Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Đô Đại Điển

Tiểu thuyết gốc · 2174 chữ

Trung Châu, Rừng U Minh, Sông U Minh.

Dưới đáy sông có 1 tòa cung điện nguy nga tráng lệ nhưng âm u đáng sợ.

Thấy 1 thanh niên đang ngồi khoan chân tĩnh tâm, nhắm mắt dưỡng thần bên cạch có hàng ngàng con Lệ quỷ , cô hồn đang không ngừng gào thét cào cấu nhưng điều kỳ lạ là trên thanh niên không có bất cứ 1 vết thương nào do Lệ quỷ ,cô hồn tạo thành.

Lâm Hiếu căn bản không quan tâm vì bản năng trước nguy hiểm gần 1 năm qua của Lâm Hiếu không cảnh báo.

Nhưng Lâm Hiếu không biết nếu Lâm Hiếu sợ thật thì những con Lệ quỷ kia có thể gây thành sát thương với Lâm Hiếu ,nối sợ càng lớn sát thương càng cao.

Lại nói, Vương Phàm sau khi tiếp nhận khảo nghiệm thì bị chuyển đến 1 không gian khác.

Thử thách của Vương Phàm là vượt qua 18 tầng địa ngục mỗi tầng địa ngục Vương Phàm phải chịu đủ 1 ngày...

Tổn thương không gây đến mất mạng nhưng nỗi đau kéo dài không ngừng đạo tâm phải đủ kiên định mới vượt qua hết được 18 địa ngục.

Tầng địa ngục đầu tiên là Bạt Thiên Địa Ngục hình phạt là bị kéo dài lưỡi ra rồi bị từng cây roi gai quật vào lưỡi, nổi đau khiến Vương Phàm rơi nước mắt hét khàn cả cổ họng

Ngày thứ 2 Tiễn Đao địa ngục đến từ nối đau bị roi quật vào lưỡi chuyển thành nỗi đau liên tục cắt đứt 10 đầu ngón tay những con tiểu quỷ liên tục cắt đi 10 đầu ngón tay của Vương Phàm rồi nó lại mọc lại, lại bị cắt, không biết trôi qua bao lâu Vương Phàm đã mất đi gần hết ý thức trong đầu chỉ còn 1 suy nghĩ : " Ta chịu được, chắc chắn là ta chịu được. " Vương Phàm

Lúc định từ bỏ thì Vương Phàm lại nhớ đến cảnh mình bị truy sát, nội tâm khao khát sức mạnh, ý chí muốn báo thù.... Đã khiến Vương Phàm bật dậy không từ bỏ.

Ngày thứ 3 Thiết Thụ đi ngục từng cành cây như những mũi dao sắc nhọn liên tục đâm vào người Vương Phàm, máu chảy lên lãng khắp nơi.... nỗi đau thấu tim gan không ngừng lặp đi lặp lại... 1 canh giờ trôi đi cảm tưởng của Vương Phàm như 1 năm.

Ngày thứ 4 Nghiệt Kính địa ngục nơi nay không có hình phạt thể xác nhưng nơi này soi ra nội tâm thứ Vương Phàm sợ nhất không ngừng lặp đi lắp lại từng hình ảnh đó cho Vương Phàm xem.... hình ảnh Vương Phàm thấy là từng người từng người thân cận của Vương Phàm bị kẻ thù giết chết mà Vương Phàm không làm gì được bất lực đứng nhìn vì sự yếu đuối của mình.

Vương Phàm đi đến tần địa ngục này mong muốn mạnh lên của Vương Phàm lại kiên định hơn cho dù thiên đạo vạn quả Vương Phàm quyết tâm không nhướng mày 1 cái vì bảo hộ người thân Vương Phàm chịu bao nhiêu khổ Vương Phàm cũng nguyện ý.

Ngày thứ 5 Chung Lưng địa ngục.

Ngày thứ 6 Đồng Trụ địa ngục.

Ngày thứ 7 Đao Sợ địa ngục.

Ngày thứ 8 Băng Sơn địa ngục.

Ngày thứ 9 Dầu Oa địa ngục.

Ngày thứ 10 Ngưu khanh địa ngục.

Ngày thứ 11 Thạch Áp địa ngục.

Ngày thứ 12 Thung Cữu địa ngục.

Ngày thứ 13 Huyết Trì địa ngục.

Ngày thứ 14 Uổng Tử địa ngục.

Ngày thứ 15 Trách Hình địa ngục.

Ngày thứ 16 Hỏa Sơn địa ngục.

Ngày thứ 17 Thạch Ma địa ngục.

Ngày thứ 18 Đao Cư địa ngục.

Cứ vậy trôi qua 18 ngày trong đau khổ, mỗi nỗi đau khác nhau không ngừng lặp lại trong vòng 24h của Vương Phàm, không chỉ là nỗi đau xác thịt còn cả những nỗi đau về phần tâm hồn không ngừng khủng bố Vương Phàm.

Vương Phàm từng đau đến nỗi muốn dừng bước nhưng cứ nhớ lại hình ảnh của tầng địa ngục thứ 4 Nghiệt Kính địa ngục thì Vương Phàm lại vứt bỏ suy nghĩ kia ra khỏi đầu.

Cuối cùng thì cũng khổ tận cam lai!

Sau khi hoàn thành khảo nghiệm 18 tầng địa ngục xong Vương Phàm được chuyển tới 1 không gian khác.

Vương Phàm đang đứng ở 1 đại điện trong đại điện ấy có 1 Vương tọa lộng lẫy U nghiêm nhưng nó lại là màu đen hết sức quỷ dị.

Trên Vương Tọa có 1 hư ảnh, hư ảnh dáng dấp như 1 thanh niên nhưng không rõ khuân mặt, trên thân mặc long bào khí tức của thanh niên đấy bao trùm cả đại điện, khí tức Uy nghiêm của 1 bậc Đế giả...

Tuy không thấy rõ khuân mặt nhưng Vương Phàm cảm nhận được là hư ảnh kia đang nhìn chăm chú Vương Phàm.

Vương Phàm chắp tay cung kính nói :

" Vãn bối Vương Phàm sau khi hoàn thành khảo nghiệm xuyên qua 18 tầng địa ngục đến được nơi này.... nhưng vãn bối lại không biết đây là đâu mong tiền bối giải nghi hoặc."

Hư ảnh kia như không nghe thấy lời của Vương Phàm chỉ nhìn đánh giá Vương Phàm lại mở miệng nói :

" Ta là 1 phân thân của Phong Đô Đại Đế ở đây chờ người hữu duyên tiếp nhận truyền thừa

Thật không ngờ, người đầu tiên vượt qua khảo nghiệm của ta lại là 1 nhân tộc hơn nữa còn yếu đuối đến mức này

Ngươi đã vượt qua được khảo nghiệm của ta chứng tỏ ngươi đạo tâm đủ kiên định, cũng coi như là hữu duyên với ta... nhưng tu vi của ngươi chưa xứng để nhận đến truyền thừa chân chính của ta nên ta trước mắt sẽ cho người 1 công pháp là 1 phần của truyền thừa và 1 cơ duyên nhỏ để ngươi Trúc Cơ

Còn Truyền Thừa chânh chính của ta thì ta sẽ tạm thời phong ấn trong thức hải của người khi nào ngươi đạt đến tiêu chuẩn thì nó sẽ tự mở ra "

Nói xong hư ảnh phất tay 1 luồng khí tức màu đen chui vào mị tâm của Vương Phàm, đầu Vương Phàm đau nhức kịch liệt nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.... Vương Phàm đã chịu qua 18 hình phạt của địa ngục nên nỗi đau đúng là tiểu vu gặp đại vu.

Trong đầu Vương Phàm hiện ra 1 công pháp mang tên Phong Đô Đại Điển cấp bấc đã vượt qua khỏi Thiên cấp, đã vào hàng ngũ Tiên Cấp nhưng Vương Phàm biết không chỉ đơn giản là Tiên cấp đơn giản như thế... Vương Phàm ẩn ẩn cảm thấy đã vượt khỏi qua luôn phạm trù của Tiên Cấp rồi.

Trong Phong Đô Đại Điển không chỉ có phương pháp tu luyện bình thường còn có cả phương pháp luyện thể , tu luyện thần hồn , tu luyện thần niệm.... nói chung công pháp này không thiếu thứ gì quan trọng hơn là tu luyện công pháp này có thể tu luyện vượt qua cả Tiên có nghĩa là khi thành Tiên thì vẫn dùng công pháp này để tu luyện tiếp được.

Đang kinh hỉ vì nhận được 1 công pháp trên cả Tiên cấp thì 1 giọng nói của hư ảnh kia lại vang lên bên tai của Vương Phàm :

" Ngươi đã nhận được công pháp của ta coi như nửa cái truyền nhân của ta , lại đây ta dắt ngươi đi đến nơi trúc cơ. "

" Dạ thưa tiền bối, đệ tử có 1 yêu cầu quá đáng mong mong tiền bối đáp ứng. " -Vương Phàm đáp trong lời nói từ vãn bối cũng chuyển thành đệ tử cho hợp hơn với thân phận hiện tại.

" Ồ , ngươi nói ?"- hư ảnh hỏi.

" Dạ thưa tiền bối ,đệ tử mong tiền bối có thể dắt thêm 1 vị huynh trưởng của đệ tử đến nơi tiền bối nói để có thể cùng Trúc Cơ ạ. " - Vương Phàm chân thành xin.

" Ngươi nói là người đang bị Quỷ hoàng quấy rồi trước cửa điện kia ư ?"- hư ảnh hỏi tiện tay chiếu ra hình ảnh của Lâm Hiếu.

Lâm Hiếu trong hình ảnh đang ngồi tĩnh tọa nhưng bao quanh lại là 1 luông quỷ khí không ngừng vờn quanh Lâm Hiếu.

" Dạ, Chính là người này " - Vương Phàm trả lời.

Hư ảnh kia lại phất tay 1 cái thì Lâm Hiếu đang ngồi ngoài Điện bị dịch chuyển đến đây.

Vương Phàm âm thầm kinh hãi vì hư ảnh quá mạnh... chỉ là 1 phân thân đã mạnh đến mức này vậy thì thử nghĩ xem bản thể đã mạnh đến mức nào?

Lâm Hiếu bị chuyển vô đây cũng bị kinh hoàng không nhẹ... mở mắt ra thấy Vương Phàm thì trong nội tâm Lâm Hiếu thở phào nhẹ nhõm vì Vương Phàm cũng đã an toàn nhưng nhìn kỹ lại Lâm Hiếu phát hiện ra trong mắt của Vương Phàm mất đi mấy phần ngây ngô nhiều thêm vài phần kiên định , biến hóa này Lâm Hiếu cũng không biết là tốt hay là xấu.

Lâm Hiếu chưa kịp mở miệng thì Vương Phàm như biết trước Lâm Hiếu định hỏi thăm minh nên nói :

" Đại ca yên tâm ta không sao... đây là trong điện của Phong Đô Điện nên huynh yên tâm. "

Hư ảnh kia nhìn lại nghi hoặc hỏi :

" Vương Phàm sao ngươi biết được nơi đây có cơ duyên Đại Đạo Trúc Cơ mà dắt thêm người ?"

" Dạ thưa tiền bối có ngươi tự xưng là Thiên Cơ tử nói cho đệ tử biết nơi đây có cơ duyên trúc cơ... để kết 1 thiện duyên với đệ tử ạ. "- Vương Phàm cũng không giấu diếm mà nói và lại cũng chẳng cần việc gì để phải giấu.

Hư ảnh lại nhẹ nhàng gật đầu quay sang lại dò xét Lâm Hiếu rồi hỏi :

" Ngươi tên gì ?"

" Dạ, Vãn bối tên Lâm Hiếu là đại ca kết nghĩa của Vương Phàm ạ " - Lâm Hiếu nhẹ nhàng đáp.

" Ta hỏi ngươi, Nếu ngươi chấp nhận cọc cơ duyên này thì sẽ dính 1 phần nhân với ta.... Tương lai ngươi sẽ phải trả lại quả cho ta ngươi nguyện ý không ?" - hư ảnh lại hỏi giọng nói thêm phần nghiêm túc.

" Vãn bối nguyện ý. " - Lâm Hiếu nghiêm túc đạp.

Đây là cơ duyên Đại Đạo Trúc Cơ nên Lâm Hiếu không suy nghĩ nhiều liền đáp ứng.

" Tốt, tốt, tốt vậy thì nhắm mắt lại đi ta đưa 2 ngươi đi đến nơi cần đến, tuyệt đối không được mở mắt ra nếu không hậu quả tự gánh chịu."

Nói xong khí tức của hư ảnh tăng vọt lên rồi miệng lẩm bẩm chú ngữ gì đấy mà Vương Phàm cùng Lâm Hiếu nghe không hiểu.

Thấy vậy Lâm Hiếu cùng Vương Phàm lập tức nhắm mắt không dám tò mò lung tung nữa.

Lâm Hiếu cảm nhận được không gian xung quanh trấn động liên tục cảm giác y hết lúc vừa nãy hư ảnh kia dịch chuyển Lâm Hiếu vào trong điện vậy bởi vì Lâm Hiếu từng luyện qua Thời Không Thần Công nên cảm nhận với không gian biến hóa vô cùng rõ ràng

Bỗng nhiên Lâm Hiếu nghĩ đến Thời Không Thần Công của hắn bao lâu này không nhập môn được dù có gặp được áp lực lớn lao đến cỡ nào đi nữa... hay là do suy nghĩ của hắn sai Thời Không Thần Công muốn nhập môn không cần áp lực mà cần 1 thứ khác ?

Không cần áp lực vậy thì sẽ cần thứ gì để nhập môn bây giờ?

" Thời không... Thời không... Thời không "- trong đầu Lâm Hiếu không ngừng suy nghĩ 2 chữ này liên tục

Chợt Lâm Hiếu nghĩ ra Thời Không cần sức mạnh của Thời Gian và Không Gian chứ sao lại cần áp lực?

Vậy không phải là ta đang dịch chuyển không gian đây sao? không biết có phù hợp với điều kiện để nhập môn của Thời Không Thần Công hay không ?

Nghĩ vậy Lâm Hiếu quyết định to gan một lần vận chuyển Thời Không Thần Công trong lúc đang dịch chuyển không gian nghĩ là làm Lâm Hiếu vừa vận chuyển Thời Không Thần Công thì cảm nhận được thân thể Lâm Hiếu đang thay đổi dần dần khoing ngừng hấp thu sực mạnh hư không

Còn tiếp....

Bạn đang đọc Đại Tân Thời sáng tác bởi longdami10
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longdami10
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.