Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2017 chữ

Bấy giờ lão Đạo Âm chỉ còn một đứa con gái còn sống số lượng đã bị đại tá áp đảo hơn nửa vừa rồi lão cũng là được Phong Lẩn cứu mạng cho nên mới nói

-Thôi các người mau đi đi, chuyến này coi như ta đã nợ các người 1 món nợ

Đại tá là người thấu đáo, ông biết Đạo Âm không phải người xấu nhưng lại phải theo lệnh của Đôn Lầm thì mới hỏi

-Bạn ơi, sao bạn phải hạ mình đi theo kẻ xấu như thế, sao bạn không bỏ tối theo sáng

Lão Đạo Âm lúc này mặt ngẩn tò te còn Giang Đẫm thì nước mắt hai hàng, Phong Lẩn thấy mĩ nhân đang khóc không kìm được lòng mà nói

-Chắc lão chơi đồ nhà Đôn Lầm ngon quá, không làm thì Đôn Lầm không cho chơi nữa ấy mà.

Lão Đạo Âm thở dài nói

-Chuyện này nói ra thì ngắn lắm, nguyên tôi là tộc trưởng của bộ lạc du mục Thột Hậu Mun, bởi vì chiến tranh bộ lạc của tôi thất bại, cả bộ tộc chỉ còn lại 3 cha con bất đắc dĩ phải trốn sang thế giới bên này nương nhờ Đôn Lầm. Tôi cũng chẳng muốn nhưng đã vào đường cùng không thể không nghe theo sự sắp đặt của lão. Lão bắt giữ con gái thứ 2 của tôi làm con tin rồi sai tôi đi giao mai thúy cho hắn, tôi vì bảo vệ tính mạng con gái cho nên mới phải nghe theo.

Phong Lẩn thấy Giang Đẫm đã xinh đẹp lắm mà lại nghe nàng còn có 1 cô em gái thì cả mừng lẩm bẩm

-Hoa thơm đánh cả cụm

Lão Đạo Âm nói xong bèn xua tay

-Thôi các người đi đi kẻo Đôn Lầm cho truy binh đuổi tới.

Đạ tá vốn là người tốt cho nên thấy sự bất bình không thể làm ngơ được, ông nói

-Bạn là người tốt ắt trời phù hộ

Đoạn kéo cả bọn bỏ đi, có điều đi được một lúc Ngọc Cắc mới nói

-Vậy ta làm sao mà thoát được Tam Kết giới bây giờ

Đại Tá như chợt có thiếu sót bèn quay lại bảo Đạo Âm

-Này bạn, làm người tốt thì làm cho chót, bạn có biết cách nào thoát ra khỏi Tam Kết Giới hay không

Lão Đạo Âm đáp

-Tam Kết Giới chẳng qua chỉ là ảo giác với các vật thể dưới đất thôi, nếu lấy mặt trời mặt trăng làm định hướng thì không bao giờ lạc được.

Đại tá đa tạ rồi kéo cả bọn lên đường, một lúc sau Ngọc Cắc mới phát hiện không thấy Phong Lẩn đâu, cô hốt hoảng nói

-Đại tá, Phong Lẩn mất tích rồi

Đại tá quay ngựa lại không thấy Phong Lẩn thật liền chép miệng nói

-Chắc nó ở lại với Giang Đẫm và Đạo Âm rồi đúng là

Dù cho trăm khéo ngàn khôn

Gặp phải thần L*n tụt dốc không phanh

Đức Cút cũng nói

-Thế ta có quay lại giúp nó không

Đại tá lắc đầu đáp

-Không, giúp thì phải được húp nói thẳng con mẹ nó thế cho nhanh

Thế rồi cả bọn lại đi tiếp về hướng Vách đá.

Phong Lẩn ở lại lão Đạo Âm bèn nói

-Cậu không đi với họ hay sao

Phong Lẩn đáp

-Vậy còn các người phải tính sao

Lão Đạo Âm thở dài trầm mặc

-Dù sao cũng là số trời ta làm sao mà cãi được

Phong Lẩn cười nói

-Ông chết đã đành không lẽ để cho con gái chịu lây hay sao

Lão Đạo Âm bấy giờ như hồi lại hùng tâm tráng khí, lão nhìn đứa con gái của mình trong lòng không đành để cho Giang Đẫm phải chịu khổ, lão nói

-Vậy cậu hãy đưa nó đi cũng, đừng bao giờ quay lại đây nữa

Phong Lẩn nãy giờ như chó trực bãi nôn chỉ đợi có vậy bèn dắt tay Giang Đẫm đi, Giang Đẫm òa khóc như mưa nói

-Không được, vậy còn cha và em gái con tính thế nào

Lão Đạo Âm đứng dậy, từ 2 trong mắt sát khi ngùn ngụt lão nói

-Ta sẽ quay về quyết một phen sống mái với Đôn Lầm, dù sao cũng chịu cảnh tủi nhục cho người ta sai khiến đã quá đủ rồi, nếu ta còn quay lại được thì là cái phước bằng không chỉ có thể trách số em gái con hẩm hiu đấy thôi.

Đoạn lão lên ngựa phóng như bay về phía ốc đảo, Phong Lẩn có được mĩ nhân thì lòng vui như tết hắn an ủi

-Này em, đừng để cha em tốn công vô ích, ta hãy đi thôi

Giang Đẫm giằng tay ra nói

-Vừa rồi anh cứu tôi coi như đời này tôi xin chịu món nợ ấy mong rằng kiếp sau có thể trả được, nhưng tôi không thể để cha và em gái chết được

Nói rồi nàng cũng leo lên ngựa đuổi theo Đạo Âm, thoắt cái đã vượt khỏi tầm mắt. Phong Lẩn trong lòng do dự chẳng biết nên làm thế nào, cuối cùng hắn cũng tặc lưỡi leo lên ngựa đi về hướng vách đá coi như đời này hắn chẳng có duyên với mĩ nhân.

Nhưng như ta đã biết khả năng tìm đường của Phong Lẩn là vô địch thiên hạ cho nên bằng một cách thần kì nào đó hắn đã tới ốc đảo trước cả 2 cha con Đạo Âm. Phong Lẩn phi ngựa chợt thấy điều bất thường, hắn nhìn ra phía trước thì thấy một ốc đảo lồ lộ, hắn chột dạ lẩm bẩm

-Thôi chết mẹ, kiểu gì lại trở về đây thế này

Đoạn Phong Lẩn định quay ngựa bỏ đi ngờ đâu mới quay đầu đã thấy 2 cha con Đạo Âm vừa hay chạy tới, lão Đạo Âm ngạc nhiên nói

-Sao cậu lại ở đây

Phong Lẩn chưa biết nói thế nào thì Giang Đẫm đã tươi cười nói

-Chắc hẳn anh ấy muồn cùng cha con ta sống mái một phen đây mà

Phong Lẩn được mĩ nhân nhìn nhận như thế thì nào dám nói ra sự thật là do hắn nhầm đường, thuận theo chiều dó hắn nói

-Sự bá đạo của Đôn Lầm tôi lấy làm căm phẫn thay cho cha con ông, nay muốn cùng ông mưu sát thằng cha ấy

Lão Đạo Âm nói

-Hay cho ý chí của cậu, có điều ta chỉ có 3 người e là khó lòng làm nên chuyện

Phong Lẩn cười nói

-Ông có nghe chuyện Kinh Kha hành thích Tần Vương hay chưa, nay tôi còn hơn Kinh Kha 1 bậc mà Đôn Lầm sao so được với Tần Vương, ông cứ vờ bắt trói tôi đưa tới trước mặt lão rồi tôi sẽ có cách xiên lão

Lão Đạo Âm tuy rằng không tin vào tài năng của Phong Lẩn nhưng thấy hắn mạnh bạo như vậy thì cũng hoài nghi. Song cũng chẳng còn cách khác bèn y lời Phong Lẩn mà làm.

Lão trói hờ Phong Lẩn rồi dắt hắn tới trước phủ Đôn Lầm, người phát lệnh trông thấy bèn cười nói

-À là cái thằng trốn nợ phỏng, tôi thấy lão gia sai mấy nhóm người truy lùng mà không tay nào trở về, thằng này cũng mạnh đấy chứ

Lão Đạo Âm đáp

-Mấy tay thuộc hạ của tôi cũng chết dưới tay hắn đấy may mà bắt được

Bỗng ngay lúc ấy có một toàn người khác cùng đến thấy bọn người ấy ai cũng mang theo vũ khí mặt mũi hiền lành. Người phát lệnh trông thấy thì cúi chào lễ phép

-Nhị lão gia đã về rồi sao

Người kia tên là Đôn Lầy em trai của Đôn Lầm, lão vừa làm nhiệm vụ mới về đẫn theo 20 thuộc hạ, trông thấy Phong Lẩn bị trói lão bèn hỏi

-Lại vụ gì nữa đây

Người phát lệnh nói

-À thằng này trốn nợ vừa rồi lão gia phái đi 3 đoàn mới bắt được nó

Đôn Lầy thấy Phong Lẩn khí thế rúm ró thì lấy làm hứng thú bèn sai thuộc hạ túm cổ xách vào trong. Bởi vì đối thủ người đông thế mạnh cho nên lão Đạo Âm cũng không dám làm gì.

Cả bọn đi vào phủ, phủ này rộng lắm kể đến 10 người ở là chật nên 1 nửa đán tay chân phải đứng ở ngoài, bấy giờ Đôn Lầm đang ăn bún đậu ngoài sân trông thấy Phong Lẩn bị giải về thì bỏ bát mắm tôm xuống mà vỗ bàn nói

-Cái thằng khốn nạn này dám trốn nợ lại còn giết chết mấy thằng xiết nợ tao sai đi, thật là quá quắt lắm, bây giờ mày sẽ được nếm mùi lợi hại của tao

Đoạn lão sai nhốt Phong Lẩn vào ngục chờ ngày giải quyết, Đôn Lầm lại quay sang nói với Đạo Âm

-Ngươi được việc lắm nay ta tha cho cái tội khi trước.

Rồi Đôn Lầm cho Đạo Âm lui ra, kế hoạch thất bại hoàn toàn Phong Lẩn thì bị bắt khiến cho Đạo Âm và Giang Đẫm vô cùng day dứt.

Lại nói Phong Lẩn bị nhốt vào một căn phòng tối trong đấy tuy là tối nhưng được cái chật chội, mặc dù không được thơm tho những cũng là nóng bức khó chịu. Trong phòng giam còn có một người nữa, thấy Phong Lẩn bị nhốt vào người ấy bèn hỏi

-Mày bị tội gì

Phong Lẩn thở dài

-Trốn nợ

Người kia cười nói

-Thế là tao với mày giống nhau rồi đấy.

Phong Lẩn cũng không buồn tiếp chuyện hắn dựa lưng vào tường rồi từ từ ngồi xuống. Chợt bên kia bức tường phát ra tiếng hát trong trẻo, Phong Lẩn nghe thấy tiếng hát êm dịu như nước mát lại bi thương sầu não thật là hợp tâm trạng cho nên bèn cất tiếng nói

-Này tao đang nóng tiết, mày hay câm đi đừng hát nữa

Tiếng hát cũng theo đó mà lặng đi, người cùng phòng giam với Phong Lẩn bèn nói

-Cùng ở tù với nhau sao phải to tiếng thế

Phong Lẩn thở dài nói

-Con mẹ nó chứ lẽ ra tôi đã thoát được rồi ngờ đâu đi giúp 2 cha con cái lão già ấy đi cứu đứa con gái nên mới bị bắt lại, đúng là chó cắn áo rách

Chợt bên kia bức tường có tiếng nói vọng sang

-Này anh, người anh nói đến có phải là ông Đạo Âm hay không

Phong Lẩn bèn đáp

-Phải rồi, chính là lão

Người kia lại sốt sắng hỏi

-Cha tôi sao rồi, có bị bắt hay không

Hóa ra cô gái ấy là con của ông Đạo Âm là em gái của Giang Đẫm, Phong Lẩn chột dạ lắm tuy nhiên vẫn lựa lời mà nói cho được lòng

-Ban nãy tôi nóng quá cho nên buông lời không hay, mong cô đừng trách

Cô gái nói

-Không sao đâu, tôi chỉ muốn biết cha và chị gái tôi thế nào rồi thôi

Phong Lẩn bèn đáp

-Cô hãy yên tâm, chúng tôi bày ra trò phản gián cho nên chỉ có tôi bị bắt thôi, cha với chị gái cô có khi còn được thưởng cũng nên

Cô gái nghe thế thì yên tâm lại hỏi Phong Lẩn

-Anh với cha tôi có quan hệ gì mà lại giúp cha tôi thế

Phong Lẩn đáp

-Cần gì phải có quan hệ, anh hùng thấy chuyện bất bình thì ra tay ứng cưu thôi, chỉ tiếc trời phụ lòng người cho nên kế hoạch đổ bế, tôi không muốn để họ liên lụy nên đã nhận hết về mình

Nói đến đây thì cô gái lấy làm cảm phục lắm lại thương thay cho Phong Lẩn.

Bạn đang đọc Đại Mạc Cô Yên sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.