Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Không Thần Thể tiểu thành

Tiểu thuyết gốc · 1530 chữ

Lại qua 3 tháng.

Tiêu Dao Môn.

Tiêu Dao Môn có vị trí ở Trung Châu nơi phồn hoa nhất của Tu Chân giới thời bây giờ, bên cạnh Tiêu Dao Môn còn có 3 Đại Tiên Môn khác là Linh Phù Tông, Hỏa Đan Tông, Trận Thần Môn cũng có vị trí ở Trung Châu.

Ngoài 4 Đại Tiên Môn ra còn có hàng ngàng môn phái, tông môn, gia tộc, quốc gia cỡ trung và nhỏ thuộc quyền quản lý của Đại Tiên Môn cũng ở Trung Châu.

Mỗi Đại Tiên Môn sẽ quản lý 1 khu vực khác nhau trên Trung Châu, chia ra là Bắc Vực thuộc Tiêu Dao Môn, Nam Vực thuộc Linh Phù Tông, Tây Vực thuộc Hỏa Đan Tông, Đông vực thuộc Trận Thần Môn.

Lại nói, hiện tại cũng đã qua 1 năm kể từ ngày Lâm Hiếu đi ra ngoài lịch luyện nhưng hiện tại Lâm Hiếu bỗng biến mất hoàn toàn khỏi Trung Châu.

Đại trưởng lão của Tiêu Dao Môn Lâm Càn đang điên cuồng điều động thế lực khắp nơi tiến vào Rừng U Minh để tìm bóng dáng của Lâm Hiếu.

" phế vật, tất cả là lũ phế vật nuôi các ngươi, cung cấp tài nguyên cho các ngươi để đến bây giờ tìm 1 người cũng không tìm được nữa thì Tiêu Dao Môn nuôi làm gì?"

Lâm Càn đang đứng trên đài cao nhìn xuống hàng ngàng đệ tử nội môn đang đứng ở quảng trường mà chửi, giọng chửi đầy sự phẫn nộ.

Bên cạnh Lâm Càn có 5 người mặc đồ của trưởng lão của Tiêu Dao Môn, 1 người thanh niên tuấn tú ăn mặc trường bào của Trưởng lão của Tiêu Dao Môn từ đó bước ra khuyên :

" Sư huynh, hồn đăng của Hiếu Nhi chưa diệt nên chưa lo lắng đến tính mạng được... sư huynh bớt nóng lại."

" Đã 1 tháng trôi qua chưa có 1 tin tức nào của Hiếu Nhi người nói xem Ta sao không nộ được? Hiếu Nhi có chuyện gì ta làm sao mà ăn nói với Tiểu Nguyệt ở nơi suối vàng được? Ta đến cả linh hồn lạc ấn đánh giấu trên người của Hiếu Nhi cũng không cảm ứng được thì làm sao ta không lo được?"

Lâm Càn giọng nói run run mà quay ngược lại hỏi thanh niên.

Thanh niên trầm mặc không nói gì.

Bầu không khí trên quảng trường của Tiêu Dao Môn đang hết sức căng thẳng thì có 1 giọng nói la hét làm vỡ tan bầu không khí.

" Báo, Thưa Đại trưởng lão đệ tử phát hiện manh mối của Lâm sư đệ."

Một thanh niên đang cưới phi kiếm bay đến mà nói trên tay xách theo 1 đàn ông trung niên.

Vừa bay đến quảng trường thanh niên ném người đàn ông trung niên trên người đầy vết thương máu chảy không ngừng lăn xuống dưới chân của Lâm Càn.

" Đại trưởng lão, đây là 1 lão yêu đã tiếp xúc với Lâm sư đệ trước khi đệ ấy biến mất."

Nếu Lâm Hiếu ở đây sẽ nhận ra ngay đây là Quỳ.

" Thưa Đại Trưởng lão, theo điều tra của đệ tử tử thì đầy lão Yêu tiếp xúc với Lâm sư đệ cuối cùng và cũng theo như điều tra của đệ tử thì hiện tại Lâm sư đệ hẳn là..."

Nói đến đây thanh niên hơi ngập ngừng 1 chút.

" Ngươi nói tiếp"

Lâm Càn trầm giọng nói.

" Lâm sư đệ hắn cũng 1 người nữa là... là đang ở dưới sông U Minh"

Bầu không khí trong quảng trường lại ngột ngạt lên.

" Hoàng Vận, người kia là ai ?"

Lâm Càn trầm giọng hỏi.

Nghe Lâm Càn hỏi Hoàng Vận lấy ra 1 bức chân dung của Vương Phàm đưa trước mặt của Lâm Càn nói :

" Dạ thưa Đại trưởng lão đây là Vương Phàm, con cháu của gia tộc họ Vương thuộc quản lý của môn phái ta theo 3 tháng trước phản bội gia tộc rồi trốn vào Rừng U Minh ạ."

Không ai khác chính là đệ tử chân truyền của Tiêu Dao Môn, người mang thể chất Tâm Minh Thần Thể, tứ sư huynh Hoàng Vận.

" Tốt, rất tốt cho một Vương Gia con ta có mện hệ nào để Vương gia mai táng theo đi...

Hoàng Vận lần này người có công ngươi muốn được thưởng gì về suy nghĩ kỹ rồi báo cho ta....

Con Yêu kia giam nó vào địa lao chờ ta xét xử...

Tất cả đệ tự giải tán...."

Lâm Càn nói xong thân hình cũng biến mất.

Truyện này phải kể vào 2 tháng trước trong lúc bế quan Lâm Càn bỗng không cảm ứng được khí tức của Lâm Hiếu trên Trung Châu nữa vội vàng bay đến rừng U Minh thả ra thần thức bao trùm cả khu rừng nhưng vẫn không thấy Lâm Hiếu.

Về Tiêu Dao Môn lập tức phái đệ tử đi tìm khắp Rừng U Minh nhưng không có manh mối.

Còn Quỳ tự nhiên thấy đệ tử của Tiêu Dao Môn điêng cuồng lục xoát rừng U Minh cũng không dám hành động gì lập tực phong ấn cửa hang lại trốn luôn trong hang vì sợ bị liên lụy.

Không cần biết đám đệ tử của Tiêu Dao Môn làm gì, tìm kiếm cái gì nhưng khi tiếp xúc với Lâm Hiếu quỳ cũng đã phát hiện ra Lâm Hiếu nên cách tốt nhất là trốn.

Nhưng không may cho Quỳ vì Hoàng Vận đi du lịch về ngang qua rừng U Minh thấy đệ tử của Tiêu Dao Môn đang lục xoát rừng U Minh thì hỏi và biết được chuyện quyết định tìm thử xem có giúp được gì không.

Sau khi thi triển vài lần pháp thuật thì cũng điều tra đến chỗ Quỳ.

Thấy trước cửa hang Quỳ bị phong ấn nên Hoàng Vận bắt đầu nghi ngờ phá phong ấn mà vào.

Quỳ thấy phong ấn bị phá lập tực không nghĩ nhiều mà chạy.

Làm sao Quỳ có thể chạy thoát được đệ tử của Tiêu Dao Môn cơ chứ.

Bị Hoàng Vận bắt lại hàng hung cho 1 trận thì Hoàng Vận cũng biết được vị trí của Lâm Hiếu.

Lại nói, Lâm Hiếu sau khi vận chuyển Thời Không Thần Công thì có 1 luồng sực mạnh kì lạ theo công pháp chảy xuôi khắp thân thể Lâm Hiếu.

Sức mạnh kì lạ đấy không ngừng bị hấp thụ vào cơ thể Lâm Hiếu mà còn không ngừng dung nhập vào từng bộ phận của cơ thể từ da đến thịt đến máu từ máu lại dung nhập cơ rồi dung nhập đến cốt.

Trong quá trình dung nhập của sức mạnh kỳ lạ đấy thì con người Lâm Hiếu đau nhức xót xa lạ thường, nhưng cơn đau không ngừng kéo dài mỗi khi hấp thụ sực mạnh đấy nhưng Lâm Hiếu cũng gắng chịu được vì Lâm Hiếu biết mình suy nghĩ đúng.

Công pháp đang nhập môn... sẽ hoàn thành Thời Không Thần Thể tiểu thành.

Không biết qua bao lâu bỗng sức mạnh từ hư không điên cuồng vận chuyển vào người Lâm Hiếu.

Lâm Hiếu dừng vận chuyển công pháp trên môi mang theo 1 nụ cười nhạt.

Thời Không Thần Công nhập môn.

Thời Không Thần Thể tiểu thành.

Phân thân của Phong Đô Đại Đế nhìn qua Lâm Hiếu ánh mắt mang theo 1 tia kinh ngạc nhưng cũng chỉ là 1 tia mà thôi.

Hư không đang chuyển động không biết qua bao lâu thì bỗng ngừng lại.

Lâm Hiếu, Vương Phàm, Phong Đô Đại Đế xuất hiện ở 1 nơi không có bầu trời chỉ có tinh không, không có 1 tia ánh sáng nào từ mặt trời chiếu tới nhưng không gian khí tức huyền bí đến vô cùng vô tận.

Xung quanh 1 ngọn cỏ, 1 gốc cây đều mang theo khí tức của Đạo khác biết nhau.

Xung quanh không có 1 tia linh khí nào thay vào đó là khí khác cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần... mỗi lần hít thở khiến tâm hồn con người bắt đầu bình thản lại lúc nào cũng trong trạng thái chuẩn bị ngộ đạo vậy.

" Chào mừng hai ngươi đến với Đạo Nguyên Chi Địa, hay nói cách khác là nơi Khởi Nguyên của Đạo "

Phong Đô Đại Đế mở miệng nói.

" Không có bữa ăn nào là miễn phí hết nên các ngươi muốn Đại Đạo Trúc Cơ cũng vậy, phải thông qua khảo nghiệm thì mới hoàn thành Đại Đạo Trúc Cơ được "

Nói xong Phong Đô Đại Đế lại chỉ vào 1 khu vực trống rỗng bỗng nhiên từ hư không có 1 cánh cửa xuất hiện ở nơi chỉ tay của Phong Đô Đại Đế.

" Đi qua cánh cửa đó các người sẽ hoàn thành khảo nghiệm và chính thức được Đại Đạo Trúc Cơ."

Còn tiếp...

Bạn đang đọc Đại Tân Thời sáng tác bởi longdami10
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longdami10
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.