sách này cũng có nói về những loài thú dữ, nếu so với Trái Đất thì đám này dữ dằn hơn rất nhiều. Giống như là đem con sư tử so sánh với con chó vậy. Nếu ở Trái Đất, thì những loài thú dữ có thể dễ dàng bị khống chế bằng những phương thức khác nhau, còn ở đây thì bỏ đi! Súng thì không có, da thì siêu cứng như là vỏ xe tăng, muốn hạ những con quái thú đó ư? Ha! Ha! Nằm mơ đi! Thấy những con này thì chỉ có nước vác chân lên cổ rồi chạy thục mạng thì mới mong là có thêm cơ hội sống sót mỏng manh mà thôi.

Bây giờ, sau khi tiến tới trước cổng làng thì Diva xuống ngựa và tiến vào làng hỏi thăm và được họ cho vào làng nghỉ ngơi.

Như được giải thoát sau khi phải di chuyển cả ngày trên cái xe ngựa xốc nảy đó, cả đoàn người cùng nhau tiến vào bên trong nghỉ ngơi.

Nhìn ngôi làng này, Hắc Hoàn thấy rằng làng này rất là xơ xác, nhìn cái nhà không ra nổi cái nhà, rất chi là trơ trụi.

Nhưng như vậy thì cũng không thành vấn đề gì đối với đoàn người, dù sao thì mọi tên lính đều được dạy kỹ năng làm lều hết rồi. Dù sao thì nếu không biết làm lều thì cứ mỗi lần đi đánh trận hoặc đi hành quân thì phải trú ở đâu?

Sau khi dựng xong cái trại ngay giữa làng thì bọn lính cũng bắt đầu lăn ra ngủ một giấc khò khò, còn Hắc Hoàn thì ngủ lại cùng với Stella. À thì... dù thế này thì cũng chả sao cả, dù sao thì cậu cũng không thể để cho cô hầu gái ngủ một mình được, với lại cậu xem Stella như là kho báu luôn rồi, kẻ nào mà dám động một ngón tay vào Stella thì đảm bảo trở thành thái giám ngay tức khắc.

Trong lúc chuẩn bị ngủ thì cậu nói với Stella:

- Chị Stella, xin lỗi vì đã bắt chị phải đi theo!

Stella nghe vậy thì lắc đầu, rồi từ tốn nói:

- Không phải lỗi của cậu đâu thiếu gia! Dù sao thì cậu cho tôi đi theo thì đã là quý trọng tôi lắm rồi!

Hắc Hoàn nghe thế liền đáp lại:

- Mà lần sau nếu em đi tới chỗ nào đó có khó khăn nguy hiểm gì thì sẽ không dẫn chị đi theo đâu! Dù sao thì nếu chị có mệnh hệ gì thì em sẽ ân hận suốt đời mất.

Stella nghe vậy thì liền nhẹ giọng phản bác:

- Thiếu gia à, cậu không được nói rỡ như vậy! Sau này nếu cậu gặp khó khăn gì thì cứ đến nhờ tôi! Tôi hứa rằng sẽ giúp đỡ cậu hết sức bản thân mình trong mọi khả năng có thể.

Nghe câu nói này của Stella, Hắc Hoàn liền nghĩ:

“Quả nhiên người ta nói đúng, sau lưng một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng của một người phụ nữ. Phụ nữ có thể chân yếu tay mềm, nhưng nếu bị đẩy vào nghịch cảnh thì họ sẽ trở nên rất là mạnh mẽ. Vì thế, Katze Stella rất là quan trọng đối với mình, sau này nếu có kẻ nào đó cả gan dám động vào Stella dù chỉ là một cọng tóc, thì mình sẽ cho tên đó biết thế nào là đau khổ, thế nào địa ngục.”

Lúc này, mắt cậu đang trở nên lim dim, thế là cậu liền nhắm mắt ngủ luôn.

....................

Sáng sớm hôm sau, khi sương mù vẫn còn chưa tan hẳn, thì từ bên trong khu rừng cách ngôi làng khoảng chừng vài trăm mét, có một đoàn người khoảng hai trăm tám chục tên mang theo cung tên, búa, dao, kiếm, rìu và đủ thứ vũ khí có thể đem đi đánh nhau.

Đội quân tạp nham này là từ một ngôi làng, nhưng lại là một ổ sơn tặc trá hình. Chúng là một trong vài ổ sơn tặc còn sót lại sau đợt truy quét không thương tiếc của Ngô Cao Đoàn vào vài tháng trước đây. Nhìn thấy tình cảnh này, bọn chúng cùng nhau tập hợp lại để nhằm che mắt cuộc vây quét này.

Hiện giờ, bọn chúng đem hết lực lượng nhằm cướp lấy ba cái xe hàng này. Bọn chúng nhìn thấy quân canh giữ cũng không nhiều, cho nên quyết tâm là phải cướp và giết hết cho bằng được, không để cho một ai lọt ra ngoài. Nhìn những mặt hàng này, bọn chúng càng quyết định phải ra tay cho bằng được, chỉ có như vậy thì của sống thiếu thốn vào những tháng qua của bọn chúng sẽ được chấm dứt.

Bọn chúng chọn lúc sáng sớm ban mai, khi mà sương mù chưa kịp tan để chuẩn bị tấn công. Dù sao thì hôm qua là đêm không trăng, trời tối hù như vậy thì trước mắt con không thấy thì nói gì đi tấn công, không khéo thì chém nhầm đồng bọn thì mệt.

Ngoài ra, với lực lượng của bọn chúng hiện giờ thì chỉ có một cuộc tập kích bất ngờ mới chính là phương pháp hữu hiệu nhất. Vừa gây bất ngờ khiến cho đối phương trở nên lúng túng, vừa tổn thất ít lực lượng nhân sự nhất và đồng thời cũng nâng cao tỷ lệ thành công.

....................

Quay trở về phía Hắc Hoàn, cậu và Diva cũng nhận ra điều này. Dù sao thì những xe hàng kia đối với những người trên đây là quý giá, cho nên việc bị cướp là hoàn toàn có thể xảy ra. Trước khi đi, họ cùng một trăm tên lính bàn bạc và đưa ra những chỉ dẫn để những tên lính biết rằng là nên làm gì nếu bị tấn công.

Trước tiên là chia ra canh giác, ban đêm sẽ được chia thành năm khoảng thời gian bằng nhau. Mỗi khoảng thời gian đó có hai chục tên lính canh giác.

Tiếp theo là dù có thức hay là ngủ đều phải mặc giáp, để đề phòng nếu có kẻ địch tấn công thì sẽ dễ dàng đáp trả hơn, tránh vì quá bất ngờ mà không kịp trở tay phòng bị.

Đúng như dự đoán, thì sáng sớm hôm nay. Có một nhóm người có trang bị vũ trang đứng trước cổng làng. Lúc này, tất cả binh lính đều đã tập trung lại một chỗ. Còn dân làng thì đã được cho đứng phía sau cổng làng và chuẩn bị di tản, duy chỉ có vài tên thanh niên là cầm gậy gộc để chuẩn bị chiến đấu.

Nhìn thấy tình cảnh này, Hắc Hoàn và Diva cũng không quá sợ hãi. Dù sao thì đám binh lính đó vào những tháng gần đây đã được cho ăn đủ các loại thực phẩm như thịt, cá, trứng, sữa, rau,... , vả lại, bọn họ cũng được cho tập luyện thường xuyên, so nên nếu so với tinh binh, thì họ cũng chỉ thua có một bậc.

Nhìn những tên đang tập hợp, Hắc Hoàn tuy nhìn thấy đông gần tới ba lần, nhưng đa số lại gầy cồm, ăn một đao là thẹo. So với đám binh lính đang hộ tống cậu thì chắc chắn là thua xa.

Sau khi quan sát một phen, Hắc Hoàn nói với Diva:

- Chú Diva cứ cho quân lính đồ sát bọn chúng đi!

Diva nghe vậy thì gật đầu, sau đó thì ra lệnh cho đám lính:

- Trong số các ngươi, thì chín mươi người đi theo ta đánh bọn chúng! Mười tên còn lại thì bảo vệ thiếu gia và Stella, nếu có chuyện gì thì mở đường cho họ chạy thoát thân!

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Chủ nhật, ngày 2/1/2022.)

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Từ chương 13 đến chương 28.

- Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

Chương 30: Cha Con Hợp Tác.

Chương 31: Tìm Người Khai Thác Đá Vôi.

Chương 32: Làng Bị Cướp Phục Kích.

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.