Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 587 chữ

Lục Vương vừa thức tỉnh được sức mạnh dị linh hệ Hoả, thứ hắn cần hiện tại chính là tinh thạch để lên cấp.

Tinh thạch có rất nhiều loại, tinh thạch thượng phẩm là quý hiếm nhất, phải giết một con yêu thú có dị linh Cửu tinh trở lên mới có được. Tinh thạch trung phẩm là tinh thạch được bán rất chạy, tinh thạch này chỉ cần giết yêu thú từ dị linhTứ phẩm trở lên là được. Tinh thạch hạ phẩm rất ít được người sử dụng, vì hiệu quả nó rất thấp.

Cấp bậc Tinh thạch cũng được chia ra làm nhiều loại

Hắn xem xét lại số tiền mình có một chút, dự định ra khỏi tửu lâu để mua tinh thạch. Hắn vén lọn tóc rũ xuống bên má ra đằng sau, dùng sợi dây đỏ rực khuyên đầu lâu buộc chặt lên.

Vớ lấy chiếc áo màu đen, thêu vài đường chỉ đỏ hoa văn hình phượng hoàng, nhìn cực kì có khí khái của cường giả.

Hắn bước tới mở toang cánh cửa, đi dọc theo hành lang xuống lầu.

Buổi sáng ở tửu lâu này vẫn ầm ĩ như vậy,hắn bước chân chậm rãi đến hướng cổng chính của tửu lâu. Bỗng đột nhiên ở đâu xuất hiện một dây gai dài khoảng 3 thước vụt về phía hắn. Gương mặt hắn chẳng thèm động đậy, nhấc chân xoay người liền tránh khỏi sợi dây gai.

Vị công tử họ Lưu tay cầm dây gai,vốn dĩ thấy hắn dáng dấp nhỏ nhắn, muốn ra oai một chút với mấy cô nương bên cạnh liền đen mặt lại.

Vị công tử này dị linh không cao, chỉ đứng ở hàng tam phẩm, nhưng ở tuổi 16 mà tui luyện được như thế cũng có thể coi là có tiền đồ.

Tay cầm dây gai của hắn liền giơ lên, vút một cái về phía Lục Vương. Lục Vương chẳng buồn nhúc nhích, hắn nhân cơ hội này thử sức mạnh dị linh hệ Gió của mình một chút.

Hắn nhắm nghiền mắt, đem linh lực bao bọc toàn thân tạo thành một lá chắn vô hình. Dây gai của vị công tử vút tới, làm cách nào cũng không chạm vào được người của Lục Vương.

Vị công tử nọ mặt đã đen lại càng đen hơn, tay cầm chặt dây gai đến bật máu nhìn về phía hắn.

Lưu Lộc lúc nhìn thấy thân hình của Lục Vương, hắn nghĩ tên này cũng lắm chỉ mới 12 tuổi, dị linh có khi còn chưa bộc phát, cớ vì sao hắn làm mọi cách đều không để chạm đến y?

Lưu Lộc mắt trừng lớn, chỉ tay về phía Lục Vương quát:

“Này, ngươi rốt cuộc là ai?!”

Lục Vương ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ, vô duyên vô cớ động thủ với ta, còn bắt ta trả lời câu hỏi của ngươi? Ngại mạng mình quá dài sao.

Hắn xoay người, phi thân liền ra khỏi tửu lâu, bỏ lại sau lưng đầy những ánh mắt kinh ngạc.

Thiếu niên này rốt cuộc là ai a.... Thật con mẹ nó quá soái rồi!!!

Lưu Lộc thấy y không trả lời, ngược lại còn dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình liền tức điên lên.Hại hắn nhục mặt trước các cô nương và đồng môn, hắn thầm mắng một tiếng, ghi nhớ khuôn mặt của thiếu niên này,sau này gặp lại liền trả đủ cho y.

Bạn đang đọc Sư Huynh, Lần Này Sẽ Không Để Ngươi Chạy Thoát sáng tác bởi Hoahoanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahoanho
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.