Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mùi hương của trăng.

Tiểu thuyết gốc · 1027 chữ

Vào đến đây rồi David biết mình không thoát được kiếp này, nhưng có chuyên nói vẫn phải nói.

{ Lucy từ trong mắt cô tôi thấy một quá khứ không đơn giản và trái tim đầy vết thương của nỗi sợ, hận thù. Mà tôi thừa nhận mình không phải kẻ tốt lành gì, chỉ sợ không thể làm trái tim đầy vết thương đó lành lại mà còn làm nó đã thương càng thêm thương thôi, đây là lời nói thật lòng hi vọng cô nghĩ lại.} Lời nhiêm túc.

David tiếp cận lucy ban đầu chỉ muốn làm quen theo đúng kịch bản rồi nhờ sự tài năng của cô để tiếp xúc đến bức tường đen chỉ vầy rồi đẩy nhanh quá trình bước đến loạn lạc của thế giới này. Có điều bản thân cũng không thể ngờ là kẻ có quền năng của thần có thể thẳng tay hủy diệt thế giới nhưng mình vẫn mang tình quá mức, không nói thẳng ra là con người không hơn không kém mà thôi.

Hai đôi mắt đen bạc thẳng đối nhìn nhau.

"Vây thì anh nghĩ trong cái cống thối nát này còn có ai hợp với vơi tôi hơn sao, kẻ nào cũng như nhau thôi. Anh nghĩ rằng Lucy này tùy tiện đến vậy à một người sức mạnh có, trái tim lương thiện có là quá hiếm tái cái trốn tác loạn rồi không xích cổ lại trờ đến bao giờ. Còn việc tổn thương nghĩ nhiều ít nhất hôm nay, giây phút này tồi cảm thấy hạnh phúc." Lucy nói hai mắt vẫn nhìn thẳng vài đối mắt David.

Đến đây thì tấm lòng của nhau ai cũng hiểu rõ David chỉ có thể im lặng chuyện mai này cứ cho cô ây sống hạnh phúc vào bức tường đen để sau tính vậy.

" Anh im lặng tôi coi như là chấp nhận vào ngồi đi cái gì cũng phải có không khí mới được chứ phải không." nói rồi Lucy vào phòng bếp lục lọi cái gì đó.

David ngồi xuống ghé sô pha cạnh khung cửa kính lớn có thể thấy cảnh đêm của night city, thấy một bao thuốc trên bần cậu rút ra chậm một điều rồi thở ra một hơi. Trong cái trốn này sống hôm nay không có biết chết ngày mai thì David chẳng có cái tư tưởng con gái thì không hút thuốc, mình hút thì người ta cũng được hút đó bình đẳng. Nhìn điếu thuốc giữa hai ngón cũng lâu rồi thực sự rất là lâu mới có cái cảm giác cơ thể hơi nâng này.

Một lúc sau Lucy bước ra từ phòng bếp hai tay hai chai rượu tây, cô cũng nhìn thấy David đang hút thuốc nhưng ở đây ai không rượu với thuộc mới là dị loại trẻ vị thành niên chuyện quá bình thường. Tay thao tác điêu luyện kề nghược nắp hai chai vào nhau cậy nhẹ một phát một cái dưới được mở đưa cho David, chai còn lại mượn góc ô cửa kính sau sofa đập vào đâu nặp để mở, cạnh khói bốc ra.

Lucy nằm ngang ra trên cửa kính sau sofa ở góc này đúng là cả người cô nằm ngang tầm đầu của David, nhẹ nhàng hai chân lucy co lại một phần gác lên vai David hai đùi áp sát vào má cậu ấy.

Cảm nhận thì mới biết Lucy đã cởi tất và giày đi rồi cảm giác mệm mại mát lạnh từ hai cặp đùi trắng ngần đó làm não David kêu ong ong, từ mũi ngửi hương thơm mát tựa như nước hồ trong ánh đêm trăng.

Bất giác David đưa tay vuốt nhè nhẹ đôi chân trắng như ngọc thạch mà cũng vô cùng mềm mịn.

Lucy hơi rùng mình một cái hai má đỏ ửng

Cả hai chỉ im lặng uông rượu hút thuốc mà không khí trong căn phong ngay càng trở nên âm hơm khác với cái hối hả, rét lạnh lòng người của cái thành phố.

Rượu hết thuốc tàn David đứng dậy quay người lại nhìn không mặt đã đỏ lên đầy quyến rũ chảy ra nước của người con gái.

Lucy " Bắt đầu chứ."

David { Ừm sẵn sàng chưa.}

Không đáp lại mà cô dùng hành động trả lời đứng trước người rồi túm hai vạt áo khoác kéo cổ David xuống dâng lên môi thơm. Nói nó ngọt ư không nó đắng rượu và thuốc nhưng mềm mại ướt át hậu vị mới có chút ngọt như nhận trần vậy, càng uống càng nhiện. Tiện tay Lucy trượt ra táo bỏ chiếc áo khoác vàng ra khỏi người David rôi vứt ra chô khác.

Hai người vừa hôn môi lưỡi trao nhau vừa tận hưởng xúc cảm tren bàn tay, David là mái tóc trắng mềm như lụa vai nhỏ eo thon bờ mông căng tron nhựa sống, còn Lucy là tấm lưng rộng lông ực ấm áp an toàn.

Một luc Lucy bắt đầu cảm thấy khó thở cô cắn vào đầu lưỡi David một cái làm cậu giật mình lùi lại.

Cảm nhận vị ngọt máu trong khoang miệng ánh mắt David đây khó hiểu, mà Lucy cười mỉm.

" Đây là tính sổ trước chốn nữa là đến tôi chảy máu rồi." Nói xong Lucy lắc lắc dáng người biểu diến một tiết mục có thể gợi ra con hung thú trong bất khì người đàn ông nào, từng kiện quần áo trên người cô theo một tiết tấu nào đó cứ lần lượt rớt ra như, trái tim David bây giờ.

Khi kiện bảo hộ cuối cùng trên người con gái rơi xuống cũng là lúc sợi lý chí cuối của David đứt cậu túm lấy áo mình kéo mạnh xé bỏ để lộ cơ thể cường tráng mạnh mẽ.

Trong lúc Lucy ngẩn người nhìn Từng hàng cơ bắp như tác phẩn nghệ thuật mà cũng giống bức tường thành kiên cố thì, cậu đã bế phát cô lên như công chúa rồi quẳng lên giường.

Bạn đang đọc CYBERPUNK: kim loại hay máu thịt sáng tác bởi hikoma2003

Truyện CYBERPUNK: kim loại hay máu thịt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hikoma2003
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.