Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Sư Huynh Lý Hàn

Tiểu thuyết gốc · 2061 chữ

Luyện Linh Đại Lục, Trung Châu, Tiêu Dao Môn

Kể từ lúc Lâm Hiếu trở về Tiêu Dao Môn đã là 3 ngày trôi qua.

Trong 3 ngày này Lâm Hiếu vẫn đang đúc kết lại các kinh nghiệm, kiến thức, lợi lộc từ chuyến đi.

Sau những ngày tháng dài đắm chìm trong chém giết với yêu thú lại qua những ngày chứng kiến được nhiều thứ Lâm Hiếu tâm cảnh đã đột phá vào 1 tầng thứ khác.

Rồi lại trải qua những bí mất được Ông Trời bật mí Lâm Hiếu đã yên tâm phần nào về cuộc sống hiện tại không lo lắng lắm về phần người cha trên địa cầu của mình nữa.

Theo như lời Ông Trời nói thì Lâm Hiếu muốn đại được Đại Đạo Trúc Cơ bước đầu tiên Tâm cảnh phải viên mãn bước thứ hai là tìm được Đạo của mình.

Lâm Hiếu vẫn đang đau đầu về vấn đề tâm cảnh viên mãn vì thứ nhất thù mẹ chưa báo thì tâm cảnh sẽ không bao giờ viên mãn được lại đến thứ hai cha hắn Đại trưởng lão của Tiêu Dao Môn không báo thù được nói chi là thằng nhóc chưa trúc cơ.

Rồi đi đâu để tìm Đạo của mình 3 câu hỏi này vẫn đang không ngừng tự hỏi Lâm Hiếu.

" cách cách."

" Thiếu gia, đến giờ cơm rồi."

Tiếng gó cửa và giọng nói của Tiểu Lan vang từ cửa phòng vào.

"Lan tỷ, vào đi."

Lâm Hiếu thuận miệng đáp.

Một người thiếu nữ mở cửa ra trên thân vẫn là 1 bộ áo dài màu xanh thiết tha, trên tay vẫn bê mâm cơm trong đó có linh mễ, và những linh dược khác được chế biến thành món ăn mang lên.

Đặt mâm cơm trên bàn rồi Tiểu Lan ngồi xuống bên cạnh Lâm Hiếu đôi mắt đưa qua người Lâm Hiếu rồi hỏi:

"Thiếu gia ngươi đang có gì tâm sự sao? Nói với ta không chừng ta giúp được ngươi."

Giọng nói trong trẻo của Tiểu Lan vang lên bên cạnh Lâm Hiếu.

" Ta đang tự hỏi tìm Đạo ở đâu a mà."

Lâm Hiếu đáp.

"Đạo, hmm Thiếu gia mới luyện khí kỳ hỏi câu này có xa quá không? Nếu thiếu gia muốn tìm đạo sao không thử nhập Nhân gian xem.

Ta thấy các sư huynh sư tỷ khi Hóa Thần thường nhập hồng trần để ngộ Đạo a."

Đôi mắt Lâm Hiếu khi nghe được câu nói của Tiểu Lan thì sáng lên như đèn điện, cả ngươi đang suy tư bỗng đứng dậy hai tay ôm vào người Tiểu Lan miệng không tự kiềm chế được mà hôn Tiểu Lan 1 cái xong đứng dậy chạy ra ngoài.

Từ ngoài cửa vọng vào trong phòng câu nói :

" Cám ơn Lan tỷ ngươi đã giúp ta một đại ân, ngươi ăn cơm trước đi ta có việc đi thỉnh cha ta hahaha."

Còn Tiểu Lan ngồi yên đấy ngây như phỗng. Khuân mặt bắt đầu đỏ dần lên thấy khói bốc lên từ đỉnh đầu của Tiểu Lan.

Nửa ngày sau Tiểu Lan mới thốt ra được câu nói:

" Thiếu... Thiếu... Gia ngươi ngươi vô liêm sĩ."

...

Lâm Hiếu nghe được lời Tiểu Lan bỗng trong lòng tự nhiên ngộ ra suy nghĩ trong đầu:

" Đúng a, Ta ngộ đạo ở nơi hồng trần a."

Lâm Hiếu vừa đi từ phòng của mình đến nơi cha hắn để bàn bạc lại.

Đến nơi Lâm Hiếu không suy nghĩ nhiều mà chạy thẳng đến đối diện Lâm Càn đang tĩnh tọa mà nói :

" Cha, Con muốn nhập thế."

Lâm Càn dĩ nhiên cảm ứng được Lâm Hiếu đến từ lâu mà không nghĩ đến Lâm Hiếu đưa ra yều cầu như vậy đôi mắt đang nhắm lại tự nhiên mở ra trừng lớn.

"Ngươi nói gì, Nói lại lần nữa ta nghe."

" Con muốn nhập thế."

Như sét đánh ngang tai của Lâm Càn vậy mới về nhà chưa yên ổn được mấy ngày thằng con trời đánh lại muốn nhập thế?

Đi có cái Rừng U Minh đã làm trái tim già này suýt nhảy ra ngoài mấy lần rồi bây giờ nó nói nó muốn nhập thế?

Thiên Địa quỷ thân hột vịt lộn ơi ngươi có định để yên cho ta không?

Trong lòng Lâm Càn đang mắng tổ tông 18 đời nhà Lâm Hiếu nhưng gương mặt cố tỏ vẻ điềm tĩnh mà quay sang hỏi Lâm Hiếu:

" Con nhập thế làm gì? Không lo ở trong Môn Trúc Cơ đi."

"Dạ con nhập thế ngộ Đạo vì con Đại Đạo Trúc Cơ nên còn cần phải Ngộ Đạo mới Trúc Cơ được ạ."

Sau khi nghe xong lời nói của Lâm Hiếu, Lâm Càn nhẹ giọng đáp:

" Được thôi, để ta phái vài ba ngươi đi theo ngươi Hộ Đạo... khi nào xuất phát?"

"Dạ thưa cha là 5 ngày sau ạ."

Sau đó 2 cha con hàn huyên hơn 1 tiếng đồng hồ rồi Lâm Hiếu cũng trở lại phòng của mình.

...

Trở lại phòng Lâm Hiếu bỗng sửng sốt trên đôi mắt hiện lên vẻ áy náy vì nhìn thấy ngươi thiếu nữ kia đang ngồi ở trên bàn ăn vẫn còn nguyên đó

Tiểu Lan bên cạnh vẫn chưa đi còn đang thi triển pháp thuật giữ độ ấm cho đồ ăn chờ Lâm Hiếu trở lại.

"Lan tỷ, sao ngươi..."

Lời Lâm Hiếu chưa nói xong đã bị Tiểu Lan cắt ngang:

"Thiếu gia, ngươi không ăn được đồ ăn nguội nên Tiểu Lan vẫn giữ ấm cho thiếu gia ăn nè.

Lại đây ăn đi vẫn chưa nguội đâu."

Tiểu Lan cười hì hì giải thích nhìn thấy cảnh này Lâm Hiếu không hiểu sao trong lòng vẫn còn không thoải mãi nhưng cũng không từ chối mà ngồi xuống nhẹ giọng nói:

"Lan tỷ cùng ăn luôn đi, một mình ta ăn không hết."

Sau khi ngồi vào bàn ăn hai ngươi cùng nhau ăn uống thì Lâm Hiếu nhớ đến những truyện cười trước kia đọc trên mạng tiện kể luôn ra Tiểu Lan nghe.

Hai người vừa ăn vừa cười trông rất vui vẻ.

Lúc này Lâm Hiếu nhìn Tiểu Lan cười trong sắc mặt tự nhiên chăm chú lên Tiểu Lan cũng để ý đến sự bật thường của Lâm Hiếu mà mặt đỏ ứng rồi nhớ lại cảnh lúc nãy Lâm Hiếu hôn mình mà nhịn không được đứng dạy hét lên :

" Thiếu gia, Ngươi Xấu."

Nói xonh Tiểu Lan cong đít lên chạy mất để lại Lâm Hiếu đang còn ngẩn ngơ trong phòng.

Không biết vì sao khi Tiểu Lan đi Lâm Hiếu không tự chủ được đưa tay sờ lên môi mình rồi tự lẩm bẩm :

" Đây là yêu sao?"

Một cảm giác rất là lạ mà Lâm Hiếu cảm nhận được.

Dép qua hết mọi chuyện qua 1 bên Lâm Hiếu lại bắt đầu ngồi tĩnh tọa để cảm nhận sự khác biết của Không Gian.

Vì Lâm Hiếu cảnh giới đã đạt đến 1 mức độ khác nên mấy năm nay Lâm Hiếu chỉ tập trùng rèn lại linh lực, cô đọng linh lực chứ không tu luyện nữa nếu có chỉ là vận công tìm hiểu áo nghĩa trong Tiêu Dao Kinh thôi.

Thời gian bất chợt trôi qua mắt trời đã ló dạng mà Lâm Hiếu không hề hay biết.

Vẫn là giọng nói Tiểu Lan ngoài cửa vọng vào:

"Thiếu gia, Trời sáng rồi."

"Lan tỷ, Chào buổi sáng."

Lâm Hiếu từ trong phòng đi ra mở cửa vừa nói.

"A Chào... Chào buổi sáng thiếu gia."

Tiểu Lan ngượng ngùng đáp lại trên tay vẫn cầm mân đồ ăn nhẹ buổi sáng.

"Đúng rồi hôm nay có chuyện gì mà Lan tỷ đến đây sớm thế."

Lâm Hiếu thuận miệng hỏi.

Tiểu Lan cũng thở dài nói:

"Đại sư huynh hôm nay mới Thiếu gia đến tham gia yến hội a. Vào giờ Ngọ(11giờ-13giờ ) bắt đầu a."

" A tốt đụng rồi Lan tỷ ngồu xuống dùng bữa luôn đi, rồi xíu về thay đồ đi với ta đến Yến hội luôn."

....

Giờ Ngọ, Tiêu Dao Môn.

Ở Tiêu Dao Môn có 1 nơi gọi là Tụ Linh Các ở đây bán mọi loại Tiên Tửu đến Tiên giới mỹ thực thường thường 1 bữa ăn ở đây khá đắt đỏ không phải ai cũng có thể ăn.

Đệ tử nội môn 1 năm được 100 linh thạch thượng phẩm chỉ đến đây ăn được hai bữa là hết tiền.

Linh Thạch ở thế giới này được chưa là Linh Thạch hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng Phẩm và Cực Phẩm.

100 Linh thạch hạ phẩm = 1 Linh thạch Trung phẩm.

100 Linh thạch Trung phẩm = 1 Linh thạch Thượng phẩm

Đến Linh Thạch Cực phẩm đó đã là vật vô giá rồi không ai lại mang ra quy đổi hết.

Lại nói ở Tụ Linh Các này có thể gọi là nơi cất giữ Nhiều Tiên Tửu nhất thế gian cũng không ngoa vì đây là Tiêu Dao Môn.

Tiêu Dao Môn là môn phái coi trọng 2 chữ Tiêu Dao mà uống tửu cũng được định nghĩa là 1 phần của Tiêu Dao.

Các chủ Tụ Linh Các là Vòng Ngọc Và được tu chân giới gọi với tên Tiên Tửu thoát ẩn thoát hiện không ai biết ở đâu chỉ biết được tu chân giới đồn thổi rằng:

"Nơi nào có rựu ngon nơi đó có Và."

Vừa đi trên đường vừa nghe Tiểu Lan giới thiệu khoái quát Lâm Hiếu hiểu sơ bộ một chút.

Đi trên đường nghe giới thiệu là vậy nhưng Lâm Hiếu cũng cảm thấy hơi chờ mong gặp Đại sư huynh của mình.

Không biết là thái độ của Đại sư huynh đối với mình thế nào, Lâm Hiếu cũng rất tò mò đây.

Đại sư huynh nổi tiếng trong Tiêu Dao Môn là ngươi trượng nghĩa thích dao du với mọi người.

Được cái Trưởng lão trong Môn coi trọng về tư chất và cách làm người và 1 ít lời đồn là có thể sẽ là Chưởng Môn đời tiếp theo của Tiêu Dao Môn.

Lại nói đến Đại sư huynh của mình Lâm Hiếu có chút ngưỡng mộ a vì trước khi bái Chưởng Môn của Tiêu Dao Môn làm sư phụ Đại sư huynh Lý Hàn đã là 1 ngươi xông sao có danh tiếng rất to trong tu chân giới.

Đại Sư huynh Lý Hàn là người mang đại khí vận từ nhỏ đến là 1 phàm nhân đến năm 20 tuổi bước chân vào con đường võ đạo 5 năm nhập phẩm nhưng chọc đến kẻ thù bị truy sát lâm vào đường cùng ép buộc nhảy xuống núi.

Tưởng là chết nhưng không, Sau 3 tháng đến nhà kẻ thù giết cho gà không tha lúc đấy đã là Trúc Cơ kỳ.

Một người từ một phàm nhân ba tháng bước vào Tiên lộ đã là Trúc Cơ bị các thế lực biết được bắt đầu truy sát.

Lý Hàn bị Truy sát từ Cực Nam Châu đến Trung Châu vô tình gặp được Lâm Tín chưởng môn của Tiêu Dao Môn thời bây giờ.

Lâm Tín nhận thấy Lý Hàn có Thời Không Thần Thể thể chất thích hợp vào Tiêu Dao Kinh nên âm thầm quan sát Lý Hàn.

Sau 5 tháng quan sát Lâm Tín thấy Lý Hàn là một con ngươi ân nghĩa rõ ràng, biết ân đền oán trả nên quyết định cho Lý Hàn cơ hội bái sư sau khi nhập môn thì Lý Hàn dâng lên Thời Không Thần Công dành lấy chức Đại sư huynh của Tiêu Dao Môn.

Lúc đấy Lý Hàn mới Kim Đan kỳ bị đồng môn không phục khiêu chiến không ngừng Lý Hàn vượt cấp mà chiến Kim Đan Kỳ chiến Nguyên Anh nhất chiến thành danh lên chức Đệ tử chân truyền đầu tiên của Tiêu Dao Môn.

Chuyện này xảy ra cách đây 500 năm.

Nghĩ lại truyền kỳ của Lý Hàn tự nhiên thế là Lâm Hiếu có phần ngưỡng mộ thôi

Còn tiếp.....

Bạn đang đọc Đại Tân Thời sáng tác bởi longdami10

Truyện Đại Tân Thời tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longdami10
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.