Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Tiểu thuyết gốc · 1163 chữ

Nay đã là ngày thứ 3 sau đại dịch, qua một đêm hầu như trước cổng chỉ có bóng dáng của một con. Nhưng nó chỉ nhìn chằm chằm mà không tiến đến cổng.

-con này thật kì lạ, mình có nên giết nó không nhỉ?

Sau đó tôi lắp nòng giảm thanh vào súng ngắm và bắn một phát xuyên qua đầu nó. Tuy đã giải quyết xong nhưng thật sự tôi cảm thấy không yên tâm khi nhìn thấy một con kì lạ như nó. Tôi mang vật tư xuống dưới căn phòng, trong đó có 3 khẩu súng lục cùng 1 khẩu súng AK47. Nhìn họ có vẻ ngơ ngác và thắc mắc rằng tối lấy thức ăn và vũ khí ở đâu ra.

-(Thuận) anh lấy thức ăn và vũ khí ở đâu ra mà nhiều thế. Ngày hôm qua tôi đã thắc mắc nhưng không dám hỏi, giờ anh có thể nói cho tôi biết được không.

-anh nhìn thấy chiếc xe vận tải quân đội ở kia chứ. Trung đội của tôi đã bị quét sạch hoàn toàn chỉ còn mình tôi và tôi đã chạy đến nơi này. Như anh thấy đấy nó quét sạch trong một đêm thì tất nhiên vật tư đủ cho một trung đội vẫn còn nguyên, nhưng đây chỉ là một xe còn một cái nữa ở ngã ba Bàu Cạn. Việc đến đó lấy nó với 4 người là bất khả thi.

-(khôi) vậy a đưa chúng tôi những khẩu súng này làm gì?

- tất nhiên để đưa cho mấy người phòng thân rồi. Cả 3 từng đi lính nghĩa vụ rồi chứ? Vậy thì việc sử dụng súng không có gì khó khăn đúng không?

-(Thuận) ừ, anh có thể chỉ lại cho tôi cách sử dụng súng lục không?

-không vấn đề gì.

Sau một hồi chỉ dạy họ cách sử dụng súng lục, tôi đã đưa mỗi người 2 băng đạn, trong mỗi băng có 12 viên và tôi yêu cầu họ nghĩ thật kỹ trước khi bắn. Chỉ cần sử dụng khi đe dọa hoặc phòng thủ trước những người sống sót khác. Tôi đã đưa khẩu AK47 cho Thuận nhưng anh ta từ chối bởi vì bắn không giỏi và yêu cầu tôi đưa cho người khác.

- ngoài Thuận ra còn có ai bắn súng chính xác nhất không?

-(khôi) tôi có được không?

- cậu có chắc chắn là sẽ bắn tốt chứ?

-(Khôi) không có vấn đề gì!!!

-tốt vậy thì hãy đem nó cắt vô phòng và chỉ cần lấy nó ra khi ta gặp khó.

-(Thuận) bây giờ anh có việc gì giao cho chúng tôi chứ?

-tất nhiên là có rồi. Khôi hãy ra ngoài cổng để ý xem những căn nhà phía trước nhà thờ xem có người hay con zombie nào đang lởn vởn trong đó hay không, nhớ mang cả giáo nữa đó.

-(Khôi) Oke.

-tiếp theo Thuận và Quang hai người hãy đi xung quanh bức tường để xem nó có bị làm sao hay không, hay quan sát thật kỹ. Còn tôi sẽ lên trên tháp chuông quan sát quán tạp hoá để lên kế hoạch lấy thêm vật tư cho chúng ta.

Sau 2h quan sát thì đội tuần tra đã kiểm tra xong bức tường và không có dấu hiệu nào bất thường cả. Họ mang giáo gỗ ra ngoài cổng cùng với người còn lại. Trong lúc quan sát tôi nhìn thấy đến 3 tiệm tạp hoá gần nơi này, cái gần nhất cách chúng tôi 150-200m. Trong khoảng thời gian đó tôi không hề nhìn thấy một con zombie nào lảng vảng quanh đó. Đây đúng là một điều đáng mừng, tôi nghĩ phải thực hiện kế hoạch này ngay chiều nay. Tôi đi xuống và gọi 3 người họ và tiến hành kế hoạch lần này.

-này 3 người mau vô đây, chúng ta sẽ bàn kế hoạch về việc đưa vật tư từ tạp hoá cách ta không xa lắm đâu.

-ta sẽ lên xe vận tải, tôi sẽ lái còn 3 người cầm vũ khí cận chiến ngồi sau xe. Tới nơi Quang và khôi hai người đảm nhận việc dọn dẹp mấy con xác sống mò đến. Còn Thuận cùng tôi đi vào với tôi, kiểm tra hàng và đưa chúng lên lên xe. Cứ làm theo kế hoạch và thành công thì ta sẽ có một lượng lớn vật tư sử dụng trong thời gian dài.

-(Quang) anh chắc chắn điều đó sẽ thành công chứ.

-nếu ta không thành công thì lượng vật tư vẫn đủ trong một tháng. Còn nếu ta thành công thì chúng có thể đủ cho 4 người trong cả năm hoặc có thể hơn. Vậy anh thử nghĩ xem trước sau gì chúng ta cần phải lấy chúng, nếu muộn hơn một sẽ bị nhóm người sống sót khá lấy hoặc ta bị vây hãm bởi một bầy zombie lớn thì khác gì chịu chết.(tôi thì thầm vào tai Quang) có cả bia nữa nếu anh thích.

-(Thuận) được rồi, lẹ tay lẹ chân lên hai cậu. Nhớ cầm theo cái gậy bóng chày cho tôi đó. À xong việc này thì hãy nhậu một bữa to nhé.

- không thành vấn đề! Tôi sẽ để dành chỗ cho vài thùng bia đấy.

-(Khôi) hè hè, triển ngay thôi!!!

Chúng tôi đã di chuyển tới tạp hoá, nó khá to tôi chắc chắn rằng phải 2 chuyến chất đầy thì may ra mang chúng về được hết. Khi vào tôi và Thuận nhận ra nó có khoảng 4-5 zombie trong này, chúng tôi diệt chúng theo đội hình tôi yểm trợ phía sau bằng súng AR15 giảm thanh và Thuận đứng trước với vai trò tanker. Tôi gọi Quang vào để giúp chúng tôi đưa đồ lên, ưu tiên hàng đầu là lương thực: gạo, mì gói, phở gói, đồ ăn đó hộp, bánh ngọt cũng được ưu tiên. Sau 1h chúng tôi đã chat được 3/4 chiếc xe, chừa lại một chút cho nước ngọt và tất nhiên rồi cả bia nữa. Loại tôi chọn là Saigon, vì đô nó không quá cao tôi cần phải canh gác nữa. Chúng tôi về nhà thờ chất mọi thứ vào một căn phòng và coi nó như nhà kho thực phẩm, mọi thứ xong xuôi thì trời đã tối chúng tôi quyết định ăn nhậu linh đình, tự chiêu đãi bản thân sau khi đưa được một lượng lớn thực phẩm về và tất nhiên còn tới hai tiệm tạp hoá mà tôi chưa đụng tới. Sau khi ăn xong tôi vẫn theo thường lệ, leo lên tháp chuông và canh gác một lúc. Mọi thứ chả có gì đáng nói khi tôi nghe thấy một âm thanh từ rất xa.

-thôi hỏng rồi!!!! Bầy ở trong trường học đã thoát ra. Chuyện này ngoài dự đoán của mình rồi, thật điên rồ.

Bạn đang đọc Cuộc Chiến Cuối Cùng Với Zombie sáng tác bởi salaticomaric

Truyện Cuộc Chiến Cuối Cùng Với Zombie tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi salaticomaric
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.