Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Xuyên Không Rồi

Tiểu thuyết gốc · 2612 chữ

- Thiếu Hoa? Tên này có phải hơi nam tính không?

Phụng Y Tiên vừa nói vừa kéo Phụng Nhã Y qua một bên. Nhưng mà chưa nói xong Thiếu Hoa đã ngã ra bất tỉnh tiếp làm hai nàng hoảng hồn. Nhưng lần này Phụng Nhã Y dùng đạo tra xét kinh mạch của Thiếu Hoa. Thấy mạch đập vẫn ổn định nên xua tay với Phụng Y Tiên. Hai nàng đi ra phía ngoài. Phụng Nhã Y không quên phân phó cho hai đệ tử của mình.

- Tiểu Uyên, Tiểu Nguyệt! Các con xem chừng người bên trong đi! Nàng tỉnh lại thì hầu hạ cho tốt! Cứ xem nàng là ta mà hầu hạ!

Rồi nàng nhìn Phụng Y Tiên nói:

- Xem ra thần kinh nàng ta không ổn định! Muội có nhớ câu chuyện lần trước tam thiếu chủ Chiến Thần Điện không?

- Ý tỷ nói người này có thể là…

- Tỷ cũng không chắc!

- Tỷ! Lúc muội thấy nàng, nàng đang ăn là Tứ Diệp Liên!

- Cái gì! Sao muội không nói sớm?

- Muội quên mất!

- Lá Tứ Diệp Liên có cấm chế cường đại vậy sao nàng ta ăn được vậy?

Phụng Y Tiên nhớ tới đóa Tứ Diệp Liên kia có vết gặm nham nhở. Phụng Y Tiên chợt nói:

- Hay ta cứ để nàng ở đây! Sau này nàng ta ổn định rồi tính tiếp! Không thì tỷ nhận nàng ta làm đệ tử đi!

- Được rồi! Đừng nói bậy! Chúng ta báo chuyện này cho Đại sư tỷ một tiếng!

- Tỷ! Có ổn không?

- Vậy đi! Có không ổn cũng chẳng làm được gì! Đại sư tỷ là người trầm ổn, tỷ ấy sẽ có giải pháp!

Hai người đang định bước đi thì chợt có tiếng hét thất thanh. Một bóng người chạy ra với khuôn mặt sợ hãi. Nàng vừa thở vừa lắp bắp nói:

- Tứ trưởng lão! Người kia… người kia…

Nàng nói lại không thốt ra lời được. Phụng Y Tiên nạt một tiếng nàng mới nói dứt khoát:

- Người kia không phải nữ!

- Hả!

Hai người Phụng Y Tiên lại giật mình nhìn nhau, sau đó hấp tấp chạy vào trong.

Bên cạnh Băng quách, một thân thể không mảnh vải nằm đấy, bộ y phục ướt sũng nước được Tiểu Nguyệt cởi bỏ nằm bên cạnh. Đập vào mắt các nàng là một khúc thịt dư mà dưới hai đùi các nàng không có.

Nghe đã nhiều mà nay mới là lần đầu tiên thấy trong đời, hai nàng đứng chết trân tại chỗ.

Nhưng rất nhanh, Phụng Nhã Y kéo Phụng Y Tiên đi.

- Tỷ!

- Chuyện này mà không báo cho Đại sư tỷ thì chúng ta không yên đâu!

Sau nửa canh giờ, hai nàng lại lần nữa đứng trước người Thiếu Hoa. Lần này có thêm Phụng Nhã Kỳ. Nàng đang nghe hai người tường thuật lại chuyện đã xảy ra, ánh mắt nheo lại. Khi Phụng Y Tiên nói đến câu cuối cùng, ánh mắt không tự chủ được nhìn lên Phụng Nhã Kỳ.

Phụng Nhã Kỳ nói:

- Cái thế lực thần bí nào đã kéo trí tuệ của hai muội về con số không như vậy? Chuyện này mà các muội cũng làm được!

Giọng nói có vẻ bất đắc dĩ.

Phụng Y Tiên như cún con phạm lỗi lớn, ngoan ngoãn cụp tai đứng một bên không nói. Chỉ có Phụng Nhã Y hỏi lại:

- Tỷ định xử lý sao?

- Còn sao nữa! Đường đường là nam nhân, khi không có việc lại đi mặc y phục nữ nhân! Chờ hắn tỉnh lại rồi nói! Chuyện này hai muội gây ra, cứ tạm thời để đây cho hai muội chăm sóc hắn. Trước khi biết về thân phận của hắn thì không được vọng động. Cấm không được nói ra cho người khác biết!

- Vâng!

Phụng Nhã Kỳ rời đi, có một số việc nàng cần thêm tin tức. Chỉ còn hai người Phụng Y Tiên đứng đó nhìn thân thể trần truồng kia mà trái tim nhảy loạn.

Cuối cùng Phụng Y Tiên không chịu nổi, nàng thu lại Băng quách rồi quay người đi.

- Tỷ! Nhờ hết ở tỷ!

Phụng Nhã Y đành phân phó cho hai người Tiểu Nguyệt, sau đó về lại trong viện tử của mình. Hiện tại bản thân nàng khó giữ bình tĩnh, đành tìm việc khác để giải tỏa. Nàng lấy một ngọc giản ra, tâm thần chuyên chú khắc lên Vô Danh Dược Điển.

Tiểu Nguyệt cùng Tiểu Uyên bế Thiếu Hoa lên giường.

Thân thể Thiếu Hoa rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn nổi lên như sóng gập ghềnh trong tâm trí của hai người Tiểu Nguyệt, Tiểu Uyên. Lần đầu trong đời tiếp xúc mới một nam nhân, khuôn mặt hai nàng đỏ bừng chẳng kém gì Phụng Y Tiên.

Tiểu Nguyệt lấy cớ ra ngoài rồi mang về một chậu nước nóng. Xong việc nàng lẻn ra ngoài mất, để lại Tiểu Uyên bất đắc dĩ phải lấy khăn lau người cho hắn.

Cũng phải thôi! Một chưởng kia còn quậy tung lớp bùn dưới đáy Liên Trì. Người của Thiếu Hoa bây giờ lấm tấm vết đen, không lau qua cho hắn không được.

Tiểu Uyên cố đánh lạc hướng bản thân, chỉ lo chuyên chú lau vào từng vết bùn đen. Tuy vậy ánh mắt nàng không tử chủ liếc qua khúc thịt tròn, to bằng hai ngón tay kia.

"Thứ này gọi là dương vật sao?"

Nàng nhìn một lần, rồi hai lần. Tới lần thứ ba lại phát hiện không đúng. Thứ gọi là dương vật đó đang to dần lên! Ban đầu chỉ bằng hai ngón tay, sau ướm thử phải bằng ba ngón. Ban đầu chỉ như cọng mì ỉu xìu, bây giờ lại cứng lên, thẳng đuột chạm tới rốn của hắn.

Tiểu Uyên nhìn đến ngẩn ngơ. Sau nàng đánh bạo nhấn nhấn mấy cái, thấy nó mềm mềm liền nghĩ.

"Đằng nào cũng phải lau sạch thứ này!"

Thế là nàng quay tới quay lui như thỏ con đề phòng sói. Không thấy Tiểu Nguyệt nhìn trộm mới đánh bạo. Một tay nắm trọn dương vật, hơi ấm truyền lên làm dưới đùi nàng nóng rực. Một tay còn lại nàng lấy khăn ướt lau trên hai đùi của Thiếu Hoa rồi lướt lên cho đến bụng dưới.

Dưới hai đùi của hắn còn có một "bọc" da. Nàng thả khăn xuống, bàn tay nhỏ mang theo hiếu kỳ bóp nhẹ vào. Bọc da mềm mại bóp sướng cả tay. bên trong lại có hai cục thịt để nàng bóp mãi không chán. Bản năng mách bảo, nàng cúi đầu xuống. Miệng nhỏ đưa lại gần, đầu lưỡi liếm nhẹ lên dương vật kia. Tim đã loạn nhịp rồi nhưng không ngăn được dục vọng. Nàng ngậm trọn cả dương vật đó trong miệng. Lưỡi nút liên tục không ngừng.

Thời gian trôi qua, khi Tiểu Nguyệt quay trở lại đã thấy Tiểu Uyên mang theo khuôn mặt đỏ bừng đem chậu nước ấm ra ngoài. Bỗng dưng nàng thấy có lỗi với vị tỷ tỷ này.

Thiếu Hoa vẫn còn mê man nằm trên giường, thân thể được Tiểu Uyên đắp một cái mềm mỏng. Hắn là nam trong khi Phụng Tiên Cung chỉ toàn nữ. Không có bộ y phục nào cho hắn mặc được.

Hắn hôn mê trọn một ngày, một sự biến đổi đang âm thầm diễn ra.

Tu vi dần dần hạ xuống, cuối cùng "phốc" một tiếng hóa thành một đạo lốc xoáy tụ dưới đan điền.

Cho đến đêm, hắn giật mình bật người dậy, miệng rên rỉ:

- Gia gia! Là con sai rồi! Đừng mà! Tha cho con!

Tay chân khua loạn xạ liên hồi cho đến lúc giật mình mở bừng mắt. Câu đầu tiên hắn thắc mắc chính là mình đang ở đâu.

Ký ức còn đọng lại trong đầu là lúc đám Linh thú bạo phát lực lượng đánh hắn bay ra. Sau đó gia gia tức giận bay tới. Và rồi thì hắn tỉnh dậy trong một hồ nước, bản thân đói lả nên ăn tạm một lá sen. Không đúng! Còn hai nữ nhân trần truồng trước mặt hắn, còn bị một nàng đánh ngất! Ngươi khi không cởi y phục trước mặt ta sau đó bảo ta biến thái rồi đánh ta. Thế nào còn công lý hay không?

- Bà mẹ nó! A!

Thiếu Hoa hét toáng lên. Nghe tiếng hắn hét, Tiểu Uyên cùng Tiểu Nguyệt từ bên ngoài hốt hoảng chạy đến.

- Công tử! Công tử tỉnh rồi!

Tiểu Uyên đến bên cạnh đỡ hắn ngồi dậy, thân thể Thiếu Hoa vẫn yếu ớt. Hắn nhìn hai người xa lạ trước mặt thì hỏi:

- Đây là đâu?

- Công tử! Đây là Phụng Tiên Cung!

- Ta là ai?

- Công tử không biết mình là ai sao?

- Đương nhiên ta biết! Khoan! Có gương không? Đưa ta!

- Có! Công tử chờ ta!

Tiểu Nguyệt ở bên cạnh vội đáp rồi chạy đến bên trong lấy ra một cái gương. Thiếu Hoa nhìn chằm chằm vào đó, một khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ.

- Đây là ta sao?

Hắn có chút không tin tưởng. Ánh mắt đờ đẫn.

- Thôi xong! Chẳng lẽ gia gia giận quá đánh chết ta rồi! Là ta luân hồi chuyển thế hay đã xuyên không nhập vào thân thể khác.

Hắn tự hỏi, khuôn mặt này có vẻ yêu di, nam nhân lại đẹp như nữ nhân vậy! Khuôn mặt tuyệt mỹ, có phần hơi giống hắn ở kiếp trước. Dáng người cao, rắn chắc. Đặc biệt thân thể này đã hơn hai mươi tuổi. Thiếu Hoa thất thần ngã ra giường.

- Thôi xong! Này là xuyên không rồi! Nào còn vẻ tiêu sái anh tuấn của Sở Thiếu Hoa ta chứ!

Hắn hỏi thiếu nữ trước mặt.

- Đây là đâu?

Tiểu Uyên trả lời:

- Công tử hỏi lần thứ hai rồi! Đây là Phụng Tiên Cung!

- Ý ta là nơi này là thế giới gì?

- Đây là đại thế giới! Chúng ta sống ở Dược Thiên Quốc, Thiên Ấn Đại Lục.

- Đại thế giới?

Ta xuyên không về Đại thế giới sao? Ăn ở không tốt đến vậy chứ?

Thiếu Hoa rầu rĩ, đường đường là người Thần giới lại xuyên không về Đại thế giới, còn là một thân thể yếu ớt đến không tả nỗi.

Hắn cố gắng cảm nhận, quả nhiên không thấy Không gian trữ vật của mình.

Không gian trữ vật là một loại thần thông. Có thể mở ra một không gian lớn trong Linh Hải, dùng để chứa vật cần thiết.

Song song cùng bản mệnh thần thông và thiên địa thần thông. Ba loại thần thông này hình thành khi tu sĩ đạt Bán thần.

Sau cùng hắn thở dài bất lực nằm đó than thở.

Ở bên cạnh, hai người Tiểu Uyên không hiểu tâm trạng của Thiếu Hoa. Chỉ thấy hắn nằm đó, chốc chốc lại lật người qua, mặt rầu rĩ úp vào gối. Chốc thì lật lại!

Tiểu Uyên đành đến dỗ dành:

- Công tử! Người đói chưa! Hay là ta lấy gì cho người ăn!

- Không cần! Ta không đói!

Hắn nói như giận dỗi, nhưng nghe tới ăn, cái bụng hắn kêu òng ọc bán đứng cái miệng. Hắn bất lực nói:

- Thôi ăn miếng gì đại đi!

Tiểu Uyên cười khúc khích nói Tiểu Nguyệt đi lấy thức ăn. Chỉ một lát nàng quay về với một bình sứ chứa đầy mật ong, một mâm linh quả cùng một ít bánh.

Thiếu Hoa nhìn mà ngơ ngác:

- Có từng này thôi ư? Không có thịt sao?

Tiểu Uyên nói:

- Chúng ta ăn chay mà!

- Vậy à!

Hắn lấy mấy linh quả lên rồi ăn thử, cảm giác ngon miệng nên chẳng mấy chốc đã hết một mâm linh quả.

Vừa ăn vừa nói chuyện cùng Tiểu Uyên và Tiểu Nguyệt, mọi thứ trên trời dưới đất đều được hắn hứng thú nói ra. Hắn kể các nàng nghe về những loại linh thú cấp cao, những tiên nhân có khả năng phi thiên độn địa bay lượn khắp tầng trời. Hai người Tiểu Uyên nghe đến say sưa, không để ý ở bên ngoài, Phụng Nhã Y đã đứng đó từ lúc nào.

Cho đến khi ăn xong, Thiếu Hoa định đi ra ngoài viện thư giãn một chút lại phát hiện thân dưới của mình ở trong chăn không hề có lấy mảnh vải nào. Hắn sửng sốt nói:

- Này! Y phục của ta đâu?

Tiểu Uyên nói:

- Lúc công tử tới đây là mặc y phục của nữ nhân!

- Sao cơ?

Mẹ nó! Ta là xuyên không nhập vào cái tên biến thái như thế nào vậy? Không phải chứ! Mà khuôn mặt hắn đẹp đến yêu dị thế này, không lẽ ta nhập vào một nữ nhân xong lại làm người ta biến thành nam nhân!

Đủ loại suy nghĩ làm Thiếu Hoa bối rối. Hắn day day trán, cuối cùng nói:

- Ở đây không có y phục nam sao?

- Không! Phụng Tiên Cung đều là nữ! Không có nam!

- Đi mua cho ta cũng được! Ta sẽ kiếm linh thạch trả lại!

- Cũng được! Nhưng mà công tử à! Bây giờ ngài muốn mặc y phục nữ hay là ở trần đây? Dù gì chúng ta đã thấy hết của công tử rồi?

Nàng trêu Thiếu Hoa, tay che miệng cười nghiêng ngả.

- Mặc y phục nữ cũng được! Kiếm bộ nào nam tính một chút!

- Vậy ta đưa công tử đi tắm trước!

- Ta tự tắm được! Mấy nàng đi ra đi!

- Công tử là coi thường tỷ muội chúng ta không biết hầu hạ người?

- Ủa! Các nàng là đệ tử Phụng Tiên Cung gì đó mà?

- Mang danh thôi! Tỷ muội chúng ta cũng chỉ là người hầu!

- Nhưng…

- Nói đi nói lại vẫn là công tử coi thường chúng!

- Con bà nó! Đừng khóc mà! Được rồi! Nàng muốn làm gì thì làm!

- Công tử ngoan! Hi hi!

Thiếu Hoa mặc kệ hai nàng kéo xuống giường, tay bụm lấy chỗ dương vật. Mỗi nàng một bên lại kéo hắn đến bên phòng tắm nhỏ cuối hành lang.

Nơi này giống khuê phòng của nữ nhân, mọi vật dụng hay bài trí đều mang phong cách quý phái, tao nhã. Tầng dưới này có ba phòng. Phòng ngoài cực lớn với một gian đặt chiếc giường mà hắn đã nằm cùng một gian rộng rãi chỉ bài trí một cái bàn trà. Một hành lang chạy đến hai phòng còn lại, một phòng có đặt hai cái giường cùng ít đồ đạc tư nhân. Hẳn là khuê phòng của hai nàng Tiểu Uyên, Tiểu Nguyệt. Một phòng còn lại là gian nhà tắm. Phòng này có cái bồn gỗ lớn đã chứa đầy nước. Một cái vòi tre nối từ bên ngoài tới, nước chảy từ đó đổ vào những chậu gỗ cao bằng nửa thân người.

Có điều làm hắn kỳ quái, hai gian phòng này đều không có cửa.

Thiếu Hoa bước vào bồn tắm gỗ, tay còn bụm lấy dương vật. Tiểu Uyên cười nói:

- Đến giờ này công tử còn ngại! Hay là muốn hai tỷ muội chúng ta cởi y phục rồi tắm cùng công tử luôn!

- Thôi mà!

- Nhìn công tử kia! Khoái chết đi còn giả bộ!

- Ta giả bộ hồi nào?

- Công tử mới liếc xuống ngực của ta đó!

- Không ai làm chứng nha!

- Có! Thiếp làm chứng!

Bạn đang đọc Đại Bịp Thần Tông sáng tác bởi kengoaidao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kengoaidao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.