Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dục

Tiểu thuyết gốc · 1962 chữ

- Mẹ à, hôm nay còn đã tàn sát cả một gia tộc đấy .

- Vậy sao ?

Lý Hoa Nguyệt nhẹ nhàng hỏi lại, giống như chỉ là một chuyện không đáng nhắc tới.

Nàng nhìn hắn, cũng liền hỏi lại.

- Bọn chúng làm gì con ?

- Chỉ là thuộc hạ của một kẻ nào đó trong cái gia tộc đó kề kiếm lên cổ con .

- Vậy nếu lúc đó ,không phải là con mạnh thì sao ? Chính là con có thể bị bọn chúng uy hiếp, thậm chí là hội đồng chết rồi.

- Nhưng mà...

Lý Hoa Nguyệt nhẹ nhàng xoa đầu hắn.

- Con cũng phải rõ ràng, chân lí chính là mạnh được yếu thua ?

Hắn khẽ gật đầu.

- Vậy con lật ngược lại, chúng ta thế yếu, lúc ấy sợ rằng ngay cả ta cũng sống không bằng chết ! Kẻ mạnh chèn ép đã là lẽ đương nhiên, kẻ yếu chống kẻ mạnh, dù là xấu xa đến mức nào, bọn chúng cũng có công lí của riêng mình. Giống như con mới đây, có kẻ kề kiếm vào cổ, con giết ngược, đó là công lí của con ,con đồ sát gia tộc bọn họ, bọn họ chống lại con, đó là công lý của bọn họ. Huống hồ, tu luyện khắc nghiệt, có ai không trải qua chém giết mà đi lên đỉnh cao ? Con có thể thấy, đám người bên dưới đó chia làm chính đạo và ma đạo, ma đạo róc thịt ăn xương , chính đạo cũng chỉ là xẻ thịt mà khiến kẻ khác không kêu lên được mà thôi.

- Ân, con hiểu rồi...

- Ừm, không cần tự ép mình, có thể con bây giờ chưa chấp nhận nổi, đến một lúc nào đó sẽ hoàn toàn thông suốt.

- Vâng.

- Có muốn Lạc Lạc đi cùng con không ?

- Ân, vẫn chưa phải lúc. Con cảm thấy con vẫn còn thiếu một cái gì đó.

- Ừm...

Lý Hoa Nguyệt gật đầu, hôn lên trán hắn.Hắn dụi dụi vào bụng nàng mấy cái, một tay trêu chọc bầu sữa lại cầm nắm ngọc thủ của nàng, vuốt ve trên mặt mình.

Lý Hoa Nguyệt đối với hắn chiều chuộng hết nấc, hắn lại càng đối nàng quý trọng,một vị trí không thể thay thế .

Lý Hoa Nguyệt nằm xuống ,kéo hắn vào lòng ôm ấp, gương mặt hắn áp vào bầu ngực mềm mại.

- Mẹ ngủ ngon !

Hắn dướn lên, hôn lên má nàng rồi quay lại vị trí quen thuộc, để nàng ôm lấy, chậm rãi thiếp đi.

Vốn dĩ chẳng cần ngủ, nhưng giờ đây ngủ cũng chính là một phương thức giải tỏa tinh thần.

Lý Hoa Nguyệt nhẹ vuốt ve tấm lưng hắn.

Sau khi tỉnh giấc , chuyện duy nhất nuối tiếc chính là không nhìn thấy Lý Hoa Nguyệt mà thôi. Ở bên nàng cảm giác thật yên bình, dễ chịu.

- Hửm, mẹ để lại cái gì vậy ?

Hắn cầm lên nhẫn mà Lý Hoa Nguyệt để lại ,lấy đồ bên trong ra mà nhìn xem .

Chân dung những thê tử mà hắn có thể lựa chọn .

- Ầu, để sau rồi tính.

Hắn cất gọn nó vào một chỗ , chỉnh trang lại quần áo , sau đó liền đi ra ngoài.

----

Bích Hải Lưu Ly Kiếm sáng loáng , kiếm lia tới đâu, hết thảy mọi thứ giống như đậu hũ bị cắt qua .

Phong Thần Cảnh cũng tương tự như vậy.

- Chân Thần...vậy mà lại là Chân Thần !

Lão giả tóc bạc không tin vào mắt mình, thần thể thần thức lẫn thần hồn bị cắt qua một cách nhẹ nhàng .

Phía sau nàng là la liệt xác chết ,máu chảy thành sông !

Nàng lạnh lùng xoay người, nhẹ nhàng bước đi giữa nơi thây chất thành đống, nở một nụ cười thê lương, gương mặt thanh lãnh ngước lên nhìn bầu trời sáng rực. Nàng đã trả được thù, thế nhưng lại không vui. Người thân bên cạnh nàng chẳng còn ai nữa rồi.

- Sư phụ còn dặn ta ở ngoài một thời gian , nên đi đâu bây giờ ?

Nàng ta lẩm nhẩm, phóng mình lên cao , cuối cùng hướng về phía Đông mà đi.

---

- Các ngươi biết gì chưa ? Diệp gia sắp trở thành một trong 3 thế lực mạnh nhất Đại Vực rồi đấy !

- Lôi gia đâu, không phải Lôi gia đứng thứ 3 sao ?

- Ài...Lôi gia bị Diệp gia diệt rồi, mấy mĩ nữ Lôi gia cũng bị bọn họ bắt hết thảy , thật là quá lời mà !

- Khà khà, Lôi gia này cũng thật lợi hại.

- Cũng đúng, tưởng chừng sau năm đó mất đi 2 chiến lực Huyền Thánh Cảnh tương lai ,Diệp gia yếu đi, không ngờ lại còn mạnh lên không tưởng !

- Cái này, ngươi có điều không biết, Diệp gia cũng có nhiều điểm quá tà dị rồi.

- Tà dị ?

- Rất tà dị.

Hai người thì thầm to nhỏ với nhau , đều bị Diệp Tuyết Linh nghe thấy hết .

Có những điều nàng không hề muốn nghĩ tới, thế nhưng nó quá phũ phàng với nàng, càng vén tìm, càng đau lòng .

Diệp Tuyết Linh đội lên mũ choàng , âm thầm tìm tới Diệp gia.

Không thể tin nổi, nàng quay về Diệp gia, thế nhưng cảm giác ớn lạnh rợn tóc gáy , nội tâm run rẩy không thôi. Đối với nữ nhân Lôi gia mà nói, chẳng khác nào địa ngục !

4 , 5 tên nam nhân thay nhau hãm hiếp một nữ nhân, tinh dịch phủ trắng người.

Nhưng đó không phải tất cả.

Có người uất hận, kiệt sức mà chết, có người như cái xác không hồn, không ít xương trắng, đầu lâu lăn lốc, đáng sợ !

Diệp Tuyết Linh phi như bay trở đi, không ngừng nôn thốc tháo.

Nàng cảm thấy ghê tởm !

Diệp gia nàng từng biết giống như chết hết cả rồi !

Bất giác, tay nàng cũng run lên bần bật,hai chân mềm nhũn .

Trước đó ,chính nàng cũng bị người Diệp gia hãm hại, nàng rõ ràng, chỉ là không chịu thừa nhận ! Nếu như năm đó, cha mẹ nàng cũng đều là bị Diệp gia hãm hại...

Càng nghĩ càng sợ hãi !

---

Diệp Tuyết Linh điên cuồng tu luyện !

Nàng muốn nhanh chóng gặp lại hắn, cũng mong muốn mạnh lên, biết được kết quả thực sự !

Có lẽ lúc trước nàng còn e dè về " lễ vật " hắn đưa, nhưng lúc này thì chẳng còn e dè gì nữa. Có mà không dùng mới là phí phạm!

...

Trong khi đó, Lý Thiên Long giống như đầu đường xó chợ mà lang bạt khắp nơi...

Hắn cảm nhận rõ ràng thế nào là cá lớn nuốt cá nhỏ, bị người ta đè đầu cưỡi cổ !

Rõ ràng, những lúc cầu xin tha mạng, kẻ nào kẻ nấy đều cầu sự thương xót, nhưng khi dẫm đạp người đều vô tình vô cảm !

Lý Thiên Long nằm trên nền cỏ xanh mà thở dài.

- Công tử , người đâu cần khổ cực như thế ?

Thanh âm Lạc Lạc nhẹ nhàng vang lên bên tai.

- Lạc Lạc, đã lâu rồi mới nhìn thấy ngươi nha...

Hắn không trả lời câu hỏi của nàng, khẽ cười nhìn thân ảnh dịu dàng ngồi bên cạnh.

- Mà cũng tốt , Lạc Lạc đến đúng lúc lắm !

Hắn cười khà khà, bế lấy mĩ nhân , mỗi một bước chân lại khiến cả hai người giống như dịch chuyển, cách vị trí cũ một quãng kha khá.

- Đạp Không Bộ ,công tử luyện thành rồi ?

- Ừm, thế nên xem Lạc Lạc thưởng gì cho ta đây ?

- Ah...là Lạc Lạc hầu hạ công tử...

Tô Lạc Lạc sửa lại.

- Đừng có cứng ngắc thế !

Hắn khẽ cười, chớp mắt một cái liền tới một gian phòng sang trọng.

- Để Lạc Lạc hầu ...ưm...tặng cho công tử phần thưởng.

- Như vậy mới tốt !

Tô Lạc Lạc cúi xuống, phất tay một cái ,y phục trên người hắn tan nát hết thảy, chẳng còn mảnh vải che thân. Mà nàng cũng lõa lồ trước mắt hắn.

- Lạc Lạc, dùng ngực.

Lý Thiên Long nhìn bầu vú căng mọng bắt đầu ép lấy dương vật hắn vào trong, không khỏi phấn khích.

- Tiểu Lạc Lạc không phải nhân lúc ta vắng nhà, học trộm kĩ năng đấy chứ ?

Lý Thiên Long trêu chọc, gương mặt nàng hồng nhuận mê người. Nói nàng học trộm cũng chẳng sai, cuối cùng vẫn là vì phục vụ cho hắn, bất kể yêu cầu.

- Công tử cảm thấy chỗ nào không thoải mái không ?

Tô Lạc Lạc ngước lên nhìn hắn ,chờ đợi.

- Lạc Lạc không khiến ta thất vọng !

Dương vật được ngực nàng bao trọn, quy đầu cũng bị nàng nuốt trọn ! Một thời gian không gần nữ sắc, hắn cảm thấy thật phí phạm ah !

Hắn ôm chặt đầu Tô Lạc Lạc, dương vật đẩy sâu vào trong cổ họng nàng, tinh dịch xối xả .

Bên dưới âm hộ nàng ướt nhẹp, chờ đợi dương vật hắn đến khai phá.

- Chậc, Tiểu Lạc Lạc cũng thật dâm đãng !

Hắn bóp lấy bờ mông nàng, cửa mình hé mở để lộ thịt hồng ướt át, hắn liền đẩy dương vật của mình tiến vào, đầu óc liền phê pha như chơi đồ !

- Tiểu Lạc Lạc ! Tốt !

Hắn vừa bóp lấy bờ mông, thi thoảng vô lấy chúng chan chát, tay kia thỏa sức nhào nặn cặp ngực mềm mại, chơi đùa, gương mặt dâm đãng của nàng phô diễn trước mặt hắn. Lý Thiên Long càng ra sức, dương vật cùng âm hộ cọ sát, ướt nhẹp cả đùi hắn.

Âm hộ nàng vừa ấm vừa ẩm, lại rất chặt chẽ, mỗi lần đâm tới phê phải biết, những thớ thịt bên trong như siết lại.

Hắn đẩy càng nhanh, thanh âm dâm đãng của nàng càng vang dội !

Tinh dịch nóng hổi bắn vào tử cung nàng ! Tô Lạc Lạc khép chặt hai chân, hắn đã sướng lại còn sướng hơn !

Cả ngày lẫn đêm, từ ngày này sang ngày khác, đến ngày thứ ba mới chịu dừng lại, so với lần đầu tiên thì điên dại hơn nhiều ! Cả phòng phủ đầy dấu vết của hai người !

- Tiểu Lạc Lạc thật tốt !

Hắn vuốt ve ngực nàng ,Tô Lạc Lạc nằm trong lòng hắn, cuộn tròn ,hai tay khoác lên cổ hắn.

- Công tử, người trở về sao ?

Trước câu hỏi của nàng , Lý Thiên Long lắc đầu, Tô Lạc Lạc hơi thất vọng, rồi khẽ gật đầu :" Lạc Lạc sẽ chờ công tử...ừm, nếu cần , công tử cứ gọi Lạc Lạc ."

- Ừ, Lạc Lạc ngoan, rất nhanh thôi sẽ lại tìm đến Lạc Lạc, sau đó...ta mong Lạc Lạc lại có nhiều kĩ năng mới đây !

Hắn cười gian, nâng lên khuôn mặt e thẹn ,nhẹ hôn lên bờ môi nàng.

- Vâng, công tử .

Tô Lạc Lạc giúp hắn tắm gội, thiếu chút hắn lại muốn đè nàng ra mà hành sự, may mắn nhịn được . Tô Lạc Lạc giúp hắn dịch chuyển lên tầng 4 , sau đó liền trở về.

Lý Thiên Long chờ đợi nàng đi rồi, hắn mới bắt đầu tìm đến Lầu Minh Nguyệt

Có Tô Lạc Lạc thỏa mãn dục vọng trước đó, hắn cảm thấy bản thân hiện tại vô cùng sảng khoái cả về thể chất và tinh thần!

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.