Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư Linh

Tiểu thuyết gốc · 2549 chữ

Chương 44: Hư Linh

Năm ngày sau, nhị hoàng tử đã phái người đưa đến cho Dạ Hành những vật hắn cần.

Dạ Hành cũng không chậm trễ mà bố trí các trận pháp trong trang viên. Sau đó tập trung vào việc thu nạp Hư Linh.

Dạ Hành lấy một cái Trữ Linh Giới Chỉ mà nhị hoàng tử đưa đến. Bên trong ẩn chứa đủ mười loại Hư Linh đơn thuộc tính mà hắn cần.

Những Hư Linh trong tay Dạ Hành đều là những Hư Linh cấp ba. Cũng là cấp Hư Linh mà hiện tại hắn có thể thu nạp.

(Hư Linh là một tồn tại đặc thù trong thiên địa này, nó giúp mở ra một thời kỳ tu luyện mới của nhân loại. Những linh hồn của các sinh vật sau khi bị đánh nát sẽ kết hợp với các nguyên tố trong thiên địa sẽ tạo thành một loại sinh vật mới, được gọi là Hư Linh. Những Hư Linh này mang các thuộc tính khác nhau. Có Hư Linh đơn thuộc tính của có loại Hư Linh đa thuộc tính.

Hư Linh cũng được chia cấp bậc tựa như yêu tộc. Hư linh từ cấp năm trở lại đa phần đều khá vô hại, trừ các loại hung linh, sát linh. Hư Linh cấp sáu thì bắt đầu sản sinh linh trí, có tư duy độc lập.

Hư Linh từ cấp chín trở xuống không có một hình dạng cố định, nó như là một dải năng lượng, nó có thể biến thành bất cứ hình dạng gì nó muốn. Đến khi vượt qua Thiên Kiếp, chúng mới chọn cho mình một hình dạng cố định để diễn hóa thân thể, trở thành một thực thể chân chính.

Hư Linh rất thân cận với nguyên tố trong trời đất nên có khả năng vận dụng nguyên tố rất thuần thục. Khi Hư Linh có cấp bậc càng cao càng thể hiện khả năng bá đạo của mình. Chúng tự xưng chính mình là Thiên Địa Sinh Linh.

Hư Linh được nhân loại hấp thụ trong Hư Linh Cảnh thường từ cấp một đến cấp năm, tùy vào cấp độ Linh Căn của từng người. Đối với Hư Linh từ cấp sáu trở lên, muốn thu phục phải tùy thuộc vào cơ duyên, Hư Linh ở những cấp độ này cũng dễ phản phệ hơn.)

Dạ Hành kích phát tinh huyết bên trong Giả Linh Căn để hô ứng với Hư Linh, từ đó dẫn dắt Hư Linh dần dần tiến vào Giả Linh Căn và để Hư Linh xem nơi đây là ngôi nhà mới của chúng.

Dạ Hành vận dụng Ngũ Hành Tương Sinh Quyết để thu nạp Hư Linh. Từ Thổ Linh bắt đầu đảm bảo sự bền vững. Tiếp đến Kim Linh - Thủy Linh - Mộc Linh - Hỏa Linh.

Sau đó nghịch chuyển Ngũ Hành Tương Sinh Quyết thành Ngũ Hành Tương Khắc Quyết để kết nối bền chặc năm loại Hư Linh này lại với nhau.

Tiếp đến, vận dụng Âm Dương Quyết gắn Phong Linh làm cực âm, Lôi Linh làm cực dương của Ngũ Hành.

Cuối cùng, Dạ Hành tham khảo Tam Tinh Ngoại Vi trận để bố trí vị trí cho ba Hư Linh còn lại trong Giả Linh Căn.

Trận pháp này là một là một tam giác đều với ba đỉnh của tam giác chính là ba Hư Linh là Thần Linh – Ma Linh – Tiên Linh. Ba Hư Linh này có thể di chuyển xung quanh bảy Hư Linh bên trong.

Các Hư Linh bên trong sẽ giúp tu sĩ có được sức mạnh của chúng. Tu sĩ thì phải tìm thêm Hư Linh cho chúng hấp thụ để chúng mạnh mẽ hơn. Đây là một quá trình cộng sinh của Con Người và Hư Linh.

…………..

Kể từ ngày nhị hoàng tử bắt giết đám người của Huyết Ma phái. Dạ Hành cũng đã biến trang viên của hắn thành một nơi vô cùng khó đột nhập.

Nhị hoàng tử cũng cho người đặt một thông đạo từ phủ thành chủ đến trung tâm trang viên mà Dạ Hành đang ở lại.

Phủ thành chủ và trang viên cũng được quân lính canh gác vô cùng nghiêm ngặt.

Các thế lực khác trong Liệp Yêu Thành cũng đã cảm giác được nguy cơ. Bọn họ chuyển dời bớt tài nguyên đi nơi khác, cùng điều động thêm cao thủ đến trấn thủ sản nghiệp. Rất nhiều thế lực bên ngoài cũng đến Liệp Yêu Thành để tham gia náo nhiệt.

Liệp Yêu Thành trở thành một nơi vô cùng hỗn tạp cùng khó khống chế. Binh lính tuần tra được tăng cường để cố gắng giữ gìn trật tự trong thành, không để thành trì rơi vào hoàn cảnh rối loạn mất khống chế. Nhưng thành chủ là nhị hoàng tử thì gần như là mất tích. Hắn luôn luôn trốn trong phủ thành chủ không hề ra ngoài.

Ai cũng biết đây là nhị hoàng tử đang đề phòng có người ám sát mình.

Trong thành càng ngày có càng nhiều thế lực đến. Các cuộc chiến đấu cũng xảy ra nhiều hơn. Dân chúng trong thành không có tu vi cao cũng thường xuyên bị các thế lực lớn bắt nạt. Quân tuần tra cũng không đủ khả năng cang thiệp tất cả.

Thấy tình hình dần mất kiểm soát, nhị hoàng tử cho mời tất cả các thế lực bên trong thành đến phủ thành chủ.

Tất cả các thế lực cho dù là mới đến cũng nhận được thiếp mời.

Đêm đến, hầu như tất cả các thế lực nhận được thiếp mời đều đến. Bọn họ muốn xem thử vị hoàng tử được xưng là thông minh nhất Chiến Yêu quốc này sẽ làm gì.

Tất cả những người có quyền phát biểu của các thế lực đều đến nơi đây. Toàn bộ có gần trăm người được sắp xếp ngồi chung trong sân lớn trung tâm phủ thành chủ.

Nhị hoàng tử ngồi ở trên cùng của buổi tiệc, Dạ Hành đeo mặt nạ đứng cạnh nhị hoàng tử.

“Cho người mang Cam Tử Trà dâng lên các vị khách quý”.

“Đốt Thanh Minh Hương”.

Nhị hoàng tử vừa đến đã hạ hai mệnh lệnh liên tục.

Một mùi thơm ngát khiến người hít phải được thư giãn bao phủ toàn trường.

“Trí Thành chủ, ngài đây là ý gì?”. Một người nghi hoặc nói.

“Thành chủ đại nhân hôm nay mời chúng ta đến đây là có việc gì?”.

“Triệu Minh Trí, ngươi không phải muốn hạ độc tất cả bọn ta đấy chứ?”. Một kẻ tướng mạo hung ác nói lớn.

Những người tại đây đều sững sờ. Bọn họ cho rằng Triệu Minh Trí này không có gan đối địch với tất cả thế lực tại đây nhưng có người nói lên nghi ngờ cũng khiến bọn họ có chút đề phòng.

“Những thứ này đều là thứ quý giá mà ta phải tốn rất nhiều tâm huyết mới có thể tìm được để chiêu đãi chư vị lại bị người khác nghi ngờ có tâm ý xấu xa. Ta thật có chút thất vọng a. Không biết vị này có bằng chứng gì không?”. Nhị hoàng tử nói.

“Ta làm sao biết được ngươi đang giở trò gì, nhưng mà ta nghe nói ngươi ngay cả tu sĩ Tụ Linh Cảnh cũng có thể hạ độc chết tại chỗ a. Cho thấy khả năng dùng độc của ngươi hoặc người bên cạnh ngươi rất cao siêu. Ta đề phòng một chút cũng không sai chứ”. Kẻ tướng mạo hung ác nói tiếp.

“Vị đại nhân này nói đùa. Đám tà phái đó đều bị các binh sĩ anh dũng của ta tiêu diệt. Làm sao có chuyện hạ độc. Không biết ngươi nghe được tin này ở đâu a. Có bằng chứng gì không?”. Nhị hoàng tử cười nói.

“Đúng a, có bằng chứng thì đem ra a”.

“Ta cũng không tin thành chủ có thể hạ độc chết một Tụ Linh cảnh cao thủ tại chỗ. Trước giờ ta chưa từng nghe nói thành chủ biết dùng độc a”…

Vô số lời nói của các thế lực khác nhau vang lên, tên gây chuyện kia cùng không có lời nào để nói liền im lặng.

Trong khi đó, nhị hoàng tử nói nhỏ với Dạ Hành.

“Những thi thể kia đã bị ngươi thiêu hủy, hiện trường cũng bị chúng ta làm sạch. Chỉ có người của Huyết Ma phái mới có thể dùng biện pháp đặc biệt mà có chút suy đoán. Hôm nay bọn này đến rất có thể là đẻ xác thực chuyện này”.

“ừm”. Dạ Hành chủ nhẹ gật đầu.

“Các vị. Trà Cam Tử này có tác dụng giúp tu sĩ thanh trừ đan độc, còn Thanh Minh Hương này giúp chúng ta thư giãn tinh thần, rất tốt cho việc tu hành. Nếu các vị không tin có thể mời một vị đan sư đến kiểm tra”. Nhị hoàng tử cũng tranh thủ nói sang chuyện khác.

“Nhị hoàng tử nói không sai”. Một người đàn ông trung niên nói.

“Ngươi là ai?”. Một nam tử khác lên tiếng.

“Ta là Bùi Văn Nghiêm, là đan sư cấp bốn của Vạn Minh Thương Hội”.

“Thì ra là Nghiêm đan sư, thất kính, thất kính”.

Sau khi được Nghiêm đan sư xác nhận, những người này đều ăn ý bỏ qua chuyện vừa rồi.

“Trí thành chủ, không biết hôm nay ngài mời tất cả chúng ta đến đây là có việc gì?”. Một quản sự của thương hội nói.

“Các vị. Liệp Yêu Thành tuy không lớn, không mạnh mẽ. Triệu gia chúng ta cũng không có bao nhiêu lực lượng nhưng chúng ta vẫn là người đứng đầu sóng để chống lại thú triều, bảo vệ nhân tộc phồn vinh”. Nhị hoàng tử nói.

“Việc này đúng là chúng ta khâm phục các ngươi”.

“Đây cũng là lý do các thế lực lớn để các ngươi cai quản Liệp Yêu Thành. Ngươi hôm nay kể công là có ý gì?”. Một người nói.

“Ngươi hôm nay mời chúng ta tới là nghe ngươi kể công?”.

“Ngươi muốn nói gì cứ nói thẳng”. Một người khác cũng nhịn không được mà lên tiếng.

“Các vị, hôm nay ta không phải kể công. Ta chỉ nói chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Ta cai quản Liệp Yêu thành ba năm, khó khăn lắm mới có thể đem một thành trì hỗn loạn cải tạo nên trật tự. Giúp người dân trong thành được sống tốt hơn. Nhiều vị tại đây cũng vì đó mà hưởng lợi không ít a.

Nhưng gần đây, rất nhiều thế lực cố ý phá hư quy củ của Liệp Yêu Thành. Loạn chiến trên đường phố khiến nhiều người gặp tai nạn, phá hủy không ít kiến trúc trong thành. Còn có kẻ ỷ thế làm càn, trắng trợn cướp bóc giữa ban ngày trước con mắt của tất cả mọi người. Quá đáng hơn, nhiều vị tại đây dung túng người dưới, tùy ý đánh đập, giết hại người dân trong thành cùng binh lính tuần tra của ta.

Ta nghi ngờ những người này cấu kết tà ma, trà trộn giả danh vào chính phái hòng phá hủy các thế lực của danh môn chính phái chúng ta.

Các vị nói xem, việc này nên xử lý thế nào”.

Nhị hoàng tử hét to rồi ném một sắp giấy ghi chép tội danh của tất cả những kẻ này trong một tháng qua. Cộng thêm nghi vấn cấu kết tà mà của hắn khiến các thế lực từng không xem hắn ra gì có chút giật mình.

Tội danh cấu kết tà ma phá hoại các thế lực của chính phái không phải là việc nhị hoàng tử nói là được. Nhưng nếu tin tức này truyền đi, các thế lực đối địch sẽ thêm dầu vào lửa. Thánh Triều sẽ vào cuộc điều tra. Bọn họ cũng khó sống.

Một vị khác nhanh miệng nói.

“Thành chủ nói quá lời, chỉ là bọn trẻ chưa hiểu chuyện, chúng ta sẽ trở về dạy dỗ lại chúng”.

“Ta cũng không biết chuyện này, ta sẽ trở về điều tra. Nếu có chuyện này xảy ra, ta sẽ cho thành chủ một cái công đạo”.

“Ta cũng sẽ cho thành chủ một cái công đạo”.

“Ta cũng vậy”…

“Ta hy vọng việc cấu kết yêu tà là do ta quá đa nghi. Ta hy vọng không thấy được những việc này tái diễn”. Nhị hoàng tử nói.

Thấy thành chủ đã chủ động lùi bước, bọn người này cũng liên tục đảm bảo.

“Hôm nay ta còn có một việc xin nhờ các vị giúp đỡ”.

Không đợi kẻ khác chen ngang, nhị hoàng tử nói tiếp.

“Tà phái đang có mưu đồ thống nhất Tây Nam Vực. Huyết Ma phái là quân tiên phong, Chiến Yêu quốc cũng chỉ là nước cờ đầu tiên của bọn chúng. Nếu như Chiến Yêu quốc của chúng ta nhanh chóng thất thủ, chắc chắn bọn chúng cũng sẽ tiến quân thần tốc để chiếm các nơi khác. Cho nên việc các vị không ngại đường xa tới đây viện trợ khiến ta cảm kích không thôi. Khiến ta cảm thấy tự hào vì là một thành viên của chính phái.

Hôm nay ta tại đây một lần nữa đa tạ sự trượng nghĩa của các vị”. Nhị hoàng tử ôm quyền cúi đàu thật sau bái tạ mọi người.

“Việc ngươi nói Tà phái đang có âm mưu thống nhất Tây Nam vực có thật không?”.

“Việc này quan hệ trọng đại, ngươi không thể đem ra đùa giỡn”.

“Ngươi có bằng chứng gì?”.

Các câu chất vấn không ngừng vang lên.

“Ta tất nhiên sẽ không đem việc này ra nói giỡn. Ta đã phái người đem tất cả manh mối ta điều tra được dâng lên Thánh Triều. Đúng sai, Thánh Triều sẽ đưa ra phán xét. Tin rằng các vị cũng sẽ rất nhanh nhận được tin tức.

Trong thư ta cũng có đề cập đến tinh thần trung nghĩa thề chết chiến đấu với Tà phái tại Liệp Yêu Thành của các vị. Việc này chắc chắn đã truyền rộng rãi khắp nơi.

Ta tin tưởng các vị tại đây sẽ được người đời kính trọng. Các vị xứng đáng với điều đó”.

“Chúng ta có từng nói sao?”.

“Chúng ta hứa với ngươi lúc nào?”.

“Ngươi sao có thể tùy tiện làm chủ?”.

“Ngươi giả mạo chúng ta? Ngươi muốn chết sao”.

Đối mặt với khí tràng áp bức khắp nơi cùng sự giận dữ của đám người, nhị hoàng tử kinh ngạc nói.

“Không phải các vị nghe tin từ xa đến đây trợ giúp sao? Chẳng lẻ các vị đến xem tà phái tiêu diệt Chiến Yêu quốc ta. Hay là các vị có người cấu kết với Tà phái muốn nội ứng ngoại hợp tấn công chúng ta?”.

“Ngươi”.

“Ngươi”.

“Ngươi được lắm”.

“Tốt, rất tốt”.

Một đám người tức giận bỏ đi.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.