Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Tà Bảng

Tiểu thuyết gốc · 1808 chữ

Chương 45: Sát Tà Bảng

Dạ Hành cùng nhị hoàng tử âm thầm bám theo tên nam tử có bộ dáng hung ác kia.

Tên này rất cẩn thận, hắn rẽ trái, rẽ phải. Đi mấy vòng mới đến một trang viên gần cửa thành Bắc.

Trang viên canh phòng nghiêm mật không khác gì phủ thành chủ là mấy.

Nhị hoàng tử nhanh chóng cho người bao vây toàn bộ trang viên. Dạ Hành đốt Thăng Thiên Căn rồi phân phát cho binh sĩ mang theo trên người.

Binh sĩ nhanh chóng tấn công trang viên.

Bên trong có hơn trăm người, đa phần là tu vi Khải Linh cùng Hư Linh. Chỉ có kẻ tướng mạo hung dữ cũng một lão già là có tu vi đạt đến Tụ Linh Cảnh đỉnh cao.

Gã có tướng mạo hung dữ hét lớn dẫn một nữa lực lượng phá vòng vây, còn một nữa còn lại do lão già kia dẫn đầu.

Nhị hoàng tử cùng cô gái tu vi Tụ Linh Cảnh thường xuyên đi bên cạnh hắn đường lão già kia. Hai Tụ Linh Cảnh nhanh chóng áp đảo rồi giết chết lão gia kia.

Dạ Hành thì dẫn người chặn gã có tướng mạo hung dữ kia.

Đám người tà phái kẻ nào kẻ nấy đều hung hãn dị thường, bọn chúng không hề sợ hãi tử vong. Khi kích phát bí pháp, chiến lực của chúng lại tăng thêm một mảng lớn khiến cho binh sĩ dưới tay Dạ Hành cũng tổn thất không nhỏ. Cũng may Dạ Hành đã cho các binh sĩ mang theo Thăng Thiên Căn làm quấy nhiều tinh thần của kẻ địch, khiến kẻ địch không thể tập trung mới có thể đàn áp đám người này.

Dạ Hành một mình đối chiến với gã hung ác có tu vi Tụ Linh Cảnh.

Kẻ này không vì Dạ Hành chỉ có tu vi Hư Linh mà xem thường. Hắn ra đòn đều là sát chiêu. Dạ Hành nhanh chóng thi triển thân pháp đến cực hạn để tránh né.

Thấy phe mình ngày càng rơi vào thế yếu, gã tướng mạo hung ác này quyết định một mình chạy trốn. Hắn thi triển công pháp tạo ra một Huyết Thủ to lớn, hắn mang theo thế công cương mãnh nhất mà đến.

Lần này Dạ Hành không tránh mà còn chủ động chống đỡ.

“Muốn chết”. Hắn hét lớn một tiếng, càng tăng thêm sức lực muốn một kích giết chết Dạ Hành.

Đến khi tới gần Dạ Hành, hắn mới cảm nhận được linh khí bên trong cơ thể bị xáo động. Hắn không thể tiếp tục duy trì mạch vận hành linh khí. Công kích của hắn cũng tan biến.

Dạ Hành tay cầm trường kiếm, một kiếm đam xuyên tim kẻ địch.

“Tại sao?”. Hắn khó khăn hỏi.

Dạ Hành đưa lên một cọng Thăng Thiên Căn đang cháy, khói tỏa ra bao phủ người kẻ này.

“Thanh Minh Hương cùng Thăng Thiên Căn lại có thể có tác dụng này?”. Hắn thì thầm xong liền nhắm mắt tắt thở.

Cuộc chiến này đánh vô cùng đẹp, không để bất cứ kẻ nào chạy thoát.

…………….

Một bên khác, một số thế lực trong Liệp Yêu thành sau khi rời khỏi phủ thành chủ liền cùng nhau tụ họp lại.

“Các vị, chúng ta bây giờ làm thế nào a”. Một nam tử trẻ tuổi lên tiếng.

“Nếu chúng ta hiện tại rời khỏi không chỉ là không thu hoạch được gì mà sẽ còn bị người đời phỉ báng, bị các thế lực đối địch xem đó là mục tiêu mà công kích không ngừng. Danh tiếng môn phái sẽ ảnh hưởng không nhỏ”.

“Chúng ta vẫn như trước, vẫn làm người ngoài cuộc. Yên lặng đợi bọn hắn chết hết thì chúng ta ra tay tiêu diệt tà phái chẳng phải tốt sao?”.

“Không, bây giờ không giống trước. Vị thành chủ này đã tuyên dương chúng ta với cả thiên hạ, nếu như tà phái đánh đến mà chúng ta mặc kệ không quản cũng sẽ trở thành nỗi ô nhục của chính phái. Còn có thể bị gán tội danh thông đồng tà ma. Hơn nữa, tà phái hiện tại chắc chắn cũng xem chúng ta là kẻ địch”.

“Đi cũng không được, ở cũng không xong. Chẳng lẻ chúng ta lại bị một tên tiểu tử dắt mũi”.

“Thành chủ này quả nhiên thông minh hơn người, chúng ta bị hắn tính một kế. Lần này đúng là tiến thoái lưỡng nan a”. Một lão già nói.

“Đầu tiên. Chúng ta giả vờ hợp tác với hắn chống Huyết Ma phái để lấy danh tiếng cùng sự tín nhiệm của hắn. Sau đó chúng ta phái người cung cấp thông tin của hắn cho tà phái và phối hợp tạo một điều kiện thuận lợi để tà phái ám sát hắn.

Thành chủ chết vì ám sát, chúng ta cũng sẽ không bị người khác lên án quá nhiều. Sau khi hắn chết, chúng ta tiếp quản Liệp Yêu thành chia đều tài nguyên rồi giả vờ thua trận và mang theo một ít dân cư để rút khỏi là xong.

Chúng ta không những không bị bôi nhọ mà còn trở thành anh hùng”.

Một thanh niên tuấn tú đưa ra ý kiến.

“Tuyệt, Thanh Tuấn huynh đệ quả thật thông minh”.

“Đây là một ý kiến hay”.

“Sư điệt không hổ danh là thiên tài của Hoàng Giang môn”.

…………

Bên trong trang viên bí mật của Nhị hoàng tử. Dạ Hành, Nhị hoàng tử cùng thiếu nữ hộ vệ có tu vi Tụ Linh Cảnh cùng nhau uống rượu.

“Lần trước nàng có việc đi trước, cho nên lần này mới có cơ hội giới thiệu cho ngươi. Vị này là sư tỷ ta, Nguyễn Anh Ngọc”. Nhị hoàng tử nói.

“Chào ngươi”. Dạ Hành gật đầu nhẹ.

“Chào ngươi”. Nàng cũng gật đầu chào Dạ Hành.

“Hai người các ngươi thuộc môn phái nào”. Dạ Hành hỏi.

“Sư phụ chúng ta thực ra là một tán tu. Người chỉ có hai người đồ đệ là ta cùng sư tỷ”.

“ừm”. Dạ Hành gật đầu.

“Nói chuyện với ngươi thật vô vị”.

Nhị hoàng tử cũng hết cách với Dạ Hành.

“Ngươi không có chuyện gì muốn hỏi sao?”.

“Những việc ngươi nói trên quảng trường phủ thành chủ là thật chứ?”.

“Ta có một chút phát hiện nhưng cũng không dám khẳng định là thật. Dù sao ta cứ việc báo cáo, còn việc giải quyết là của những người trên kia. Thật cũng được, giả cũng được. Cái ta muốn chỉ là biến việc này trở thành một đại sự được mọi người chú ý. Từ đó khiến những kẻ muốn đục nước béo có kia phải bó tay bó chân”.

“Ngươi ép bọn chúng như vậy, không sợ trở thành công địch của tất cả chúng sao?”.

“Ta cũng hết cách, không ép bọn chúng thì bọn chúng cũng tìm cách để vơ vét tài nguyên của ta. Hiện nay cùng lắm là bọn chúng âm thầm giở trò, không dám làm xằng làm bậy như trước nữa”.

“Ngươi làm vậy, cho dù ngươi thắng Huyết Ma phái cũng sẽ bị bọn danh môn chính phái đó ghi thù. Bọn chúng còn khó đối phó hơn cả tà phái a”.

“Hết cách, hiện tại ta đã bị dồn đến chân tường, chỉ biết đi bước nào tính bước đó thôi”.

“Thật sao?”. Dạ Hành nghi ngờ hỏi.

“Thật, thời thế ép người, cho dù ngươi giỏi cách mấy cũng không thể nào chống lại thời thế”. Nhị hoàng tử cười khổ nói.

Sau hôm đó, các thế lực mới đến Liệp Yêu Thành cũng truy bắt một đám tà phái đến nộp cho phủ thành chủ. Bọn họ ngày nào cũng ra sức truy lùng tà phái. Cứ cách một hai ngày lại đưa đến một hai tên tà phái.

Nhị hoàng tử cũng dám Sát Tà Bảng. Bên trên ghi chép công lao bắt tà phái của các thế lực khác nhau. Cùng các phần thưởng cho từng tên tà phái.

Luyện thể cảnh: mười viên hạ phẩm linh thạch.

Khải Linh Cảnh: hai mươi viên hạ phẩm linh thạch.

Hư Linh Cảnh: bốn mươi viên hạ phẩm linh thạch.

“Tụ Linh Cảnh: một trăm viên hạ phẩm linh thạch.

Sát Tà Bảng vừa ra, các thế lực như Liệp Yêu Đoàn, Mạo Hiểm Đoàn cùng các thế lực thương hội đều ra sức truy bắt tà phái. Việc này không quá mạo hiểm lại vừa có linh thạch vừa được danh tiếng khiến các thế lực này như mèo thấy mỡ mà dùng mọi cách lao vào.

Các thế lực hời hợt hay không quan tâm ban đầu được mọi người ca ngợi nhưng dần dần bọn họ lại tụt lại phía dưới bảng xếp hạng. Bọn họ liền trở thành cái đích bị người người lên án, đặc biệt là các thế lực lớn bị khắp nơi chế giễu.

Việc này khiến bọn họ lại phải gấp gáp tổ chức một cuộc mật đàm.

“Các ngươi có nhận được thư từ môn phái mình không?”.

“Các ngươi cũng có?”.

“Ta cũng có”.

“Chúng ta đều có”…

“Chưởng môn ta rất không hài lòng, ta còn bị ngài đem mười tám đời tổ tông ra mắng”.

“Chúng ta cũng không khác ngươi là mấy a”.

“Chiêu này cực độc a”.

“Chúng ta giết quách hắn đi. Khỏi phải phiền phức”.

“Hắn luôn trốn trong đại trận của phủ thành chủ, ngươi có thể giết hắn sao?”.

“Chúng ta bí mật đưa một vị Hóa Nguyên Cảnh tới. Hắn làm sao có thể thoát”.

“Sao tất cả chúng ta đều không ai mang theo một vị Hóa Nguyên Cảnh? Làm sao tà phái không phái tới cao thủ Hóa Nguyên Cảnh mà để cho các đệ tử đi chịu chết? Ngươi không nghĩ tới sao?”.

“Vốn dĩ việc này rất nhỏ nhưng bị Triệu Minh Trí biến thành một đại sự mà cả Tây Nam Vực đều chú trọng. Thánh Triều chắc chắn cũng đã can thiệp và các cao thủ Hóa Nguyên Cảnh không xuất hiện chính là một điềm báo”.

“Thanh Tuấn huynh có cao kiến gì không?”.

“Trước tiên, chúng ta phải trấn an dư luận. Ta đề nghị sẽ trao thưởng giống như phủ thành chủ. Nêu ra lý do chúng ta phải tu luyện để chuẩn bị chiến đấu với tà phái”.

“Chúng ta cũng phải bắt một ít kẻ để cho thấy chúng ta không phải không quan tâm chuyện này mà chỉ là tập trung cho việc quan trọng hơn”.

“Được, chúng ta cứ vậy mà làm”.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.