Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Quan - Xuyên Vũ

Tiểu thuyết gốc · 2436 chữ

Rắc... Ầm!

Lam Bảo dùng một chân dẫm mạnh lên đầu tên cướp cuối cùng, lực mạnh đến mức xương sọ nát bét.

Hắn ngồi xuống vách đá bên cạnh, kiểm tra cái bao đựng đồ của đám cướp kia. 100000 tiên thạch siêu phẩm, ngon phết, thêm mấy bảo vật của đám kia đem đi quy đổi cũng được kha khá.

Hắn ngồi xếp bằng xuống đất, đem 100000 tiên thạch siêu phẩm kia bắt đầu luyện hoá..

Có một cái túi khác được đám cướp để trên một vách đá, Lam Bảo đứng dậy đi đến nhặt lên, hắn tò mò mở cái túi ra, bên trong là một hòn đá ẩn chứa một loại dị văn tự. Hắn không biết như nào, xoay xoay xoa xoa một hồi thì dị văn kia phát ra ánh sáng đỏ..rồi cháy rực lên, Lam Bảo không trở tay kịp, bị nó cháy ra toàn thân, lan vào trong linh hồn.

Hắn vô cùng đau đớn, ngã ra đất giãy dụa. Tuy đau nhưng hắn cảm giác như tu vi đan điền, tu vi hồn và thể đang tăng lên..

Bỗng nhiên ngọn lửa lại cháy to hơn nữa, đau đến mức mắt hắn nhìn thấy ảo giác rồi từ từ ngất đi.

...

"Không Hàn Nguyệt Quốc, danh bất hư truyền.." Một kẻ mặc áo choàng trắng, tay đưa trước đại môn thủ đô là Không Lãnh Thành mọc nhiều rêu, nhiều chỗ nứt vỡ, dùng tiên lực vẽ vẽ gì đó..

Rầm..rầm...rầm....

Cổng thành từ từ mở ra, kẻ áo cất bước đi vào bên trong..

Cũng ngay lúc đó, có một thanh niên mang Quỷ Bạch Nạ - Lam Bảo cũng ẩn hết khí tức, cắm đầu chạy theo người áo trắng.

Cổng thành cũng từ từ đóng lại, mặt đất rung chuyển.

Rầm!

Một bức tường đổ xuống, người kia cũng không thấy lạ gì, liền bước tiếp rồi ẩn đi trong đám bụi mù...

Lam Bảo vẫn ung dung đi, trên cổ tay trái có một kí tự cổ màu lửa vẫn phát ra ánh sáng nhỏ như đang cháy. Hắn đi qua cổng thành khổng lồ, tiến sâu vào trong, nhìn thấy vô số nhà vô số con phố, phía xa xa còn có có hoàng cung, to lớn và kì vĩ không hình dung, nhưng giờ chỗ nào cũng mọc rêu đến độ vô cùng tươi tốt, bị đổ nát, cảm giác cô đơn âm u quanh đây khiến người khác rùng mình.

"Hướng bắc!" Phương Nhi ngồi trên đầu hắn chỉ chỉ tay.

Lam Bảo niệm khẩu, Vô Cực Tốc Biến cực nhanh ẩn hiện liên tục di chuyển về hướng Bắc.

"Một cái miếu hoang?"

Lam Bảo đi vào bên trong miếu, bỗng nhiên một loại sinh vật đầu người mọc chân nhện lao về phía hắn, nó há rộng miệng định cắn vào chân hắn một cái.

Lam Bảo rút Tinh Tú Ngọc Kiếm ra, tùy tiện chém một đường làm đứt đôi dị sinh vật.

"Truyền thừa!" Lam Bảo ánh mắt sáng lên một chút, nhìn lấy cái thứ ánh sáng tròn đang lơ lửng kia, chạy đến tiếp nhận.

Một thân hình hư ảo của một lão già dần dần hiện ra nhưng chưa được 2 giây thì đã bị Lam Bảo điều động Thiên Địa Vô Hạn Kinh hút sạch.

"Aa...đã, lực lượng của Thiên Ngọc Tiên!" Lam Bảo ngồi xếp bằng, nhăm nghiền mắt, tu vi gần chạm Cực Uý Tiên.

Vài phút sau hắn liền đứng dậy, theo hướng của Phương Nhi đi tìm 2 truyền thừa Thiên Ngọc Tiên còn lại rồi hấp thụ, nhưng tu vi chỉ đạt tới Cực Uý Tiên.

Hắn biết rõ cần phải tìm nốt hai truyền thừa Phách Tiên còn lại thì mới tiếp cạnh Cực Tiên Cấp!

"Hướng hoàng thành!" Phương Nhi dẫn Lam Bảo chạy ra ngoài, chỉ tay vào toà thành cao chót vót khổng lồ ở phía cực xa kia.

Lam Bảo vận lực, thân thể được tiên lực bao trùm, gia tăng tốc độ..

...

2 tuần sau...

Không thể ngờ rằng hoàng thành cách quá xa hắn, lại thêm vài đường bị hổng, bị chặn khiến hắn mất nhiều thời gian di chuyển đến.

Lam Bảo với một thân mang bảo vật che giấu khí tức đứng trước hoàng cung mọc đầy rễ cây chằng chịt.

BÙM!

Cái cổng hoàng cung bất chợt bị ai đó đá bay về phía hắn, rồi đè hẳn lên người hắn.

Hắn cố sức đẩy cái cổng nhưng dường như chất liệu làm ra nó vô cùng bền và nặng cực kì khiến hắn không nhúc nhích được.

Nhưng hắn vẫn nằm yên ở đấy, nếu dùng Vô Cực Tốc Biến lao ra khả năng gặp đại năng nào đó, lúc đó thì toi mạng thật.

Bỗng nhiên có một tiếng nói phát ra:

"Hừ, Kim Trọng Khối quý hiếm như vậy, ngươi dám làm hư nó?"

"Ôi chao, thứ giẻ rách này có hay không cũng chả sao."

Người kia híp mắt lại một cái, cái khối Kim Trọng mà hắn bảo là giẻ rách kia đột ngột căng ra, Lam Bảo thấy không ổn, liền dùng Vô Cực Tốc Biến đi ra ngoài..

ẦM!!

Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, sóng xung kích chấn các công trình ở 4 phương 8 hướng thành mảnh vụn, đến cả Lam Bảo cũng bị chấn cho thổ huyết, ấy vậy mà hai người kia vẫn ung dung như chưa có chuyện gì xảy ra.

Lam Bảo trong đám đổ nát liếc mắt nhìn hai người đó, là hai thanh niên phân biệt là nam tử lam y hoạ tiết long phượng tinh xảo trên y phục và nam tử bạch y có đường hắc vân khắp áo.

Mà chính nam tử lam y là người vừa mới làm bạo Kim Trọng Khối.

"Tiểu tử, mạng ngươi dai." Nam tử bạch y nhìn về phía Lam Bảo nâng lên ngón tay cái.

"...thành huyền thoại!" Nam tử lam y bên cạnh nói nhỏ.

Lam Bảo không nói gì, có chút nghi ngờ nhìn hai người này. Hai kẻ này chắc chắn là muốn vào đoạt truyền thừa với hắn, nhưng chỉ một trong hai kẻ đã đủ làm thịt hắn bằng một tay, nhưng hắn vẫn bắt chuyện:

"Hai ngươi là ai?"

Bạch y nam tử cười haha, đáp: "Không cần biết đâu, ta chỉ đến tìm một vài thứ ở đây."

Lam Bảo định đáp lời...

Nhưng..

VÙ...VÙ....

"Chuyện gì vậy?" Bạch y nam tử tạo một lớp tiên lực cực kỳ mạnh mẽ chống đỡ luồng gió khủng khiếp kia, uy áp của hắn toả ra khiến cho Lam Bảo nằm bẹp dưới đất.

Lam Bảo cố gắng dùng Vô Cực Tốc Biến né ra xa uy áp, trán lấm tấm mồ hôi, trong nghiêm nghị:

"Đại năng Đế Tiên!"

Phương Nhi chen vào: "Là Thiên Đế Tiên!"

Rồi sự chú ý của hắn lại dồn lên trên trời..

Một thân hình toả ra loại ánh sáng thần thánh, giống như nữ, cô ta cầm một chiếc phiến tre che mặt, để lộ ánh mắt hơi híp lại nhìn lấy Lam Bảo.

Lam Bảo nhíu mày, lại mỹ nhân sao? Mà nữ nhân này còn là hồng nhan hoạ quốc...

Ầm!

Cô ta nhẹ nhàng phất tay, cả lớp tiên lực của nam tử bạch y tiêu tán, lấy tốc độ không cần chớp mắt đã làm lam y và bạch y nam tử bay xuyên dính vào tường thành, trước khi bất tỉnh, miệng của lam y nam tử còn khe khẽ khẩu hình: "Vc là Thần Quan!!...Ựa.."

Sau 0,1 giây, nữ nhân này đã đứng trước mặt Lam Bảo, tay một chưởng thẳng vào ngực hắn và kèm theo lời nói:

"Ta ngửi ra linh hồn người không thuộc về nơi này, thân thể này cũng vậy!"

RẦM!!!

Toàn bộ Không Hàn Nguyệt Quốc chỗ nào cũng có vết nứt, có khi lan ra ngoài một chút..

Lúc này cả Lam Bảo chỉ cảm thấy mình bị đẩy xuyên vào lòng đất, rơi vào một chiều không gian chẳng có gì cả, hắn bắt đầu mơ hồ, không gian đó đen thui nhưng thỉnh thoảng hắn lại thấy vài cái "bong bóng chứa các vì sao" trôi nổi trong không gian tối đen này.

Ầm..

Cả người hắn bị đập mạnh vào thứ gì đó rồi bật ra làm cho bất tỉnh, sau đó lại bị nơi đó hút vào trong.

...

"Hự..đau quá..." Lam Bảo tỉnh lại, phát hiện hắn đang nằm trên một ngọn núi, xung quanh vẫn còn cây xanh bên dưới.

- Chủ nhân đã chuyển Vũ Trụ, hiện tại chủ nhân đang ở Công Nghệ Vũ.

Lam Bảo giật mình, rồi như nhớ ra cái gì, nói tiếp: "Cụ thể coi."

- Chủ nhân đang ở Trái Đất, trên Núi Mặt Quỷ, huyện Chi Lăng, Lạng Sơn, Việt Nam.

Lam Bảo mở to mắt, lại hỏi: "Năm bao nhiêu rồi, còn chiến tranh không?"

- Năm 3599, chiến tranh thế giới vẫn còn tiếp diễn trong hơn trăm năm nay, nên nơi chủ nhân đang nằm hiện tại đang là vùng bị tranh chấp, đất nước Việt Nam chỉ còn lại một nửa miền Bắc và 1/3 miền Nam và miền Trung cố thủ cho đến bây giờ.

- Đặc biệt trong vòng 80 năm trở lại đây, các nền văn minh trên khắp vũ trụ này đã tiến hoá linh hồn và cảm nhận được tiên khí xung quanh đây.

Lam Bảo cũng cảm nhận được, hắn thử nhắm mắt lại cảm nhận không khí xung quanh, tiên khí cực kì nồng đậm, thậm chí còn có một chút loại khí mà Phương Nhi bảo là thánh khí.

- Đa phần người trên toàn thế giời đều có thể hấp thu tiên khí và họ gọi đó là Tinh Lực.

- Sử dụng theo cấp bậc chung do Liên Minh Văn Minh Vũ Trụ phân loại gồm có:

- Pháp Tân Binh - Ngang Trúc Cơ Kỳ

- Pháp Trung Cấp - Ngang Nguyên Anh Kỳ

- Pháp Đại Phẩm - Ngang Hoá Hư Kỳ

- Pháp Thái Binh - Ngang Kiếp Tinh Kỳ

- Pháp Lĩnh Sư - Ngang Chính Tiên

- Pháp Vương Sư - Ngang Phách Tiên

- Pháp Tinh Anh - Ngang Hoàng Tiên

- Pháp Lĩnh Hoàng - Ngang Đế Tiên

- Pháp Thống Đế - Ngang Thánh Luyện Cảnh Nhất

- Chủ nhân chú ý điều này, do quy luật của vũ trụ này thì chủ nhân bị hạn chế một nửa sức mạnh, đạt đến Pháp Thái Binh cấp trung, cần một số dụng cụ thánh cảnh giới để khôi phục lại.

- Kẻ có tinh lực mạnh nhất hiện đang là Pháp Vương Sư, trong toàn vũ trụ này là Pháp Tinh Anh.

"Ai da..." Lam Bảo gãi gãi đầu, bị hạn chế một nửa sức mạnh cũng được, hắn cứ tưởng là bị phế gần hết rồi chứ, hắn lại hít một hơi, nghĩ thầm:

"Với lượng tiên khí pha lẫn thánh khí cực kỳ cao cấp này trong vòng 50 năm đối với tu sĩ bình thường ở Luyện Hồn Vũ đã từ Nhập Linh Kỳ có thể nhảy đến Pháp Tinh Anh rồi, người ở Công Nghệ Vũ còn kém lắm."

Lam Bảo cũng thở ra một hơi, hắn đang là Pháp Thái Binh, có thể nói là không sợ bố con thằng nào.

"Ngươi cứ cẩn thận vô, tuy nơi này tu luyện có thể không mạnh bằng như dù sao cũng là vũ trụ hơn chục tỷ năm tuổi, có nhiều nền văn minh còn có vũ khí hủy diệt mạnh hơn cả Thánh Nhân tự bạo đấy!"

*Thánh Nhân: Sinh vật dạng người đạt đến Thánh Cảnh Giới.

...

Lam Bảo ở trên đó nghe Google nói đến cả buổi đêm, rồi hắn thả người nhảy xuống núi, bỗng nhiên có một âm thanh quát mắng bằng tiếng Trung vang lên, hình như là hướng về phía hắn chửi.

Lam Bảo quay lại nhìn, thấy một đám quân tuần tra của Trung Quốc đang nhìn hắn, tiếp đó Phương Nhi bay đến thì thầm vào tai hắn một chút.

Sau đó hắn lấy từ trong túi một thứ máy móc như tai nghe mà Google vừa khuyến mãi đeo lên, hăn bắt đầu hiểu ngôn ngữ mà mấy tên kia nói...

"Thằng kia, mày là ai? Tại sao ở đây?"

"Trả lời bọn tao ngay, không thì áp giải nó về điều tra!"

Lam Bảo bố đời nhìn lấy tụi kia rồi giơ lên ngón giữa khiến cả đám tức điên, một thằng trong đó rút loại súng năng lượng ra nhắm về phía hắn bắn.

Ầm! Ầm! Ầm!!...

Lam Bảo nhẹ nhàng né ba đường đạn, lấy ra Tinh Tú Ngọc Kiếm rồi dùng Vô Cực Tốc Biến áp sát, ba đường chém vung ra...

Lộp bộp lộp bộp...

Mấy cây súng năng lượng bị chém làm đôi rơi hết xuống đất.

Tên còn lại thì vẫn còn súng, liều mạng bắn về phía Lam Bảo...

Roẹt!

Cả thân thể tên đó bị chém làm đôi, máu bắn ướt hết cả cỏ đất.

"Thằng chó này!" Mấy thằng còn lại tức giận, vận Tinh Lực, vậy mà đạt đến Pháp Tân Binh cấp cao, rút ra dao găm đâm về phía hắn.

Lam Bảo không phí thêm thời gian nữa, Tinh Lực Pháp Thái Binh vận chuyển, các hạt tiên khí bắt đầu dao động mạnh khiến cho đám lính tuần cha khiếp sợ.

"Là Pháp Thái Binh, đm xong tao rồi!!"

"Đại ca đại ca tha mạng a...!"

"Chu mi ngaaa!!"

Tiếc quá, Lam Bảo thấy bọn này kêu la mà ngứa hết cả tai, hắn tháo tai nghe xuống, Nguyên Tử Thức triển khai hoá cho bọn kia thành vũng máu.

Lam Bảo tiếp tục lần theo dấu chân của đám này, phát hiện một căn cứ cách núi Mặt Quỷ 2km, nơi này khoảng gần 10 nghìn quân, hắn cười nhạt, sử dụng linh thuật hủy diệt - Hoả Vực Phá làm địch loạn rồi lao xuống tàn sát điên cuồng.

Ngay cả hai tên thủ lĩnh Pháp Đại Phẩm cũng bị một kiếm lấy đầu cho dù có bộ giáp kháng sát thương vật lý vô cùng mạnh.

...

Bình minh dần ló rạng, Lam Bảo đứng giữa vô số xác chết, lá cờ Trung Quốc bị chặt gãy, màu cờ với máu hoà làm một, hắn thu lại kiếm, để lại một bảng chữ bằng gỗ cắm trên đất với dòng chữ "Ngoại xâm rác rưởi" rồi bước đi về phía Thủ Đô Hà Nội.

...

@Sxicbos

...

-|Tks|-

Bạn đang đọc Đa Thiên Địa sáng tác bởi sxicbos
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sxicbos
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.