Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến cố

Tiểu thuyết gốc · 1004 chữ

'Xuy... Ầm!!!'

Trấn nhỏ được bao bọc bởi những ngọn núi cao vút đan xen vào nhau tựa như bức tường khổng lồ ngăn cách nơi đây với ngoại giới, lúc này phía trên bầu trời mây đen đã kéo đến tụ lại thành một khoảng đen tuyền.

Lương theo mây đen tụ lại, từng đợt cuồng phong phập phùng pha lẫn hơi ẩm bắt đầu thổi quét tới. Bất chợt, một luồng điện chớp bắn ra từ hắc vân, quang mang chói mắt vạch ra một đường trắng trên không như muốn chia cắt khoảng mây đen kia thành hai nửa phân biệt.

Chỉ vài khắc trước đó khung cảnh nơi đây vẫn là một mảnh yên bình:

      Trời xanh, mây tạnh, gió đìu hiu,

Nắng vàng chiếu rọi khắp phương trời.

Chỉ qua vài cái chớp mắt bầu trời quang nắng rọi liền đổi thành một màu âm u, xám xịt bao trùm.

Trên bầu trời, sấm chớp gầm rú không ngừng phô bày thanh thế, gió rít từng đợt thét gào... như muốn báo hiệu rằng cơn mưa đầu hạ dần tới.

Khi mây đen đã dần trở nên nặng trĩu cũng là lúc những hạt mưa lớn nhỏ bắt đầu trút xuống tiểu trấn.

Ngoài trời mưa lớn, những ngôi nhà trong vùng sớm đã cài then, hàng rong vệ đường cũng dọn đi từ sớm, khu chợ ngày thường nhộn nhịp buôn bán giờ cũng vắng lặng... họ đã trở về trước khi cơn mưa đổ xuống.

Tiểu trấn một mảnh tĩnh mịch. Nghe tiếng mưa rơi bên ngoài khiến người ta trong lòng bỗng lặng đi một khoảng mà suy nghĩ miên man.

- Chết tiệt! Thật tức chết lão tử. Trước đó còn nắng chang chang, đến giờ lại mưa tầm tã. Hại lão tử ...

Giữa cơn mưa nặng hạt, âm thanh pha trộn nhưng tiếng của người này lại có thể nghe rõ được.

Đại hán thân ảnh lao vút trong mưa, hôi y trên người cũng vì vậy mà ướt sũng in xát vào cơ thể làm hiển lộ phần da thịt săn chắc ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ. Người dân trong làng gọi hắn cái tên Ngô Lỗi (呉雷) - một tên có hơi chút khù khờ. Lúc trời trở cơn mưa hắn còn đang nghênh ngang đi dạo, đến khi mưa xuống không kịp trở tay mà thành bộ dạng này.

Mưa lâu sắc trời cũng dần tối, lượng mưa trút xuống mỗi lúc một nhiều, những tia sét ngoằn ngoèo trên bầu trời cứ lóe lên rồi lại biến mất để lại một hồi tiếng nổ ầm vang sau đó, gió quật nghiêng ngả hàng cây cối... khiến nơi đây tăng thêm phần nặng nhọc.

- Phù...! Mệt chết lão tử. Đúng là đen như hắc cẩu! Nếu không nhanh trở về... còn ở bên ngoài thế này... không bị sét đánh chết... lão tử cũng ốm chết...

Mệt mỏi đừng lại giữa trời mưa tầm tã hít thở, Ngô Lỗi không thôi lớn tiếng. Gia cảnh nhà hắn cũng chẳng khá khẩm gì, lại có mẹ già cần phụng dưỡng, hắn tuy khờ khạo nhưng trời phú cho sức khỏe hơn người nên làm sai vặt trong khu chợ kiếm chút tiền nuôi gia đình, mệt mỏi thông thường không sao chứ ốm dăm bữa nữa tháng thì thật không biết lấy gì ra để ăn.

'Ầm!!!'

Phía trên biến cố đột nhiên xảy đến. Chỉ thấy mây đen vỡ ra khe nứt, chợt một đạo lôi điện ước chừng vài trượng mang theo tiếng nổ trầm thấp từ trên trời giáng xuống nhằm phía Ngô Lỗi mà lao tới.

Lôi quang tựa bạch xà, lấy một tốc độ kinh nhân vừa lóe liền xuất hiện chỉ còn cách thiên linh cái Ngô Lỗi không quá mười tấc.

Ngô Lỗi thổ ra một ngụm trọc khí nữa. Chuẩn bị rời đi bỗng cảm nhận từ phía sau có thứ gì đó đang hướng tới, liền quay người kiểm tra. Đập vào mắt hắn lúc này là đạo lôi điện xé toạc hắc vân lao về phía này.

Cả người hắn cứng đờ, khuôn mặt nhanh chóng chuyển thành trắng bệch, có khi dùng dao rạch một đường trên mặt cũng không ra nổi một giọt máu.

Miệng cười gượng, hắn lặng im đứng như pho tượng đúc giữa trời, trong đầu một mảnh hỗn độn: "Trời đất! Ta vừa mới nghĩ đến chuyện, sao nói đến là đến luôn vậy? Chẳng lẽ số ta lại đen đến mức độ này? Lão thiên à! Lão đừng đùa như thế này chứ..."

Biến cố thình lình xuất hiện làm bị dọa đến ngây người, Ngô Lỗi chết lặng ngơ ngác nhìn đạo lôi điện lớn dần lên trong đồng tử. Một tiếng 'A' thanh thúy vang lên như muốn xé tan cái u tĩnh khung cảnh trong tiểu trấn, thân thể từ từ đổ xuống.

'Thình thịch!'

Tia sét không chút nhân nhượng nện thẳng vào người Ngô Lỗi, chịu lực xung kích khiến hắn bắn ngược ra ngã nằm trên mặt đất, mặt ngoài thân thể ánh lên chút điện quang nhàn nhạt.

Ngô Lỗi nằm bất động trên mặt đất, quang cảnh trước mắt hắn bắt đầu mờ đi, hai hàng mi không tự chủ mà đóng lại, một màu đen dần chiếm hữu tâm trí.

Sau biến cố mây đen tản mát đi, mặt trời lại như cũ ban phát ánh sáng xuống cho tiểu trấn. Người dân thấy mưa đã ngưng cũng tất bật trở lại với công việc lúc chưa mưa xuống.

Không ai biết về chuyện đã xảy ra trong cơn mưa, kì lạ hơn là không thấy ai bàn tán về cơn mưa bất chợt vừa qua, như thể cảnh tượng trước đó chưa từng xuất hiện vậy.

Càng quỷ dị hơn Ngô Lỗi thân thể phút trước còn nằm bất động trên mặt đất nay cũng vô thanh vô tức biến mất, không còn ở đó nữa.

Bạn đang đọc Cửu Chuyển Nghịch Thiên Hỏa Thần sáng tác bởi khoatndz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khoatndz
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.