Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4 - Hắn tiểu kiều thê (4)

Phiên bản Dịch · 2469 chữ

Editor: Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Khu hoạt động mở điện lưới sắt quay chung quanh lên, lưới sắt cao tới hai mét, bật khi cần thiết. Nhưng đáng mừng chính là, nơi này có một bộ phận rất lớn phương tiện là không hoàn thiện đấy, bởi vì nguyên nhân người ở chỗ này lưu động tính chất quá lớn. (H. Vũ: Mik lại chém đấy).

Ôn Nhiêu từ trước cho tới bây giờ không có chú ý qua những thứ này, nhưng hiện tại cậu phải trợ giúp 'Bệnh tâm thần' bên trong đào tẩu, những thứ phương tiện nơi đây chính là cậu phải hiểu rõ.

Trong vùng hoạt động mọi người tốp năm tốp ba tụ lại cùng một chỗ, bọn hắn đều mặc lấy quần áo đường vân cũ nát, hoặc lười biếng dựa vào tường đứng đấy, hoặc châu đầu ghé tai nói cái gì đó, tại những người này, càng đáng chú ý chính là một nam tử tóc vàng tựa ở lưới điện góc phải dưới trên lan can, nơi này là góc chết duy nhất của cái máy giám sát và điều khiển ở toàn bộ khu hoạt động, có thể chiếm cứ cái địa phương này, đã nói rõ địa vị cùng thế lực hắn ở chỗ này.

Nam tử tóc vàng thấy được Ôn Nhiêu đối diện, hướng cậu vẫy vẫy tay.

Ôn Nhiêu ngoan ngoãn đi tới, bởi vì là góc chết, hắn thoải mái cùng cậu dặn dò, "Norman."

Tựa ở trên lan can vòng quanh cánh tay Norman đứng lên, tại bên cạnh hắn, một cái thanh niên thon gầy rũ cụp bả vai, ánh mắt sợ hãi liếc nhìn Ôn Nhiêu.

"Anh tới thao trường tìm tôi, là có chuyện gì muốn cùng nói sao?" Ôn Nhiêu cũng sẽ không cho rằng, Norman là hảo tâm tình gọi cậu tới đây phơi nắng.

"Không có việc gì, chỉ là nhắc nhở cậu, đáp ứng tôi đấy, đừng quên." Dù cho bị trở thành một người bệnh tinh thần nhốt ở trong này, Norman cũng không có sa sút tinh thần nhiệt tình, đương nhiên, nguyên nhân cũng có khả năng là bởi vì hắn còn không có mất đi tự do quá lâu.

"Tôi đương nhiên không quên."

Norman đi đến lưới sắt bên cạnh, bởi vì hắn quá cao, cần cúi đầu xuống mới có thể cùng Ôn Nhiêu đối mặt lấy, "Vậy cậu có kế hoạch gì sao, khoảng cách thời gian cậu đáp ứng của tôi, đã không nhiều lắm."

Ôn Nhiêu biết rõ Norman chính là đến thúc giục chuyện này, bất quá cậu vẫn luôn là người tham lam an nhàn, tại thời điểm xuyên qua được, cậu còn rất hài lòng bản thân về phần công tác này, chuẩn bị một mực ở nơi đây sống, hiện tại phải giúp người chạy đi, đừng nói kế hoạch chu toàn, cậu ngay cả đầu mối đều tìm không thấy. Nhưng dù cho như vậy, cậu cũng không dám ở trước mặt Norman rụt rè, "Tôi đương nhiên là có kế hoạch, chỉ là bất quá chi tiết phương diện, tôi còn muốn suy nghĩ thật kỹ."

Norman bây giờ là đem mong muốn ký thác vào trên người của cậu, đối với thái độ của hắn cũng hòa hoãn không ít, "Nếu như cần gì trợ giúp, cậu có thể tới tìm tôi, hoặc là Shawn." Shawn chính là cái tên nam nhân châu Á trên mặt có vết đao chém ở khu B, hắn hình như chính là thủ hạ của Norman.

"Không có vấn đề."

Norman nhẹ gật đầu, hắn nhìn đến người nam nhân cảm giác gần như không tồn tại kia, "Hi Nhĩ Lạc."

"Vâng.." Nam nhân không hề tính chất uy hiếp cùng tính công kích, sợ hãi rụt rè đã đi tới.

Nói thật, Hi Nhĩ Lạc cùng tướng mạo em trai kia là hoàn toàn giống nhau, nhưng là vì bộ dạng này nhát gan, làm cho bề ngoài xuất sắc của hắn giảm bớt đi nhiều. Hắn cũng là người của Norman, hơn nữa trước lúc đến khu hoạt động, được Norman dặn dò cái gì, vì vậy hắn sau đó đi tới, liền ngẩng đầu thật sự nghiêm túc nhìn Ôn Nhiêu, "Cái kia.. Có thể đem tay của cậu đưa cho tôi sao?"

"Ách!" Ôn Nhiêu nhìn Norman một chút bên cạnh cậu, thấy Norman không có tỏ vẻ gì, sẽ đem tay đưa ra ngoài.

Hi Nhĩ Lạc cũng đưa tay ra. Tay của hắn vô cùng xinh đẹp, đốt ngón tay hết sức nhỏ, tu mượt mà móng tay trong không có bất kỳ dơ bẩn. Xinh đẹp như là tay một tiểu thư quý tộc.

Hi Nhĩ Lạc nhẹ nhàng cầm chặt ngón tay Ôn Nhiêu, cách lưới sắt hôn một cái móng tay của hắn.

Ôn Nhiêu lại càng hoảng sợ, muốn đem tay rút ra, nhưng nghĩ đến tính cách nguyên chủ, liền cứ phải nhịn xuống.

Hi Nhĩ Lạc bờ môi màu hồng nhạt, cái cằm rất sạch sẽ, không giống nam nhân bình thường thô sáp đầy râu cằm, hắn rất quý trọng theo ngón giữa móng tay Ôn Nhiêu đem môi hôn đi lên, thời điểm tới tay cõng, Norman một bên cuối cùng mở miệng, "Sau khi thành công từ nơi này trốn ra ngoài, Hi Nhĩ Lạc sẽ cho cậu thêm nữa."

Vì vậy, đây coi như là.. Cho lợi ích?

Hi Nhĩ Lạc buông lỏng ra tay Ôn Nhiêu, lui trở về sau lưng Norman.

Ôn Nhiêu nhịn xuống toàn thân nổi da gà, cố ý giả bộ dung ngữ điệu hưng phấn nói, "Tôi đây thật đúng là muốn hảo hảo chờ mong đây."

Tuy rằng nơi này là góc chết, nhưng cũng không tốt cùng Norman trò chuyện, dăm ba câu chấm dứt lần nói chuyện này sau đó, Ôn Nhiêu bước nhanh trốn vào phòng nghỉ, dùng nước lạnh đem địa phương bị Hi Nhĩ Lạc mút hôn qua chà xát tẩy sạch sẽ, sau đó điềm nhiên như không có việc gì quay trở về khu B, cùng Niko đổi trở về.


Ôn Nhiêu vẫn cảm thấy Ôn chính là cái quản lý bình thường, vì không thể nói háo sắc, chạy đến cái này khắp nơi đều là nam nhân, nhưng mà sau một khoảng thời gian tìm hiểu được, Ôn Nhiêu phát hiện thân phận Ôn không hề giống bề ngoài đơn giản như vậy -- cậu theo ở bên trong cái gối Ôn, lấy ra khỏi một tấm hình, Ôn mặc áo khoác thi đỗ áo, được một cái nữ nhân tóc vàng ôm vào trong ngực, đang mỉm cười nữ nhân bên cạnh, đứng đấy một người nam nhân châu á mặc đồ Tây đen, khuôn mặt nam nhân đã hoàn toàn bị tiểu đao rạch nát rồi, chỉ để lại một đôi mắt màu đen, mà cái tấm hình này bối cảnh là ở cầu xin giáo đường.

Theo trong một tấm hình, thật sự tìm không thấy bất luận đầu mối gì Ôn Nhiêu quyết định buông tha cho khả năng tìm tòi thân thế, ngược lại cân nhắc đến sự tình thật sự hiện tại. Ví dụ như như thế nào giúp đỡ Norman chạy ra nơi đây.

Bởi vì cậu cũng là quản lý, không tốn sức chút nào liền từ trong miệng quản lý khác tìm hiểu toàn bộ phương diện khó hiểu ở đây, nhưng mà ngay sau đó, cậu lại càng hối hận đã đáp ứng Norman rồi. Theo thiết kế nơi đây đến nay, người chạy đi có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa mấy năm này hoàn thiện các loại phương tiện, nếu muốn chạy đi quả thực khó như lên trời. Trong khi giãy chết, tựa như Norman cho cậu kỳ hạn giống nhau, còn có bốn ngày, tiếp theo Norman sẽ bị chuyển đi. Về phần di chuyển đưa đi đâu, ai cũng nói không rõ.

Tại thời điểm Ôn Nhiêu đang vì chuyện này phát sầu, bỗng nhiên từ phía sau truyền đến thanh âm Niko, "Ôn --"

Ôn Nhiêu quay đầu, chứng kiến Niko bưng đĩa ăn hướng cậu đã đi tới. Cậu nhìn Niko ở trước mặt cậu ngồi xuống, nói ra, "Chuyện ngày hôm nay, đa tạ cậu rồi."

Niko là nơi đây, là một trong số không nhiều quản lý cùng Ôn quan hệ không tệ. Cậu ta giơ dĩa ăn, hướng trong miệng đưa một khối thịt lớn, "Không có gì á, Ôn lần trước cũng đã giúp tớ không phải sao."

Ôn Nhiêu lấy tay nâng đầu, không hề có khẩu vị nhìn đồ ăn trên bàn ăn.

"Ôn hôm nay lại sớm ăn cái gì sao?"

Nếu như những lời này là Cát Sâm nói, Ôn Nhiêu sẽ cảm thấy câu này có nghĩa khác mà dị thường chói tai, nhưng mà là Niko mà nói lại không, "A, đúng vậy, tớ ăn một chút Xảo Khắc Lực."

"Xảo Khắc Lực -- vậy cũng coi như không tệ." Niko lầu bầu hai câu, đã ăn xong đĩa ăn không nhiều thịt lắm bắt đầu chậm rãi nhấm nuốt rau quả nhạt nhẽo vô vị, "A đúng rồi Ôn, cậu biết không, khu B có quản lý mới tới đây, đến lúc đó cậu có thể nhẹ nhõm không ít."

"Quản lý mới?"

"Đúng vậy a, người khu B so với khu A hơn nhiều lắm." Niko uống một ngụm nước trái cây, "Về sau nhất định sẽ càng ngày càng bận rộn đấy."

Ôn Nhiêu nhạy cảm bắt được một cái tin tức hữu dụng, "Lúc nào đến?"

"Ngày mai." Niko buông ly, "Tớ cũng là vừa rồi phía trên nói chuyện lúc nghe được."

"A, cái kia thật sự là quá tốt." Ôn Nhiêu đem toàn bộ thịt của mình trong đĩa ăn cho Niko.

"Ôn, cậu.."

"Niko, cám ơn cậu nói cho tớ biết tin tức này, về sau tớ có thể bớt việc không ít." Ôn Nhiêu giống như đã tìm được điểm tra ra đầu mối, cậu bỏ qua suy sụp vừa rồi, hướng Niko lộ ra một cái dáng tươi cười sâu sắc, "Vừa vặn những thứ này tớ ăn không vô, liền phiền toái cậu á."

"Không có việc gì không có việc gì." Niko cười ngây ngô.

Ôn Nhiêu buông cánh tay nâng má, nhìn Niko từng ngụm từng ngụm ăn thịt, ánh mắt của cậu lướt qua Niko, nhìn xem một số quản lý khu B đối diện.

Nếu quả thật có quản lý mới tới, vậy cũng thật sự coi như là một tin tức tốt.


Buổi chiều đến phiên Ôn Nhiêu tuần tra, cậu lúc này đây không giống như trước, theo hướng trái phải dò xét, nhưng theo phải sang phía trái, bên trái chính là cái nam nhân châu Á kia lưu lại cuối cùng. Đợi đến lúc dò xét toàn bộ gian phòng xong, cậu mới đi tìm hắn.

Cái nam nhân châu Á kêu Shawn kia, đang ở gian phòng trên mặt đất tập chống đẩy - hít đất, trên cánh tay của hắn có thoạt nhìn cũng không khoa trương nhưng đường cong cơ bắp rất lưu loát, tóc ướt mồ hôi cùng lấp lóe sáng lộ ra cái cổ vô cùng gợi cảm, hắn rất nhanh chú ý tới bên ngoài gian phòng đứng một người, hắn phủi tay đứng lên, hướng nhìn chằm chằm Ôn Nhiêu nháy mắt một cái, "Tôi rất mê người đúng không, Ôn?"

Ôn Nhiêu chỉ là có chút hâm mộ cơ bắp trên người hắn, loại người như cậu này sợ là cả đời cũng sẽ không có như vậy khí lực rồi.

Shawn đem tóc ướt mồ hối, đen vuốt ra sau đầu, bởi vì tại tập chống đẩy - hít đất, quần áo trên thân cởi bỏ, dùng hai cái tay áo thắt ở trên lưng, mồ hôi theo ngực một giọt một giọt chảy xuống. Hắn đi đến trước mặt Ôn Nhiêu, Ôn Nhiêu dường như có thể nghe thấy được trên người hắn tản mát ra múi vị hormone mãnh liệt.

Shawn cầm lấy cán song sắt, "Làm gì dời ánh mắt vậy, tôi thích cậu nhìn tôi như vậy -- điều này nói rõ cậu bị tôi mê hoặc."

Nếu như không phải xác định nguyên chủ không có cùng Shawn trở thành 'Bằng hữu' mà nói, Ôn Nhiêu gần như cảm thấy Shawn cùng nguyên chủ đã phát triển trở thành tình nhân, đương nhiên, hiện tại xem ra không hề có khả năng, Shawn chỉ là muốn thông qua câu dẫn cậu, đạt thành mục đích giúp đỡ Norman chạy ra nơi đây.

"Là Norman để cho tôi tới tìm anh."

Nghe xong tên Norman, thần tình ngã ngớn của Shawn rốt cuộc thu liễm đi lên một ít.

"Hắn nói, trong quá trình bỏ trốn ra nơi đây, có cái gì cần muốn giúp đỡ, có thể tới tìm anh." Ôn Nhiêu nói.

Shawn giảm thanh âm thấp xuống, thanh âm hắn trầm thấp mà có giàu mị lực, "Chỉ cần cậu mở miệng, chỉ cần có thể làm tôi sẽ làm."

"Anh nên biết, nơi đây giám sát và điều khiển có góc chết đi?" Tuy rằng quản lý cũng biết những thứ này, nhưng mà nếu như trắng trợn mà nói đến, như vậy thời điểm Norman chạy ra nơi đây, chính là thời điểm hắn bị bắt.

"Đương nhiên."

Ôn Nhiêu đem giấy bút trong tay đưa tới, "Vẽ lại cho tôi."

Shawn ánh mắt rủ xuống, tiếp tục bất động thanh sắc.

"Buổi tối tôi tới tìm anh lấy." Ôn Nhiêu nói xong cũng chuẩn bị ly khai, nhưng mà cậu nhớ ra cái gì đó, lại ngừng lại, "Anh biết bẻ khóa chứ?"

Shawn nhíu mày, "Nếu có công cụ thì được."

"Anh cầm cái công cụ gì?" Ôn Nhiêu với tư cách quản lý, muốn làm công cụ lại cực kỳ dễ dàng.

"Dây thép, miếng sắt." Shawn nói, "Nếu có đao thì càng tốt."

"Mở khóa cần đao sao?"

Shawn cười cười, "Phòng thân nha."

"Đao cũng đừng nghĩ tới, dây thép cùng miếng sắt, tôi buổi tối đồng thời chuẩn bị cho anh đem tới đây." Cho gia hỏa vũ khí nguy hiểm như vậy, cũng không phải là chuyện tốt gì.

Ôn Nhiêu đã chuẩn bị đã đi ra, lúc này Shawn bỗng nhiên kêu cậu một tiếng, cậu quay đầu, chỉ thấy Shawn đứng ở bên trong hướng cậu vứt ra hôn gió, "Tôi chờ cậu, bảo bối."

T. Nguyệt: Vì tội ham hố, mà lại hốt thêm một bộ mạt thế. Huhu (╥_╥)

Bạn đang đọc Sau Khi Bị Ép Trở Thành Vạn Nhân Mê của Âm Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kduyen1409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.