Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt Tà Minh

Tiểu thuyết gốc · 2271 chữ

Chương 46: Diệt Tà Minh

Sau khi phần thưởng dành cho tính mạng đám người tà phái được nâng lên, phong trào Sát Tà diễn ra sôi nổi khắp các ngõ ngách bên trong Liệp Yêu Thành.

Những kẻ thường xuyên làm chuyện nguy hiểm để kiếm tài nguyên tu luyện như Mạo Hiểm Đoàn, Liệp Yêu Giả, tổ chức sát thủ, lính đánh thuê, tán tu… hầu như tất cả đều bị thu hút đến.

Vô số thế lực từ khắp nơi bí mật tràn về Liệp Yêu Thành. Trong thành càng ngày càng chật chội, càng mất kiểm soát.

Liệp Yêu Thành chính thức bị biến trành chiến trường cấp thấp của hai phe Chính – Tà.

Các thế lực tà phái bên trong thành hằng ngày đều bị người người truy sát. Khiến phạm vi hoạt động của bọn chúng thu hẹp rất nhiều. Bọn chúng cũng trở nên cẩn thận hơn rất nhiều.

Ban ngày, các hoạt động trong thành vẫn diễn ra bình thường. Đến khi đêm tối, vô số các cuộc chiến đấu diễn ra khắp thành.

Sáng hôm sau, binh lính tuần tra sẽ thu dọn thi thể và các đống đổ nát sau cuộc chiến.

Trong trang viên, Dạ Hành nhàn nhã ngồi uống trà cùng thành chủ và Anh Ngọc cô nương.

“Thời gian này trải qua thật không dễ dàng”. Minh Trí Thành chủ nói.

“Đây không phải kết quả ngươi muốn sao?”.

“Là ta chủ động tạo ra nhưng nếu như không phải hết cách ta quả thật không muốn tạo ra tình hình này chút nào”.

“Tiếp theo ngươi muốn làm gì?”.

“Ta sẽ cố gắng bảo vệ dân cư Liệp Yêu Thành qua cơn sống gió này. Dẫu sao vì ta mà họ mới rơi vào hoàn cảnh tràn đầy nguy cơ này”.

“Ta tin tưởng ngươi”. Dạ Hành vỗ vai Minh Trí cười nói.

Sau hôm đó, phủ thành chủ ban bố một loạt mệnh lệnh.

“Tất cả cư dân của Liệp Yêu Thành đều di dời đến nội thành. Các trang viên xung quanh phủ thành chủ sẽ được cấp miễn phí cho người dân.

Khu vực ngoại thành sẽ trở thành khu vực tự do.

Tất cả binh lính của phủ thành chủ sẽ thu về bảo vệ nội thành.

Các hoạt động buôn bán ban ngày vẫn giữ bình thường, nghiêm cấm giao đấu.

Ban đêm không cho phép bất kỳ ai không có thân phận cư dân ở lại trong nội thành. Kẻ trái lệnh sẽ bị nghiêm trị”.

Mệnh lệnh này đồng nghĩa với việc tuyên bố buông bỏ Ngoại thành. Khu vực ngoại thành trở thành một nơi hỗn loạn chân chính.

Mệnh lệnh này đưa ra khiến các thế lực chính phái không còn ưu thế dưới sự giúp đỡ của quân đội Liệp Yêu Thành trong việc chiến đấu với tà phái nữa.

Các thế lực muốn đục nước béo cò cùng các thế lực có thù với Thành chủ tận dụng cơ hội này để phỉ báng.

Một Tán tu tầm bốn mươi tuổi đứng trên nóc một tòa lầu hét lớn.

“Triệu Minh Trí, ngươi là một kẻ vong ân phụ nghĩa. Chúng ta không ngại vạn dặm xa xôi đến trợ giúp ngươi vậy mà ngươi lại muốn đẩy chúng ta vào hố lửa, còn ngươi thì bo bo giữ mình”.

Một kẻ khác đứng trong dòng người cũng hét lớn.

“Ta thấy hắn là tham sống sợ chết, hắn từ bỏ ưu thế thành trì vững chãi mà đem binh lực co cụm lại chỉ để bảo vệ bản thân mình cho thấy hắn sợ chết đến mức nào a”.

“Từ khi nghe tin tà phái tấn công Liệp Yêu Thành, hắn co đầu rút cổ bên trong phủ thành chủ không dám ra ngoài dù chỉ một bước”.

“Mọi người đều nói hắn thông minh tuyệt đỉnh, cho nên ta nghi ngờ hắn đem một khu vực nội thành rộng lớn biến thành khu hỗn loạn để cho các thế lực lớn tự chém giết lẫn nhau. Còn hắn thì ngồi làm ngư ông đắc lợi”.

“Không ngờ Thành chủ Liệp Yêu Thành lại là một kẻ như vậy”.

“Thật thất vọng”.

“Uổng công chúng ta tin tưởng hắn như vậy”

“Phủ Thành chủ phải cho chúng ta một câu trả lời”

“Đúng vậy, phải cho chúng ta một câu trả lời”..….

Rất nhiều kẻ đang lẻn vào đám đông để kích động mọi người. Hầu như tất cả thế lực đều cử người tiến đến. Nhóm người này càng đi càng đông, đến trước phủ thành chủ đã xấp sĩ ba ngàn người.

Trong một căn phòng sang trọng cách nơi náo động không xa. Một đám Trưởng lão cùng đệ tử của các môn phái gần hai mươi người đang cùng nhau vui vẻ cười nói.

“Lần này ta muốn xem, hắn làm cách nào”.

“Mấy kẻ ngươi thuê kia có đáng tin cậy không?”.

“Yên tâm, bọn chúng vì tiền chuyện gì cũng dám làm. Trước khi nhận tiền sẽ không dám phản bội chúng ta. Mà có phản bội chúng ta cũng không có chứng cứ”.

“Ngươi làm ta rất yên tâm”.

Dạ Hành cùng Minh Trí Thành chủ đang uống trà trong trang viên, nghe được thủ hạ bẩm báo liền tiến đến đón đoàn người đang kéo đến.

“Các vị, chuyện hôm nay ta đã biết. Ta cũng sẽ cho các vị một câu trả lời hài lòng”.

“Chúng ta đang chờ đây a”.

“Ta thật muốn nghe xem Thành chủ đại nhân nói thế nào a”.

“Hôm nay nếu ngươi không làm chúng ta hài lòng, chúng ta sẽ phá nát phủ thành chủ này của ngươi. Cho ngươi cũng cảm nhận được tình cảnh của chúng ta hiện tại”.

“Đúng vậy”.

“Đúng vậy”….

“Người đâu, đem ghi chép tình trạng chiến đấu trong vòng hai tháng nay ra đây”.

Minh Trí Thành chủ cầm trên tay một bảng ghi chép rồi đọc to.

“Trong hai tháng qua:

Tà phái tổ chức ba mươi lần đột nhập vào Liệp Yêu Thành, mười hai lần thành công. Trong đó có mười lần thành công đột phá từ nơi mà các thế lực lớn canh giữ.

Tà phái tấn công năm lần vào các nơi trọng binh trong thành. Các thế lực lớn nhận nhiệm vụ tuần tra đều không có bất cứ phát hiện nào. Không có thế lực nào đến ứng cứu kịp thời.

Hơn năm ngàn đệ tử tà phái bị bắt trong đó các tổ chức nhỏ lẻ lại là những người đứng đầu Sát Tà Bảng. Trong khi các thế lực lớn chỉ bắt được khoảng ba trăm người.

Binh lính trong thành tổn thất hơn ngàn người, cư dân trong thành chịu tai ương vô số trong khi các thế lực lớn lại hầu như không có tổn thất.

Các vị nghĩ xem, một mình chúng ta làm sao có thể thủ vững thế công như vũ bảo của tà phái. Chúng ta cũng là bị ép buộc mới đưa ra hạ sách này để bảo vệ những dân cư yếu ớt trong thành.

Ta cũng không còn cách nào khác”.

“Ngươi làm sao đảm bảo những ghi chép này là thật?”.

“Ngươi không phải cố ý làm giả ghi chép để qua mặt chúng ta chứ?”.

“Ghi chép này chắc chắn là giả?”.

“Đúng vậy, các danh môn chính phái sao lại có thể làm ra việc cấu kết với tà phái để hãm hại ngươi”.

“Bọn họ không thể nào tham sống sợ chết như vậy a”.

“Danh môn chính phái đã thề sẽ sống chế với Liệp Yêu Thành sao lại có thể phản bội lời thề, phản bội nhân tộc”.

“Đúng vây, các môn phái làm vậy chẳng khác nào loài heo chó. Ta không tin bọn họ lại có thể làm vậy”….

Trong căn phòng sang trọng kia, đám Trưởng lão đang vui vẻ đột nhiên cảm nhận có điều không đúng.

“Ta cảm giác có điều không đúng”.

“Tại sao chúng ta lại trở thành tâm điểm để mọi người bàn tán?”.

“Thiết Trưởng lão, bọn người đang nhiệt bên dưới có phải người ngươi thuê không?”.

“Có người phải, nhưng cũng có người không phải”.

Bên dưới, Minh Trí Thành chủ nói tiếp.

“Các vị có nghi vấn về chuyện này là điều rất dễ hiểu. Ta đã đem ghi chép này trình lên Thánh Triều. Nếu như ta bịa đặt, chắc chắn Thánh Triều sẽ không tha cho ta”.

“Nếu dám trình lên Thánh Triều, chắc là không thể giả a”.

“Đúng vậy”.

“Nhưng chỉ vì các thế lực lớn mà chúng ta phải bị vạ lâu, điều này đối với chúng ta không công bằng”.

“Đúng thế, chúng ta không có làm gì sai, sao có thể cùng bọn hắn đánh đồng”.

Một vị thủ lĩnh của một đoàn mạo hiểm nói.

“Liệp Yêu Thành không hề giàu có gì. Hôm nay chúng ta đã đưa ra rất nhiều tài nguyên để cung cấp cho chư vị tiêu diệt tà phái.

Các huynh đệ của ta hăngg ngày dùng tính mạng để tiêu diệt tà phái, để đảm bảo duy trì trật tự nhưng lại phải thắt lưng buộc bụng để sống qua ngày. Các vị nói vậy có công bằng cho họ không?

Nhưng chúng ta vì công cuộc phát triển của nhân tộc nên chúng ta sẽ không kêu than”

Thấy mọi người im lặng, Minh Trí Thành chủ nói tiếp.

“Các vị có thể nói chuyện này là vì ta mà ra. Nhưng các vị có nghĩ tới, nếu như ta dẫn người rút chạy. Môn phái các vị, người thân các vị có trở thành đích đến kế tiếp của chúng không?

Hôm nay ta nói lời này cũng không phải là để kể công, ta chỉ mong muốn mọi người hiểu rằng. Tà phái là kẻ địch chung của nhân loại ta.

Hôm nay ta tuyên bố: Mười thế lực đứng đầu Sát Tà Bảng sẽ được ở trong nội thành, sẽ được các huynh đệ của phủ thành chủ dùng tính mạng để bảo vệ”.

“Nếu các vị còn có điều gì không vừa ý có thể nói ra”.

“Chúng ta tại đây cũng có gần ba mươi thế lực, các ngươi chỉ thu nhận mười thế lực. Các thế lực lớn tất nhiên sẽ được vào trong. Vậy, những thế lực nhỏ như chúng ta sẽ trở thành vật hy sinh ư”.

“Các vị đến đây để tiêu diệt tà phái ta rất cảm kích. Nhưng thù lao chúng ta cho các vị cũng không hề ít. Chúng ta thực lực có hạn, không thể đảm bảo hết tất cả mọi người. Nhưng nếu như các vị có thể không nhận tài nguyên khi tiêu diệt tà phái và có thể tạm thời gia nhập quân đội của chúng ta thì chúng ta sẽ bảo vệ mọi người như những người khác.

Tất nhiên, khi cuộc chiến hôm nay kết thúc, chúng ta sẽ nợ các vị một món nợ ân tình”.

Khi đám người nghe được đề nghị này của Minh Trí Thành chủ đa phần đều im lặng, nhưng cũng có một ít thế lực nhỏ và tán tu gia nhập quân đội. Trong đó có một nhóm y sư của Vạn Minh Thương Hội cũng chủ động gia nhập để giúp đỡ quân đội.

Minh Trí Thành chủ vừa công bố bảng ghi chép, các môn phái này trở thành sâu mọt trong mắt người đời. Danh tiếng bọn chúng liên tiếp bị đả kích. Khiến môn phái chịu nhiều ánh mắt khinh thường cùng chế giễu. Danh vọng của những môn phái này cũng đã gần như rơi xuống đáy vực.

Các thế lực tập trung gây rối nội thành cũng theo đó mà nhanh chóng tan rã. Bọn họ co đầu rút cổ lại bên trong khu vực của mình.

Chuyện này buộc các vị chưởng môn của các thế lực lớn này phải tổ chức một cuộc mật hội gấp gáp.

Sau đó các vị chưởng môn này đồng loạt đưa ra thông cáo với thiên hạ.

“Chúng ta đã điều tra những chuyện vừa qua, phát hiện mọi chuyện đều là hiểu lầm. Không có chuyện các đệ tử của ta cấu kết với tà phái hay tham sống sợ chết.

Những đệ tử xuống núi lần này đa số đều là những đệ tử chưa có nhiều kinh nghiệm chiến đấu với tà phái nên việc sơ xảy là điều không thể tránh khỏi.

Các vị Trưởng lão cùng đệ tử đều đang chuẩn bị cho trận đánh lớn sắp tới, khó lòng làm tròn việc chặn giết tà phái nên mới khiến Thành chủ Liệp Yêu Thành hiểu lầm.

Trận đánh sắp tới, chúng ta sẽ cho các vị anh hùng trong thiên hạ thấy được sự nhiệt huyết được chảy trong huyết mạch chúng ta. Chứng minh sự trong sạch của chúng ta.

Để chung tay chống lại tà phái, mười môn phái chúng ta là Thương Lan môn, Hải Lam môn, Đằng Xà phái, Hải Tượng phái, Bạch Linh phái, Giang Lăng môn, Thiên Minh môn, Cuồng Đao Phái, Hoàng Giang phái, Bá Quyền môn sẽ thành lập thành Diệt Tà Minh.

Chúng ta sẽ hỗ trợ một ngàn bình Liệu Thương Đan cấp hai cùng với một ngàn binh khí cấp hai cho Minh Trí Thành chủ để giúp dương danh chính đạo chúng ta”.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.