Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Hắn tiểu kiều thê (5)

Phiên bản Dịch · 2646 chữ

Editor: Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Ôn Nhiêu rất dễ dàng liền vì Shawn đã làm dây thép cùng miếng sắt dùng để nạy khóa ra, tại thời điểm cậu giao cho hắn, Ôn Nhiêu lại trịnh trọng nhắc nhở một câu, "Trước khi tôi có quyết định tốt, anh cũng không nên sớm sử dụng mấy thứ này."

"Bảo bối, tôi hết thảy đều nghe theo sắp xếp của cậu." Shawn không thành thật trả lời một tiếng.

"Tôi cho anh vẽ đồ vật đây?"

Shawn nắm dây thép cùng miếng sắt tay giả bộ như sửa sang lại quần áo giở ra, đem đồ vật nhét vào trong quần, sau đó tay kia theo lan can trong đưa ra ngoài, bắt được cổ tay Ôn Nhiêu, ngay tại thời điểm Ôn Nhiêu muốn tránh thoát, hắn cảm thấy một cái cuộn giấy kích thước bằng đầu ngón tay, dán cánh tay của hắn, nhét vào tay áo trong của cậu.

Sau đó Shawn buông lỏng tay ra, hướng cậu mở trừng hai mắt, Ôn Nhiêu nhìn thoáng qua bốn phía, giả thành một bộ dáng điềm nhiên như không có việc gì từ nơi này đã đi ra.

Giống như Niko đã nói với cậu, quả thật có quản lý mưới muốn điều đến nơi đây, nhưng Ôn Nhiêu lại không thể đem toàn bộ toàn bộ hy vọng ký thác vào quản lý mới tới, cậu lại từ những người khác từ chỗ này, nghe ngóng nơi có thể cùng bên ngoài lưu thông hàng hóa. Sau đó đã thuận lợi tìm được mấy cái được mưu chuộc quản lý, theo dõi bọn họ, thu hoạch một cái thông đạo tương đối bí mật.

Hai ngày sau đó, Ôn Nhiêu đã thu thập đủ nhiều tin tức, nhưng dù cho như vậy, cậu cũng không có nắm chắc có thể trợ giúp người ở bên trong chạy đi. Mà bởi vì Norman là người khu A, khả năng hỗ trợ hắn chạy trốn thành công, liền biến thành càng thêm cực kỳ bé nhỏ.

Hiện tại đã qua thời gian hóng mát, người khu hoạt động người đều đã về tới gian phòng của mình, lười biếng nằm ở trên giường, Ôn Nhiêu đầy cõi lòng tâm sự chính mình dạo bước tuần tra phạm vi trong vùng.

Bỗng nhiên, có một cục đá nện vào trước mặt cậu, Ôn Nhiêu ngẩng đầu, liền nhìn thấy cái miệng đầy râu mép kia của Nga Quốc Lão. Gia hỏa này bình thường không có việc gì liền quấy rối cậu, vì vậy Ôn Nhiêu nhíu nhíu mày, liền dời đi ánh mắt. Sau đó lại là một cục đá, là Nga Quốc Lão ở trong phòng cầm lấy cán song sắt, hướng cậu nháy mắt ra hiệu, Ôn Nhiêu vẫn là không định để ý đến hắn, nhưng mà cái Nga Quốc Lão kia bỗng nhiên chỉ chỉ bên trái, bên trái hắn? Ôn Nhiêu nhìn sang, cái người bên trái trong phòng, đồng dạng một người nam tử cao lớn da trắng, cũng đồng dạng dùng tay ra hiệu chỉ vào bên cạnh, giống như hai cái biển báo giao thông, Ôn Nhiêu cũng biết là chuyện gì xảy ra rồi, dọc theo bên trái gian phòng đi qua, quả nhiên thấy được Shawn tựa ở trên vách tường.

Shawn hai ngày này tại thời điểm cậu đang trực, đều vụng trộm luyện tập mở khóa, hiện tại hắn đã có thể rất thuần thục trong hai mươi giây, mở ra kháo trên cửa.

"Có chuyện gì không?" Ôn Nhiêu kẹp lấy côn điện hỏi.

"Tôi khả năng cũng bị đưa đi." Shawn nói.

"Cái gì?"

Shawn đứng thẳng thân thể, "Bọn hắn định đem tôi đưa đi."

Đây đối với Ôn Nhiêu mà nói, cũng không phải là cái tin tức tốt.

Nhìn Ôn Nhiêu biến thành sắc mặt khó nhìn, Shawn rõ ràng còn có tâm tư hay nói giỡn, "Cậu cái dạng này, giống như đang nói, Thân ái, chớ đi, đừng rời bỏ tôi."

"Anh thật là là.."

Shawn duỗi ra hai tay chính mình vòng tại sau ót, "Vì vậy hành động của cậu phải nhanh lên một chút rồi, nếu như chuyển đi mà nói, Norman cũng sẽ cùng tôi cùng một chỗ."

"Hắn hẳn là bị đưa đếm bệnh viện tâm thần (1) đi?"

"Ha." Shawn giang tay ra, "Cái này có thể đã không nhất định rồi."

Quả nhiên, thời điểm Norman bị đưa vào nơi đây đã có giấy chứng nhận tâm thần, chính là bảo toàn ngụy trang bản thân mà thôi.

Ôn Nhiêu đứng ở cửa ra vào, đến bây giờ lại xuất hiện phiền toái, làm cho cậu thật vất vả tìm ra một điểm đầu mối lại hóa thành một đoàn lộn xộn, tại lúc này, cậu có chút muốn trực tiếp bỏ qua.

Vốn cậu đem công cụ cho Shawn, cũng không có cái tác dụng gì, dù sao cũng là Norman muốn chạy trốn, Shawn tại khu B, dù cho có thể nạy ra mở cửa phòng khóa, tránh đi giám sát và điều khiển khí chạy đi.. Đợi đã nào! Shawn ở khu B! Trong đầu rối loạn, bỗng nhiên sinh ra một cái ý tưởng. Dù sao hiện tại đã là tình huống xấu nhất rồi, không muốn ngồi chờ chết mà nói, cũng chỉ có thể..

"Shawn, tôi có kế hoạch!"

Shawn nghe được câu này, thần tình không tập trung thoáng cái đã có biến hóa, hắn đi đến bên cạnh lan can, giảm thấp thanh âm xuống, "Cái gì kế hoạch?"

"Anh đêm nay bỏ trốn đi."

Cậu nói những lời này thoáng cái làm cho Shawn không xác định mà hỏi, "Đêm nay sao? Thế nhưng là Norman bên kia.."

"Không cần phải để ý đến Norman. Chỉ có một mình anh đào tẩu." Ôn Nhiêu vừa rồi bỗng nhiên thoáng cái nghĩ thông suốt, Shawn ở khu B, mà Norman muốn chạy trốn khỏi khu A, vô luận cậu có kế hoạch chu toàn như thế nào, trên đường đến tìm Norman, cũng sẽ phát sinh không ít biến động.

Shawn nhíu mày, nhưng nhìn Ôn Nhiêu thần sắc rất nghiêm túc, hắn nhíu chặt lông mi, lại từ từ giãn ra, "Ý của cậu là?"

"Bị bắt, sau đó tiến vào khu A." Bởi vì nói đến chỗ mấu chốt, Ôn Nhiêu lại hướng liếc nhìn chung quanh, mới nghiêng thân thể về phía trước, đối với Shawn nhỏ giọng nói ra, "Khu A là ít người nhất đấy, khu A quản lý cũng tương đối là ít nhất, chỉ cần xảy ra một cái vấn đề, vì cam đoan khu A bên kia an toàn tuyệt đối, sẽ điều động nhân thủ đi vào trong đó. Mà khu B gần nhất, phải gia tăng quản lý mới."

Shawn đã minh bạch ý tứ của Ôn Nhiêu, hắn lộ ra một cái dáng tươi cười sâu sắc, "Bảo bối, cậu thật thông minh."

"Không không." Ôn Nhiêu ngữ khí tràn đầy sầu lo, "Mặc dù sẽ điều quản lý qua, nhưng không nhất định sẽ là tôi."

Shawn không có trả lời, đầu hai bàn tay bỗng nhiên nắm chặt, cốt cách phát ra âm thanh ken két.

Buổi tối lúc Ôn Nhiêu đang nghỉ ngơi ở phòng, chợt nghe tiếng cảnh báo, cậu đi theo những quản lý cũng đang nghỉ ngơi khác, đồng thời cầm lấy côn điện liền xông ra ngoài. Bốn phía đều là bóng tối, chỉ có ngọn đèn cảnh báo màu đỏ dường như liên tục lóe ra, bỗng nhiên, ánh sáng chói mắt được chiếu ra, âm thanh quản lý cảnh cáo vang lên, "Bỏ vũ khí xuống!"

Ôn Nhiêu nhìn thấy trên hành lang đứng đấy một người, chỉ là bởi vì ánh sáng rớt tại trên người hắn quá mạnh mẽ, cậu thấy không rõ người kia mặt. Chỉ thấy hắn mặc một thân quần áo kẻ sọc đen trắng.

Sau đó người kia bị cả đám bao vây rồi, chậm rãi ngồi chồm hổm xuống, đem một cái đồ vật mài nhọn hoắt trên mặt đất gấp đứng thả, bánh xe phụ khuếch trương không sai biệt lắm có thể phân biệt ra, đây là dĩa ăn (2) trong phòng ăn.

Ý đồ chạy trốn rất nhanh bị bắt chặt, khi hắn bị áp đi, quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhưng cái nhìn kia còn không có được xác định rơi vào trên thân người nào, liền thu hồi lại. Đứng ở đám người cuối cùng Ôn Nhiêu nắm côn điện, biết rõ đó là đang nhìn cậu.

Sáng sớm ngày hôm sau, dựa theo lệ cũ Ôn Nhiêu tuần tra quả nhiên thấy gian phòng Shawn trống rỗng, hắn hỏi quản lý khu B, đối phương nói, "Hắn tối hôm qua ý đồ chạy trốn, bị đổi đến khu A đi."

"Chạy trốn? Thật đáng sợ -- hắn là từ đâu làm được công cụ cạy mở khóa?" Ôn Nhiêu giả bộ như lòng còn sợ hãi hỏi thăm.

"Là dĩa ăn trong phòng ăn." Quản lý nhún vai, "Tôi đoán hiện tại trong phòng ăn lại phải cải tiến rồi, về sau chúng ta phải cầm dao nĩa ăn bằng nhựa plastic."

Ôn Nhiêu một bên vì người về sau muốn chạy trốn mặc niệm, một bên lại cảm thán Shawn thông minh, hắn giấu kỹ công cụ cậu cho, như vậy là có thể thời điểm chạy trốn chính thức lần thứ hai sử dụng.

"Tên kia cũng là nhân vật nguy hiểm, được đưa đến khu A, chúng ta cũng đúng lúc có thể buông lỏng một hơi rồi." Quản lý khu B biết rõ rất nhiều chuyện bát quái, đây là công việc duy nhất có thể dùng đến giết thời gian tiêu khiển khi nhàm chán. Dù sao quản lý những kẻ lưu manh chỉ biết ăn và uống tại khu này, so với quản lý những người khu kia sẽ thoải mái hơn, đương nhiên, cũng an toàn nhiều.

"Hắn rất nguy hiểm sao?" Ôn Nhiêu còn không biết, người kia là bởi vì sao vào đây.

Quản lý một mặt đem chìa khóa giao cho Ôn Nhiêu, một mặt đối với cậu nói, "Tuy rằng không biết hắn là bởi vì sao bị đưa đến nơi đây, bất quá nghe nói, cùng những người kia chạy tới ăn uống miễn phí bất đồng, tên kia rất có thể là tội phạm giết người chân chính. Vốn hắn bị đưa đi ăn cơm tù đấy, nhưng mà không biết hắn như thế nào có được giấy chứng nhận tâm thần, vì vậy được đưa đến nơi đây."

Hoàn hảo ở chỗ này ngốc đủ lâu, khi quản lý tường thuật, cũng không có trộn lẫn mâu thuẫn cực đoan giống như mọi người.

Vốn có chút vì kế hoạch thành công mà cao hứng Ôn Nhiêu, trong nội tâm bỗng nhiên có chút buồn phiền, nếu quả thật chính là kẻ bại hoại, chết ở chỗ này là tốt nhất rồi, nhưng mà, một cái địa phường ngư long hỗn tạp (3) như vậy, khẳng định không thể chỉ tin lời từ một phía a. Vì vậy, vẫn là chính bản thân cậu chính miệng đến hỏi.

Có thể chính miệng đến hỏi Shawn cơ hội rất nhanh liền đã đến, khu A Dĩ Nặc Mạn cầm đầu, tại nhà ăn cùng khu hoạt động trước sau đưa tới □□, tại □□ ở bên trong, khoảng cách gần nhất, quản lý khu A đáng thương, hai người bị đánh đến bất tỉnh nhân sự, một người bị đạp đứt gãy xương sườn được đưa đến bệnh viện gần nhất dưỡng thương, quản lý mới của khu B đã đến, nhưng mà phía trên tuyệt sẽ không yên tâm đem khu A giao cho người mới, vì vậy quyết định, liền biến thành Ôn Nhiêu cùng mấy người quản lý khu A khác. Trùng hợp chính là, bởi vì Norman quá mức nguy hiểm, vì vậy hắn được riêng một khu vực, bị những quản lý khác liên hợp lại, cưỡng chế phân cho Ôn Nhiêu. Ôn Nhiêu mặt ngoài nơm nớp lo sợ, nội tâm lại thở phào một hơi -- kết quả này, so với trong dự liệu của cậu còn tốt hơn.

Thời điểm gặp lại Norman, hắn vẫn còn nhìn cuốn thi tập bìa màu đen, vách tường xám trắng làm bối cảnh, nam nhân cao lớn tóc vàng, chói mắt tựa như một bức tranh có thể làm cho nơi đây tăng thêm tươi sáng.

"Xem ra anh rất ưa thích nơi đây." Ôn Nhiêu nói.

Norman đã sớm biết cậu đứng ở cửa ra vào, nhưng hắn không có trả lời, chỉ nhìn vào một tờ trong thi tập, niệm xong một chuỗi dài lời nói cầu nguyện giống nhau, mới đưa thơ tập hợp đứng lên, nhìn ra Ôn Nhiêu phía ngoài, "Nếu như có thể có được tự do, nơi đây đúng là một nơi nghỉ phép thật tốt."

"Ha." Nếu như có thể có được tự do, nơi đây cũng sẽ không được bên ngoài gọi 'thu nhận' cho rồi.

"Xem ra cậu đã nghĩ tới kế hoạch."

"Đúng thực đã có." Chỉ là Ôn Nhiêu muốn nói cho bọn hắn biết trước, để xác định một việc. Một ít sự tình nghe rất buồn cười, "Bất quá, trước đó, tôi có thể hỏi anh một chuyện được không?"

Norman đem thi tập khép lại đặt ở bên gối, "Có thể."

"Anh ưa thích thi tập, ưa thích cầu nguyện, vậy tại sao lại tới nơi đây?" Vấn đề này có chút sắc bén, còn có chút lớn gan. Bởi vì Ôn Nhiêu bỗng nhiên không xác định, sau khi giúp hắn trốn ra ngoài, có phải hay không sẽ làm tăng càng nhiều tội nữa.

Norman đứng lên, "Ai biết được, có lẽ là bị người hãm hại."

Ôn Nhiêu lần đầu không hề sợ hãi xem kỹ Norman thật lâu, mới rút cuộc cách cán song sắt an toàn, hướng hắn lộ ra một cái mỉm cười, "Tối ngày mai, tôi sẽ tìm đến anh."

Những lời này mấy có lẽ đã là chỉ rõ rồi, ánh mắt Norman bỗng nhiên thâm sâu đứng lên, "Tốt."

"Anh cùng Shawn có lẽ đã có liên lạc đi, anh ta ở đâu?" Ôn Nhiêu hỏi.

Norman chỉ chỉ bên phải, "Phòng thứ bảy."

Đã nhận được đáp án Ôn Nhiêu quay người rời đi, cậu đi qua gian phòng bên cạnh Norman, nhìn thấy Hi Nhĩ Lạc cúi đầu ngồi ở trên giường. Hi Nhĩ Lạc đang cầm quyển sách cổ tích kia, ngón tay theo trên sách từng cái xẹt qua, ánh mắt hắn tựa như yên tĩnh đọc sách bình thường.

Người này.. Tại sao phải cùng Norman loại người này lăn lộn cùng một chỗ đây? Bọn hắn, lại là bởi vì sao bị đưa vào đây?

Làm quản lý ở chỗ này, Ôn Nhiêu đối với những người bị giam giữ vẫn có một chút khó hiểu đấy, bọn họ có nguyên nhân là vì tinh thần bất thường mà đả thương người khác, cũng có ảnh hưởng đến người vô tội, một số người sẽ phải ở lại đây mãi mãi, về phần càng nhiều chuyện khác nữa, Ôn Nhiêu chỉ là công tác ở chỗ này thật sự cũng không biết.

(1) Bệnh viện tâm thần: Tên gốc 精神病院 thật sự là QT và google đều dịch như vậy.

(2) Dĩa ăn: Cái này ở mấy chường trước mik quên giải thích. Dĩa ở đây là nĩa mà mình hay gọi í.

(3) Ngư long hỗn tạp: Tốt xấu lẫn lộn.

Bạn đang đọc Sau Khi Bị Ép Trở Thành Vạn Nhân Mê của Âm Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kduyen1409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.