Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ Sát

Tiểu thuyết gốc · 1680 chữ

Thiết Ma Tượng, một con voi cao chừng 5m với lực phòng ngự kinh người !

Mà Lý Thiên Long với tu vi Huyền Khí Cảnh sơ kì giống như mài kiếm trên người nó, hết thảy thương tích gây ra cũng chỉ giống như vết xước nhỏ.

- Cứng như vậy, thứ gì chịu nổi ?

Hắn liền dứt khoát quay đầu bỏ chạy, không chút do dự. Mài kiếm nửa buổi không chút đột phá, hắn đâu có muốn ở lại chịu thiệt ?

Về sức mạnh, yêu thú có sức mạnh lớn hơn, chẳng qua là những loại cấp thấp chỉ hành động theo bản năng là chính, thuộc loại đầu óc ngu si ,tứ chi phát triển. So với nhân loại ,hắn đánh giá không nguy hiểm bằng. Con người suy nghĩ độc lập, nào có dễ dàng đoán định.

Chung quy ,hắn vẫn là đi so lực lượng với đám yêu thú, quái vật này mà thôi.

Đang ngồi vất vưởng suy tư , hắn nghe thấy tiếng kinh hô đuổi giết trên đầu.

Không nghĩ tới bên trong cái thâm sơn cùng cốc mà hắn cũng chẳng biết là đâu này vậy mà có người.

Lý Thiên Long cũng lười, hắn không tự nhiên rước họa vào thân , chuốc lấy phiền phức mà chẳng được ích lợi gì, nhàn nhã khoanh chân ngồi im trong động, tiếp tục tu luyện .

Hơn nửa ngày trời , đánh chém nhau, tiếng cũng bớt đi. Chỉ là hắn nhận thấy có người tiến về phía động của mình !

Động nhỏ rung lắc , rõ ràng là bị người cố ý đánh vào. 2 tên Huyền Nhân Cảnh Trung Kì đứng trước cửa động chờ xem động tĩnh.

Hắn cau mày, chậm rãi đi ra.

- Tiểu tử, có nhìn thấy một nữ nhân váy đỏ đi qua đây không ?

- Không biết, không quan tâm !

- Ta thấy ngươi ngứa đòn rồi ! Chết ! Dù sao giết ngươi rồi, ta sẽ tra xét linh hồn ngươi !

Mạnh được yếu thua, đến hắn cũng chưa từng trắng trợn bức người bậc này, chỉ nói một hai câu nói giết liền giết. Chẳng qua thấy hắn chỉ là một Huyền Thông Cảnh ,muốn bóp chết tùy ý ?

Lý Thiên Long nắm tay siết chặt .

- Chết !

Ánh mắt hắn lóe lên . Hai tên kia khựng lại, cứng đờ. Chỉ trong giây lát, vô số linh kiếm đâm nát thân thể bọn chúng .

Chỉ cần sai sót, dù là chậm 1 giây, cũng coi như tiêu đời !

Thiên Sinh Huyền Tâm Nhãn, đúng là không phí công tu luyện !

Lý Thiên Long cũng lười ở lại nơi này, trực tiếp liền rời đi.

...

- Vị đại ca này cho ta hỏi, phía trước làm sao lại đông người như thế ?

Nam tử nhìn Lý Thiên Long cũng thuận mắt, đã vậy bên dưới, linh thạch dúi vào tay, gương mặt hiền hòa mười phần nhiệt tình liền giải đáp thắc mắc cho hắn.

- Khụ, ngắn gọn, dễ hiểu thì đây chính là một cái động bảo mà vị tiền bối nào đó để lại, chúng ta là ít người lực yếu, chỉ có thể chờ các thế lực lớn đi trước mở đường, kiếm chút canh cặn. Bọn họ đang phá giải trận pháp ở phía đó, tốt nhất ngươi đừng xông lên phía trước, đứng mũi chịu sào ,ngươi cũng hiểu mà ?

- Cảm tạ đại ca nhắc nhở.

Lý Thiên Long nghe xong liền mất hút.

Người ta thường nói ,những động bảo thế này chính là cơ duyên, là những gì người đi trước còn để lại cho thế hệ sau.

Quả nhiên, trận pháp vừa phá, đám người ào ào xông vào càn quét, đến viên gạch, mảnh vụn cũng chẳng còn . Quá mức kinh khủng.

Những thứ có thể lấy đều lấy đi sạch sẽ, chẳng qua cái gì khó nuốt thì mới phải nhả ra. Vật phẩm phổ thông đều trong nháy mắt biến mất, đến khi vào càng sâu, cạm bẫy ,nguy hiểm nhiều, người người mới ít đi, may ra còn sót lại bảo vật.

- Ừm, có chút đặc sắc !

Lý Thiên Long lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác tự mình đi chinh phục thám hiểm , rất là thích thú.

Mỗi bước hắn đều rất cẩn trọng, quan sát tỉ mỉ, thận trọng mà đi. Bản thân vừa hồi hộp vừa thích thú, rõ ràng có thể nhẹ nhàng tránh bẫy giờ đây lại cho cảm giác thành tựu, khá là vui vẻ.

Lý Thiên Long thong dong đi trong thông đạo tối , cảm, lưỡi dao sắc ngọt đâm tới phía sau đầu hắn.

Hồi Thiên Bạo Chưởng

Phanh !

Người tập kích phía sau, nhãn cầu co rụt không thể tin nổi, thân hắn bị một chưởng chấn nát bét , đầu lâu lăn lốc trên mặt đất, đến lúc chết cũng chẳng thể ngờ được !

Ở trong động phủ này,không chỉ có tài nguyên mà người trước để lại, còn có của những kẻ đã chết !

Tranh đoạt mạnh được yếu thua, đó là lẽ đương nhiên.

Càng ở trong này, hắn càng cảm thấy bức bối, kẻ tìm chết lại cứ không ngừng kéo đến !

Bên ngoài đạo mạo thanh cao bao nhiêu, vào tới nơi này mới phô diễn hết thảy sự thật.

Độn Không Phù !

Trong một phạm vi cực lớn, chủ thể dịch chuyển đến vị trí bất kì.

Chỉ trong chớp mắt, Lý Thiên Long đã ở trên bầu trời rộng lớn.

- Như vậy mới dễ chịu.

Hắn lẩm nhẩm, thở phù một cái, phi kiếm nâng lấy bản thân hắn phóng về một phương.

- Chậc, bên dưới có đánh nhau à ?

Chưa đi được bao lâu, hắn lại gặp 3 người vây công một con yêu thú biến dị ở giữa.

Nòng súng lóe lên một tia sáng hủy diệt rồi chợp tắt.

Con quái vật chỉ trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

Hắn đi tới nhiều nơi, với đủ loại thân phận , cuối cùng dừng chân tại một tòa thành lớn.

Lý Thiên Long ngồi tại một bàn nước ven đường, nhàn nhã uống nước ,ngắm nhìn xung quanh.

Bất chợt, một lưỡi đao sắc lạnh kề ngay sát cổ hắn.

Chính hắn cũng chẳng hiểu bản thân mình đã làm gì nữa.

- Hỏi chấm .

Hắn lẩm nhẩm .

- Hừ, nhìn bậy nhìn bạ, ta liền móc mắt ngươi bây giờ !

- Cmn !

Hắn trải qua nhiều trường hợp vô lý, nhưng mà vô lý thế này thì mới thấy lần đầu !

Chấn Thiên Chỉ !

Đầu ngón tay hắn búng mạnh vào lưỡi kiếm, khiến nó lập tức vỡ nát !

Nhận thấy bảo kiếm của mình trong chớp mắt đã vỡ nát, nữ nhân kia ngốc trệ, cũng trong chớp mắt, Lý Thiên Long nắm lấy đầu nàng ta bóp chặt, nện mạnh xuống nền đá !

- Rác rưởi !

Lý Thiên Long cằn nhằn, ánh mắt tràn ngập sát khí .

Thoáng chốc, hắn đã bị một đám người bao vây, mà nữ nhân được bảo vệ phía sau hẳn là chủ tử của đám người điên này đi ?

- Chậc !

Giống như cơn gió chẳng thể nào nắm bắt, hắn đã xuất hiện đối diện chủ tử đám người này, nhẹ nhàng nắm cổ nàng ta nhấc lên như xách một con gà vậy.

- Mẹ nó, các ngươi bị ngu hả ? Ỷ mình có chút tài năng mà đéo biết ngoài kia, chỉ cần ngươi hở ra một chút là thịt nát xương tan ? Sống bao nhiêu năm mà phế não rồi sao ?

Lý Thiên Long cau mày.

Trong miệng nữ nhân này chử có a ư không thành tiếng, hai tay nắm chặt tay hắn muốn thoát khốn mà không thành.Đã vậy còn bị hắn chửi mắng không nói lại được một lời.

- Mẹ nó, cái nhan sắc này đòi khè ai ? Con mụ kia, ngươi tưởng chủ nhân nhà ngươi xinh đẹp lắm sao ? Ta có mắt chó cũng đéo thèm nhìn !

Lý Thiên Long xả cục tức trong lòng bị dồn nén bấy lâu.

Linh kiếm xuất hiện trong tay hắn , chỉ cần mấy đường ,kẻ vừa kề kiếm trên cổ hắn tay chân đứt đoạn, trên bụng còn thủng một lỗ. Hai mắt mù, hai tai điếc, mũi bị cắt , đôi môi dính liền vào nhau ,kinh mạch đứt đoạn, phế nhân toàn tập, hắn cũng chẳng để ả chết được. Hắn muốn nhốt cái linh hồn kia bên trong cái thể xác mới thực sự là rác rưởi đó.

- Còn ngươi...đầy tớ ngu dốt, chủ tử dung túng ,cái nhan sắc này cũng đòi đi huênh hoang? Còn gia tộc Thái Văn của ngươi, cũng nên chịu chút giáo huấn chứ nhỉ ?

Hắn liền không ngại vạch lên mặt ả vài đường kiếm , phi kiếm nâng lấy hắn, theo những gì truy xét trong kí ức của ả mà tìm đến gia tộc Thái Văn .

- Nhìn cho kĩ, ta làm một lần cho ngươi xem .

Thái Dương Hạ San !

Quả cầu rực lửa khổng lồ xuất hiện trên đầu gia tộc Thái Văn, mà nhân mã gia tộc này cũng nhận thấy nguy hiểm, trận pháp cùng lão tổ đều được huy động.

- Quà bonus nè !

Thiên Đỉnh Kiếm !

Lưỡi kiếm khổng lồ vạch mây trời mà đâm xuống Thái Văn gia tộc !

Ầm !!!

Một ánh sáng chói lòa lóe lên, giống như mặt trời giáng thế kéo theo xung kích ầm ầm không dứt, phạm vi 100km biến thành bình địa, nơi trung tâm biến thành một cái hố sâu vô cùng , mặt đất dậy sóng gẫy vụn !

Hắn chưa bao giờ cảm thấy mình lại điên cuồng như thế, liền đi diệt một tộc người.

- Chậc, quá khích rồi...

Thân ảnh hắn cũng liền biến mất tại chỗ.

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.