Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Tên Thiếu Hoa

Tiểu thuyết gốc · 2140 chữ

Mỹ nhân như thế này, xuất thân chắc chắn không tầm thường. Giờ lại chết trên tay của các nàng, đây là chuyện lớn rồi!

- Tứ tỷ! Chúng ta phải làm sao đây?

- Phi tang thôi!

- Nhưng làm sao qua mắt được đám người kia?

Hai mỹ nhân cứ trần truồng đứng đó nhìn vào xác của thiếu nữ đang trôi trên Liên trì. Một dược sư cả đời đắm chìm trong dược đạo, còn chưa từng trải sự đời. Một cung chủ là em út trong nhà được các tỷ tỷ cưng chiều. Mọi sự lớn nhỏ nào đến phiên nàng ra tay. Giờ xảy ra chuyện lớn thế này, hai nàng như lâm vào bế tắc.

Chuyện nghe như đùa mà có thật!

Ây dà! Phải thế này mới có chuyện hay để coi chứ!

Phụng Nhã Y nhớ tới gì, lúc này nhìn Phụng Y Tiên hỏi:

- Trước đây sư phụ muội có để lại một cái băng quách phải không?

- Vâng!

- Lấy nó ra! Thu thi thể trước! Sau điều tra xem người này là đệ tử môn phái nào! Nếu là người quan trọng trong mấy đại phái kia thì phiền phức to. Băng quách có thể lưu xác người để bỏ vào không gian giới chỉ. Không ai thấy chúng ta mang xác người ra, sẽ không có chứng cứ!

- Vâng!

Phụng Y Tiên lấy từ trong giới chỉ ra một cái băng quách nhỏ như lòng bàn tay. Sau đó bấm quyết đánh ra trên không của thi thể. Băng quách bay ra rồi phóng lớn, từ trong bay ra một lực hấp kéo thi thể vào trong. Sau khi xong xuôi, băng quách bay về lại trong giới chỉ của Phụng Y Tiên.

Phụng Nhã Y phá cấm chế rồi nhanh tay thu Tứ Diệp Liên lại. Nhưng khi cầm Tứ Diệp Liên lên, nàng thoáng thấy một vết gặm nham nhở trên lá sen. Hai mắt trợn tròn lên.

- Tỷ! Đi thôi!

Phụng Y Tiên thu lại bộ y phục của hai người ở nước hồ rồi mặc lên bộ y phục mới. Nàng thấy Phụng Nhã Y đang ngẩn người thì giục.

Phụng Nhã Y bỏ qua nghi hoặc mà thay một bộ y phục khác. Sau đó hai người hít một hơi lấy bình tĩnh.

Vòng qua một dãy bậc đá, hai người ra khỏi thác nước. Ở bên bờ đá cao, Phụng Nhã Kỳ đang ngồi tĩnh tọa.

Thấy hai người đến, vẻ mặt không được tự nhiên thì hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Ở đây có thác nước phát ra tiếng ồn khá lớn, một chưởng vừa nãy của Phụng Y Tiên không gây ra xao động quá lớn. Phụng Nhã Kỳ không hề nghe được. Phụng Y Tiên xua tay nói:

- Không! Không có gì! Đại tỷ! Chúng ta về thôi!

Phụng Nhã Kỳ hơi nhíu mày, nhưng nàng cũng không nói gì mà cùng hai người xuống núi.

Những ngày còn lại của hai người Phụng Y Tiên như là cực hình. Hai người nghe ngóng đủ loại tình huống nhưng không nghe ra được sự kiện nào nhắc về nữ đệ tử mất tích.

Trái lại các nàng nghe được một tin.

Nhật Thần Tông tuyển chọn được vài đệ tử, trong đó có một đệ tử thiên tư trác tuyệt. Đặc biệt nàng được một vị đại năng coi trọng, ủy thác Tiên Y Các tiến cử vào Nhật Thần Tông. Hậu lễ khá lớn!

Nghe tin này Phụng Nhã Kỳ tiếc nuối nói:

- Sao không phải tiến cử vào Phụng Tiên Các chúng ta chứ! Chúng ta có thua kém bọn người họ Chu đâu chứ!

Chu Việt Bân là Tông chủ Nhật Thần Tông. Nàng đang ghen ăn tức ở với y.

Phụng Y Tiên khúc khích cười:

- Hì! Thôi mà tỷ! Cái duyên này chúng ta không có phúc hưởng rồi! Với lại tỷ có đệ tử rồi!

- Tứ muội chưa có!

- Tỷ! Ta không cần mà!

Còn một chuyện thú vị hơn là thiếu chủ của Chiến Thần Điện nghe nói Tiên Y Các từng xuất hiện một mỹ nhân như tiên hạ phàm. Y mang theo người chờ mấy ngày liền ở trước cửa Tiên Y Các nhưbg không gặp.

Tin này lọt vào tai hai người Phụng Y Tiên như sét đánh ngang tai. Nhưng các nàng sao dám có suy nghĩ nói chuyện này ra ngoài.

Bảy ngày thịnh hội kết thúc với nhiều điều tiếc nuối. Nhưng với hai người Phụng Y Tiên thì như trút được gánh nặng. Xem ra người đó không phải nhân vật quan trọng của mấy đại tông. Dẫu vậy các nàng vẫn lo lắng, nên giục Phụng Nhã Kỳ trở về sớm với lý do mệt mỏi. Một ngày còn lại là lúc các tông môn đãi yến tiệc thì Phụng Tiên Cung đã theo truyền tống trận trở về.

Phụng Tiên Cung nằm ở cuối dòng Kính Nguyệt Giang. Nơi này có tên là Kính Nguyệt Hồ, linh khí tràn đầy, hoa cỏ xanh tốt. Là một nơi yên bình!

Đến cuối dòng Kính Nguyệt Giang sẽ chạm phải một vách núi dựng đứng. Dòng Kính Nguyệt Giang biến mất từ đây. Qua bên kia núi đã là một vùng Đại Hoang xanh ngát màu lá. Nơi này là cấm địa số hai trên bản đồ Thiên Ấn. Đại Hoang kéo dài gần như bất tận. Đầu bên kia là Hỏa Thần Quốc, thờ phụng Hỏa Thần.

Khi dòng Kính Nguyệt Giang chảy đến nơi đây thì mở rộng dần thành một cái hồ lớn. Dòng nước biến mất bí ẩn dưới đáy hồ. Đã từng có rất nhiều đại năng từ mọi nơi đến nghiên cứu nhưng không có phát hiện gì.

Ở trên vách đá dựng đứng kia có một đại môn khảm vào vách đá. Phụng Tiên Cung nằm ở đây.

Ngay đoạn Kính Nguyệt Giang chuẩn bị mở rộng ra thành Kính Nguyệt Hồ, có một trấn cổ toạ lạc hai bên bờ sông tên là Phụng Nguyệt Trấn.

Hai bên trấn này là núi cao dựng đứng. Hai dãy núi này kéo dài bao quanh cả Kính Nguyệt Hồ tạo thành một cái lòng chảo. Do vậy muốn đến nơi đây phải xuôi theo dòng Kính Nguyệt Giang mà đi.

Trong Phụng Nguyệt Trấn lại không có truyền tống trận, ba người Phụng Nhã Kỳ truyền tống đến Lâm Yên Thành cách đó hơn ba ngàn dặm rồi xuôi thuyền theo Kính Nguyệt Giang. Mất bốn ngày các nàng mới về được Phụng Nguyệt Trấn.

Ở đây có phân đà của tông môn, ba người lên thuyền nhỏ trở về trong cung.

Vì Phụng Tiên Cung ở trong vùng hiểm địa như thế nên gần như tách biệt cùng bên ngoài. Sản nghiệp của các nàng cũng chỉ là một cửa hàng bán đan dược nhỏ ở Phụng Nguyệt Trấn. Ở đây do các đệ tử ngoại cung quản lý.

Trong Phụng Tiên Cung có một chủ cung và tám các. Bao gồm Nguyệt Các của Đại trưởng lão Phụng Nhã Kỳ quản lý mọi sự vụ trong cung. Tàng Thư Các của nhị trưởng lão Phụng Hân Nghiên, quản lý các loại điển tịch. Vấn Thiên Các của Tam trưởng lão Phụng Nguyệt Thiền, chuyên dạy bảo đệ tử tu hành. Đan Y Các của Phụng Nhã Y, cái này không cần giải thích rồi! Linh Dược Các do ngũ trưởng lão Phụng Giai Kỳ, chuyên chăm sóc và quản lý linh điền phía sau núi. Như Ý Các của Lục trưởng lão Phụng A Hiên, chuyên quản lý sinh ý bên ngoài. Phù Chú Các của Thất trưởng lão Phụng Tú Ảnh, chuyên chế tác phù chú. Còn lại là Trúc Tinh Các của Bát trưởng lão Phụng Ngọc Trân, chuyên huấn luyện các Ảnh Tử, là nhân tố bí mật bảo vệ Phụng Tiên Cung.

Phụng Tiên Cung là quần thể kiến trúc khảm sâu vào vách đá, thông đến bên kia núi của Đại Hoang.

Ba người Phụng Y Tiên về đến trong cung thì trời ngả về chiều.

Dưới bán Thần, võ giả còn chưa có tư cách đằng không giá vũ. Tuy có thủ đoạn dùng Bảo khí để phi hành nhưng lượng nguyên khí thôi động quá lớn. Gây ra tổn thương cho võ giả. Nên ba người cũng không hành động ngu ngốc như thế này.

Trên đường trở về có rất nhiều đệ tử chắp tay cung kính chào, Phụng Y Tiên và Phụng Nhã Kỳ chỉ đáp cho qua loa. Sau khi từ biệt Phụng Nhã Kỳ, Phụng Y Tiên lấy cớ mệt mỏi rồi theo Phụng Nhã Y trở lại Đan Các.

Phụng Nhã Y xua hết đệ tử trở về nghỉ ngơi, bản thân mình lại kéo Phụng Y Tiên đến một biệt viện độc lập.

Biệt viện này nằm trong một hang đá nhỏ, có một hồ nước nhỏ ở giữa. Một dòng nước đổ tử trên vòm hang xuống. Giữa hồ có Dạ Tinh Thạch phát ra ánh sáng lam quang mờ ảo. Bên bờ hồ là một gian nhà hai tầng được dựng lên sát mép nước.

Biệt viện này là nơi Phụng Nhã Y lui tới khi cần tĩnh tu. Bình thường nàng cấm đệ tử trong cung lui tới. Chỉ để lại ở đây hai đệ tử bình thường, hàng ngày chăm lo chuyện vệ sinh.

Hai đệ tử này không tính là đệ tử Phụng Tiên Cung. Trong một lần Phụng Y Tiên đi hái linh dược trong Đại Hoang thì phát hiện một con đại bằng cắp hai nàng đi. Phụng Nhã Y chém đại bằng cứu được các nàng, từ đó để lại ở biệt viện này.

Phụng Y Tiên cũng ít lui tới nơi này. Cả đời nàng chắc đây là lần thứ ba. Nàng là cung chủ còn như vậy, các vị trưởng lão khác đều chưa tới bao giờ.

Phụng Y Tiên lấy băng quách rồi mở nắp ra để trên nền nhà. Hai người cùng nhìn chằm chằm vào đó.

Bên trong vẫn là thiếu nữ đó. Hai mắt nàng nhắm chặt, khóe miệng vương tia máu. Tuy vậy sắc mặt vẫn hồng hào, thân xác được Băng quách lưu trữ rất tốt.

Phụng Y Tiên hỏi:

- Tỷ! Bây giờ làm sao?

Bao nhiêu năm, Phụng Tiên Cung gần như tránh xa mọi tranh đấu trên thế gian. Các nàng ở đây đã không hỏi đến thế sự, tay Phụng Y Tiên đã nhuốm máu bao giờ. Lần đầu tiên giết người làm nàng hơi hoảng hốt. Tối nay sợ rằng nàng khó mà ngủ yên, chuyện này sẽ ám ảnh nàng mãi.

Phụng Nhã Y nói:

- Được rồi! Muội đừng như thế! Các sư tỷ chiều hư muội quá rồi!

- Nhưng…

- Chúng ta chôn cất nàng ấy sau núi! Tìm một chỗ thật đẹp xem như tạ lỗi! Dù gì…

Nàng còn chưa nói xong thì thiếu nữ trong băng quách đã mở bừng mắt. Ánh mắt có chút mơ hồ.

Phụng Y Tiên hét toáng lên rồi nhảy ra sau lưng Phụng Nhã Y. Phụng Nhã Y cũng giật mình vào thế thủ.

Thiếu nữ đứng dậy vươn mình ngáp một cái, tay xoa xoa bụng nói:

- Đói quá!

Hai người Phụng Y Tiên vẫn nhìn chằm chằm thiếu nữ. Phụng Nhã Y nghiêm mặt hỏi:

- Người là ai?

- Ta?

Thiếu nữ kia vỗ trán mấy cái, sau lại lắc đầu nói:

- Ta là ai nhỉ?

Câu này làm hai người Phụng Y Tiên nhìn nhau. Tự nhiên cả hai nín thinh không nói thành lời được. Không lẽ một chưởng kia tuy không giết nàng nhưng lại ảnh hưởng đến trí nhớ của nàng sao?

Thiếu nữ không nhớ ra đành ngồi bệt xuống. Nàng nói:

- Hai người có gì ăn không? Ta đói quá!

- Có! Đợi chút!

Phụng Nhã Y đáp qua loa rồi kéo Phụng Y Tiên về một góc. Nàng thì thầm nói:

- Cửu muội! Chuyện này làm sao đây! Hình như nàng ta bị mất trí nhớ rồi! Đưa về thì không được, để đây cũng không xong!

- Hay ta đem nàng về cái Liên trì trên Đại Linh Sơn!

- Muội hâm à! Đem về đó khác nào lạy ngài ta ở bụi này! Muội có biết giờ mà chúng ta quay lại đó là một chuyện bất thường không?

- Nhưng giờ để đây thì…

- Để tỷ xem!

Phụng Nhã Y quay lại, trên mặt ráng nặn ra nụ cười thân thiện hỏi:

- Tiểu thư! Ngươi là người ở đâu? Để chúng ta đưa về!

- Không biết!

- Thế ngươi tên gì?

- Không biết!

- Tên mà cũng không nhớ! Sao thế được?

- Hình như là… Hoa… Hoa… Ta tên Thiếu Hoa!

- Thiếu Hoa?

Bạn đang đọc Đại Bịp Thần Tông sáng tác bởi kengoaidao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kengoaidao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.