Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khám phá (2)

Tiểu thuyết gốc · 1865 chữ

Từ nhà tắm bước ra,Hoàng trên đầu một chiếc khăn quấn dưới,nửa trên khỏa thân để lộ ra hàng cơ bắp tám múi trải dài từ trên xuống dưới.Cái khăn quấn quanh hắn nổi ở giữa một cục u trông rất dữ tợn.Gọn nước còn trên tóc hắn được vuốt ra đằng sau để lộ khuôn mặt lãng tử,trông yêu mị lòng người.

-Mãi mới tắm xong,đúng là bệnh sạch sẽ của ta khó chữa!

Hắn thở dài,kiếp trước lúc nào cũng trong nhà tắm hơn chục phút,hết gội đầu nhảy múa hát ca đến tự kỷ một mình.Xuyên không qua nén lại không làm mấy hành động xấu hổ.Hắn còn có hệ thống bên người nữa.

“Đinh...Trước đó khi chọn ngài làm chủ nhân ta đã tìm hiểu tất cả mọi thứ về ngài rồi,cứ yên tâm mà làm.”

Hệ thống hiện bên hắn nói,ngữ điệu trầm ổn nhưng hắn thấy nó giống nhịn cười hơn.

Hoàng không quan tâm,đi vào trong phòng ở tủ lấy ra một bộ quần áo tạm thời”rộng nhất”,do phát triển cơ thể khiến cho cảm nhận của hắn trở lên chật chội và khó chịu.Đâm ra hôm nay hắn quyết định sẽ ra ngoài xem sao.Tiện thể mua quần áo mới luôn.

“Đinh...Thẻ bài sắc dục hết thời hạn,nữ nhân đã đến đây đã lên kế hoạch gặp ngài!”

m thanh hệ thống vang lên cảnh tỉnh hắn,tò mò hắn liền hỏi.

-Nữ nhân đó đã đến đây,chắc là đã biết ta ở đây chứ?

Hoàng hiện tại chưa muốn gặp ai thời điểm này,đặc biệt là con gái phụ nữ.Nhưng có vẻ hệ thống trêu ngươi muốn hắn đi trò chuyện đây mà.

“Đinh...Ngoài dữ liệu cho phép của hệ thống!”

Đơn giản một câu liền nói lại.Lần này Hoàng phục rồi,không có hỏi nữa.Mà nhanh chóng đi nốt cái tất vào.Đông về thế này hắn không muốn bị gọi là thằng lập dị,tuy hắn không có cảm thấy lạnh giá nhưng tuyết đến mà mặc áo phông quần sooc hắn trông không hợp lắm.

Mặc tạm một cái áo len bên trong,áo hoodie đen trùm đầu bên ngoài,một chiếc quần kaki hợp phong cách là lên đồ hắn ra trong hôm nay.

-Đúng là cái mặt nổi bật,không phải ta mặc lên trông đẹp trai đấy chứ?

Tự ái trước gương,hắn ngắm nghía mình bên trong.Cao m85,người săn chắc dáng hình như tạc tượng,mặt thiên sứ không hợp với con trai cho lắm.Ít nhất Hoàng nghĩ thế.Cùng với mái tóc vàng hớt ra đằng sau trông khá ngầu.

-Chắc ta làm quá thôi,không hẳn là được như vậy.

Thầm phủ nhận suy nghĩ trước,hắn lấy khẩu trang đen hình mõm chó in trước mắt đeo vào.Trùm mũ lên che đi mái tóc,hớt lại ra phía trước che đi nửa phần mặt.Hắn biết khuôn mặt này biến đổi quá nhiều sẽ khiến cho người khác dễ nảy sinh nghi tưởng.Bởi vì đang trong giai đoạn phiền phức thì hắn sẽ diễn như một người cách biệt xã hội để thăm dò,khi nào yên ổn sẽ để lộ sau.

-10h rồi,mọi người đang đi học và đi làm,sẽ không ai ở nhà.Ở Hàn thì giờ giấc chắc là như vậy!

Hoàng hít thở sâu,sau đó đặt tay trước cái nắm cửa.Bản thân đầu nhập chiếm hữu thân phận kẻ khác khiến hắn e ngại.Chính mình biết mình không phải là Seok con họ thì sẽ như thế nào đây.

-Trước tiên sống yên ổn,ta có hệ thống bên cạnh chắc không phải lo.

Nghĩ thầm,hắn quay sang.Hai nhiệm vụ phân phát từ sáng nay hắn chưa rà soát lại.

“Nhiệm vụ : Đi ra ngoài

Cấp độ : Dễ

Miêu tả : Ngươi đang thiếu thốn vật dụng tư nhân,đồng thời vô số thứ khác.Cần đi ra ngoài để thăm thú môi trường cuộc sống.

Phần thưởng : hộp quà ngẫu nhiên

Hình phạt : ?

“Nhiệm vụ : Hội ngộ người cũ

Cấp độ : Dễ

Miêu tả : Nữ nhân kia liên tục điều tra về ngươi,mong những lần ngẫu nhiên chạm mặt nhau có thể quen biết.Rất muốn được gặp ngươi hiện tại.

Phần thưởng : ?

Hình phạt : ?”

-Có hai nhiệm vụ đầu tiên đang đợi ta,có lẽ hoàn thành nó sẽ nhận được chỗ tốt.

Mở cửa bước ra bên ngoài phòng,Hoàng ngạc nhiên với nội thất tiện nghi trước mặt này.Căn nhà rộng lợn có sảnh khách bên dưới,có thể trên tầng hai nhìn thấy rõ ràng.Được sơn bằng một màu trắng nâu pha trộn cổ điển hiện đại trông hài hòa dễ nhìn.Bàn ghế khắp mọi nơi đều gọn gàng ngăn lắp.Bên cạnh các phòng đều có những cánh cửa có biển hiệu ghi rõ trên đấy.Chữ closed đang muốn nói không được vào hay không có người bên trong.

“Không ngờ nhà này lại giàu có tới vậy,nhà gì đâu to đùng.”Hoàng ngắm nghía,tuy hắn có một biệt thự riêng nhưng nhìn phong cách này hắn không khỏi cảm thán.

Liếc nhìn xung quanh không thấy ai,hắn yên tâm đi bình thường.

-Ổn rồi,tất cả đã đi!

Hoàng bắt đầu đi dọc hành lang đến chỗ cầu thang bên cạnh đi xuống.Bước vào phòng khách rộng lớn,mùi trầm hương thoang thoảng khiến cho tâm tư hắn có chút dãn ra dễ chịu.Nhưng hắn cuối cùng vẫn rất đề phòng,mục đích hôm nay là thắm thú và ra ngoài sắm sửa với mười triệu đô trong hệ thống.

Hắn lén lút đi ra bên ngoài,theo trí nhớ lần đến cửa ra vào,chuẩn bị mở ra thì đã bị một tiếng nói đằng sau làm cho giật mình,giọng nói trong trẻo kèm theo yêu thương khiến hắn hơi run vai một chút.

“Seok,con định sẽ đi đâu lúc này.Cả nhà đã sắp về rồi,con muốn đi đâu đây?”

Tiếng nói của một nữ nhân trẻ tuổi vang lên,Hoàng quay ra đằng sau,chứng kiến dung nhan làm cho xáo động.Liền sinh ra dao động lớn.

Mái tóc nâu gọn gàng suôn mượt,làn da trắng hồng hào đầy nhựa sống,con mắt màu xanh dương hai mí như đại dương hút hồn vào bên trong,vĩnh viễn không thể thoát ra ngoài.Cái mũi cao thon gọn,đôi môi hồng chúm chím thở ra hương lan.

Cả người thon thả,vòng eo con kiến điệu đà,cái chân dài trắng nõn,búp tay măng non xinh đẹp.Cô giống như là kiệt tác của tạo hóa,khiến cho Hoàng đang đứng cũng phải ngẩn người to con ngươi ra.

-Con làm sao vậy Seok,đừng để mẹ sợ,hay là con có gì khó khăn để nói ra.Mẹ có thể giúp con mà.Mẹ biết con đã phải chịu đựng đau thương...Nhưng có thể đừng như vậy lạnh lùng với tất cả được không...Mẹ rất lo lắng...

Eun Ji tiến gần đến Hoàng,không chút ngại ngùng hay do dự đưa bàn tay chạm vào má hắn,do hắn cao hơn cô ấy nên có thể thấy rõ khuôn mặt tràn đầy lo lắng của cô,từ một người phụ nữ.Nhưng cậu không hiểu sao lại không có ác cảm gì mà vẫn để yên cho cô làm vậy,dường như có gì đó khiến cho hận thù trước đó của cậu khựng lại.Không thể phát tác lúc này.

-Trở lại như cũ được không...Seok….

Tiếng nói phát ra làm hắn tự nhiên không khống chế được mình mà phải cắn môi lại,không hiểu sao sâu trong hắn trỗi lên một cái gì đó.Kí ức thân chủ cũ gợi về.

Eun Ji là một người phụ nữ hay nói đúng hơn là một ngươi con gái hơn hắn 6 tuổi.Được bố ruột hắn sau 2 năm mất mẹ tái hôn với cô.Gia đình hắn trước đó đã có hai người chị và em gái đã từng xảy ra tranh cãi về việc này.Hắn thì luôn cho rằng việc một người con gái hơn hắn có 6 tuổi thôi thì không thể làm mẹ được,trong khi hai chị thì luôn ủng hộ bố hắn kết hôn trở lại.Cái kết thì ai cũng biết,thiểu số như hắn chỉ có một phiếu bầu sao đối lại được.Thế rồi bọn họ cũng cùng nhau tổ chức đám cưới,hắn còn nhớ hôm đó mình đã không thèm đi đến đó,chỉ nhốt mình trong phòng cày game.

Rồi câu chuyện bi kịch xảy ra,bố hắn trong một lần vui đùa với nhân viên mà đi xe tai nạn ngoài đường mất mạng.Eun Ji lúc đó đã tự một mình lo ma chay đầy đủ không thiếu cái gì,có một hình ảnh vẫn khắc ghi sâu trong hắn lúc đó.Người phụ nữ quỳ trước tấm ảnh mộ,cả người khoác thân áo váy màu đen,trên mặt trùm một tấm vải hoa đen trong suốt.Khung cảnh hoa lệ vũ đái suốt bao nhiêu giờ,chỉ đến khi cô bỏ tấm vải ra.Đã thấy mắt đỏ lừ khô,mặt đỏ bừng như quá xúc động.

Từ ấy cô lại là mang danh một người mẹ đơn thân,một mình gánh vác công ty bố để lại.Nuôi cả ba đứa con không phải máu mủ ruột thịt của mình,không chút lâm phiền oán tránh.Dành trọn vẹn tình thương đến tất cả.Có lẽ ngày đó quyết định của chị hai và em gái đã đúng.Hắn đã sai khi đã tỏ ra thái độ như vậy.

Qua lúc chia tay,tinh thần hắn bất ổn,nhốt mình trong phòng,người bên ngoài an ủi,đem thức ăn đến là cô.Cô không có tức giân hay càu nhàu gì cả.Ngồi tựa cánh cửa tâm sự mọi chuyện với hắn.Nhưng dường như những nhận định ích kỷ bản thân trong quá khứ đã khiến cho hắn mất mặt khi đối diện cô.Thế nên hắn không bao giờ lên tiếng.

Ký ức trôi qua tan biến,Hoàng chợt tỉnh.Trước mắt người phụ nữ đang lo lắng cho mình tự nhiên thấy ấm áp.

-Không lẽ cảm xúc thân thế cũ ảnh hưởng đến ta.

Tiếng nhịp tim tăng nhanh,hắn lấy tạm điều đó là đúng.Hoàng hiểu tính cách chủ nhân cũ thế nào.Nhưng hiện tại hắn đã không phải là Seok mà cô nói nữa rồi,mà là một tên nguy hiểm đến từ thế giới khác chiếm lấy thân phận của người khác.Hoàng trầm lặng.

Thấy hắn không nói gì,Eun Ji ôm hắn vào lòng.Nhưng tất nhiên thấy một bàn tay để hai bên vai mình đẩy ra.Không nói lời nào hướng ra bên ngoài cửa đi giày ra ngoài.

Nó chỉ diễn ra trong vòng mấy phút thôi,nhưng đối với cô nó lại nhanh chóng như gió lướt vậy.Đến khi Hoàng đã đi rồi,cô vẫn chưa thể tỉnh lại.Mang theo khuôn mặt buồn bã tiến vào trong căn bếp,đặt hay tay lên ngực.

-Thằng bé vẫn ghét mình...Mình vẫn chưa làm đúng,chắc nó ghét mình lắm…

Eun Ji nói,mật cúi xuống đen lại.

Về phía Hoàng đang đứng trong thang máy đi xuống,nhấn nhá dư vị cảm giác vừa rồi,khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.Dĩ nhiên khi rời khỏi cô,cỗ hận thù kia trong người hắn tự nhiên trỗi dậy.

-Tại sao ta lại cho cô ta động vào,tại sao?

Hắn nhăn mặt lại,khó hiểu cùng khó chịu về hành động trước đó của mình.Đứng góc thang máy trầm tư.

Bạn đang đọc Cường Sắc Vô Địch sáng tác bởi OnriMinion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OnriMinion
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 174

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.