Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Đoạn Giai Thoại Tu Chân

Tiểu thuyết gốc · 2090 chữ

Đạo Nguyên chi địa.

Lúc này Lâm Hiếu cũng hiểu độ khó của Đại Đạo Trúc Cơ, nếu như Lâm Hiếu không thể tìm được Đạo của mình mà tiếp nhận Đạo chủng thì Lâm Hiếu có nguy cơ rất cao sẽ phải dừng lại cảnh giới luyện khí kỳ cả đời.

Hơn thế nữa Lâm Hiếu còn biết muốn Đại Đạo Trúc Cơ và tìm được Đạo thì Đạo Tâm của Lâm Hiếu phải viên mãn.

Mà đến hiện tại Lâm Hiếu muốn Đạo Tâm viên mãn là điều không thể nào, Cha già ở địa cầu chưa biết sống chết, Thù mẫu thân còn chưa báo thử hỏi làm sao Đạo tâm có thể viên mãn được?

Có thể là Cha già ở địa cầu có được cơ duyên riêng như lời của Ông Trời nói nhưng thù mẫu thân phải làm sao?

Những suy nghĩ không ngừng chảy vòng trong đầu Lâm Hiếu.

Đang khi suy nghĩ Lâm Hiếu nhớ lại tất cả những trải nghiệm trước đây của nhân sinh, nhìn lại 1 lần nhân sinh của mình Lâm Hiếu chợt hiểu dường như nhận ra điều gì!

Lâm Hiếu quyết định từ chối cơ hội này Vì đơn giản từ trước đến giờ Lâm Hiếu không mơ ước Trường Sinh Cừu Thị, cũng không mơ ước Quân Lâm Thiên Hạ đơn giản Lâm Hiếu chỉ mong có 1 cuộc sống bình bình đạm đạm qua hết tháng ngày mà thôi.

Coi như đây là 1 chuyến đi dạo đến Đạo Nguyên chi địa thấy mặt người sáng tạo ra thế giới đi vậy coi như chuyến đi này cũng đáng giá a.

Đã vậy cũng biết được lão cha trên địa cầu có cơ duyên của lão cha, cũng biết được thân thế thật sự của mình chuyến này đi quá đáng giá.

Tìm Đạo là cái khỉ gì gì??? Ta còn chưa lo cho thân ta xong kêu ta đi tìm Đạo ai thích thì tự đi mà tìm ông nội nay không tìm, quyết định vậy đi.

Lão già dương như hiểu được Lâm Hiếu đang muốn từ chối thì lại tiếp tục mở miệng :

"Thôi, Ta với ngươi coi như có duyên vậy để ta giúp ngươi lựa chọn vậy"

Không biết bao giờ Lão già đã xuất hiện trước mặt của Lâm Hiếu mà đưa tay chỉ thẳng vào trán Lâm Hiếu.

Bỗng Lâm Hiếu đầu óc quay cuồng mà ngã xuống đất trước khi ngã xuống trong lòng Lâm Hiếu mắng to " lão già vô liêm sĩ " Lâm Hiếu biết chắc là lão già đó đọc được suy nghĩ của mình mà cố tình làm vậy.

Trước khi mất đi ý thức hoàn toàn mà chìm vào giấc ngủ thì Lâm Hiếu nghe được thanh âm của lão già :

" Ta đưa ngươi trở lại thôi, Ngươi không được tiết lộ bật cứ từ nào liên quan đến nơi đây nếu như ngươi Tiết lộ thì... hahaha"

....

Luyện Linh Đại Lục, Trung Châu, Rừng U Minh

Vẫn là bìa rừng bênh cạnh suối lần đầu tiên Lâm Hiếu đến Rừng U Minh này.

Bỗng Hư Không vặn vẹo, trong Hư Không lại tuân ra 1 cái xác đang nằm ngất người ở đấy, Chính là Lâm Hiếu.

Lâm Càn đang hành hạ Hắc Hổ Vương trong phúc địa của nó thì cảm nhận được khí tức của Lâm Hiếu vội vàng thuấn dí đến nơi đây.

....

Nơi nào đó ở Tiên giới.

Có 2 thanh niên đang đánh cờ.

Một ngươi mặc áo bào màu trắng trên tay cầm con cờ đang đánh xuống bàn thì ngừng hẳn lại, ngươi thanh niên đấy tiên khí mười phần, không nhiễm khói trần, cho ngươi ta cảm giác được thang niên đấy như 1 đóa hoa sen mọc trên đống bùn lầy.

Còn người còn lại thì mặc áo bào màu tím đôi mắt đen tuyền đang chăm chú nhìn bàn cờ... Yêu dị cực kỳ, nhìn vào đôi mắt ngươi ta cũng chỉ nói lên được 1 từ là Yêu.

" Đạo hữu cũng cảm nhận được rồi à."

Thanh niên mặc áo bàu màu tím hỏi.

" Đạo hữu cảm nhận được thì Ta cũng cảm nhận được, Không biết lần này sẽ có bao nhiêu người đây..."

Nói xong thanh niên mặc đồ màu trắng thở dài 1 hơi.

....

Nơi nào đó ngoài hư không vũ trụ.

Có 1 con khỉ bị xiềng xích tay chân khắp tứ chi, con khỉ có 1 màu lông vàng óng ánh rất đẹp mắt nhưng khi nhìn lên mặt thì sẽ thấy con khỉ đấy khuân mặt dữ tớn như đang gầm thét.

" Lão Tôn sắp trở lại rồi các ngươi chờ đó cho ta khặc khặc khặc."

...

Nơi nào đó Trong rừng Tre.

Trong rừng Tre có 1 ngồi nhà làm bằng tre trước mặt ngồi nhà có thể thấy rõ được một con ngựa làm bằng sắt.

Một người đàn ông trung niên đang ngồi uống nước trà bên cạnh cái ghế Tre thì động tác hơi ngưng lại nhỏ giọng nói :

" Bánh xe lại vận mệnh lại tiếp tục haizz."

....

Ở khắp các nơi trên 3 ngàn thế giới các đại năng cảm ứng được sự khởi động của Vận Mệnh có ngươi thở dài, có ngươi vui vẻ, có Ma vui vẻ, có Tiên buồn rầu, Có Thần lo lắng...

....

Luyện Linh Đại Lục, Tiêu Dao Môn

Động Thiên của Đại Trưởng lão Tiêu Dao Môn.

Lâm Hiếu đang ngồi bên cạnh cha mình Lâm Càn.

Lâm Càn lên tiếng hỏi:

" Con đã đi đâu?"

Lâm Hiếu đáp:

" Con không thể trả lời nhưng con đạt được đại cơ duyên cha ạ Con cơ hội Đại Đạo Trúc Cơ cha ạ"

Lâm Càn như không quan tâm đến cơ duyên trong lời Lâm Hiếu mà quát:

"Con có biết ta lo cho con thế nào không?

Con biết nước sông U Minh là chân thủy ta không thể xuống dưới đó ta đã lo đến nhường nào không hả?"

Quát đến đây Lâm Càn lại từ tốn hỏi:

" Con có biết tại sao tên con là Lâm Hiếu không?"

Lâm Hiếu im lặng như muốn nghe cha nói tiếp.

Giọng Lâm Càn lại vang lên mang thêm vài tia bi thương trong lời nói:

" Vì Mẹ con, Mẹ con lúc đấy đang mang thai hỏi ta nên đặt tên con là gì... Ta lúc đấy có Mẹ con bầu bạn bên ta có thêm 1 ngươi con tưởng chừng nhân sinh đã viên mãn nên ta chỉ mong con có hiếu với cha, mẹ nên quyết định đặt tên con là Lâm Hiếu."

Nói đến giọnh nói Lâm Càn hơi ngừng lại sau đó lại hỏi tiếp:

" Con biết trong tu chân giới này họ gọi ta là gì không?"

Lâm Hiếu đáp:

" Dạ không thưa cha."

Lâm Càn giọng như kể truyện mà nói:

" Họ gọi ta là Kẻ Si Tình, trong tu chân giới này có câu 'Si như Càn mà Say như Và'...

Để ta kể con nghe về một đoạn giai thoại tu chân thời bấy giờ, Chưởng Môn của 1 phái đứng đầu Tu Chân sinh ra 2 người con trai.

Ngươi con trai chưởng được giáo dục từ nhỏ đến lớn có tư tưởng lúc nào cũng sẵn sàng nhận trách nhiệm Chưởng Môn nhân về mình.

Hai người con hai tính cách khác nhau người em thì thích làm thơ vẽ tranh tiêu dao tự tại còn ngươi anh thì lo sứ vụ giúp cha xử lý công việc trong môn

Nhưng mọi chuyện thay đổi từ khi Đại Hội Tiên Môn 50 năm diễn ra một lần.

Người con trai trưởng hôm ấy 20 tuổi gặp được người con gái đời mình vừa nhìn đã yêu như tiếng sét ái tình vậy.

Người con gái ấy tên Tiêu Nguyệt là thánh nữ của Dao Trì Tông, Dao Trì Tông là môn phái có quy củ sâm nghiêm không lỏng lẻo như Tiêu Dao Môn chúng ta đâu.

Bắt đầu từ hôm đấy ngươi con trai trưởng vướng vào lưới tình bỏ mặc mọi sự vụ xunh quanh mà theo đuổi ngươi con gái kia.

Không biết đắm chim trong sự Si Tình này bao lâu bất giác trôi qua Ngàn năm.

Con biết cảm giác Si Tình ngàn năm là như nào không?

Qua ngàn năm ngươi con gái cũng chấp nhận tình yêu của chàng trai.

Hai ngươi tổ chức hôn lễ long trọng Hôn lễ đấy Lớn nhất Tu Chân thời bấy giờ.

Có lẻ câu chuyện kết thúc ở đây là đúng rồi kết thúc một giai thoại đẹp trong Tu chân giới này nhưng không"

Nói đến đây Lâm Hiếu cảm nhận được sự bi phẫn trong giọng nói của Cha mình.

" Qua một năm nàng có tin vui... đã mang thai đứa con của chàng trai đấy, con biết đến cảnh giới này mà mang thai là khó đến mức nào không?

Tin vui này mấy chốc lan truyền khắp tu chân giới các nhà đại Tiên Môn đều mừng cùng lúc đấy Thiên Kiếm Môn môn chủ phu nhân cũng mang thai 2 nhà thân như huynh đệ quyết định đính hôn cho 2 đứa bé trong bụng.

Mấy con chó ma giáo đã giết người mà chàng trai đấy yêu, Đã giết đi ngươi mà chàng trai đấy theo đuổi 1 ngàn năm con nói có tức tưởi hay không?

Si nàng ngàn năm, Hạnh phúc một năm và rồi dành phần đời còn lại để đau khổ... Ha Ha Ha nếu như không phải trước lúc chết nàng dặn ta phải săm sóc con nên người thì ta đã không chịu được đến ngày hôm nay..."

Nói xong Lâm Càn nước mắt không tự chủ mà rơi xuống, Lâm Hiếu nghe xong tự nhiên cảm thấy trong lòng đầy sự trống trải.

Rồi bầu không khí im lặng 1 lúc lâu lúc này Lâm Hiếu mới lên tiếng:

" Con xin lỗi Cha, Từ nay con sẽ cố không làm cha lo lắng nữa."

Lâm Càn sờ lên đầu Lâm Hiếu mà cười nói:

"Tốt, sai biết xin lỗi là tốt ai cũng có cơ duyên riêng việc này con không cần nói với ta, nhưng việc con xuống sông U Minh không được nói qua với bất cứ ai nghe rõ không?"

"Dạ thưa cha."

Đến đây cuộc trò chuyện của hai cha con kết thúc.

Lâm Hiếu đi về phòng của mình mà đau đầu giải quyết vấn đề Đạo chủng.

Càng nghĩ Lâm Hiếu chỉ càng thấy Ông Trời vô liêm sĩ, hỏi sao bọn main ăn xong đòi nghịch Thiên.

Đến giờ Lâm Hiếu cũng cảm thấy mình cũng nên nghịch Thiên.

" Đúng cuộc sống là việc không ngừng giải quyết các vấn đề mà."

Đang yên đang ổn đùng 1 cái xuyên việt, xuyên Việt 1 cái tự nhiên đi vô rừng giết yêu thú rồi đùng cái nữa phát hiện thân thế Đùng cái nữa bắt đi tìm Đạo.

Càng nghĩ Lâm Hiếu càng thấy bất ổn a.

Đang suy nghĩ miên man bước chân không dừng lại thì bất giác Lâm Hiếu đã đến phòng của mình.

Về đến nơi Lâm Hiếu quyết định ngồi lại tĩnh tọa cảm nhận cơ thể mình.

Lâm Hiếu cảm nhận được bây giờ đã không còn là cảnh giới Luyện Khí nữa mà đã bước nửa bước ra khỏi cảnh giới Luyện Khí mà chưa Trúc Cơ.

Luyện khí kỳ chia sơ kỳ từ tầng 1 đến tầng 3.

Luyện khí trung kỳ từ 4 đến 6.

Luyện khí hậu kỳ từ 7 đến 9.

Luyện khí viên mãn từ 9 đến 12.

Còn cảnh giới thứ 13 là cảnh giới bước ra 1 bước của căn cơ vô thượng rồi, có người gọi là tầng 13 là Luyện Khí kỳ hoàn mỹ

Muốn Thiên Đạo Trúc cơ yêu cầu phải có luyện khí tầng 13.

Cảnh giới này rất huyền diệu Lâm Hiếu tạm xưng luyện khí kỳ tầng 14 vậy.

Rồi Lâm Hiếu cũng cảm nhận được sự khác thường của không gian.

Lâm Hiếu cảm nhận được các góc cạnh của Không Gian cảm nhận được sự thân thiết gần như có thể điều khiển được không gian vậy nhưng cảm giác này vẫn rất mơ hồ.

Còn tiếp....

Bạn đang đọc Đại Tân Thời sáng tác bởi longdami10
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longdami10
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.