Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con dâu

Tiểu thuyết gốc · 1372 chữ

- Mẹ, vậy là con đã chết rồi sao ?

- Ừ.

- Ồ.

- Con không có điểm gì là bất ngờ nhỉ ?

- Ừm, có lẽ nuối tiếc nhất chính là mất đi mẹ thôi !

- Dẻo mép ! Tiểu quỷ, trở lại thôi.

- Vâng.

Lý Thiên Long hai mắt từ từ mở ra, hắn đi xuống giường vặn gân cốt .

Tô Lạc Lạc vẫn luôn đứng bên cạnh Lý Hoa Nguyệt ngồi dưới gốc đào.

- Mẹ, Lạc Lạc...

Hắn nhào tới ôm lấy Lý Hoa Nguyệt.

- Con có cảm thấy chỗ nào không ổn, có gì bất thường không ?

Lý Hoa Nguyệt ân cần hỏi, hắn lắc đầu, nằm trong lòng nàng hưởng thụ.

- Tiểu quỷ, đi nhìn nha đầu kia một chút, không ngờ nàng vì con mà có thể xuất hiện Chân Tâm Hoa.

- Hửm, Chân Tâm Hoa ? Để làm gì vậy mẹ ?

- Chân Tâm Hoa, chỉ cần con sống thì nàng sống, con đau thì nàng đau, nàng có thể chết nhưng con thì không , nếu nguyện ý, tu vi của nàng cũng sẽ là của con .Vì người kia mà có thể ngu ngốc , điên cuồng.

- Ân, con hiểu rồi !

Lý Thiên Long khẽ gật, chậm rãi đi tới phòng Diệp Tuyết Linh đang nằm.

Nàng về thể chất hay linh hồn đều không mạnh được như hắn, thế nên cần chút thời gian để tỉnh lại. Cái này hắn chờ được!

Khi nàng tỉnh lại, chỉ mất giây lát, Diệp Tuyết Linh đã nhào lên người hắn, ôm chặt lấy hắn, ngọc thủ rờ tới bờ má ,chỉ sợ mình nhận lầm người, cũng sợ mình đang mơ.

- Tiểu phu nhân,nàng cuối cùng cũng chịu tỉnh lại rồi.

Hắn cầm lấy bàn tay nàng áp trên má mình.

Diệp Tuyết Linh cúi xuống, ôm lấy hắn, lệ tuôn trào.

- Tiểu phu nhân ,nàng khóc cái gì chứ ?

Hắn vỗ lưng nàng , giống như dỗ dành trẻ nhỏ.

Kế tiếp chính là dẫn nàng chính thức ra mắt mẹ .

Tiểu nha đầu e thẹn đi theo sau hắn, bước chân gấp gáp, vài lần suýt ngã !

Lý Thiên Long không ngần ngại liền bế nàng đi tới chỗ Lý Hoa Nguyệt.

- Mẹ, con đem con dâu người tới rồi đây !

Diệp Tuyết Linh nghe hắn nói vậy, càng chẳng dám ngoảnh mặt nhìn người nữa.

- Vậy à, tiểu nha đầu tỉnh rồi nhỉ.

Lý Hoa Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.

- Phu quân.

Hắn thả nàng xuống.

- Linh Tuyết cảm tạ ơn cứu mạng !

Diệp Tuyết Linh quỳ xuống .

Một luồng linh lực nhẹ nhàng đỡ nàng đứng dậy.

- Con dâu không cần...

Nghe Lý Hoa Nguyệt chấp nhận rồi , nàng hơi đỏ mặt, cũng là chân chính đối diện Lý Hoa Nguyệt, không khỏi thẫn thờ. Chính vì không nghĩ nhan sắc mẹ chồng lại có thể khiến bản thân mình cũng phải lay động.

- Đẹp không ?

- Đẹp !

Diệp Tuyết Linh bất giác trả lời, thấy có gì đó không đúng, là hắn đứng bên cạnh hỏi nàng.

Lý Hoa Nguyệt khẽ cười , chớp mắt đã đứng trước mặt , nhẹ búng lên trán hắn một cái, quay ra nhìn Diệp Tuyết Linh.

Càng ở gần nàng, Diệp Tuyết Linh thấy mình nhỏ bé làm sao .

- Con là Diệp Tuyết Linh đúng chứ ?

Diệp Tuyết Linh khẽ gật, nhưng rồi lại lắc đầu.

- Diệp Tuyết Linh đã chết rồi...con là Linh Tuyết .

- Lý Linh Tuyết, nghe có vẻ hay hơn đấy !

Hắn xen vào .

Nàng nhìn hắn, Lý Thiên Long khẽ gật đầu.

- Cũng chỉ là cái tên mà thôi, nếu con không thích...

- Ân, con thích !

Lý Hoa Nguyệt khẽ gật đầu.

- Lạc Lạc, lại đây.

Tô Lạc Lạc khẽ gật đầu đi đến bên cạnh nàng.

- Khà khà, nhà ta 4 người, 3 người đều là đại mỹ nhân !

Hắn hào hứng mà cười lớn.

Không làm phiền các nàng, hắn liền bế lấy Diệp Tuyết Linh mà bây giờ chính là Lý Linh Tuyết trở lại phòng.

- Tiểu phu nhân, tuy mà lúc đó ta không nghe được, nhưng mẹ và Lạc Lạc đều kể cho ta rồi ah .

- Hứ, người ta nói gì chứ ?

- Cái gì mà ta muốn gì, nàng đều nguyện ý!

-Chàng làm gì ta đều nguyện ý.

Lý Linh Tuyết không chút ngại ngần nhắc lại.

- Vậy sao, vậy là ta được lợi rồi.

Nàng nhón chân, hai tay vòng lên cổ hắn, chủ động hôn tới.

Lý Thiên Long siết lấy eo nàng , hai người hòa làm một , say sưa tình tứ.

- Tiểu phu nhân,...

- Ân,...

Nàng nhìn hắn, có e thẹn ,ngại ngùng, nhưng cũng đủ tự tin bước đến , một bước cuối cùng này khiến nàng có phần chờ mong.

- Ưm...nha...

Lý Linh Tuyết kêu lên một tiếng, hắn ngậm lấy đầu ti hồng ,đầu lưỡi liên tục khiêu khích mà quét qua , dương vật bên dưới cọ sát với cửa mình hồng hào không một cọng lông.

- Phu quân...thiếp muốn !

Nàng thủ thỉ vào tai hắn, Lý Thiên Long liền bế nàng đặt lên bàn , âm hộ rỉ nước ướt nhẹp, nuốt một phần quy đầu.

Hắn liền đẩy tới !

Dương vật gân guốc cứ thế tiến vào âm hộ nhỏ bé chật chội khiến nàng đau đớn, nhưng nó lại khiến nàng thấy hạnh phúc. Nàng chân chính là nữ nhân của hắn , có thể cùng hắn sinh con !

Lý Linh Tuyết ôm chặt hắn, nàng ngước lên nhìn, hắn cúi đầu xuống hôn.

Dương vật nhẹ nhàng động, tuy ban đầu hơi đau nhưng sau đó nàng cảm thấy thật ngứa ngáy. Mỗi lần hắn rút ra khiến nàng trống rỗng , thiếu thốn, sau đó lại được lấp đầy, nó khiến nàng muốn phát điên !

- Nha...phu quân...ưm...chậm chút...chết thiếp mất...

Lý Linh Tuyết hai chân quặp chặt hông hắn ,nhưng hắn nào có chậm lại, thậm chí còn nhanh hơn .

- Phu..phu...quân...ưm...ưm...thiếp...ưm...ah nha....

Nàng không nói thành lời, đê mê khoái cảm tràn lên tận óc . Hắn ra, nàng rùng mình, hai chân khép chặt run run đón nhận tinh dịch nóng hổi, thân thể mềm oặt cố bám víu vào hắn.

Lý Linh Tuyết tưởng chừng sẽ được nghỉ ngơi, ai ngờ nàng lại quá coi thường hắn rồi.

Hắn bế nàng tới bên giường , đặt nàng nằm trên chăn ấm nệm êm, bờ mông cong vểnh cao, âm hộ vừa tầm . Tiếp tục!

------

- Mẹ...

Lý Thiên Long ôm lấy Lý Hoa Nguyệt, hôn lên má nàng .

- Đã có dự định gì chưa ?

Lý Hoa Nguyệt duỗi chân, để hắn nằm lên đùi nàng.

- Hì, đương nhiên rồi mẹ, việc cần làm có rất nhiều...

Lý Hoa Nguyệt cũng không hỏi, chỉ khẽ gật đầu.

- Hửm, có chuyện gì sao mẹ ?

- Ừm, theo con nghĩ, những Chí Tôn trước đó đều đã đi đâu ?

- Hửm, chẳng lẽ ... Vẫn còn thế giới bên ngoài ?

Lý Hoa Nguyệt cũng không ngờ hắn lại nghĩ tới điều này đầu tiên.

- Ừm, cũng không chắc chắn, đúng hơn thì là mẹ phát hiện một nơi, chung quy không bằng tu sĩ ở nơi này ,nhưng Chí Tôn ở đó cũng không tầm thường.

- Hửm, hắn mạnh thế sao ?

- Là do Quy Luật . Giống như mẹ,thế giới này cho dù có bao nhiêu kẻ xâm nhập, chắc chắn mẹ vẫn luôn chiếm hơn phân nửa sức mạnh thiên địa , Quy Luật.

- Là do chúng ta vốn sinh ra ở đây? Đặc quyền người bản xứ ?

- Ừm.

Lý Hoa Nguyệt khẽ gật.

- Mẹ ,không nguy hiểm gì chứ ?

Nàng nhẹ xoa xoa đầu hắn.

- Chỉ là một Phân Thân mà thôi.

Lý Hoa Nguyệt lắc đầu, nhưng hắn không cho là như vậy.

- Không muốn !

- Ừm, mẹ nắm 4 phần, hắn cũng không làm gì được phân thân mẹ của con, được chưa ?

Lý Thiên Long lắc đầu.

- 4 phần, vẫn có rủi ro, mẹ nhất định phải cẩn thận !

- Ừm, ừ, nghe con trai hết !

Lý Hoa Nguyệt khẽ cười, ngắm nhìn con trai trong lòng mình.

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan

Truyện Đại Phản Diện tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.