Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tĩnh Lặng

Tiểu thuyết gốc · 1926 chữ

Sáng sớm hôm sau nó bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh dậy, xoa xoa cái đầu mới mắt ngắm mắt mở nghe điện thoại.

" Alo, mới sáng ai gọi đấy."

Bên kia nghe nó nói vậy liền mắng nó.

" Sớm cái đầu của em, biết mấy giờ rồi không! Nhanh qua chở chị ra sân bay."

Ngẩn người ra nó nới nhớ hôm nay đưa chị ra sân bay, vội vàng làm vệ sinh thay bộ quần áo xuống dưới tầng hầm lái chiếu camry màu đen phóng như bay đến khách sạn chị đang ở, tới cửa khách sạn đỗ xe lại mở cửa bước ra, ngồi tựa vào xe nhấc nhấc chiếc kính dâm trên mắt rồi đút tay vô túi quần, móc chiếc 1280 đời 180 ra vuốt vuốt vào cái gọi cho chị.

" Chị xuống chưa?"

Chị chỉ ờ ờ rồi nói.

" Đợi chị một tí...tút tút."

Cất cái điện thoại vô tút, nhìn nhắm xung quanh nó mới chợt nhận ra vài đứa con gái từ đi ra từ trong khách sạn với bạn trai mà mắt cứ dán lên người nó,có đứa bạn trai ở bên cạnh mà cứ liếc mắt đưa tình với nó thậm chí còn liếm liếm môi nó âm thầm khinh bỉ, " thật là không biết xấu hổ thấy trai đẹp là mất hết liêm sỉ".

Một tí mà chị nói với nó là 30 phút sau, nó thấy chị bước lại liền trề môi nói.

" Một tí của chị làm em muốn trai cái mặt luôn rồi."

Chị cười tủm tỉm tiến lại chỉnh lại cổ áo cho nó rồi nói.

" Được mấy em gái nhìn thích thế còn gì."

Nó cũng chỉ lắc đầu rồi nói tiếp.

" Mấy giờ chị bay?"

Chị nhìn nó cười thần bí nói.

" Khi nào em muốn thì chị đi."

Câu nói của chị làm nó không được rõ cho lắm mặt liền cười bỉ ổi rồi đưa ngón tay lên trọc trọc.

Chị liền cốc cho nó một cái vào chán rồi nói.

" Em đi chết đi."

Rồi chị chui tọt vào trong xe, nó cũng chỉ đùa cho vui chứ không nghĩ mình sẽ làm như vậy, lái xe đến sân bay trên đường tạt vào một quán ăn sáng liền gọi hai bát phở bò, gọi thêm cả lá bạc hà bất giác nhớ tới em cả hai người đều thích vị bạc hà, trầm ngâm làm một hơi hết bát phở nó vuốt cái bụng no của mình trống cằm nhìn chị gắp từng sợi bún nó thầm cảm thán" con gái sao phiền phức thế nhỉ, cắm đầu vô bát hút một hơi khéo thủng cả bát ấy chứ, sao mà cứ gắp gắp hazzz." ăn xong hai chị em lại tiếp tục chạy xe ra sân bay nội bài.

Xách hành lí đưa cho chị nó mỉm cười nói.

" Có dịp về Việt Nam thăm em đó."

Chị quay qua hai mắt đã có chút đỏ lên rồi nói.

" Ừ, thỉnh thoảng chị sẽ về, mà lúc nào lấy vợ nhớ báo trước cho chị chuẩn bị đó."

Nó chỉ biết gãi gãi cái đầu không nói gì, nhích lại ôm thật chặt chị vào lòng nó thì thầm bên tai chị.

" Chị phải thật hạnh phúc."

Chị cười tươi gật gật cái đầu không nói rồi xoay người bước đi để lại cho nó một tràng vẫy tay, khi đi đến cửa soát vé chị quay lại nhìn nó lần nữa rồi hét lên cho nó nghe.

" Linh là cô gái tốt em phải biết nắm lấy..."

Cảm xúc mất mát khẽ vút qua, lái xe băng băng trên đường cao tốc những cảm xúc hỗn tạp làm nó có chút mất tập chung tí nữa quệt phải lan can đường, giảm tốc độ xe rồi ghé vào một trạm nghỉ chân mua vài đặc sản cùng chai nước xong xuôi nó mới đi tiếp đỗ xe vào sân của một ngôi nhà 2 tầng khang trang, mẹ nó mới từ trong nhà bước ra thấy nó bà liền hỏi.

" Sao về không nói trước với mẹ? Mà con Linh đâu mà không về cùng con."

Nó có chút xấu hổ đành phải nói dối mẹ.

" Con về nghỉ ngơi mấy hôm, Còn Linh bận việc nên không về cùng con."

Mẹ nó đã sớm xem Linh là con dâu của bà rồi những nó vẫn cứ như vậy mà chẳng có ý kiến gì khiến bà muốn lôi nó ra mà đập một trận, nó vội lảng sang chuyện khác hỏi.

" Thằng Đăng có nhà không mẹ?"

" Mày về đúng dịp nó cũng đang về quê chơi."

Thằng Đăng trông mặt ngu ngu mà lại đỗ vào trường cảnh sát làm nó cũng vui cho thằng em , sách mấy món đặc sản lên biếu bà ngoại chào hỏi cậu mợ, hỏi thằng Đăng đâu thì mợ bảo nó đi đón bạn nào của nó về chơi, nó cũng chỉ nghĩ là bạn trai.

Tiếng xe máy dừng xe quẹt chân chống cày nền xi măng quen thuộc của thằng em làm nó muốn táng vào đầu thăng ngu này, quay đầu lại thấy thằng em nay đã cao lớn hơn cả nó mặt đang vác lên trời không biết nhìn gì bên cạnh nó là một cô bé dễ thương hiền lành đang lễ phép chào cả nhà.

Nó dơ ngón tay thối với thằng em rồi nói.

" Dẫn bạn đến về tính làm mối cho ông anh hả..."

Nghe nó nói vậy thằng Đăng sắn sắn tay áo lên như kiểu sắp sống mái với nó vậy nhưng khi đến trước mặt nó mặt lại cười toe toét nói.

" Anh về lúc nào? Sao khônng nói trước để em chuẩn bị mâm cỗ cúng mừng anh."

Đạp cho nó một cái vào mông rồi nói.

" Tao lại đập cho ngu hẳn luôn bây giờ."

Thằng Đăng xoa xoa mông còn nó lại chào hỏi bạn thằng cu em.

" Anh là anh trai của thằng bẩn bẩn này."

Chỉ vào thằng em đen đen của nó nói, thằng Đăng mặt mày dữ tợm nhìn nó, rồi thấy nó dơ dơ nắm đấm lại há mồm ra cười, láo nháo là ăn đấm luôn.

" Em tên Nhung là bạn học với Đăng."

Liếc thằng em với ánh mắt khen ngợi, rồi cũng vào trong nhà uống nước nói chuyện, cả nhà hỏi han hai đứa làm chúng nó mặt đỏ bừng lên ấp a ấp úng trả lời, khi được tha thằng Đăng mới quay sang hỏi nó.

" Chị dâu đâu mà không về cùng anh?"

Nó nói.

" Chị dâu nào?"

Thằng Đăng mặt ngu ra nói.

" Ơ chị Linh chứ còn ai nữa, hay anh tòm tem với chị nào rồi?"

Nó không trả lời cũng chỉ trầm tư, thằng Đăng biết điều nên không nói gì nữa.

Buổi chiều mấy anh em rủ nhau bắt gà rồi ra đầu đường nướng uống rượu, quây quần bên cạnh con gà thi nhau tranh giành cả bọn cười ầm lên.

" Lâu rồi mới có dịp..."

Mấy đứa cũng gật gật đầu rồi nâng chén uống đến say mèn mới mò về nhà, vừa chèo lên giường tiếng chuông điện thoại vang lên đang tính nghe thì điện thoại hết pin mà nó cũng quên không mang theo sạc, vứt luôn cái điện thoại xuống rồi nó nằm dài ra ngủ.

Đến trưa thằng Đăng gọi nó mới lò mò dậy.

" Gọi cái sít, để tao ngủ."

Thằng Đăng nói.

" Đi tắm mang theo vài con mực lên đó nướng, uống bia chơi anh."

Nghe thằng em nói thế nó cũng lò mò vực dậy.

" Ừ chờ tao tí."

Vệ sinh cá nhân rồi thay lại bộ quần áo cộc mới lết thân xuống phòng khách nơi mẹ nó đang nói chuyện với con bồ thằng em.

" Tí con đi lên suối tắm, mẹ ăn cơm trước đi."

Rồi nói với thằng Đăng.

" Rủ ai đi nữa?"

" Em với Nhung cả anh nữa."

Nó trừng mắt nhìn thằng em rồi nói.

" Thế hai đứa mày lên đó mà tâm sự riêng tao đi để xem à."

Hai đứa kia mặt lập tức đỏ lên, nó thầm thán thằng em hại đời con gái nhà người ta rồi thật sự là thú vật mà.

" Cánh ông trường thằng chung nhà không?"

Thằng Đăng mặt ngu ra nó biết là thằng em cũng chả biết mẹ gì.

Quay qua hỏi mẹ, mẹ nó bảo hai ông kia cũng chỉ ở nhà làm quanh quanh ở nhà.

Tính rút điện thoại ra gọi mới nhớ là hết pin nó quăng trên phóng hất mắt cho thằng Đăng.

" .ày gọi mấy ông đó đi."

10 phút sau mấy ông cũng tụ tập ở nhà nó, ông Trường mồm oanh oác nói.

" Lâu rồi hai thằng mày mới về, dạo này mấy thằng bên kia nó đập tụi anh ghê quá."

Nó với thằng Đăng cũng có chút ngứa tay lâu rồi không đấm đá.

Cả lũ dắt díu sách đồ lên suối, trèo lên thác 3 tầng tụi nó mới dừng, nước từ trên cao đổ xuống qua 3 bậc thang đá nên người ta gọi vậy, nhóm đống lửa lên thằng Quang với thằng Chung lúi húi nướng vài con mực, còn nó nóng nực liền nhảy luôn xuống, làn nước trong veo mát lạnh làm cho nó sảnh khoái, mấy ông cũng nhảy xuống tắm còn thằng Đăng với Cái Nhung phải ở lại trông mấy con mực.

Ngồi ngâm nhi miếng mực uống lon bia ướp lạnh cả bọn zô một hơi dài, quá đã.

Ông Trường nói.

" Tối sang bên kia rình đập tụi thằng dũng với tao, mẹ nó hôm trước tao tán tỉnh em gái nó ấy thế mẹ nào nó kéo anh em qua đập cho một trận...mẹ nó mất luôn đôi dép của tao."

Cả lũ còn lại cười âm lên, thằng Đăng dơ ngón cái lên nói.

" Gu của anh mặn đấy."

Mặt ông Trường đen lại, tụi nó lại ôm bụng mà cười."

Ai chẳng biết con em thằng Dũng có tiếng trong xã cân nặng cũng phải ngót một tạ.

Say xưa đến chiều mới mò về, nhưng mà chả có vẹo gì hai thằng với con Nhung lại phi ra chợ tìm quán nét làm vài trận game cho đỡ chán.

Tối về mấy anh em tụ tập ăn mặc như trộm chó, đội mũ kín mít ông Trường nói.

" Qua chỗ nhà thằng Dũng thấy nó lao vào úp luôn ok."

Mấy thằng gật gật cái đầu, cả lũ chạy xe qua bên kia cầu đến nhà ông Dũng dừng xe ở một đoạn xa ngồi tầm 30 phút mới thấy ông Dũng sách cái quần ra đứng trước gốc cây chắc đang tính giải quyết, cả bọn liền cầm một cái bao tải chụp từ phía sau rồi đấm đá liên tục, ông Dũng la oai oái một lúc đã tay mấy anh em mới chạy tụt quần ra rồi cười ầm.

" Đánh trộm kiểu này quá mất mặt"

Thằng Đăng nói, cả bọn nhếch mép khinh thường lúc nãy người hăng nhất là nó bây giờ còn bày đặt.

Bạn đang đọc Cuộc Chiến Dị Năng sáng tác bởi QUYCHANNHAN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QUYCHANNHAN
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.