Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển Quân Lâm Thiên Hạ - Chương Thắng Là Sống, Bại Là Vong (thượng)

1770 chữ

Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 187: Thắng là sống, bại là vong (Thượng)

Tinh Hồn dù có cụm lại phòng thủ, thế nhưng vẫn bị uy nhiếp kinh người của lòng trảo bóp nghẹn lại, túm lấy cơ thể hắn đẩy và vào vách núi, những nơi bị lỏng trảo cây qua đều để lại một vết rãnh lớn, trông rất kinh dị.

Dĩ nhiên không chịu dừng lại, Tàng Thiên Ca dưới hình dạng bạch long liên tục công kích, không để cho Tinh Hồn co cơ hội gượng dậy. Bỗng có tiếng thét dài vang lên, sóng lượn bài lãng xung kích không gian, Tàng Thiên Ca trong chốc lát bị đẩy lùi lại phía sau.

Đất đá bay đầy trời, cuồng phong tán loạn xung quanh. Từ trong đống đất đá đổ nát, bóng ảnh Tinh Hồn dần hiện ra. Y phục nát tinh tươm, nhiều nơi trên cơ thể trầy xước, nhưng nhìn vào thì liền biết đó chỉ là vêta thương ngoài đã mà thôi.

Đôi mắt sáng quắt ngửa nhìn lên bạch long hùng dũng trên trời, hắn hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi đã biến mạnh, nhưng đừng quên chiêu này là do ta dạy cho ngươi.

- Phải, Lòng Hình Biến là ngươi dạy ta, hôm nay ta sẽ dùng chính nó để tiêu diệt ngươi.

Tàng Thiên Ca mạnh dạn, lời nói uy nhiếp đáp trả.

- Vậy còn phải xem, là Long Hình Biến của ngươi mạnh hơn hay là ta mạnh hơn.

Tinh Hồn dứt lời, trong không gian lại vang vọng tiếng long ngâm, âm thanh chấn động đất trời, như tiếng gầm từ thuở viễn cổ Hồng Hoang vàng vọng về. Gió mây rít gào, mây đen che kín khung trời, một luồng uy áp mạnh mẽ đè ép.

Lúc này cấm chế tinh thần đã được Tinh Hồn giải trừ, những người bị Tinh Hồn khống chế đã có thể tự do quan sát, tuy nhiên cơ thể thì vẫn chưa tự làm chủ được, chỉ có thể đưa mắt nhìn lên bầu trời một cách bất lực.

Một trong số này chính là Kiếm Thánh. Y được người ta sùng bái, được gọi là thiên hạ đệ nhất nhân. Ấy vậy mà lúc đối diện với Tinh Hồn, trong vòng mười chiêu, Kiếm Thánh đã bại trận, hơn nữa còn thừa rất thê thảm. Bây giờ thì trơ mắt nhìn đệ tử của mình phải chiến đấu vì số mệnh của nhâm loại, còn bản thân thì không làm được điều gì Khi uy áp giáng xuống, như một ngọn núi cao to đè nặng trên vai của mình. Một số không chịu đựng nổi, trực tiếp thổ huyết, tinh thần chấn động mà ngất đi.

Chỉ thấy khi cơn lốc xoáy đến tận đi, từ bên trong một cơn rồng màu đen hiện ra. Còn hắc Long này rất to lớn, dài đến hơn ngàn trượng, bốn chân móng vuốt nhọn hoắc tràn trề sinh lực, lớp vẩy đen dù trong đêm tối vẫn toả ra ánh hào quang lấp lánh. Đôi mắt đỏ rực như hai ngọn lửa, ẩn chỉ uy nhiếp quân lâm. - Đây... Đây là...

Không chỉ người bên dưới, ngay cả chính Tàng Thiên Ca cũng cực kỳ ngạc nhiên. Hắn cảm nhận được uy áp cường đại đến từ con hắc long này. Cùng thi triển Long Hình Biến, nhưng rõ ràng sức mạnh của Tinh Hồn hơn hẳn một bậc.

Long nhãn đỏ rực sáng quắt nhìn thẳng Tàng Thiên Ca, cái miệng lớn với răng nanh mọc đầy, giọng nói lạnh lẽo vang:

- Chúng ta tiếp tục thôi.

Dứt lời, Tinh Hồn bắt đầu phát động công kích, thân thể khổng lồ dài ngoằn bay về phía Tàng Thiên Ca, long trảo giương ra vồ đến chỗ bạch long.

Tàng Thiên Ca cảm nhận được uy nhiếp, hắn bây giờ mới chợt phát hiện, Tinh bây giờ mới thực sự ra tay.

Tàng Thiên Ca bay thụt lùi lại, né được cái lồng trảo nguy hiểm, nhưng chưa kịp ổn định thì cái đuôi màu đen tuyền hiện ra trước mắt, ầm một tiếng, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, không tự chủ lùi về lại. Lắc đầu vài cái mới ổn định thân hình.

Vừa ổn định chưa được bao lâu thì bóng ảnh hắc long lại xuất hiện. Cũng may hắn phản ứng nhanh, bốn cái trảo bám vào hư không, đuôi vỗ mạnh xuống khoáy động không gian, thân hình khổng lồ bay thẳng lên trên tầng trời, nhờ vậy mà thoát được một kiếp ngụy hiểm.

Tinh Hồn trong hình dạng hắc long ngửa đầu nhìn lên, trong giây lát liền đuổi theo. Người bên dưới nhìn lên, họ không thấy được diễn biến cuộc chiến giữa hai người họ ra sao, nhưng âm thanh từ trên không trung vang vọng xuống, là âm thanh của rồng đang gào thét, mây đen tán loạn, thiên không biến thành một mảng hỗn loạn.

Sấm chớp nổ đùng đùng, hư không bị xé rách, phảng phất như vào thời điểm này, thiên địa đang muốn sụp đổ.

Đây chính là cuộc chiến đỉnh phong giữa hai đại cao thủ, hai người có khuôn mặt như nhau, tựa như hai giọt nước. Chỉ là tinh cách thì hoàn toàn khác biệt.

Một người muốn bảo vệ những người thân yêu, bảo vệ bằng hữu, bảo vệ cả thế giới này. Nơi hắn xuất hiện kéo theo ánh sáng thần minh, sự ấm áp lương thiện khiến cho người ta cảm thấy an toàn.

Còn người kia thì trái ngược hoàn toàn. Hắn là một kẻ lạnh lùng sát phạt, nơi hắn bước qua đều là thì sơn huyết hải, dẫm đạp lên xác người. Mỗi hành động cử chỉ làm cho người ta sợ hãi phục tùng. Dường như hắn chính là đại diện cho sự hủy diệt.

Cuộc chiến này là không thể tránh khỏi. Giữa hai người, chỉ có một người sống sót mà thôi.

Phía trên tầng mây đen dữ tợn, nơi mà tầm mắt người bình thường không cách nào trông đến được, dưới vầng thái dương rực rỡ, bạch long và hắc ám giương nanh múa vuốt, xáp vào nhau.

Chỉ thấy hắc long há miệng đầy răng nhọn, cắn mạnh vào cổ bạch long, nó đau đớn gầm một tiếng thê lương, ngày lập tức hai cái long trảo đấm mạnh vào thân thể khổng lồ của hắc long, nhờ vậy mà thoát ra được.

Lực lượng của hắc long quá mạnh mẽ, biết dùng vũ lực trực tiếp đối kháng thì khó có cơ hội chiến thắng. Bạch long bèn xoay người lại, uốn người ẩn vào tầng mây. Hắc long không chậm trễ, lập tức đuổi theo ngay.

Vừa mới xông vào trong đám mây thì bỗng ánh sáng chói mắt đập vào tầm mắt. Phía đối diện, bạch long há miệng lớn, nguyên lực điên cuồng vận chuyển, đồng thời điều động thiên địa nguyên khí đúng nhập vào thân thể. Chỉ thấy cầu sáng trước mặt trở nên rực rỡ, ẩn chứa khí tức hủy diệt cuồng bạo.

Đợi ngày thời điểm hắc long vừa lộ diện, luồng ánh sáng hủy diệt bùng nổ, nơi tia sáng đi qua đều bị nó thiêư đốt, ngay cả thiên địa cũng phải run rẩy. Hắc long trọng ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, sức mạnh của tia sáng này thực sự rất khủng bố.

Không kịp tránh né, thân thể khổng lồ trực tiếp trúng chiêu, giữa thiên không hét một tiếng, vẩy rồng bóng loáng bị bỏng ra, máu tươi chảy ra đầm đìa, trông rất thê thảm.

Thân thể khổng lồ từ trên cao rơi xuống mặt đất, và vào tảng núi lớn, sự và đập quá mạnh làm cho hòn núi sụp đổ, đất đá đổ xuống đè lên người hắc long.

Nguyệt, Kiếm Thánh cùng vô số người khác bạn đầu nghe tiếng rên la thảm thiết kia thì trong đầu nghĩ đến Tàng Thiên Ca. Nhưng khi thấy hắc long rơi xuống thì thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Trên trời tầng mây bị xé ra, ánh thái dương yếu ớt bắt đầu bay xuyên qua, cột sáng lớn nhất chiếu thẳng vào lòng thân màu sáng, khiến cho ánh hào quang trở nên cực kỳ sáng chói. Khoẳng khắc này, trông nó cứ như một vị thần minh cứu thế.

Tàng Thiên Ca dường như đã chiếm được thượng phong. Nhưng trong mắt chỉ khi nào xuất hiện sự kiêu ngạo thoả mãn cả. Nhân lúc Tinh Hồn vẫn còn choáng váng, chưa kịp gượng dậy, Tàng Thiên Ca chuẩn bị đưa ra đòn kết liễu thì bỗng sống lưng bất chợt có một luồng hơi lạnh chạy dọc, bản năng mách bảo ngụy hiểm trí mạng xuất hiện.

Chưa kịp ngoảnh đầu nhìn lại thì sau lưng lan truyền cơn đau, cùng với đó là một tiếng nổ, long lân tróc ra bay đầy trời, trong hình dạng bạch long, Tàng Thiên Ca phun ra một ngụm tiên huyết, kế tiếp giống như hắc long khi nãy, rơi ầm xuống đất.

Trong khói bụi đầy trời, ánh sáng màu trắng yếu đuối loé lên rồi chợt tắt. Cơn cuồng phong trơ trọi thổi vù qua, cuốn theo cát bụi đất đá, bóng hình Tàng Thiên Ca hiện ra. Hắn lúc này nằm dài ra đất, ngay trên đống đổ nát.

Cơ thể đầy vết thương, đặc biệt là ngày phía sau lưng, máu đỏ chảy ra lên lán, ướt đẫm một khoảng đất. Sắc mặt hơi tái đi, mắt lờ đờ mệt mỏi, hiển nhiên đã trọng thương nặng. Ánh sáng mặt trời chói chang chiếu vào gương mặt, hắn nhìn thấy bóng người kiêu hùng lăng không đứng đó, trên người khí thế sát phạt.

Dù máu tươi vẫn rỉ ra từ những vết thương, khoé miệng có tia máu tươi, nhưng phong thái quân lâm trác tuyệt không hề mất đi.

Gió thổi bay mái tóc trắng, bởi vì đứng xoay lưng với mặt trời, lại khí tức cô độc lắng động qua năm tháng, đôi mắt đỏ rực che đi sự bi thương, Tinh Hồn nhìn Tàng Thiên Ca và nói, giọng nói tràn đầy sự nghiêm nghị. - Ngươi mạnh hơn ta nghĩ rất nhiều, nhưng có lẽ cũng chỉ đến thế mà thôi. Một nửa của ta, rốt cuộc ngươi vẫn không thể ngăn nổi ý niệm hủy diệt.

Bạn đang đọc Đại La Thiên Tôn của Chiến Thần Đà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi test
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.