Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

làm ơn đừng náo nữa sắp ra sinh mạng rồi.

Tiểu thuyết gốc · 1098 chữ

Cũng may sau cai ôm cũng chẳng có gì sảy ra cái liềm kiêu hãnh nho nhỏ vẫn còn nguyên vẹn, Lucy cũng chỉ nói những điều cần chú ý để lúc nữa làm việc rồi thôi.

Cai hai bước ra David vẫn bị Lucy lôi đi nhưng lần này là tay nắm tay như là một cặp vậy.

David chỉ biết than thở. Muốn trở về làm thần muốn về quá khứ dặn dò bản thân rằng con trai ra ngoài đường phải cẩn thận đặc biệt là cái chốn thành phố đếm đầy lang hổ này.

Chọn một chuyến tàu Lucy trả tiền luôn cho hai người.

"Cậu ở đây nhớ không khi tôi buông tay là phải cấp tốc lấy các chíp trở về."

Đã đến giời kiếm cơm rồi David tập trung lại ngay khi lucy buông lỏng tay cậu nhanh trong chộp lấy nhưng chiếc chíp lơ lửng trên không thực ra là bị chậm cả ngàn lần. Rồi nhanh trong trở về vị trí bàn tay chứa nhưng con chíp thản nhiên nắm lại với tay lucy, thời gian khôi phục.

Nhận thấy giữa lòng bàn tay có cái gì cộm lên lạnh lạnh khác với sự ấm áp hiếm có của lòng bàn tay người không có Cyberwer nào, Lucy biết là đã đắc thủ rồi bất động thanh sắc thu vào túi mình. Với chuỗi hành động không một vết sước này Cả hai càn quét không biết bao toa tàu, mãi đến khi cả túi lucy và David không còn chứa được nữa mới trong sự không thỏa mãn của hai người dừng lại.

Trong góc tối của một con hem David và Lucy bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩn của chuyến hành động ngày hôm nay.

" oa thật là nhiều lần đầu tiên tôi có thể chôm được đã như thế này nhưng mà và bữa nữa phải nghỉ tay gác kiếm rồi không Ncpd sẽ mò đến tận cửa mất."

nói rồi cô cầm lên một con chíp nhìn có vè là xịn nhất.

" Lạ nhỉ tôi chưa tưng thấy mẫu này bao giờ."

trong lúc Lucy tò mò nhìn đồ chơi mới thì David đột nhiên xuất hiện đoạt lấy con chíp vứt thẳng ra xa.

Lucy đang định trách lạng phí của dời thì một loạt ánh đèn sáng từ thên cao xuống chiếu nơi này sáng như ban ngày, mất một lúc để mắt thích nghi với ánh sáng mạnh.Nhưng lúc này xung quanh quan cô chảng có một ai chỉ có những chiếc máy bay in logo biểu tượng cây ba nhánh, trái tim Lucy như siết chặt chẳng lẽ david là gián diệp muốn bắt cô về Arasaka về địa ngục.

Thế giới cô dần vỡ nát từng mảnh lần dầu tiên mở long mà cũng có lẽ là cuối mất rồi, tuyệt vong vì không muốn trở về chốn địa ngục đó cô muốn tự hack não mình làm nó nổ tung. Khi mọi thứ sãn sàng thì Lucy cảm thấy mình như có ai đó vô hình nhấc lên rồi chuyển sang ngồi lên vai vô thức cô bấu lấy cai gì để giữ thang bằng thì sờ thấy thứ mình kẹp giữa hai đù, là đầu tóc mặt lạ cứng cứng.

David nhanh trong phát lực chạy ra khỏi hẻm nhỏ rồi phi thẳng ra đường lớn, một nửa chỗ xe bay vân ở chỗ cũ như tìm cái gì một nửa đuổi theo hai người.

Lúc này Lucy mới nhận ra là cái thư vô hình đó là David, cô đột nhiên cảm thấy một sự ủy khuất trong lòng tuôn trao hóc mắt đỏ lên, tay liên túc giáng vào đầu David nhưng cú mến yêu thiết quyền.

" Ai cho phát hiên không báo." nện một cái.

"Ai cho hành động không nói." nện một cái .

"Ai cho tàn hình không bảo câu nào." nên vài cái.

Rồi cô ôm đầu david khóc lớn làm nghòe đi cả lợp trang điểm đỏ đầy phong cách quanh mắt.

" Ai cho kẻ đó quyền lấy đi giọng nói của anh. Ai hả hu hu. Cho tôi biết đi đồ ngốc hu hu."

Cảm nhận thấy vẫn cứ là im lặng, Lucy khoc càng hung lúc này cô chỉ muốn lột cái hệ thống thông tin trên đầu xuống cho David, không vì anh ấy không nói được thì cô đã không nghi ngờ David.

cảm thấy chiếc xe bay vẫn đeo đuổi không bỏ David giữ chặt lấy hai đùi lucy chuẩn bị kích hoạt làm chậm thời gian.

Lucy cảm nhận lực đạo trên đùi nháy mắt hiểu ra david muốn là gì, cô ngay lật tức ngưng khóc giãy dụa muốn đi xuống.

" Anh buông ra, bỏ tôi lại đây mà chạy đi, chứ đừng sử dụng Sandevistan kiểu vậy nó không phải thứ dùng chạy xa anh sẽ chết đó."

Không gian hóa xanh david hết tốc chay không biết bao nhiêu ki lô mét, đến khu nghèo mà mặt đất không thể ở cậu mượn địa hình nhảy liên tục đến lóc nhà rồi cơ thể mới thoát khỏi tàn hình.

Dưới tầm nhìn của Lucy cảnh vật xung quang chớp lóe rồi hiện ra mấy giây rồi lại mờ đi, cứ mỗi lần như vận họ đã ở chỗ khác cho đên cuối cùng dừng lại ở một lóc nhà.

Lucy nhảy xuống khỏi cổ David tay rút ra một ống ức chế tề định cho cậu một phát thì từ kẽ của mặt lạ tỏa ra những làn khói nhiệt.

Bất thường này làm Lucy sợ hết hồn mặc cái mặt nóng rực cô chịu đau cởi nó ra khỏi đầu David. Lúc này miệng cậu liên tục nhả ra khói biểu hiện cho trong cơ thể nóng như thế nào, hai mắt lờ đờ cả người lắc lắc như muốn đổ bất ki lúc nào. Nguyên nhân của việc này cung không có gì chỉ là não thừa đưỡng khí với cơ bắp và phổi hơi qua tải, chỉ là lucy không biết chút nào chỉ đỡ David thôi mà lã trã lại khóc.

Từ nãy đến giờ David bản thân cũng không nghe lucy được mấy lới một là khóc mếu máo nói không ra hơi còn có gió táp vào tai hai là não đã chập mạch chịu chết.

một lúc sau David hồi lại mới mở được mắt ra thấy Lucy sắp khóc ngất rồi cầu lấy tay vuột nhẹ lưng cho cô.

Bạn đang đọc CYBERPUNK: kim loại hay máu thịt sáng tác bởi hikoma2003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hikoma2003
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.