Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Hoàng Giới

Tiểu thuyết gốc · 2485 chữ

Thiên lịch ngày 2 tháng 3 năm 120

Thiên Hoàng Giới, Đông Vực Thủy Giang châu, Lưu Vân thành.

Lưu Vân thành nằm ở nơi hẻo lánh nhất của Đông Vực, nơi đây nhân khẩu thưa thớt tài nguyên tu luyện thiếu hụt nên thật sự chả một ai muốn tới nơi này, nghĩ tới đây Lưu Bằng chỉ có thể thở dài.

Lưu Bằng vốn không phải người thế giới này. Hắn vốn là một nhân viên văn phòng bình thường ở Lam Tinh, hằng ngày chỉ có một quỹ đạo đó là đi làm sau đó tan làm về ăn uống tắm rửa rồi chơi game, thỉnh thoảng sẽ ra ngoài nhậu nhẹt hay đi chơi với đồng nghiệp, tuy nhân sinh nhìn như tẻ nhạt nhưng Lưu Bằng khá hài lòng bỗng một ngày chả biêt tại sao chỉ ngủ một giấc tỉnh dậy đã trở thành người bệnh nằm liệt giường ở một cái xa lạ dị thới giới.

Lúc đầu Lưu Bằng thật sự rất hốt hoảng nhưng dần đà hắn cũng phải nhận mệnh. Sau khi tiếp nhận kí thức của thân thể này hắn biết bản thân tên là Lưu Bằng, cha là Lưu Hùng thành chủ Lưu Vân thành, mẹ là Lý Ngọc Mai nhưng khó sinh mà đã qua đời vì thế từ nhỏ Lưu Hùng đã vô cùng nuông chiều đứa con này. Lưu Bằng được nuômg chiều từ bé đã thành một cái hoàn khố công tử suốt ngày chỉ biết ăn chơi liêu lỏng, dạo thanh lâu. Lúc mới xuyên qua nằm liệt giường cũng bởi vì đi thanh lâu gây sự đánh nhau té bể đầu.

Lúc này bổng nhiên có tiếng gõ cửa và tiếng nói: "Thiếu gia, lão gia cho mời ngài tới chính đường." Giọng nói của A Tú là Lưu Bằng nha hoàn.

"Ta đã biết, ngươi quay lại nói với cha ta là ta sẽ lập tức tới." Lưu Bằng đáp.

"Vâng, nô tỳ cáo lui."

Đang lúc Lưu Bằng đứng lên chuẩn bị đi tới chính đường gặp lão cha Lưu Hùng thì trong đại não bỗng vang lên một giọng nói của tiểu nữ hài.

"Đinh! Trứng may mắn đã hoàn thành ấp trứng."

"Cuối cùng cũng chịu nở." Lưu Bằng nghĩ

Lúc hắn xuyên qua nơi đây được tặng kèm một cái kim chỉ thủ hệ thống tên là Thần Cấp Đánh Dấu hệ thống, hệ thống mỗi ngày sẽ cung cấp cho hắn 1 lần đánh dấu, đánh dấu phần thưởng là ngẫu nhiên tùy vào may mắn nhưng tới bây giờ Lưu Bằng vẫn chưa đánh dấu được mẹ gì cả bởi vì cái này chó hệ thống yêu cầu túc chủ phải Khai Mạch cảnh mới mở chức năng đánh dấu, nhưng bản thân hắn ba ngày nửa mới tới sinh nhật mười lăm tuổi, nói cách khác hắn đã bị cái này chó hệ thống ăn mất 10 lần đánh dấu.

Khai Mạch cảnh chính là khi một người đủ 15 tuổi mượn nhờ linh khí du tẩu tuần hoàn toàn bộ bát mạch: Nhâm Mạch, Đốc Mạch, Xung Mạch, Đới Mạch, Âm Duy Mạch, Dương Duy Mạch, Âm Kiểu Mạch, Dương Kiểu Mạch nhờ đó mở ra thứ 9 mạch Khí Linh Mạch đây là bước quyết định một người sẽ là cao cao tại thượng Tu Giả truy tìm trường sinh hay là một giới phàm nhân trăm năm bụi trần. Chỉ người có Khí Linh Mạch mới thể hấp thu linh khí tu luyện.

Trong đầu mặc niệm giao diện hệ thống sau đó trước mặt hắn xuất hiện một giao diện màn hình màu xanh như trong mấy phim khoa học viễn tưởng, trên màn hình hiển thị:

Túc chủ: Lưu Bằng

Tu vi: Phàm Nhân

Công pháp: Không

Danh vọng điểm: 10000

Pháp khí: Thiết Kiếm( Hạ Phẩm)

Pháp khí chia làm: Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm, Thánh Khí, Thần Khí.

Sở dĩ tiền thân một giới phàm nhân nhưng lại cầm hạ phẩm pháp khí vì đây vốn dĩ là món quà sinh thần tiền thân mua cho Lưu Hùng từ tay một tên lang thang thương nhân, hắn bị tên thương nhân này lừa rằng đây là một thanh thượng phẩm pháp khí bị hư hao nên bây giờ bán lại giá chỉ bằng trung phẩm pháp khí, nghe xong tên này bại gia tử liền dùng số tiền lớn mua lại thanh kiếm này. Về nhà tặng cho lão cha còn bị đánh một trận.

Lưu Bằng mặc niệm mở ra túi đồ, lập tức phía trên màn hình đổi thành khung hình có 6 hàng ngang ô vuông, mỗi hàng có 20 ô, ở hàng đầu là 1 bản công pháp và một quả trứng đang nức ra liên tực rung lên, cả 2 đều là quà tân thủ mà hệ thống đưa cho Lưu Bằng cùng với 10000 điểm danh vọng. Theo như hệ thống trả lời thì điểm danh vọng có được nhờ vào tăng lên danh khí của bản thân, càng vang danh tới nhiều người càng có nhiều điểm, đồng thời cũng dùng để đổi đồ vật trong thương thành, dù hiện tại cái này chó hệ thống vẫn chưa mở thương thành cho hắn.

Công pháp tên "Tự Tại Thiên Ma", một môn Cửu phẩm công pháp. Ở Thiên Hoàng giới công pháp chia làm từ Nhất phẩm đến Thập phẩm, trong đó lấy Thập phẩm vì tối cao đa phần đều ở trong tay mấy lão quái vật thống trị Thiên Hoàng giới. Còn cái kia trứng tên Trứng may mắn sau khi dùng sẽ nở ra một món vật phẩm có phẩm chất cao có điều cao như thế nào thì cái này chó hệ thống lại không có nói.

Nhưng Lưu Bằng vẫn chưa quyết định mở trứng ngay mà là đi tới chính đường gặp Lưu Hùng. Phòng ở của hắn khá gần với chính đường nên đi chưa được bao lâu đã tới, vừa bước vào thì đối diện Lưu Bằng ngồi một người đàn ông trung niên mặc một bộ hoàng y đây là Lưu Hùng. Dù đã trung niên phát tướng nhưng nhìn vào khuôn mặt Lưu Hùng cũng có thể thấy hồi trẻ đây cũng là một cái tuấn lãng mỹ nam tử.

Nghĩ tới đây Lưu Bằng bổng nhớ tới một chuyện Ngưng Đan cảnh tu sĩ có 300 năm thọ nguyên. Lưu Hùng gặp Lý Ngọc Mai lúc tu vi còn là Hợp Khiếu và lúc đó hắn 84 tuổi mà Lý Ngọc Mai chỉ mới 20 tuổi.

"Cha ta thật là vô sỉ nha." Lưu Bằng thầm nghĩ

"Tiểu Bằng, Cha có chuyện quan trọng cần nói với con." Lưu Hùng nhấp một ngụm trà nói.

"3 ngày nữa là con đã đủ 15 tuổi, trong hộp viên này khai mạch đan tới lúc đó chỉ cần con ăn vào dẫn linh khí nhập thể tuần hoàn theo bát mạch, cho tới lúc mở Khí Linh mạch là được." Nói xong Lưu Hùng chỉ vào chiếc hộp trên bàn.

Nhìn nhi tử cầm lấy chiếc hộp trên tay Lưu Hùng nhẹ nhàng nói:" Tiểu Bằng đừng quá lo lắng cho dù không khai được mạch, cha vẫn có thể lo cho sống vô lo vô nghĩ."

Không phải Lưu Hùng nói chuyện xui xẻo mà thật sự việc có Khí Linh mạch hay không là ý ông trời, không có biện pháp nào có thể thăm dò một người trời sinh có Khí Linh Mạch hay không ngoại trừ tự mình khai mạch.

"Không sao đâu cha, Lưu Bằng là ai chứ là con của Lưu Hùng thành chủ Lưu Vân thành mà làm sao lại khai mạch thất bại được." Lưu Bằng cười nói.

"Con tự tin vậy là tốt, cha cũng yên tâm, vài ngày nữa có bằng hữu của cha từ Tinh Kiếm Môn tới nơi này vài ngày, con cố gắn biểu hiện cho tốt đừng đi chơi bời lêu lỏng, tới lúc đó cha sẽ nói giúp để hắn đưa con về Tinh Kiếm Môn tu hành, Lưu Vân thành nơi khỉ ho cò gáy này không thích hợp con."

"Tinh Kiếm Môn ? Cái này môn phái ở Thủy Giang châu cũng coi như là nổi danh môn phái, tới đó tu luyện cũng không có gì xấu." Lưu Bằng nghĩ.

"Nhưng còn cha? Con đi rồi thì phủ thành chủ chỉ còn mình cha cùng mấy cái người hầu."

"Yên tâm đi, lão già này biết chăm sóc cho bản thân." Lưu Hùng cười mắng nói.

"Thôi con quay về phòng nghỉ ngơi, cha còn vài việc chưa xử lí xong."

Sau khi Lưu Bằng rời đi, Lưu Hùng nhìn theo bóng lưng hắn thầm nói:"Tiểu Bằng con nhất định phải khai mạch thành công, cha không thể mang con đi cùng được."

Về tới phòng Lưu Bằng vội khóa hết cửa lại, gọi ra bảng giao diện không do dự mà bấm vào trứng may mắn, sau đó vỏ trứng vỡ nát lúc này trứng may mắn đã biến mất mà nằm ở đó là một cây trường kiếm màu đỏ đen, thân trải dài những ấn kí kì lạ màu đỏ đang nhấp nhô như một trái tim đang đập, cuối chuôi kiếm thì có điêu khắc nhìn như phượng nhưng lạ tà tính vô cùng , Lưu Bằng liền bấm vào xem thông tin.

Pháp khí: ???????

Công dụng: ??????

Lưu Bằng: ?????

Lưu Bằng liền gọi ra hệ thống hỏi cho ra lẻ.

"Vật phẩm phẩm chất quá cao thì túc chủ sẽ không thể xem thông tin ngay mà phải tiêu hao điểm danh vọng đưa cho hệ thống giám định." Hệ thống đáp

"Cmn ngươi cái này chó hệ thống." Lưu Bằng bây giờ muốn đánh chết cái này hắc điếm hệ thống

"Vậy bây giờ nếu ta muốn giám định cái này pháp khí cần bao nhiêu điểm?"

"Túc chủ trước hết phải dùng 10000 điểm danh vọng để mở chức năng giám định sau đó lại tiêu hao 10000000 điểm danh vọng để giám định."

" Ngươi cái này chó hệ thống sao không đổi tên thành Thần Cấp Cẩu Tặc hệ thống đi, 10000 điểm danh vọng đó là toàn bộ điểm hiện tại lão tử có, sau đó là 1000000 điểm thì ta lấy đâu ra hả." May mắn Lưu Bằng và hệ thống chỉ giao lưu bằng tinh thần nếu không có lẽ đám người hầu của phủ thành chủ sẽ cho rằng thiếu gia té bể đầu nên điên rồi.

Có lẽ lương tâm trỗi dậy nên hệ thống thả Lưu Bằng một con ngựa:"Giám định hệ thống không giới hạn trong đồ mà túc chủ mở ra từ hệ thống mà còn là tất cả mọi thứ trên đời nên 10000 điểm là quá ưu đãi, còn về món pháp khí này thì bổn hệ thống xem như lần đầu giám định miễn phí cho túc chủ."

Việc lập tức tiêu hết điểm danh vọng vào thời điểm này quả là không khôn ngoan, nhưng ai bảo hắn thật sự quá tò mò, tốn nhiều điểm như vậy để giám định thì không biết là cái gì đây, thêm cái này chó hệ thống liên tục ra điều kiện dụ dỗ nên hắn đành liều vậy.

"Đang giám định thỉnh chờ đợi."

"Đinh! Giám định hoàn tất."

Pháp khí: Ly Tình kiếm ( Phong ấn )

Không gì đáng sợ hơn nữ nhân từ yêu thành hận. Đã từng đính ước bội kiếm nay lại thành uống máu ma kiếm. Nàng từng là tuyệt thế tiên tử nay là ma đầu người người kêu giết. Một thanh trường kiếm một thân nữ nhi giết sạch cái này đáng chết thế đạo.

Chú thích: Ly Tình kiếm là một thanh ma kiếm đã uống qua máu rất rất nhiều tu sĩ. Có lẽ có cả chân thần?

Công dụng: mỗi khi giết một ai có thể hấp thu linh hồn của ngươi đó đồng thời có đọc được một vài kí ức của linh hồn. Ngoài ra Ly Tình kiếm còn có thể hấp thu thất tình lục dục trên thế gian tăng cường tự thân.

Nhìn dòng tất sát Ngưng Đan cảnh mà Lưu Bằng chỉ muốn cười thật to, có cái này bảo bối hắn còn không tung hoành ngang dọc cái này Thiên Hoàng Giới sao.

Dường như biết túc chủ nhà mình đang ảo tưởng nên hệ thống liền lên tiếng:" Thần Đọa Cung mỗi lần sử dụng đều chỉ bắn đc một mũi tên nên nếu túc chủ bị vây công thì cũng ngủm, mỗi lần sử dụng Thần Đọa Cung đều tiêu hao linh lực cực lớn và nó tăng dần theo cấp nên việc sử dụng nó nhiều lần trong chiến đấu sẽ chỉ làm mau cạn kiệt linh lực. Tốt nhất là xem như át chủ bài giết đổi thủ không kịp trở tay."

Nghe xong hệ thống phân tích Lưu Bằng bành trướng tâm tình cũng dần nguội lại.

"Nhưng mà vô phẩm lại là gì ? Vô phẩm không phải để chỉ mấy món đồ bình thường vô dụng hay sao."

"Vô phẩm là hệ thống phán định dành cho những vật phẩm mang tính trưởng thành như Thần Đoạ Cung. Ví dụ nếu so sánh hiện tại Thần Đọa Cung với một món thượng phẩm pháp khí thì Thần Đọa Cung chỉ có thể đánh với Ngưng Đan cảnh trở xuồng còn thượng phẩm pháp khí đã có thể đánh với Nguyên Anh cảnh, nhưng thượng phẩm pháp khí không bao giờ có thể giết được Chân Thần nhưng Thần Đọa Cung là có thể."

"Chờ chút, Chân Thần là cảnh giới gì?". Không thể trách hắn nha, tiền thân từ nhỏ đã ở cái này Lưu Vân thành thì có thể gặp bao nhiêu tu sĩ mạnh cao nhất cũng là Nguyên Anh tu sĩ tán tu còn cao hơn chả ai tới cái chỗ cằn cỗi này cả, thêm nữa lão cha Lưu Hùng cũng chỉ là Ngưng Đan cảnh thì biết được bao nhiêu.

"Thiên Hoàng Giới cảnh giới chia làm Khai Mạch, Hợp Khiếu, Ngưng Đan, Nguyên Anh, Luyện Hư, Thiên Phủ, Thánh Tôn, Bán Thần, Chân Thần. Mỗi cảnh chia sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ." Hệ thống hồi đáp.

Theo lời chó hệ thống nói Thần Đọa Cung hiện tại ngay cả một món thượng phẩm pháp khí cũng không bằng nhưng Lưu Bằng biết nếu hắn có thể nuôi dưỡng món pháp khí này thì hậu kỳ nó thật sự quá kinh khủng. Hệ thống không có nói rõ giới hạn sức mạnh của cây cung này, nó có thể là Chân Thần thậm chí là hơn?

Bạn đang đọc Đánh Dấu Liền Vô Địch sáng tác bởi Zarika
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zarika
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.