Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2005 chữ

Phong Lẩn đang trong cơn mê sảng đột nhiên hắn thấy lành lạnh nơi yết hầu, hắn choàng tỉnh giấc thì thấy Cúc Xứt đã ngồi ở bên cạnh trên tay là con dao gọt hoa quả âu yếm kề vào cổ hắn.

Phong Lẩn tuy trong lòng hoang mang nhưng cố ra vẻ sợ sệt nói

-Này cô định làm gì vậy

Cúc Xứt tuy là đang nắm thế chủ động nhưng vết thương hôm qua hãy còn đau như chó cắn cho nên mặt mũi nhợt nhạt tay chân cũng run run. Cúc Xứt thều thào nói

-Thằng ranh, mày đã làm gì tao

Phong Lẩn thấy tay Cúc Xứt run run con dao trong tay cũng đưa qua đưa lại như kéo nhị thì khiếp lắm bèn nói

-Quân tử động khẩu không động thủ, cứ bỏ con dao này xuống rồi cởi trần nói chuyện như 2 thằng đàn ông

Cúc Xứt cũng chẳng cầm cự được bao lâu rồi con dao tự rớt khỏi tay rơi xuống xương quai xanh của Phong Lẩn tuy nhiên vì khoảng cách rất thấp cho nên không gây sát thương vật lí, Phong Lẩn thấy thế liền đổi giọng ngay, hắn cười khoái trá nói

-Á à, con ranh mày cũng có ngày này, nhưng cũng may gặp tao là người tốt nếu không hôm qua tao đã phóng xe chẹt qua người mày rồi

Cúc Xứt ban nãy đã gắng hết sức bây giờ mệt quá không chịu được bèn ngồi dựa lưng vào tường liếc mắt lườm Phong Lẩn, Phòn Lẩn nói

-Ô cái con này láo thật, tao đã cứu mày lại còn lườm tao hay sao, mày muốn trở thành người chỉ nhìn thấy màu đen à

Cúc Xứt không muốn phí sức mà đôi co với Phong Lẩn nhưng thân gái trinh trắng này vẫn còn thắc mắc xem Phong Lẩn có giở trò gì hay chưa, Cức Xứt lại thều thào

-Mày đã làm gì tao rồi

Phong Lẩn muốn trêu đùa một chút bèn nghiêm túc nói

-Tao cũng không làm gì chẳng qua thấy được sau mông trái mày có cái nốt ruồi hình con rắn ấy thôi.

Cúc Xứt hốt hoảng, quả thực sau mông ả có cái nốt ruồi như vậy thật, Cúc Xứt căm giận lắm, không ngờ đã bị thằng này làm cho ô uế chi bằng chết đi cho rồi. Nghĩ vậy Cúc Xứt liền đập đầu vào gối tự tận, Phong Lẩn thấy thế bèn nhanh tay giằng lại cái gối khiến Cúc Xứt phí vào thành giường, hắn nói

-Nói vui vậy thôi chứ tao còn chưa thấy ngực mày có vết bớt hình nốt ruồi đâu

Cúc Xứt uất lắm chỉ hận không thể tự sát được cho rồi, Phong Lẩn trêu đùa cũng đã thỏa cái nỗi nhục ngày xưa bị ăn đòn, hắn bỏ mặc Cúc Xứt ở lại rồi ra ngoài tìm cái ăn.

Phong Lẩn đi lang thang trên đường qua một hồi thì thấy quán cháo lòng, hắn ghé lại nói

-Bà chủ có tiết canh hay không

Bà chủ cười đon đả

-Dạ có tiết canh đây, thơm ngon như sting đỏ

Phong Lẩn nghe thế lấy làm vui bèn gọi ra bát cháo lòng không cháo

Đoạn tìm chỗ ấm cúng mà ngồi. Trong căn nhà có một đám 4 người đang ngồi ăn cháo trắng vẻ mặt ai nấy cũng hết sức nguy hiểm, vừa rồi thấy Phong Lẩn gọi bát cháo lòng không cháo thì càng tỏ ra nguy hiểm hơn.

Bà chủ bê bát cháo lòng không cháo ra đon đả nói

-Đây, hốc đi, sáng giờ toàn gặp thứ gì đâu dị hợm

Phong Lẩn đi ăn đã nhiều nơi nhưng đây là lần đầu hắn thấy thái độ phục vụ tốt như vậy , hắn có vẻ không bằng lòng, hắn liền đập bàn nhẹ nhàng quát

-Ô hay cái con mụ này, tôi mua đồ cho nhà bà sao bà ăn nói lịch sự thế

Bà chủ thấy Phong Lẩn gắt như vậy thì cũng hơi chùn liền nói

-Này anh, ban nãy tôi có chút nóng nảy xin anh đừng để bụng, chả là vừa sáng mở hàng thì gặp ngay 4 người kia gọi 4 bát cháo lòng không topping, đến lượt anh thì lại gọi cháo lòng không cháo nên tôi mới tức như thế

Phong Lẩn nghe nói cũng xuôi bèn cho qua không làm lớn chuyện nữa, có điều hắn vừa cho miếng lòng lên mồm thầy bắt gặp 4 cặp mắt cứ nhìn mình chằm chằm. Bất quá Phong Lẩn liền quay lưng lại mà coi như không thấy gì.

Hắn đánh chén no nê thì ngồi xỉa răng hóng chuyện, chợt thấy 4 người kia đang nói chuyện gì mà quái với chả vật thì lấy làm chăm chú.

Một người trung niên nói

-Chuyến này ta tới sa mạc Gobi mong là thành việc để còn nhận lương chứ 3 năm nay ăn cháo gấu đổ không topping thế này cũng ngán lắm rồi.

Một người phụ nữ thở dài lắc đầu nói

-Nói thì dễ chứ từ ngày mất đi chiến thần thì chuyện gì cũng khó, hôm trước bắt con mèo rừng mà còn chật vật.

Phong Lẩn nghe qua một hồi thì đoán bọn này đi săn động vật quý hiếm, mặc dù là chuyện phạm pháp nhưng hắn lại rất thích nghe, thế là Phong Lẩn ngồi một mạch đến tận trưa để nghe mấy người kia nói chuyện.

Đến trưa mặt trời lên cao, sương mù tan bớt 4 người kia mới đứng dậy thanh toán, có điều chỉ nghe thấy một người đếm 1 2 3 rồi cả bọn ù té chạy. Hóa ra là một đám ăn quỵt, bà chủ bởi vì gầy gò ốm yếu nặng ngót một tạ cho nên không tài nào đuổi theo được chỉ hô hoán một lúc rồi bực dọc đi vào làu bàu nói

-Mẹ nó có 10 nghìn 4 bát mà cũng ăn quỵt, đúng là khốn khiếp

Phong Lẩn vốn tính hào sảng liền đứng dậy hỏi

-Bà chủ của tôi hết bao nhiêu tiền

Bà chủ thở dài nói

-20k

Phong Lẩn rút ngay tờ 500k đưa cho bà chủ rồi nói

-Trả tôi 480k còn thừa thì cứ giữ lấy.

Đoạn hắn ra về, Phong Lẩn lững thững đi một lúc liền nhớ ra Cúc Xứt ở nhà chắc đói meo thì lấy làm vui cười như thằng dở người. Nhưng nói cho cùng hắn cũng vẫn là người tốt Phong Lẩn ghé vào tiệm bánh mì gần đó hỏi

-Ông chủ ở đây có bánh mì nào ngon không

Chủ quán cười nói

-Pate, chả, trứng, xúc xích, lạp sườn loại nào cũng có, quý khách muốn ăn món nào ạ

Phong Lẩn đáp

-Thế thì lấy cho tôi 2 cái bánh bao

Rồi Phong Lẩn trở về nhà nghỉ, đi đến trước cửa nhà nghỉ hắn lại gặp toán người ban nãy đang đứng ở đó vẻ mặt lại toát ra ý đồ bất chính không lẽ là trấn lột. Phong Lẩn tuy là dũng mãnh như mèo nhưng 1 khó địch được 4 cho nên cũng rén. Đột nhiên một người mặt mày bợm trợn tiến lại lớn tiếng nói

-Này anh bạn, chúng tôi cơ nhỡ muốn xin 10k uống nước có được hay không

Phong Lẩn trước kia cũng trải qua giai đoạn khó khăn cho nên hiểu được nỗi lòng của người đi xin tiền, hắn nở một nụ cười trìu mến

-Không

Rồi Phong Lẩn bước vào trong nhà nghỉ, hắn lên phòng thì vẫn thấy Cúc Xứt đang ngồi thẫn thờ một chỗ, có vẻ sau khi Phong Lẩn nói ra việc nhìn thấy mấy cái nốt ruồi thì ả đã bị sang chấn tâm lí. Phong Lẩn lại gần đưa cho Cúc Xứt 2 cái bánh bao nói

-Này ăn đi, ban nãy tao chỉ nói đùa thôi, tao còn chưa thấy gì.

Cúc Xứt nghe thấy liền quay lại lườm Phong Lẩn, bấy giờ Phong Lẩn thấy Cúc Xứt cũng rất đáng yêu, hắn bất giác cười rồi đặt bánh bao xuống

-Mày cứ ăn đi tao sẽ thuê phòng riêng để ở không làm phiền mày nữa.

Cúc Xứt tuy là ghét Phong Lẩn lắm nhưng kì thực xưa nay cũng chưa ai đối tốt với ả như vậy, hơn nữa trước kia ả không ít lần bày kế hại Phong Lẩn vậy mà hắn cũng không tính toán gì.

Lại nói Phong Lẩn đi xuống quầy lễ tân định thuê thêm 1 phòng khác, bấy giờ lại gặp 4 người kia đang năn nỉ lễ tân cho thuê 1 cái wc để ở tạm vì đã cạn kiệt kinh tế. Phong Lẩn liền nghĩ bụng

“ bọn rẻ rách này cũng thật đáng thương, hay là mình cho bọn chúng vay ít tiền rồi xin đi cùng đến sa mạc Gobi săn quái cho vui”.

thế rồi Phong Lẩn cũng quyết định ra tay giúp đỡ, hắn nói

-Này ai là trưởng đoàn thế

Một người trung niên cao lớn bước ra nói

-Là tôi, có chuyện gì vậy

Phong Lẩn cười với điệu bộ đê hèn

-Không có gì, tôi muốn trả tiền cho các vị, có điều có qua thì phải có lại, nếu các vị nhận tiền này thì phải cho tôi theo cùng liệu có được chăng

Người trung niên kia chau 2 lông mày lại vẻ rất khó chịu lão không cần bàn bạc gì với đám người cùng đoàn mà khẳng khái đáp

-Được thôi

Phong Lẩn nói với lễ tân thuê lấy 1 phòng đôi cho 4 người kia và 1 phòng đơn cho mình.

4 người hăm hở xách đồ nghề lên phòng, Phong Lẩn cũng đi theo, sau khi vào phòng Phong Lẩn mới nói

-Ban nãy ở quán cháo lòng tôi có nghe mọi người nói chuyện chắc là các vị đi săn trộm đúng không, tôi xưa nay chính là khoái cái món này lắm cho nên mới muốn đi cùng cho vui

Thế nhưng 4 người kia vẻ mặt nghiêm nghĩ không nhếch mép cười lấy 1 cái, trưởng đoàn nói

-Chúng tôi không phải bọn săn trộm mà là một tổ chức của chính phủ lập ra nhằm tìm kiếm dữ liệu về những sinh vật huyền bí. Tên tiếng anh của tổ chức là Vietnam Creature Lengend viết tắt là VCL cũng được

Phong Lẩn vô cùng choáng ngợp, không ngờ chính phủ lại có một tổ chức kì bí như vậy, hắn phấn khích lắm nhảy cẫng lên như chó phải bả. Phong Lẩn nói

-Vậy là tôi được gia nhập vào tổ chức này rồi ư

Người trung niên cười đáp

-Tổ chức này có gốc gác sâu xa gồm rất nhiều thành viên được tuyển chọn kĩ càng làm sao có thể dễ dàng gia nhập như vậy được

Phong Lẩn gãi đầu nói

-Ô thế muốn được gia nhập thì phải làm gì

Người trung niên nói

-Cậu phải thi đại học vào khoa Sinh vật huyền bí của Học viện sinh vật học Việt Nam mới được

Phong Lẩn càng là khó hiểu xưa nay hắn làm gì có thấy cái trường nào có tên như vậy đâu, Phong Lẩn bèn hỏi

-Này ông chú có nhầm hay không trước kia tôi cũng thi đại học làm gì có thấy cái trường nào nghe lạ thế

Người trung niên nói

-À trường ấy người ta bỏ lâu rồi vì làm gì có ai thi vào.

Phong Lẩn càng khó hiểu

-Thế mấy người ở đây ngoài ông chú ra thì cũng chạc tuổi tôi, vậy họ vào tổ chức bằng cách nào.

Người trung niên cười nói

-Họ được đặc cách nhận vào bởi vì mỗi cá nhân đều là một nhân vật xuất chúng của nước nhà.

Bạn đang đọc Đại Mạc Cô Yên sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.