Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu

Tiểu thuyết gốc · 1287 chữ

-Ta đang ở đâu đây?

Trong một căn phòng ngủ với diện tích khá rộng lớn,trên giường một câu thanh niên dáng ngồi lưng thẳng tắp.Hai mắt tròn xoe,chăm chú nhìn xung quanh nơi ở của mình.Hai đôi mi cau lại,dáng vẻ nơi đây không hề quen thuộc.

-A!

Tự nhiên,từ đâu có một loại ký ức ồ ạt tràn vào trong đầu hắn.Hoàng bắt đầu nhớ lại tất tần tật một chuỗi dài trí nhớ.Sau một hồi lúc lâu,hắn mới mở mắt ra.Như đã lý giải một phần nào đấy.

-Không thể tin được vậy có ngày ta xuyên không thế giới khác,đây bất quá là không hợp lý đi!

Hắn lạnh lùng nói,nhìn chính mình trú ngụ thân thể người khác vẫn khó tin được rằng.Chính mình kiếp trước lại chết một cách thảm đến vậy.

Thở dài một hơi,Hoàng hồi tưởng lại.

Hắn tên thật là Hồ Văn Hoàng,là cậu ấm của một gia tộc có tiếng.Có tài sản lên đến trăm tỷ usd.Được báo giới và truyền thông liên tục tung hô là thiên tài họ Hồ.Khi chỉ mới 16 tuổi đã có thể chế tạo thành công trí tuệ thức tế ảo đầu tiên trên thế giới.Được các “cường quốc công nghệ” để ý đến thu mua với giá hơn tỷ đô,họ không hề do dự gì trước công nghệ mà cậu sở hữu.Mọi người trong gia tộc đều cho cậu một vị trí rất cao,hầu như là ảnh hưởng đến tất cả mọi quyết định lớn nhỏ.Thế nên hắn là viên kim cương được gia đình hết mực chu cấp.

Tuy là vậy,sự nghiệp,danh tiếng và tiền tài đi đến đỉnh cao.Thì bạn gái của hắn lại không biết mà bỏ hắn rời đi,đứng bên một người đàn ông lớn tuổi khác.Do từ lúc lên cấp 3 cậu đã tự lập không dựa dẫm vào ai,bí mật ra ngoài sống trang trải như người bình thường để thách thức bản thân.Nhờ vậy mà không ai biết cậu là thiếu gia họ Hồ,cả bạn bè và người quen cũng vậy.

Sau khi nhận được tin bị cắm sừng,liền điên cuồng hận thù mà dồn hết tâm tư mình vào công việc.Đến cuối cùng làm ra trí tuệ thực tế ảo đầu tiên trên thế giới.Hoàng lật tấm màn che dấu trước đó.Công khai khuôn mặt và gia thế.Khiến cả đất nước chấn động không thôi.

Còn tên đàn ông bên cạnh đó,sau khi hắn điều tra ra thì hắn chỉ là một xí nghiệp nhỏ có tí triển vọng.Vậy mà ngông cuồng hôm đó chửi rủa hắn.Đã được hắn miễn phí cho một vé phá sản,đồng thời nợ ngập đầu chồng chất.Phải đi trốn ra nước ngoài,do người bạn gái kia từng là người bên cạnh hắn thì lại phải gánh chịu tất cả.Kể ra số phận thảm thương.

Hắn ngồi trầm ngâm lúc lâu,nhớ lại khoảnh khắc mình điên cuồng vặn ga xe chạy trên đường cao tốc sau hôm đó.Liền nhớ lại những kỷ niệm trước đây.Nhớ đại học thường hay ra quán ngoài trường cả hai ăn ly kem và bịch bánh tráng trộn.Tâm tư liền rối bời.

-Thật là chết tiệt…

Hoàng ngồi dựa một góc,đầu cúi gầm xuống.Cuộc sống đưa đẩy thật khiến cho con người ta khó chịu.Mà hắn cũng là do hận thù mà phóng xe đại lộ,dẫn đến đâm đầu tử vong.

Thở dài một hơi,Hoàng ngẩng đầu,nhìn trần nhà màu trắng xóa.Hắn thầm nhủ.

-Chuyện gì thì xảy ra cũng đã qua,ta không nên nhớ lại làm gì cho nặng người.Giờ đây bắt đầu sống tiếp một cuộc sống mới.Coi như bù lại nỗi đau vậy!

Suy nghĩ cũ tiêu tán,hắn liền nhắm mắt,đầu nhẹ hơn một tí.Không biết có phải hắn xuyên không qua hay không mà trong người cảm xúc không có dao động mạnh.Đầu cũng nghĩ sâu xa hơn một tí.

-Đúng là ảo tưởng mà.

Hắn vuốt tóc thầm nói,hai tay xoa lại ấm đưa lên mắt tỉnh táo.

Chợt một âm thanh từ đâu đó vang bên tai,Hoàng giật mình quay sang thì không thấy gì cả,đang làm lạ thì trước mặt hiện lên hắc bảng lớn.Bên trên còn minh họa tia năng lượng rung chuyển.

“Đinh!Kích hoạt sắc dục hệ thống!”

“Đinh!Mở ra trí tuệ sắc dục hệ thống!”

“Đinh!Truyền tải dữ liệu!”

“1%...10%...18%....25%....35%....44%....52%....69%....100%”

“Đinh!Sắc dục hệ thống xin kính chào chủ nhân!”

Thứ mờ mờ ảo ảo hiện ra trước mặt đang nói chuyện với hắn,nhất thời Hoàng bèn ngẩn người lại.Cố giải thích thứ hiện ra trước mặt.

-Sao trí tuệ thực tế ảo của ta lại ở đây,còn giọng nói này nữa,không phải âm thanh mà ta cài vào sao.Rốt cuộc cái gì đang xảy ra vậy?Thực tế ảo trí tuệ ở đây?Không lẽ...là hệ thống của ta?!

Trong đầu hắn liên tục vận chuyển suy nghĩ,nhìn màn hình trước mặt Hoàng không thể nào quên hơn.Hơn bao nhiêu thì giờ trong phòng thí nghiệm nghiên cứu với dãy dài máy tính.Rồi cá nhân liên tục chỉnh ngắm nghía nhiều canh giờ.Hỏi sao có thể quên màn hình chính quen thuộc này được.

-Ngươi có phải là trí tuệ thực tế ảo đúng không?

Hoàng không chút hoang mang hay do dự hỏi trực tiếp,đương nhiên kiếp trước cậu cũng có đọc qua những thể loại thế này.Nên biết chút ít không phải nói dối.

“Đinh!Đúng vậy thưa chủ nhân,ta chính là do ngài tạo ra.Thưa đấng sáng tạo.”

Giọng điệu nữ nhẹ nhàng nhưng mang theo sự chắc chắn,khiến cho Hoàng cũng phải tự hỏi đây có thực là trí tuệ nhân tạo của mình.

Nghĩ đến đây,trong người hắn bèn nổi một chút hứng thú.Đôi mắt Hoàng sắc lại,hỏi một câu.

-Vậy ngươi đã liên kết với bao nhiêu chương trình?

Hệ thống nghe xong liền không nói gì,vài giây sau trả lời lại.

“Thưa chủ nhân,hiện đã liên kết với 4 loại đầu.Các loại chương trình sau thì cần phải nâng cấp hệ thống mới có thể mở ra.”

-Vậy là quá ổn rồi,thế thì ta không còn phải lo nghĩ nhiều nữa!Hoàng nhếch mép,dáng vẻ hắc ám bên trong.

Lướt qua trên không trung,hiện ngay trước mắt Hoàng là một hắc bảng khác nhưng lại có 4 ô trống.Bên trên có hình ảnh biểu tượng kỳ lạ.

Ấn vào biểu tượng hình người,hiện ra trước mắt hắn là hình ảnh chính hắn.Bên cạnh còn có một dãy thông tin trải xuống.

-Chương trình : Thông tin cá nhân-

Chủ nhân : Hồ Văn Hoàng

Số tuổi : 18/100

Thiên phú : Không có

Năng lực : Không có

Kỹ năng : Không có

Thân thể tố chất :

/Sức mạnh : 10

/Tốc độ : 10

/Trí tuệ : 10

/Sinh mệnh : 10 (sức sống)

Túi đồ : x1 quà lần đầu

Điểm hệ thống : 0

Nhìn qua không có gì khác biệt,Hoàng gật đầu,giống với bản phác thảo của hắn,chỉ khác là được thêm màu hắc kim đẹp.Sự chú ý của hắn đã va phải phần túi đồ phía cuối .

“Đinh,đây là món quà hệ thống muốn gửi tặng cho chủ nhân!”

-Quà ư?

Hoàng nổi lên trong người một sự hứng thú nho nhỏ,ở nơi thế giới cũ quà hắn nhận cũng nhiều mà vứt cũng nhiều rồi.Tuy chúng trong mắt người khác là trân quý vật phẩm nhưng tầm nhìn của hắn thì lại là hàng bỏ đi.Nhưng lần này thì khác,đích thân hệ thống trao tặng hắn.

-Không biết là cái gì hay ho đây?

Hoàng tò mò,bấm vào món quà trước mặt.

“Mở hay không?”

Dòng chữ hiện lên,hắn liền đồng ý.

Một tiếng pháo hoa rung bắn lên,Hoàng tròn xoe mắt lại.

Bạn đang đọc Cường Sắc Vô Địch sáng tác bởi OnriMinion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OnriMinion
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 539

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.