Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh tàn phế

Tiểu thuyết gốc · 950 chữ

Mọi người quay sang nhìn, chỉ thấy người lên tiếng là một nam tử, nhàn nhã chắp tay , bên cạnh là hai thiếu nữ xinh đẹp , dáng người uyển chuyển.

Triệu Bác nhướng mày, nhìn Sở Ngạo Nam, ánh mắt quen quen nhưng nhất thời không nhớ được đã gặp ở đâu.

" Ngạo Nam ca ca, bọn họ nói hắn là Triệu ngũ gia, nhân cách lại tệ như vậy, rất phù hợp phong cách của Triệu gia, đánh hắn đi Ngạo Nam ca ca "

Hàn Yên Nhi giơ nắm đấm nhỏ, xúi giục, nàng hận thấu Triệu gia, ngủ cũng mơ bọn hắn bị thiên lôi đánh chết.

Triệu Bác giật mình, hắn đã nhớ ra đối phương là ai, mấy ngày trước chính hắn nghe lời Triệu Chính Đức thuê một tên trung cấp Dược sư tên Lâm Tán, người kia còn công phu sư tử ngoạm hắn một vố.

Không những thế, hắn chính là người đã ra tay đánh lén đối phương hai năm trước, lúc đó hắn chưa đột phá tụ nguyên cảnh, lại sợ lộ mặt, nhất kích không giết được đối phương liền bỏ chạy.

Hắn linh quang lóe lên, cười lạnh " Không biết sống chết, hôm nay ta phải xuất thủ thay phụ mẫu giáo huấn ngươi " , dứt lời hắn đưa tay chộp về phía Hàn Yên Nhi.

Ban nãy hắn đã dò xét nàng, Tiên thiên tam trọng, mặc dù kinh ngạc tuổi tác nàng còn trẻ đã có tu vi như thế nhưng hắn cũng không để ý, Tiên thiên cảnh trong mắt hắn chả là cái thá gì.

Ngay lúc mọi người tưởng hắn muốn đối phó Hàn Yên Nhi, khoảng cách chỉ còn cách nàng hai trượng, hắn xảo trá hướng bên cạnh Sở Ngạo Nam mộtchưởng vỗ tới, muốn một chiêu vỗ chết hắn.

Sở Ngạo Nam vẫn đứng chắp tay, không quan tâm.

"Aaaa..." Chỉ nghe một tiếng hét thảm.

Triệu Bác ngay cả vạt áo của hắn vẫn chưa chạm vào , đã bị kiếm khí xung quanh Sở Ngạo Nam xoắn nát, cả cánh tay mất dạng.

Hắn thần tình thảm thiết, ôm bả vai lăn lộn trên mặt đất.

Sở Ngạo Nam đá hắn một cước, cả người hắ bị đập bay đụng vỡ một góc tường.

Một cước này khiến hắn xương cốt dập nát, nằm thoi thóp.

Tất cả khiếp sợ, sự việc diễn ra quá nhanh, nằm ngoài dự liệu của mọi người, ai ma ngờ đường đường Tụ nguyên cảnh Triệu Bác lại bị một thiếu niên đánh như con chó chết như vậy.

Có người rùng mình, hai chân mềm nhũn.

Lầu hai Dược thần đường.

Có hai bóng người.

" Bà bà, đó là chiêu thức gì? "

Người mở miệng là một nữ tử, dáng người có lồi có lõm, khăn mỏng che mặt.

Phía sau nàng là một lão ẩu.

Lão ẩu trong mắt tràn đầy khiếp sợ , lẩm bẩm " Chẳng lẽ là kiếm vực.. không thể nào"

Nữ tử thấy vậy khẽ nhíu mày.

Đại sảnh, chưởng quỹ lúc nãy lấy lại tinh thần, định nói gì nhưng lại mạnh mẽ nuốt xuống.

Hắn ngẩng đầu lên, chợt phát hiện hai thân ảnh trên lầu.

Nữ tử cảm nhận được ánh mắt của hắn, khẽ lắc đầu ra hiệu.

Hắn gật đầu, sai người kéo Triệu Bác đang thoi thóp ra ngoài, tiếp theo quay sang mọi người nói " Không có việc gì, các vị , tiếp tục a "

Người xung quanh lúc này mới phục hồi, ai lấy làm việc của mình, thỉnh thoảng vẫn xì xào bàn tán.

Sở Ngạo Nam thần sắc ung dung, như vừa làm việc không đáng kể.

Mã Thiết sơn lúc này vội tiến lên, chắp tay nói " Đa ta công tử tương trợ, tại hạ xin ghi nhớ ân đức, có cơ hội nhất định báo đáp "

Sở Ngạo Nam không quan tâm cười nói " Ta không phải vì ngươi, chỉ là ngứa tay mà thôi "

Sau đó, hắn tiến đến chỗ chưởng quỹ, nhàn nhạt nói " Ta muốn mua dược liệu "

Mã Thiết Sơn xấu hổ gãi gãi đầu.

Chưỡng quỹ tươi cười gật đầu, hỏi hắn muốn mua dược liệu gì.

Sở Ngạo Nam một hơi kể ra tên bốn năm loại dược liệu, chưởng quỹ nói " Tại đây chỉ có ba loại ngài cần, còn Tử linh tham, Tùng diệp thảo trong kho hiện tại không còn "

Đúng lúc này, một người chạy tới bên hắn, ghé vào tai thì thầm gì đó.

Chưởng quỹ nghe xong giật mình.

Hắn đối với Sở Ngạo Nam tươi cười nói ra.

" Vừa hay có một lô hàng từ tổng bộ truyền đến, ngài đợi một lát, ta thu thập đủ giúp ngài "

Một lát sau,có người bưng một chiếc khay ra, bên trong đủ loại thảo dược.

Sở Ngạo Nam chọn xong, tùy tiện cho vào nhẫn trữ vật , nhàn nhạt hỏi " bao nhiêu nguyên thạch ".

Hắn đương nhiên không có nguyên thạch, nhẫn trữ vật của hắn không có thứ đó, cùng lắm tùy tiện vứt cho đối phương một thứ trong đó cũng là báu vật vô giá.

Chưỡng quỹ xoa xoa tay " Chủ tử nói ngài không cần trả nguyên thạch "

" Ồ, có chuyện tốt như vậy sao? "Hắn khẽ mỉm cười.

Chưởng quỹ lại nói " Đổi lại chủ tử ta có một điều kiện, muốn gặp mặt ngài ."

Hàn Yên Nhi cùng Hàn Tuyết Nhi nghi hoặc, chỉ đơn giản như vậy.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Chúa Tể sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.