Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan Y Các

Tiểu thuyết gốc · 2050 chữ

Một Ngày sau, Thiếu Hoa ngồi chồm hổm trên một cái mỏm đá trước cửa nhà. Dưới nền đá bày một tờ giấy.

Hôm nay Phụng Nhã Y lại đến. Nàng thấy hắn đã ngưng tu luyện thì báo cho Đại sư tỷ của mình một tiếng sau mới đi vào.

Thiếu Hoa mặc một cái áo bào đơn giản. Tóc búi ngược trên đầu, trông bộ dáng cà lấc. Phối hợp với khuôn mặt yêu di không hợp chút nào.

Thiếu Hoa thấy nàng cũng chỉ nhoẻn cười một cái coi như chào. Hắn đưa tay đếm cái gì đó trên người nàng, sau đó lầm bầm nói:

- Chín cái! Đủ nha! Màu xanh lục!

Rồi hắn lại cắm cúi ghi ghi chép chép.

Phụng Nhã Y đến gần thấy hắn đang vẽ một cái hình nhân nguệch ngoạc như nhánh củi. Chân tay dang hình chữ đại, lại có chín đường mực mảnh như tơ nối từ trên xuống với hai tay hai chân và ở giữa thân. Đoạn giữa thân hắn vẽ tùm lum làm nàng cũng không biết nó nối đi đâu.

Thực tế thì có bốn sợi nối với Tứ Hải, còn một sợi nối ngay mông, chỗ xương cụt.

Bốn sợi nối ở chỗ Tứ Hải thì không cần nói. Bốn sợi nối hai tay hai chân cũng vậy. Nhưng riêng sợi nối với chỗ mông làm hắn đau đầu nghiên cứu từ hôm qua giờ. Thậm chí hắn đi năn nỉ Tiểu Nguyệt cởi đồ ra cho hắn xem thử làm nàng ngượng đỏ mặt. Dẫu vậy nàng vẫn cởi y phục cho hắn xem. Cuối cùng vẫn không ra đầu mối.

Hắn đang xem nên kiếm ai khác để thử nghiệm hay không. Thử dùng một ấn diệt sợi kim tuyến này đi thì sẽ có chuyện gì xảy ra.

Hôm nay Phụng Nhã Y đến chủ yếu xem thử hắn gần đây như thế nào. Thấy hắn vẽ bậy như thế này thì không khỏi hiếu kỳ:

- Công tử vẽ gì vậy?

Mối quan hệ của nàng cùng Thiếu Hoa chẳng biết từ khi nào đã ở một tình trạng diệu kỳ. Hai người thực sự nói chuyện với nhau chỉ tính đây là lần thứ hai, nhưng sự tồn tại và mối quan hệ đã hình thành từ lúc nào. Nên khi nàng nói chuyện cũng có chút ngượng miệng.

Thiếu Hoa gõ gõ chỗ mà hắn cho là xương cụt của hình nhân nói:

- Ta đang nghiên cứu thử chỗ này thì liên quan gì tới chuyện tu luyện!

Câu nói của hắn làm Phụng Nhã Y ngơ ngác. Nàng cũng không hiểu ý hắn, mà xưa giờ công tu luyện làm gì có nhắc tới chỗ này. Nhưng nàng vẫn bật cười nói bâng quơ cho qua chuyện:

- Khi ngồi tọa thiền, chỗ đó không phải là nơi tiếp đất sao?

- Ừ ha! Thế mà không nghĩ ra!

Thiếu Hoa như bừng tỉnh. Nhưng lại thấy hắn trầm ngâm tiếp. Lần này Phụng Nhã Y lại hơi khó hiểu nói:

- Công tử lại có gì không hiểu sao?

- Thì chỗ đó tiếp đất có liên quan gì tới việc tu luyện? Nếu cắt đứt chỗ này không lẽ khỏi ngồi tọa thiền luôn?

Phụng Nhã Y chết lặng. Nàng không nói nữa, chỉ nhìn hắn chằm chằm. Tên điên này nói gì nàng không hiểu! Cắt cái gì chứ? Không lẽ cắt chỗ đó?

Nàng không khỏi nghĩ tới cái cục thịt dư đó của Thiếu Hoa xong lại vỗ vỗ mặt mình.

"Lại nghĩ bậy bạ rồi!"

Dạo này nàng cứ bị ám ảnh về thứ đó mãi. Mấy tháng liền, mỗi lần qua xem tình hình là nó lại đập vào mắt. Ban đầu nàng còn khó xử, sau này quen rồi mỗi lần nàng phải nhìn tới mấy canh giờ mới chịu rời đi.

Võ giả mỗi lần nhập định thì cả năm mới tỉnh lại là ít.

Mãi không có đầu mối, hắn mới nhớ tới Phụng Nhã Y thì thả bút xuống cười cười nói:

- Phụng tỷ tỷ tới chơi à! Vô nhà đi!

Nói rồi hắn bước đi trước. Trong phòng bây giờ bày đầy giấy là giấy, tờ nào cũng bị hắn vẽ loạn. Bây giờ Phụng Nhã Y mới hiểu tại sao hắn ngồi chồm hổm trên chỏm đá. Trong này làm gì còn chỗ nào trống. Trên tường còn dán chi chít giấy thì đừng nói tới thềm nhà.

Thiếu Hoa vẫy vẫy tay:

- Tiểu Nhi! Dọn nhà đi!

Tiểu Uyên, Tiểu Nguyệt bị hắn gọi thành Tiểu Nhi. Hai nàng chạy ra hành lễ với Phụng Nhã Y rồi vội vàng gom giấy thành từng bó lớn mang ra ngoài. Mỗi người chạy bốn vòng mới hết chỗ giấy này.

Thiếu Hoa pha trà, miệng hì hì cười nói:

- Phụng tỷ đừng chê! Ta là người của công việc mà! Hơi bừa bộn tí!

Cái tính cà lấc này âu cũng là bản tính từ thuở mẹ sinh, đến nay vẫn thế. Không khó hiểu là tại sao bạn cùng lứa đã lên cấp rồi hắn vẫn chơi bời đàn đúm. Chỉ là thời gian hắn đóng cửa nghiên cứu quyển điển tịch kia nên tính cách này bị áp chế lại. Giờ hắn đã không còn đâm đầu vào điển tịch nữa thì nó lại bộc lộ như cũ.

Phụng Nhã Y nói:

- Thiếu Hoa công tử! Ta đại biểu Phụng Tiên Cung đến, không biết công tử có dự định gì trong tương lai không?

Thiếu Hoa nói:

- Gần đây có chỗ nào có người xấu không?

Phụng Nhã Y hơi chau mày:

- Người xấu ư?

- Mấy người hay đi làm chuyện không tốt á! Ví dụ như ăn cướp!

- Công tử định làm gì?

- Ta đi làm người tốt! Hành hiệp trượng nghĩa!

Phụng Nhã Y thật sự không nói ra lời. Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Người xấu ta không biết nhiều! Dao gần đây chỉ nghe nói có một tên hái hoa đạo tặc chuyên đi chọc ghẹo nữ đệ tử xuất hiện trong Phụng Nguyệt Thôn. Đệ tử ngoại cung đang vây bắt nhưng không thành!

Thiếu Hoa nói:

- Biến thái vậy à! Cũng tốt! Tên này cắt không tiếc! Để thử xem hắn ngồi được không?

Phụng Nhã Y trừng mắt liếc hắn. Ngươi còn không biến thái hơn sao? Rình ta tắm không nói, lại còn cởi truồng đi lông nhông mấy tháng nay làm người ta nhìn muốn ngán! Nhưng nàng không nói ra, chỉ thở dài:

- Tên này quả có chút biến thái, tu vi lại cao! Có mấy đệ tử bị hắn đả thương đang trị liệu trong Đan Y Các. Nguyên Anh Cảnh ra tay cũng không làm gì được hắn!

"Bị thương!"

Hai từ này xuất hiện trong đầu Thiếu Hoa làm hắn vỗ tay "bốp" một tiếng.

- Thế mà không nghĩ ra! Thứ này biết đâu lại liên quan tới…

Nói tới đây hắn mới nhớ Phụng Nhã Y là các chủ Đan Y Các. Hắn nói:

- Tỷ dẫn ta đi Đan Y Các chơi nha!

Phụng Nhã Y không hiểu trong đầu hắn tính toán cái gì. Nàng chần chừ, lại hỏi:

- Sự tồn tại của Công tử trong Phụng Tiên Cung rất bí ẩn! Người đến Đan Y Các ta phải nói sao với bên ngoài?

- Ừ ha!

Hắn vỗ vỗ trán, chợt sực nhớ vẻ đẹp như tiên nữ của mình, hắn búng tay nói:

- Cải trang là được!

Nói rồi hắn đứng phắt dậy bước vào khuê phòng của hai nàng Tiểu Uyên. Sau một hồi lục lọi hắn đem ra một bộ y phục cho Phụng Nhã Y xem.

- Bộ này được ấy nhỉ?

Nói rồi hắn cởi phăng bộ y phục đang mặc ra rồi xỏ bộ y phục của Tiểu Uyên vào. Phụng Nhã Y chỉ biết che trán bất lực cúi gằm mặt xuống nền nhà.

Tiểu Uyên ở phía sau nhà thò đầu ra nói:

- Thiếu gia! Không phải mặc như thế mà!

Nàng tiến lên kéo hắn vào phòng. Nhân tiện nàng với lấy y phục của hắn mang vào trong, miệng không quên cười khổ với Phụng Nhã Y.

Nửa canh giờ sau Thiếu Hoa mới đi ra. Cải trang trong miệng hắn chỉ là mặc bộ y phục của Tiểu Uyên, xong tạo hình kiểu tóc xíu, thoa ít phấn và son môi nữa là xong. Lúc này hắn đi ra nhìn mỹ lệ vô cùng, có chăng chỉ là ngực lép quá lép.

Dù đã biết Thiếu Hoa mà mặc áo nữ nhân sẽ như thế nào nhưng Phụng Nhã Y vẫn khó chấp nhận nổi. Nàng mà không biết trước cũng sẽ tin hắn là nữ nhân thật.

Thiếu Hoa kéo kéo vạt áo trên bộ ngực xẹp lép của mình, mày hơi chau.

- Làm sao cho tự nhiên bây giờ?

Tiểu Nguyệt lúc này cũng đi ra nói:

- Công tử! Nữ nhân không có ngực trong cung chúng ta đầy ra đó! Công tử cứ coi mình giống như vậy thì được rồi!

Thực ra cơ bắp của Thiếu Hoa rất rắn chắc, ngực cũng tính là chuẩn nam thần. Chẳng qua không lớn và mềm mại như nữ nhân thôi. Mặc y phục của nữ nhân vào cũng thấy nhú lên một xíu. Tính là có ngực!

Thiếu Hoa "ân" một tiếng, lại cười ha hả kéo tay Phụng Nhã Y đi.

- Hoa Thần bái kiến Nhã Y tỷ tỷ! Mình đi thôi tỷ!

- Ngươi gọi ta tỷ tỷ!

- Nên như vậy mà!

- Tốt! Tiểu đệ đệ ngươi chiếm tiện nghi của tỷ tỷ như ta hơi nhiều đó!

- Uầy! Tỷ muội với nhau! Đệ ôm tí có sao đâu?

- Ngươi còn rình ta tắm!

- Tai nạn mà!

- Ngươi còn trần truồng trước mặt ta!

- Tỷ thấy nó có bự không?

- Thấy cái gì chứ?

- Dương vật của ta ấy! Khoái chết đi còn giả bộ!

- Hỗn đản! Muốn chết! Còn muốn chiếm tiện nghi với ta!

- y da! Muội không dám!

- Thật sự coi mình là nữ nhân rồi!

- Muội là nữ nhi mà! Tỷ tỷ! Mai mốt mình tắm chung đi! Muội khỏi phải nhìn lén!

"Bốp!"

- y du! Đau quá!

Đan Y Các nằm ở một động thiên cách chỗ Thiếu Hoa không xa. Đây là một dãy động thiên nối tiếp nhau xuyên qua những vách đá song song. Tất cả động thiên ở Phụng Tiên Cung đều có một dòng nước chảy qua. Lầu các trong những động thiên này đều được xây dựng kiên cố như khảm vào vách đá. Khác với tiểu viện mà Thiếu Hoa ở. Động thiên lớn nhất là nơi Đan Y Các đặt chính điện. Phía sau là đan phòng, y phòng, thư phòng và kho dược liệu.

Trong chính điện có đặt một cái đỉnh ngọc. Đây là biểu tượng của Đan Y Các.

Phụng Nhã Y dẫn Thiếu Hoa đến, trước mặt chúng đệ tử nàng cấm hắn không được làm bậy.

Thiếu Hoa ngoan ngoãn như một đệ tử thực thụ. Hắn đi theo sau Phụng Nhã Y, bộ dáng nghe lời dạy bảo khiến nàng phải tròn mắt như khám phá được thế giới mới.

Mà chớp ngay cơ hội, nàng bày ra bộ dáng cao nhân liền. Đi tới đâu cũng một tiếng Tiểu Hoa, hai tiếng Tiểu Hoa. Đã vậy Thiếu Hoa còn chơi tới bến nịnh nàng lên tận mây xanh.

Chúng đệ tử thấy Tứ trưởng lão của dẫn theo một đệ tử mới, bộ dáng rất quan tâm. Mà vị đệ tử kia mỹ lệ vô cùng. Tư sắc phải nói là trong Phụng Tiên Cung này thật không có ai so bì được. Chẳng qua ngực hơi bé!

Mọi người bắt đầu bàn luận với nhau. Mà lời đồn truyền ra, chỉ một lát đã thành Tứ Trưởng Lão Đan Y Các nhận đệ tử truyền thừa rồi.

Chuyện này sốc đến nỗi chỉ một lát cả Tiên Y Cung đều biết. Các đệ tử thân truyền đều không khỏi ghé mắt nhìn tới Đan Y Các xem thực hư.

Mà lúc này Phụng Y Tiên cũng dấn Thiếu Hoa đến nơi hắn muốn tới.

Bạn đang đọc Đại Bịp Thần Tông sáng tác bởi kengoaidao

Truyện Đại Bịp Thần Tông tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kengoaidao
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.