Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộc Phát Năng Lực Đặc Biệt.

Tiểu thuyết gốc · 3379 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Chương 9: Bộc Phát Năng Lực Đặc Biệt.

....................

Stella, cô gái Miêu Nhân tộc lại cứu cậu thêm một mạng. Nhưng cái giá phải trả là quá đắt, cú đâm của hắn có vẻ như đã trúng tim của Stella. Khiến cho cô gái nhanh chóng cảm thấy nhức nhói, khó chịu.

Sau khi bị đâm một nhát chí tử như vậy, cô cảm thấy được sự nhận thức của bản thân đang dần trở nên mơ hồ. Mặc dù vậy, cô vẫn cố gắng nói một câu với cái sức lực yếu ớt của mình:

- Thiếu gia không sao rồi. Với lại tôi cũng cứu được thiếu gia.

Nói xong, cô gái gục cả người xuống sau khi cái tên có ý định ám sát cậu rút cây kiếm đang còn dính tí huyết tươi của Stella. Sau đó hắn nói với vẻ mặt đầy vẻ tiếc nuối:

- Chà chà, có vẻ như kế hoạch của chúng ta đã có một chút sự cản trở rồi nhỉ? Tiếc thật đấy! Nhưng không sao.

Sau đó hắn hô lớn ra hiệu cho cả đám còn lại:

- Tụi bây xông lên, giết thằng ắt con và cả đám người ở đây đi!

Lời hắn vừa hô, cả bọn lập tức phản ứng lại, sau đó từ trong đống đồ nghề, những thanh vũ khí được ngụy trang khéo léo bỗng nhiên xuất hiện trong mắt Ngô Hắc Hoàn và Diva. Không kịp nói một lời nào, những tên đó điều nhất tề xông lên cùng một lúc.

Trái ngược với Ngô Hắc Hoàn đang còn đứng trơ trơ ra ở đó, thì Diva, một vị tướng trong quân đội thì không đứng yên. Ngay lập tức rút thanh kiếm của mình ra và lao thẳng tới cái tên đã đâm một nhát chí mạng vào Stella. Tên kia thấy vậy cũng nhanh chóng làm động tác đỡ đòn. Kết quả là hắn đỡ đòn được của Diva, thế nhưng thanh kiếm của hắn nhanh chóng bị gãy làm đôi bởi sức mạnh của tên tướng quân Diva này. Thế nên khi chứng kiến cây kiếm của mình nhanh chóng và dễ dàng bị gãy đôi này, điều đó khiến cho hắn có một sự ngạc nhiên và phải hốt lên một câu cảm thán trong lòng:

- Cái tên này, dễ dàng chém đôi thanh kiếm của mình, như vậy thì tức là sức mạnh cũng là quá khủng bố đi! Kiểu này chắc chắn là chỉ có là toi mạng.

Cơn suy nghĩ đầy sự ngạc nhiên xen lẫn cả sự sợ hãi ngay lập tức chấm dứt sau khi Diva ngay lập tức tiến lại áp sát hắn, nhanh chóng lấy cái lưỡi kiếm bổ đầu ra làm hai, khiến cho hắn chỉ kịp có một chút khoảng thời gian đau đớn ít ỏi trước khi lìa đời.

Sau cú chém đầy uy lực dễ dàng đoạt lấy sinh mạng của Diva đã khiến cho những tên đồng bọn có phần hơi sợ. Nhưng rồi có một tên hô lên kích động tin thần cho cả bọn:

- Tụi bây, sợ cái gì cơ chứ. Tất cả xông lên, chín người đánh một thì tên kia không chột cũng què.

Mấy tên kia nghe vậy cũng đều hô hào và xông lên. Thế nhưng, trong cả đám người đó, thì chẳng may có kẻ nằm xuống cái bịch trước sự ngỡ ngàng của tám tên còn lại. Khiến cho cả đám đang hăng máu thì bỗng nhiên đứng sững lại. Sau đó, tất cả nhìn sang cái tên xấu số thì nhìn thấy giữa hai con mắt đang trợn trừng đó xuất hiện một mũi tên ghim chặt hẳn vào đầu. Đó chắc chắn là nguyên nhân lấy mạng của tên kia. Rồi sau đó, cả bọn nhìn sang phía mũi tên bắn ra, thì ra đó chính là thằng ắt con Ngô Hắc Hoàn, nó dùng cây nỏ để bắn đồng bọn của bọn hắn đây.

Trong lúc mà đám người kia hơi chững lại một chút, thì Diva nhanh chóng tiến lại hái đầu một tên như hái trái từ trên cây vậy, tiếp đến rồi tên thứ hai và tên thứ ba. Cứ thế mà tới tên thứ năm, và như vậy lại có thêm năm cái xác không đầu đang nằm dưới sàn nhà, trông chả khác gì một bộ phim kinh dị.

Vậy là, chỉ còn đúng ba tên may mắn còn xót lại, chúng lại đứng sát vai nhau để có thể hỗ trợ lẫn nhau một cách tốt nhất. Thế nhưng xui cho bọn chúng hay, đấu với một tên Diva thôi là đã khiến cho bọn chúng lên bờ xuống ruộng rồi, nay lại có thêm một đám lính tới đây tiếp sức thì coi như đây là ngày tàn rồi.

Thấy ba tên còn lại đang co rúm, để tránh cho việc Diva và đám lính tiêu diệt hết những tên còn lại, từ đó làm mất đi manh mối của kẻ chủ mưu. Thế là Ngô Hắc Hoàn nhanh chóng nói:

- Diva, chú mau chóng bt sống lấy bọn chúng lại, như vậy thì ta mới có thể nhanh chóng tra ra kẻ chủ mưu đánh sau vụ này.

Diva nghe thấy liền cũng nhanh chóng nhận ra, việc nãy có thể là do có kẻ chủ mưu đứng sau. Vì thế, dù có diệt hết đám này thì cũng sẽ có đám khác nữa. Cho nên, những tên còn lại nên bắt sống là một điều hoàn toàn hợp lí, như vậy thì mới có thể biết được chủ mưu là ai. Nếu như chủ mưu là một đối thủ vừa tầm thì tranh thủ thời cơ, lấy đại cái cớ nào đó để diệt cỏ tận gốc luôn.

Thế là, Diva nhanh chóng xông vào đám lính. Cây kiếm giờ đây không được Diva xài lưỡi bén nữa mà là lưỡi cùn (tức là phần không bén nhọn của cây kiếm) nhanh chóng hạ gục ba tên còn lại một cách nhanh chóng với võ thuật cao cường của mình. Sau đó, đám lính nhanh chóng lấy những sợi dây thừng rắn chắc trói gô ba tên kia như cái đòn bánh tét.

Trong lúc mà đám lính đang trói ba tên sát thủ may mắn còn sống sót thì Ngô Hắc Hoàn nhanh chóng chạy lại chỗ cô gái Miêu Nhân tộc vừa cứu lấy mình một mạng:

- Stella, giờ bọn chúng đã bị đánh bại hết cả rồi!

Sau đó, cậu cởi cái áo của mình ra, sau đó liền nhanh chóng làm những động tác sơ cứu cho cô nàng hầu mà không ngần ngại. Chứng kiến những thành động đầy dứt khoát này của cậu thì tên tướng Diva và những tên lính hiện đang ở trong căn phòng này vừa sốt ruột, nhưng lại mang lại một sự cảm xúc lâng lâng khó tả.

Họ cảm thấy suốt ruột, bởi vì cái áo mà cậu dứt khoát cầm máu cho Stella là một loại đắt tiền, loại vải của chiếc áo này phải cử người sang tận phương Đông thì mới có thể mua được. Nói chung là chiếc áo mà cậu mặc có giá trị bằng cả gia tài của họ, nhưng thật ra chả thắm vào đâu với tài sản với Ngô gia cả. Nhưng, cái sự tiếc nuối dùm ấy cũng nhanh chóng mất đi. Thay vào đó là một sự ngưỡng mộ không hề nhẹ, khi mà hậu duệ của vị bá tước đại nhân lại rất biết chăm lo cho thuộc hạ của mình như vậy, tức là sau này khi Ngô Hắc Hoàn được làm gia trưởng, thì bọn họ sẽ một cuộc sống tốt hơn ở những gia đình quý tộc khác.

Còn Hoàn, sau khi băng bó xong cho Stella, cậu đỡ đầu của cô gái người hầu kia lên trên đùi của cậu. Lúc này, cậu cũng cảm thấy may mắn làm sao khi mà cú đâm của tên sát thủ khi nãy chỉ đâm trật một chút, nếu không thì có lẽ vị ân nhân này đã không còn sống trên cõi đời này mất rồi.

Sau đó, cậu nhìn đám lính và Diva đang ngơ ngác đứng đó khi đang chứng kiến hành động đầy kì lạ này của cậu đối với Stella. Đối với họ, khi đã xác nhận là phải làm trâu, làm bò cho đám quý tộc thì một khi bị thương thì nếu may mắn sẽ được các y thuật sư trị thương, còn không thì chỉ còn sống được một khoảng thời gian. Như vậy, thì cũng chứng tỏ rằng, họ chỉ như là những con tốt mà thôi, dù họ còn sống hay không thì chả có gì quan trọng cho lắm, sống chết mặc bay ấy mà.

Còn Ngô Hắc Hoàn, cậu nhìn thôi là cũng biết được họ đang suy nghĩ những gì. Có vẻ như, cậu cho rằng hành động khi nãy của cậu đã vô tình thu phục được nhân tâm của bọn họ mất rồi.

Thế nhưng, nhìn Stella đang trong tình trạng còn đang hấp hối như vậy thì cậu cũng đau lòng. Nhưng may mắn một điều là sau cú đâm trật đó thì Stella cũng coi như là giữ được nữa cái mạng. Không chần chờ gì nữa, cậu mau chóng ra lệnh cho đám lính đang đứng ở đây:

- Còn đứng nhìn ra đó làm gì? Mau gọi y thuật sư vào đây.

Đám lính thấy vậy liền nhanh chóng đáp một tiếng "vâng!" rồi nhanh chóng theo lệnh của cậu liền nhanh chóng ra ngoài tìm người chữa trị cho Stella.

Sau đó, cậu nhìn Stella và thấy trong lòng bản thân rất xót. Phải nói là, từ khi cậu được chuyển sinh tại thế giới này cũng đã hơn một tháng. Ở thế giới đầy xa lạ so với tiền thế này, cậu chỉ có một mình, không có ai quen thuộc cả. Duy chỉ có mình Stella là luôn theo cậu từ lúc cậu mới được chuyển sinh trong cái cơ thể nhỏ bé yếu ớt này cho đến bây giờ. Có lẽ bây giờ, Stella là một trong những người thân cận nhất của cậu tại thế giới đầy xa lạ này.

Sau đó, cậu lấy tay vuốt lấy khuôn mặt của Stella rồi nói:

- Stella, cô ngốc thật, đâu cần phải liều mạng đến như vậy cơ chứ.

Rồi sau đó, cậu đột nhiên khóc lên và vô tình hốt lên bằng ngôn ngữ mà cậu từng sống ở tiền kiếp:

- Giá như bản thân mình có đủ sức mạnh thì Stella đã không phải chịu khổ như vậy. Mình đúng là vô dụng thật mà.

Cậu vừa khóc vừa tự trách bản thân mình, khi mà sức mạnh của cậu không thể bảo toàn cho một người ở thế giới đầy khắc nghiệt. Có vẻ như, những lời khi nãy cậu nói ra nhưng lại không muốn cho người khác nghe thấy, cho nên mới nói bằng tiếng Việt. Nhưng, không phải vậy, đây chính là sự vô tình mà thôi! Cái thế giới lạ hoắc lạ huơ này thì đào đâu đồng hương người Việt cơ chứ? Cho nên, việc từ trước tới giờ thì việc sử dụng một thứ ngôn ngữ mà hoàn cảnh bắt buộc chính bản thân phải tự tìm tòi cái ngôn ngữ này, thì mới có thể sinh tồn ở thế giới này được. Và tất nhiên, việc này khiến cho bản thân cậu cảm thấy chả có gì thoải mái cả, nay thì cảm xúc dồn nén bấy lâu nay của cậu được bộc lộ, nên việc vô tình hốt ra luôn cả tiếng Việt thì cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng rồi, như có một thứ gì đó vô hình nhưng mang đầy sức mạnh đang đáp lại cậu. Cậu cảm thấy trong cả cái cơ thể này nóng rực dị thường. Thế là cậu cảm thấy có gì đó không ổn, nhanh chóng đỡ đầu của Stella xuống, sau đó lại tránh xa ra khỏi Stella ra một chút để tránh gây liên lụy.

Lúc này, Diva cùng một tên y thuật sư đang bước vào phòng thì Diva nói:

- Thưa Hắc Hoàn thiếu gia, tôi đã dẫn người đến...

Chưa nói xong, thì Diva ngay lập tức cứng đờ cả họng lại khi mà nhìn thấy đứa con trai bé bỏng của vị bá tước đại nhân đây, cả thân hình gần như đang phát ra một nguồn ánh sáng , sau đó thì bao quát cả căn phòng, khiến cho tên y thuật sư đang chứng kiến đây, đột nhiên thấy bất ngờ liền nói:

- Đây, chả phải là giai đoạn thức tỉnh năng lực sao? Sao lại có thể như thế được, thiếu gia chỉ mới có có...

Khi chứng kiến được điều dị thường này, lão liền nói lắp gần như muốn loạn xạ cả lên. Khiến cho tên Diva thấy vậy, thì ngay lập tức liền chen vào lời nói của lão già y thuật sư:

- Đúng vậy, những gì chúng ta đang nhìn thấy là sự thật. Vị thiếu gia này, chính là thiên tài.

Lời khẳng định khi nãy của Diva là đúng, bởi vì ở dị giới này, việc một cậu bé mới có mười tuổi mà đã thức tỉnh sức mạnh là một điều rất hiếm, nhưng lại không liệt kê được xác xuất là bao nhiêu. Đó là vì tính chất phức tạp tại thế giới nơi mà họ đang sinh sống, nên họ chỉ lo tìm cách sống một cách an nhàn, hay là lâu lâu lập hội đánh nhau hoặc tranh giành quyền lực cho đỡ chán, chứ có ai rảnh đâu mà vác cái xác để mà đi khắp thế gian làm mấy cái việc liệt kê đó?

Thế nhưng, mặc dù là như vậy, họ vẫn thừa biết rằng, nếu như chọn đại mười người một cách ngẫu thì cũng có nhiều nhất là khoảng ba hoặc bốn người biết phép thuật. Mà muốn đạt được năng lực sử dụng phép thuật, thì họ phải trải qua một khoảng thời gian trường kỳ tập luyện thì mới có thể sử dụng được phép thuật, vì thế phải tới khi hơn hai mươi tuổi trở lên thì họ mới thức tỉnh được. Ngoài ra, còn có một nhân tố khác cũng nhân trọng không kém, đó chính là phải có điều cái đã.

Đó cũng là lí do vì sao, những người biết phép thuật thường là những người có gia cảnh tốt, hoặc là đi lính luôn. Đa phần, thì người ta chọn đi lính, chỉ có như vậy thì họ mới có được cơ hội đào tạo khắc nghiệt và nếu may mắn, họ có thể thức tỉnh được sức mạnh của mình.

Thế nhưng, đây cũng chỉ là những gì nhiều nhất mà họ có thể biết được, ít nhất là vào lúc này. Còn trường hợp của Ngô Hắc Hoàn đây thì lại là rất hiếm, điều đó khiến cho họ cảm thấy quá là ngạc nhiên, thậm chí là có cả một phần sửng sốt khi mà bản thân lại tận mắt chứng kiến một điều phi thường đến như vậy. Không trải qua sự tập luyện, không có một cơ thể khỏe mạnh là một điều hết sức là hoang đường đối với bọn họ rồi. Thế nhưng, đây lại là sự thật không thể chối cãi.

Còn Hắc Hoàn, vào lúc này đây, cậu không cảm thấy được bất kì sự khó chịu nào nữa trong cái cơ thể bé nhỏ này. Giờ đây, cậu cảm thấy rằng, trong cơ thể hiện đang tràn ngập sức mạnh và nguồn sáng này đang dần lan toả mạnh hơn. Sau đó, cậu nhìn vào bản chất của nguồn ánh sáng đó để có thể đoán được sức mạnh của nó thông qua việc quan sát, và cậu nhìn thấy nó có màu xanh lá cây. Như vậy cũng có thể nói rằng, năng lực mà cậu đang thức tỉnh, đó chắc chắn chính là mộc nguyên tố.

Bây giờ đây, cậu cảm thấy rằng sức mạnh hệ mộc là một loại sức mạnh tuy không mang lại một cỗ cảm giác mạnh mẽ, nhưng lại mang một cảm giác nhẹ nhàng và thư thái vô cùng. Và lúc này, cậu chợt nhớ ra một điều đã được viết trong một quyển sách trong căn phòng thư viện của lâu đài đã từng đọc:

- Đây là mộc nguyên tố, nếu đúng là như hoàn toàn theo cái quyển sách kia viết. Vậy thì mình có thể cứu Stella rồi.

Sau đó, cậu lại gần vị y thuật sư kia rồi nói:

- Ngài y thuật sư, liệu tôi nên làm thế nào để giúp cho Stella vượt qua được cơn nguy kịch này?

Lão không đáp lời cậu, ngay lập tức lấy lại gần Stella, rồi lấy tay mình xem xét vết thương đã được băng bó rồi nói:

- Con bé này cũng có số may mắn, cũng may là vết thương không ngay tim. Thế nhưng lại mất máu khá nhiều, nên có thể xem là giữ được nửa cái mạng.

Nghe vị y thuật sư nói vậy thì ngay lập tức, tia hy vọng về việc cứu chữa đã đươc lóe lên, khiến cho cậu có phần phấn khởi nói:

- Vậy là, Stella có thể được cứu rồi!

Vị y thuật sư kia gật đầu, và rồi sau đó liền lôi ra từ trong chiếc hộp một viên đá phép thuật màu xanh lá và một cây nha đam. Hắc Hoàn nhìn vào thì cũng thấy có một điều kì lạ, cây nha đam là để uống cho mát mà? Nhưng lại chợt nhận ra là thế giới này không phải là ở Trái Đất nên cũng tạm thời không thắc mắc nữa. Còn bây giờ, việc cốt quan trọng chính là phải cứu Stella trước.

Vị y thuật sư sau đó liền niệm phép, sau đó lấy cây nha đam và viên đá đặt vào vết thương của Stella. Với sự chữa trị này, thì ngay lập tức vết thương đang có dấu hiệu thì ngừng lại.

Thế nhưng, việc chữa chị thì chỉ mới được dăm ba phút thì ông lão liền dừng lại và lắc đầu rồi nói:

- Không ổn rồi, vết thương của con bé quá nặng. Khó mà chữa khỏi được.

Ngô Hắc Hoàn nghe vậy liền cảm thấy hụt hẫn. Thế nhưng, cậu vẫn phải tìm cách cứu chữa được cho Stella, nếu không thì sẽ cảm thấy bức rứt trong lòng. Lúc này, cậu mới thức tỉnh được năng lực, mà may mắn là đúng ngay hệ mộc, như vậy thì cũng có thể cứu Stella được rồi.

Thế là cậu liền nói:

- Vị y thuật sư, làm ơn hãy dạy tôi phép chữa trị.

Vị y thuật sư chần chừ đáp:

- Nhưng...

Sau đó liền đồng ý:

- Thôi được! Để tôi dạy.

Sau đó, theo sự chỉ dạy, cậu đặt hai tay lên vết thương cùng với hai vật hỗ trợ. Sau đó tập trung tin thần, thế là một nguồn ánh sáng hiện lên, mang đến một hy vọng có thể cứu người.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ bảy, ngày 17/4/2021.)

Kỉ niệm 63 năm ngày thành lập Cục cảnh sát chính tả 20/4/1958-20/4/2021.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Chương 1: Bắt Đầu Cuộc Đời Ở Thế Giới Mới.

Chương 2: Ngôn Ngữ Khác Biệt Và Sự Khó Khăn Trong Giao Tiếp.

Chương 3: Chuyến Du Ngoạn Tại Thị Trấn Biển.

Chương 4: Trấn Áp Sơn Tặc.

Chương 5: Thủ Lĩnh Bị Bắt.

Chương 6: Trở Về Thị Trấn Biển Và Giải Quyết Một Số Vấn Đề.

Chương 7: Ổn Định Việc Làm Cho Dân Ngụ Cư.

Chương 8: Xử Lí Những Thứ Còn Lại.

Chương 9: Bộc Phát Năng Lực Đặc Biệt.

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.