Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm cảnh trưởng thành, đường đến Nhật Nguyệt Đại Lục

Tiểu thuyết gốc · 2954 chữ

Hoả Sư Đoàn tổng bộ,

Thế Hoa sau thêm 1 tuần đi xe ngựa thì cũng tới chỗ thông báo nhiệm vụ của Ma Sư Quân số 12, từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy ra một túi tai của lang đạo cùng với giấy nhiệm vụ, nói với nhân viên kiểm kê.

"Ngươi hảo, đây là báo cáo của phần việc lần này."

"Được, ta kiểm kê xong sau đó sẽ tích điểm cho ngài." Nhân viên nhìn thấy Thiên Đố thì tinh thần lên hẳn, vô cùng nhanh chóng đem tờ giấy cùng túi đem đi.

"Nhiệm vụ diệt sát lang đạo. Một, hai, ba... Ngạo tào, vậy mà lại đến 844 cặp tai. 422 tên lang đạo a!" Nhân viên đếm xong thì không khỏi kinh hãi, 422 tên lang đạo, cho dù là Hồn Đế Hưu Tư cũng phải mệt mỏi a. Thường thì với quy mô lang đạo như thế này thường sẽ là một đoàn đội tới xử lý mới có thể diệt cỏ tận gốc, nhưng với Thế Hoa mà nói thì có thêm 3 phân thân cũng đủ là việc đó, dù sao với lực lượng tuyệt đối thì số lượng không có ý nghĩa.

Nhân viên lấy lại tác phong làm việc, nhập điểm cho Thế Hoa xong thì hướng nhanh chóng đi đến quầy ghi, giọng nói cung kính.

"Thiên Đố đại nhân, ngài tổng cộng giết được 422 tên lang đạo, dựa theo chiến tích mà tích phân của ngài là 1000 điểm, ngài có thể dựa vào tích phân mà đến Vũ Hồn Điện đổi tiền tài hoặc thiên tài địa bảo."

Thế Hoa nghe không phải là 500 tên lang đạo thì hơi nghi hoặc, nhưng khi nghĩ đến đám mà bị hắn biến thành bọt máu thì cũng không còn nghĩ nhiều.

"Ta đã biết, vậy khi nào sẽ có nhiệm vụ tiếp theo?" Thế Hoa hơi thắc mắc.

"Theo Hưu Tư đại nhân nói thì nhiệm vụ tiếp theo của ngài sẽ được thông báo vào một ngày sau, nên lúc này ngài hãy nghỉ ngơi thật tốt để bảo đảm điều kiện tốt nhất để làm nhiệm vụ." Nhân viên cũng trả lời chi tiết, đây cũng là đợi kết quả từ nhiệm vụ đầu tiên của Thế Hoa mà chọn ra nhiệm vụ phù hợp cho hắn.

"Ta hiểu được, cảm tạ!" Nói xong thì Thế Hoa như quỷ ảnh biến mất.

"Đúng là thâm bất khả trắc a." Nhân viên không khỏi cảm thán, bỗng nhưng nghĩ đến nhi tử của mình thì khoé mắt giật giật.

"Tiểu Hùng, phụ thân ngươi quên mất xin chữ ký cho ngươi rồi!"

...

Buổi tối, Đông Quân Phủ, trên mái nhà.

Thế Hoa hai tay gác lên đầu, cơn gió yếu ớt làm mái tóc của hắn bay phấp phới nhưng vẫn không thể nào che được ánh mắt của hắn đang nhìn về bầu trời đêm.

Bầu trời đêm nay không mây nên phá lệ sáng rõ, trên nền trời pha lẫn những lớp màu xanh, đen cùng tím kia là một dải tinh hà như dòng nước chứa những viên ngọc lấp lánh. Ánh trăng lúc này lại không phô trương mà điềm tĩnh ở một nơi phát sáng, tuy không choáng ngợp như những dải tinh trần trên kia nhưng lại làm điểm hoà hợp cho cả thương khung rộng lớn.

"Tiểu Thế Hoa, có thời gian sao?" Bỉ Bỉ Đông lúc này không biết từ lúc nào xuất hiện mà mở miệng nói.

"Đông nhi tỷ, ngươi ngồi xuống a." Thế Hoa thấy Bỉ Bỉ Đông đến thì cũng có hơi bất ngờ, sau đó từ Hồn Đạo Khí lấy ra một tấm khăn lót trên mái ngói, vỗ vỗ ra hiệu nàng ngồi xuống.

Bỉ Bỉ Đông thấy thế thì khoé miệng hơi mỉm cười, cũng ngồi xuống kế bên hắn, sau đó hỏi.

"Là chuyện của lang đạo sao?" Nàng cũng là nghe Mã Tiểu Đào nói về trải nghiệm của Thế Hoa ngày hôm nay nên mới tới đây, đến thì liền thấy ánh mắt đăm chiêu của Thế Hoa nên mới lo lắng lộ diện.

"Ân." Thế Hoa nghe vậy cũng biết Mã Tiểu Đào đã nói cho Bỉ Bỉ Đông nên cũng không giấu diếm.

"Đây cũng không phải là lần đầu ngươi thấy người chết a?"

"Ân, nhưng so với người ta giết thì là hai loại khác nhau mà, đúng không?"

"Ngươi đây vẫn là lo lắng đúng hay sai sao?"

"Trên đời làm gì có đúng hay sai, cũng chỉ là khác biệt về góc nhìn mà thôi." Thế Hoa lắc đầu.

Hắn tự biết bản thân cũng là loại vô chính vô tà, không phải chính nhân hoàn toàn cũng không phải là ác nhân hoàn toàn. Chỉ là hình ảnh của những nữ nhân kia quá đau lòng, khiến hắn tâm tình cũng khó mà bình tĩnh.

"Ngươi vẫn là cảm thấy bản thân nếu để những người kia sống là tốt nhất đúng chứ?" Bỉ Bỉ Đông ngữ khí quan tâm nói.

Thế Hoa im lặng, cũng coi như là đồng ý.

"Đó là ngươi đứng ở vị trí của ngươi, nhưng nếu là của họ thì sao, ngươi có từng nghĩ họ sẽ cảm nhận ra sao sao?"

Thế Hoa cũng trầm mặc, cũng bởi đây là lý do tại sao hắn cho đám người đó an lạc, bởi hắn biết về sau họ sẽ sống rất đau khổ.

"Nhân loại nói chung hay ta cùng ngươi nói riêng đều có thiên tính ích kỷ, đều có xu hướng thoả mãn cho nhu cầu bản thân mình, dù cho lý trí chúng ta vẫn biết điều gì mới là tốt nhất. Nhưng ngươi đã làm được điều ngược lại, tuy kết quả là cảm xúc không như thế nào hảo, nhưng chí ít với những người kia mà nói thì ngươi chính là sự giải thoát. Tiểu Thế Hoa, ngươi không cần cảm thấy có lỗi, hiểu chứ?" Bỉ Bỉ Đông ánh mắt dịu dàng nhìn về Thế Hoa mà nói.

"Đông nhi tỷ, ngươi lúc này mới giống một vị tỷ tỷ a." Thế Hoa thấy Bỉ Bỉ Đông lúc này tình thương tràn lan thì mới bất giác nói.

"Vậy lúc trước là ta không giống tỷ ngươi a." Bỉ Bỉ Đông nghe vậy thì đang cảm xúc thăng hoa thì tuột xuống, nét mặt cực kỳ khó coi nói.

"Nào có, lúc trước ngươi giống Thánh Nữ hơn, cực kỳ uy nghiêm cùng thần thánh." Thế Hoa mặt dù muốn nói tỷ tỷ nào ghen tị vì một bài thơ nhưng nhìn mặt nữ nhân trước mặt vẫn nói tốt.

"Hừ, để ngươi bị ta bắt đi thì biết mặt." Bỉ Bỉ Đông cũng chỉ hừ lạnh lẩm bẩm nói.

"Khụ, khụ... Không biết là Thần Khảo của Đông nhi tỷ như thế nào a?" Thế Hoa cũng rất biết chủ đề gây lãng tránh nói.

"Ân, cũng không có gì khó khăn, là..." Bỉ Bỉ Đông cũng không giấu diếm Thế Hoa mà nói ra nội dung khảo hạch, dù sao thì nàng cũng đoán được Thế Hoa có một chút hiểu rõ gì đó với Thần Giới nên nói cũng không sao.

"Hừm..." Thế Hoa nghe vậy thì suy nghĩ một hồi rồi nói.

"Đông nhi tỷ, ngươi vẫn là tích lại ít nhất 3 viên thần ban Hồn Hoàn, còn các từ đệ lục Hồn Hoàn trở về ta vẫn khuyên ngươi là lấy từ 9 vạn năm trở lên nên hạn, tốt nhất là 10 vạn năm."

"Là để Hồn Hoàn cho Vũ Hồn chân thân sao?" Bỉ Bỉ Đông nghe vậy sao không hiểu ý Thế Hoa đâu, từ đệ thất Hồn Hoàn trở đi nếu nàng có được Hung Thú Hồn Hoàn thì tăng phúc sẽ cao ngất ngưỡng.

"Ân."

"Nhưng 10 vạn năm Hồn Thú ngươi cấm gần hết rồi, làm sao mà chúng ta tìm kiếm đây." Bỉ Bỉ Đông nghĩ đến đây thì cũng có chút buồn bực, ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hai đầu rắn cùng khỉ kia nàng nhìn mà thèm, cả hai bọn chúng đều là dị chủng a. Nhưng trong "Cấm Sát" danh sách thì 10 vạn năm Hồn Thú ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm cùng Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương cũng nằm ở bên trong.

"Ngạch, ta sẽ bàn với Diệp tỷ cách để tới Nhật Nguyệt Đại Lục, vấn đề lúc đó sẽ được giải quyết mà thôi." Thế Hoa cũng nghĩ đến đám Hồn Thú ở Nhật Nguyệt Đại Lục, lúc này Nhật Nguyệt Đại Lục vẫn còn đang tập trung vào phát triển Hồn Đạo Khí nên sức chiến đấu so với Đấu La Đại Lục vẫn còn có nhiều chệnh lệch. Nên việc xuất hiện 10 vạn năm Hồn Thú là chuyện đương nhiên, dù sao cũng chẳng có ai có sức mà săn giết 10 vạn năm Hồn Thú.

Hơn nữa giết ở Nhật Nguyệt Đại Lục thì Ngân Long Vương cũng sẽ chẳng nói gì, dù sao bản thân nàng bảo trì là đám Hung Thú cùng Hồn Thú nhất tộc, mất một vài đầu 10 vạn năm Hồn Thú thực sự cũng không có vấn đề, không giết trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm cũng coi như là hết tình hết nghĩa.

"Ngươi nói đến khi nào mới có a?" Bỉ Bỉ Đông thực sự cũng không như thế nào để ý đến 10 vạn năm Hồn Hoàn, nàng chỉ đang muốn Thế Hoa thoát khỏi sầu não kia mà thôi.

"Trước đó ngươi có thể giết một đầu 10 vạn năm Tà Ma Hổ Kình Vương ở ngoài biển đó a." Thế Hoa nghe vậy cũng chỉ nghĩ là nàng đang sầu não về 10 vạn năm Hồn Hoàn nên mới gợi ý.

Đương đại Tà Ma Hổ Kình Vương trong nguyên tác cũng là một loại khát máu cùng hiếu chiến Hải Hồn Thú, đối với Hải Hồn Thú cũng được xem là một loại tà ác tồn tại. Việc giết đi nó cũng không như thế nào ảnh hưởng đến Hồn Thú nhất tộc cùng với hắn quan hệ, hơn nữa cũng có thể kết nối thêm với Ma Hồn Đại Bạch Sa nhất tộc.

"Tà Ma Hổ Kình Vương sao? Cũng là không tệ lựa chọn, ta sẽ cho người tìm hiểu tung tích của nó." Bỉ Bỉ Đông nghe vậy cũng gật đầu, nhưng hiện tại vẫn cần để cho người tìm hiểu trước, nàng vẫn cần thời gian hoàn thành Thần Khảo a, không vội vàng hấp thu Hồn Hoàn.

"Đông nhi tỷ, vậy là ngươi lại sắp đi nữa rồi sao?" Thế Hoa lúc này lại nhìn lên bầu trời mà hỏi.

"Ân, nhưng chắc hẳn cũng sẽ nhanh thôi. Làm sao? Nhớ ta sao?" Bỉ Bỉ Đông ánh mắt tràn đầy trêu chọc hỏi, nhưng giấu trong đáy mắt kia vẫn là sự mong chờ.

"Nói không nhớ liền chính ta cũng không tin, nhưng nói nhớ thì lại có chút không đúng, là có chút...không nỡ." Thế Hoa ánh mắt kia lại nhìn về Bỉ Bỉ Đông, trong ánh mắt lại có vô cùng bảo hộ chi ý.

Đây là hắn khi nhớ lại Tà Ma Hổ Kình Vương lại nhớ đến khi song Thần Đường Tam hạ thủ giết nàng cùng với đả kích của nhiệm vụ mà sinh ra bảo hộ chi ý. Tuy bây giờ đã thay đổi nhiều, nhưng hắn khi nhớ lại vẫn có chút lo lắng, nếu không phải Đường Tam về sau còn điểm để lợi dụng thì hắn đã hạ thủ giết chết mất rồi.

Bỉ Bỉ Đông cũng cảm nhận được cái kia bảo hộ chi ý, cảm giác hạnh phúc cực kỳ nhanh chóng mà lấp đầy trái tim nàng, được đệ đệ bảo hộ cùng lưu luyến như vậy với tỷ tỷ như nàng mà nói thì đúng là có bao nhiêu cao thành tựu.

"Ngươi là miệng bôi mật." Bỉ Bỉ Đông đông cười khúc khích không thôi.

Thế Hoa cũng mở miệng cười cười, ánh mắt lần nữa quay lại nhìn bầu trời, hắn tâm cảnh bây giờ lại thêm một bước trưởng thành.

...

Sáng hôm sau, Giáo Tông Điện.

Thế Hoa hôm nay có chuyện đến đây sớm, nhìn thấy đang đứng thẳng chờ mình Long Tiêu Dao thì lên tiếng chào.

"Long lão, chào buổi sáng."

"Bái kiến thiếu gia." Long Tiêu Dao hành lễ nói, hắn cũng là cảm nhận được Thế Hoa khí tức nên mới đứng đợi ở đây. Sau đó hơi nghi hoặc hỏi.

"Thiếu gia đến đây là kiếm Thuỷ nhi sao?"

"Ân, ta có việc cùng Diệp tỷ bàn bạc."

"Thuỷ nhi hôm nay không có dạy Na Na, ta sẽ nói với nàng ra gặp thiếu gia ngay." Long Tiêu Dao nghe vậy cũng không làm hỏi thêm, nói xong liền biến mất.

Thế Hoa thấy thế thì cũng chỉ có thể tìm một chỗ ngồi xuống đợi. Sau khoảng 1 phút thì cả hai người đều xuất hiện trước mặt Thế Hoa, Diệp Tịch Thuỷ khom người nói.

"Bái kiến thiếu gia."

"Ân, Diệp tỷ, Long lão hai ngươi ngồi đi." Thế Hoa ra hiệu.

Sau khi cả hai ngồi xuống thì Thế Hoa mới bắt đầu nói.

"Hai ngươi có cách nào đi đến hiện tại Nhật Nguyệt Đại Lục không?"

"Nếu như là phi hành mà nói với mốc thời gian hiện tại thì quãng đường bọn ta 6 tháng, tất nhiên là với Cực Hạn Đấu La tốc độ." Long Tiêu Dao so sánh khoảng cách hiện tại giữa hai đại lục kết hợp với tốc độ của bọn họ thì đưa ra một cái kết quả như vậy.

"6 tháng sao? Vậy cả đi lẫn về là hết một năm, hơn nữa còn là Cực Hạn Đấu La tốc độ." Thế Hoa lẩm bẩm một hồi thì thấy cách này tuy khả thi nhưng có rất nhiều rắc rối, nên mới hỏi.

"Diệp tỷ, ngươi có thể chế ra một Hồn Đạo Khí nào để gia tốc tốc độ đến Nhật Nguyệt Đại Lục sao?"

"Có thể, từ cấp 5 đến cấp 9 đều có."

"Cấp 9, có cả cấp 9 sao?"

"Ân, ta gọi nó là Không Gian Chi Môn - cấp 9 đỉnh phong Không Gian loại Hồn Đạo Khí, kém 10 cấp một tia. Có thể tạo ra hai cổng không gian ở hai vị trí khác nhau mà liên tục di chuyển qua lại. Nhưng vật liệu thực sự rất khó kiếm." Diệp Tịch Thuỷ lắc đầu, nàng bản thân cũng là trên lý luận nghiên cứu ra vật này. Nhưng nếu như muốn làm thì thực sự rất khó khăn, đây không phải là về trình độ, mà là về nguyên liệu, quá hiếm có.

"Diệp tỷ có thể nói cho ta biết tên vật liệu đó không?" Thế Hoa nghe công dụng của Không Gian Chi Môn thì khó kiềm được mà hỏi.

"Ân, 2 cái Hồn Cốt của 10 vạn năm Không Gian hệ Hồn Thú cùng 500 cân Sinh Linh Kim, các nguyên liệu còn lại thì có thể thu thập được." Đừng nói là bản thân Diệp Tịch Thuỷ đều thấy đau mất thịt, liền kế bên Thế Hoa cùng Long Tiêu Dao mặt cũng hơi giật, cái này quá đốt của a.

Thế Hoa nghĩ nghĩ nên đến nơi nào để lấy được những thứ này thì cũng chỉ có nhớ đến đại lục hung địa - Tinh Đấu Đại Sâm Lâm khu hạch tâm.

Suốt con sông lịch sử dài dằng dặc kia thì rất nhiều Hồn Thú có niên hạn chục năm đến 10 vạn năm đã chết đi mà rơi xuống Hồn Cốt, nên hắn không tin là liền một cái Không Gian hệ Hồn Cốt đều không có.

Mà bản thân Sinh Linh Kim lại là đệ nhất kim loại trong Thập Đại Kỳ Khoáng. Nguồn gốc thần thần bí bí, chứa đựng sinh mệnh nhưng lại không có trí tuệ, bản thân chứa đựng lực lượng dồi dào vẫn chưa có người nắm giữ được. Liền một miếng nhỏ xíu làm Phệ Linh Đao Khắc mà Hoắc Vũ Hạo sở hữu cũng đã là hiếm thấy, thì cứ nghĩ đến 500 cân xem, đây đúng là đốt tiền. Thế Hoa tin với tài nguyên của Hồn Thú cộng chủ Ngân Long Vương thì bấy nhiêu vẫn là có được.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại là hắn vẫn đem tu vi lên cao, nhận được hiến tế của Thuỷ Hoả Long Vương thì đến đó cũng chưa muộn, dù sao đến lúc đó thì mọi chuyện cũng đã thành, Ngân Long Vương muốn phản đối cũng không thể nào.

"Hai thứ đó ta có cách tìm kiếm, nhưng muốn tìm kiếm thì ta cũng phải có tu vi Hồn Vương trở lên, nên Diệp tỷ ngươi cứ chuẩn bị trước chính là." Thế Hoa xoa xoa mi tâm nói, gánh nặng đường xa a.

"Hồn Vương sao, theo thiếu gia tu luyện tiến độ thì hẳn cũng 12-14 tuổi a, vậy cũng ít nhất cũng là 5 năm nửa, chuẩn bị bây giờ vẫn dư dả." Diệp Tịch Thuỷ nghĩ vậy, dù sao tiếp cận 10 cấp Hồn Đạo Khí cũng không phải là nhanh chóng chế tác như vậy, cung kính nói.

"Tuân mệnh, thiếu gia."

"Ân, vậy nhờ Diệp tỷ rồi. Còn Long lão, ngươi từng nghe qua Thải Hồng Long sao?" Thế Hoa nhìn về Long Tiêu Dao có chút mong chờ hỏi.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng sáng tác bởi yy19661837
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy19661837
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.