Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu Thú Trường (2)

Tiểu thuyết gốc · 2853 chữ

Ở giữa Đấu Thú Trường,

Thế Hoa nói với trước mặt 6 người Thái Long, Kinh Linh, Thạch gia hai huynh đệ, Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh.

"Các ngươi lần này sẽ chiến đấu xa luân chiến với Hồn Thú, mỗi vòng một đầu Hồn Thú, niên hạn sẽ là từ 800 năm trở lên. Nếu như các ngươi đánh bại Hồn Thú hoặc một người trong số các ngươi mất khả năng chiến đấu, một vòng sẽ kết thúc. Người nào trụ đến được cuối cùng thì sẽ được thu nhận." Thế Hoa cũng thông tin nội dung.

6 người nghe xong thì nhìn lẫn nhau, có chút hơi giật mình. Bọn họ phần nhiều là Đại Hồn Sư, nhưng muốn đấu với Hồn Thú có niên hạn từ 800 năm trở lên thì không phải là chuyện nhỏ a.

"Các ngươi còn có gì muốn hỏi không?" Thế Hoa hỏi lại.

"Có thể nói cho bọn ta biết là có bao nhiêu vòng sao?" Độc Cô Nhạn lúc này hỏi. Dù sao xa luân chiến thứ này rất bào mòn thể lực, không thể nào kéo dài lâu được.

"Cái này thì không thể. Nhưng các ngươi yên tâm, ta cùng viện trưởng đã tính toán kỹ càng cực hạn của các ngươi, hơn nữa còn có người giám sát, sinh mệnh của 6 người các ngươi sẽ được bảo đảm." Thế Hoa lắc đầu nói. Nhưng mà lời này càng làm cho 6 người càng thêm lo lắng, dù sao không biết gì mới là đáng sợ nhất.

"Ta có thể hỏi là loại Hồn Thú nào sao?" Kinh Linh hỏi tiếp.

"Các ngươi trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm biết mình sẽ đối mặt với loại Hồn Thú gì sao?" Thế Hoa hỏi ngược lại, cái này làm Kinh Linh á khẩu không trả lời được.

"Vậy thì thời gian giữa các vòng là bao nhiêu a?" Thái Long hỏi, nếu như một đợt lại một đợt cứ như thế tới thì có là Hồn Thánh cũng bị bào chết.

"Các ngươi có 5 phút." Thế Hoa trả lời.

"5 phút sao."

Nhìn trầm mặc đám người, Thế Hoa biết là bọn họ đã không còn vấn đề gì, nói tiếp.

"Vậy các ngươi điểu chỉnh thể trạng của mình đi, các ngươi có nửa tiếng để chuẩn bị thực hiện khảo hạch." Sau đó Thế Hoa, Ngô Thiếu Triết cùng Hồ Liệt Na đám người đi lên khán đài để quan sát.

...

Trên khán đài, Hồ Liệt Na còn có hơi khó hiểu nói với Thế Hoa.

"Thế Hoa ca ca, nếu như ngươi muốn kiểm tra năng lực của bọn hắn thì có thể để Vũ Hồn Điện học viện đạo sư kiểm tra mà a, không cần phải sử đến Đấu Thú Trường a."

"Na Na, con người chỉ khi đối mặt với tuyệt cảnh mới thể hiện bản chất của mình. Giống như lần đầu ta gặp các ngươi, Diễm cùng Tà Nguyệt vì câu thời gian cho ngươi mà đối đầu với Địa Diễm Ma Trư, mà ngươi cũng vì lo lắng cho bọn họ mà ở lại không đi. Mặc dù cả hai việc đều có hơi ngu ngốc nhưng cũng đã nói lên 3 người các ngươi đều rất có nghĩa khí."

"Mà ta bây giờ là muốn tái hiện lại trường hợp như vậy. Để xem ở trong một hoàn cảnh cực đoan, liệu 6 người này liệu sẽ đưa ra quyết định gì? Mà ta sẽ từ quyết định đó mà quyết định bọn họ có vượt qua hay không." Thế Hoa cũng giải đáp thắc mắc cho Hồ Liệt Na cũng như hai người Diễm cùng Tà Nguyệt.

"Nhưng Thế Hoa, không phải ngươi nói là người trụ lại cuối cùng sẽ thông qua sao?" Tà Nguyệt nghe vậy thì cũng hiểu một chút môn đạo ở bên trong, nhưng vẫn hơi khó hiểu. Dù sao cách Thế Hoa tuyển chọn với khi nói với 6 người kia cũng không giống nhau.

"Ta không nói với họ là ta nói thật a?" Thế Hoa cười tà nói. Nếu như người cuối chỉ là kẻ vô dụng chỉ có vận may cao hay hi sinh người khác để đạt được mục đích thì Thế Hoa lập tức loại bỏ, loại người này về sau cỡ nào cũng sẽ gây hoạ.

"Ngạch." Cái này đúng là khiến Tà Nguyệt cùng một bên Diễm bó tay rồi, đã nói như vậy thì có thể làm gì nữa.

"Thế Hoa ca ca thật hư a." Hồ Liệt Na che miệng cười nói. Mà Thế Hoa cũng cười cho qua, ánh mắt hướng về phía dưới đấu trường.

Ở dưới đấu trường 6 người chỉ mất 10 phút để điều chỉnh lại tình trạng cơ thể, sau đó mới giới thiệu bản thân.

"Mọi người tốt, ta gọi là Kinh Linh, Khí Vũ Hồn Khô Lâu, 18 cấp Mẫn Công hệ Hồn Sư." Ít nói Kinh Linh vậy mà là người khởi đầu giới thiệu.

"Độc Cô Nhạn, Thú Vũ Hồn Bích Lân Xà, 25 cấp Không Chế hệ Hồn Sư." Độc Cô Nhạn cũng theo sau.

"Thái Long, Thú Vũ Hồn Đại Lực Tinh Tinh, 22 cấp Cường Công hệ Hồn Sư."

"Diệp Linh Linh, Khí Vũ Hồn Cửu Tâm Hải Đường, 18 cấp Trị Liệu hệ Hồn Sư."

"Thạch Mặc / Thạch Ma, Thú Vũ Hồn Huyền Vũ Quy, 13 cấp Phòng Ngự hệ Hồn Sư."

Trong đây lớn tuổi nhất là Thái Long - 9 tuổi, sau đó là Độc Cô Nhạn, Diệp Linh Linh cùng Kinh Linh - 8 tuổi, cùng Thạch Mặc Thạch Ma hai huynh đệ - 6 tuổi. Trong đó tất cả mọi người ngoại trừ Thái Long cùng Diệp Linh Linh ra thì tu vi đều tăng một cấp kể từ lần cuối Thế Hoa nhận được tin tức từ Hồ Liệt Na đám người.

"Chắc mọi người cũng hiểu, nếu như muốn qua được vòng này thì chúng ta sẽ phải phối hợp với nhau." Độc Cô Nhạn lên tiếng nói.

"Ân, dưới tình huống này thì phối hợp với nhau mới là tốt nhất." Thái Long cũng gật đầu đồng ý.

"Nhạn Nhạn, ngươi là Khống Chế hệ Hồn Sư, ngươi lĩnh đội được chứ?" Diệp Linh Linh lên tiếng nói.

Độc Cô Nhạn là tôn nữ của Độc Cô Bác - một cái Khống Chế hệ Phong Hào Đấu La. Mưa dầm thấm lâu, kết hợp với việc chuyển đến Vũ Hồn Điện học viện, Độc Cô Nhạn với Khống Chế hệ tâm đắc cũng có chút thu hoạch.

Diệp Linh Linh nghĩ được, tất nhiên những người còn lại cũng nghĩ được. Bởi vì phải ở trong môi trường đào tạo như Vũ Hồn Điện học viện, nên trí lực của những người ở đây cũng được tăng cao nhiều, không phải như đám người Vương Thánh ở Nặc Đinh Thành sơ cấp Hồn Sư học viện có thể so được.

Độc Cô Nhạn thấy không ai phản đối thì cũng nhận chức lĩnh đội này, ngay lập tức sắp xếp.

"Chúng ta đội hình bây giờ gồm có một Cường Công, một Mẫn Công, một Khống Chế, một Trị Liệu cùng hai Phòng Ngự hệ Hồn Sư, có thể nói đã là tương đối toàn diện. Bây giờ kẻ địch của chúng ta là Hồn Thú, niên hạn là từ 800 năm đến 2000 năm, vậy thực lực hẳn là từ Đại Hồn Sư đến Hồn Tông..." Độc Cô Nhạn sau một hồi phân tích cùng sắp xếp thì cũng đã thống nhất được đội hình.

Đội hình được bày ra theo hình tam giác. Thái Long ở phía trước đỉnh tam giác, phía sau hai bên trái phải là Thạch gia hai huynh đệ, mà hàng cuối cùng là Diệp Linh Linh được Độc Cô Nhạn cùng Kinh Linh bảo vệ.

"Sắp xếp xong rồi sao? Độc Cô Nhạn năng lực lĩnh đội cũng không tệ." Thế Hoa gật đầu, Độc Cô Nhạn an bài đã là tốt nhất.

"Thiếu gia, cũng nên bắt đầu rồi." Ngôn Thiếu Triết truyền âm nói.

"Ân, Ngôn thúc, bắt đầu thôi." Thế Hoa cũng gật đầu, nửa tiếng trôi qua cứ như vậy nhanh chóng a.

...

Ở trung tâm Đấu Thú Trường,

"Ầm, ầm..." Đấu Thú Trường cánh cửa sắt được kéo lên.

"Grừ...." Một tiếng sói gừ xuất hiện làm 6 người tinh thần kéo căng.

Từ bên trong bước ra một đầu cự lang. Toàn thân của nó dài khoảng 4m, ánh mắt màu xanh lục như lá cây non, hàm răng như sắt sáng bóng. Trên thân cũng không có lớp lông mềm mượt, mà là những cái vỏ cây sần sùi, có chỗ còn mọc ra cả mầm cây. Mà đáng chú ý nhất là trên lưng của nó có vô số sợi dây leo có gai nhìn cực kỳ hung tợn.

"Thường Xuân Thương Lang!" Độc Cô Nhạn liền nói ra tên của Hồn Thú.

Thường Xuân Thương Lang là một loại đặc hữu Hồn Thú, chỉ xuất hiện ở Lạc Nhật Sâm Lâm. Tốc độ cùng sức mạnh hạng trung, nhưng khả năng hồi phục lại rất cao. Hơn nữa những sợi đằng trên lưng của nó còn có khả năng khống chế đối thủ, có thể nói Thường Xuân Thường Lang là một cái toàn diện Hồn Thú.

Nên khi Hồn Sư gặp nó thường cũng lãng đi, không muốn gây phiền phức. Bởi cách đánh nhau của nó là đánh một lúc sau đó lại trốn đi hồi phục rồi lại đánh tiếp, cực kỳ khó chịu, hơn nữa còn gây uất khí.

Mà nhìn đầu này Hồn Thú cũng đã 800 năm hơn, thực lực cũng đã là sánh với sơ cấp Hồn Tôn.

Thường Xuân Thương Lang bản năng nhìn về phía Thái Long cùng Độc Cô Nhạn hai tên Đại Hồn Sư, sau đó mới nhìn về 4 người còn lại.

"Hú!!!" Thường Xuân Thương Lang ngẩng đầu lên hú một cái, sau đó hướng về phía của Thái Long mà tấn công. Nó muốn giết chết kẻ này trước, sau đó mới xử lý những kẻ còn lại.

"Vũ Hồn phụ thể!" 6 người vội vàng Vũ Hồn phụ thể, dưới chân hiện lên vô số Hồn Hoàn màu vàng.

Thái Long cả người cao lớn hơn thấy rõ, toàn thân mọc ra lông mao rậm rạp, cơ bắp cũng mang tính bạo tạc hơn.

Kinh Linh thì vốn đã âm u nay còn âm u hơn, toàn thân gầy ốm phủ một tầng sương đen, hai bàn tay biến thành cốt trảo.

Thạch Mặc cùng Thạch Ma trên người xuất hiện một tầng mai rùa mùa xanh ngọc, cả người vốn như núi trầm nặng bây giờ như thái sơn như vậy nặng nề.

Diệp Linh Linh không thay đổi nhiều, chỉ là trên tay có một đoá hoa hải đường màu tím.

Độc Cô Nhạn thì ánh mắt biến thành xà đồng, cơ thể toát ra mị lực yêu dị không thể xem thường.

"Thạch Mặc, Thạch Ma lên phụ giúp Thái Long dây dưa với Thường Xuân Thương Lang. Kinh Linh, người bây giờ đi giám sát nó, chờ đợi thời cơ tấn công. Ta sẽ ở lại bảo vệ Linh Linh." Độc Cô Nhạn nhanh chóng điều chỉnh lại đội hình.

"Rõ!" Đám người đồng thanh đáp lại.

"Thạch Mặc, Thạch Ma, làm choáng nó!" Thái Long gào lên, bọn họ trước đó đã giao phó cho nhau thông tin về Hồn Kỹ.

"Rõ!" Hai huynh đệ đồng thanh nói.

"Đệ nhất Hồn Kỹ, Huyền Vũ Chấn!" Hai huynh đệ đệ nhất Hồn Hoàn xoay vòng hò vào mai rùa trên thân, cả hai chân liên tục va chạm mặt đất, tạo ra dư chấn hướng về phía Thường Xuân Thương Lang.

Thường Xuân Thương Lang nếu như chỉ đối mặt với một người thì sẽ không bị hề hấn gì, nhưng hai tương đồng Hồn Kỹ kết hợp tạo ra uy lực không thể nghi ngờ là có khả năng tổn thương nó.

"Ầm! Ầm!" Hai luồng địa chấn liên hoà vào nhau tấn công Thường Xuân Thương Lang khiến đầu Hồn Thú vốn đang hướng lên liền bị một kích làm cho lùi lại, cơ thể cũng là choáng váng.

"Kinh Linh!." Độc Cô Nhạn ngay lập tức nói.

"Rõ!" Kinh Linh gật đầu.

"Đệ nhất Hồn Kỹ, Khô Lâu Thiểm!"

Kinh Linh thân ảnh ngay lập tức gia tốc đến bên cạnh Thường Xuân Thương Lang, cốt trảo hạ trực tiếp xuống ngay phần eo.

"Phốc!"

"Grừ!!!!!!" Thường Xuân Thương Lang bị một kích này mặc dù đau đớn không thể tả nhưng cũng lấy lại tinh thần, dây đằng trên lưng kết hợp với lang trảo liên tiếp tấn công về phía của Kinh Linh.

Nhưng Kinh Linh cũng dự đoán được mà dùng Hồn Kỹ né sang một bên, dây dưa với Thường Xuân Thương Lang.

Mà bên ngoài lúc này thấy rõ Thường Xuân Thương Lang trên thân vết thương đã khép lại, thể hiện khả năng hồi phục siêu cấp của nó.

Mà lúc này Thái Long cũng đã ở sau lưng đầu Hồn Thú này.

"Đệ nhị Hồn Kỹ, Bạo Liệt Cự Lực!"

Cả người hắn cao lên, cơ bắp cũng lớn hơn một vòng, một đấm nữa vào cột sống của Thường Xuân Thương Lang.

"Răng rắc!!!!"

"Grừ...." Cột sống gãy đôi khiến Thường Xuân Thương Lang hệ thần kinh khựng lại. Nó biết nó đã bị tính kế, vết thương này không phải là một cái 800 năm Hồn Thú như nó có thể hồi phục, hệ quả là phải chết. Nhưng vẫn còn lại chút bản năng cuối cùng, nó dùng vuốt ở chân sau cào cho Thái Long một cái.

Trước khi chết cũng muốn kéo người xuống.

Lang trảo như móc câu sắc nhọn như vậy hướng về mặt của Thái Long, mà Thái Long về phương diện tốc độ này không được, hai tay bản năng che lên đầu. Nhưng lần này không bị thương mắt thì hai tay cũng bị mất máu nặng, dù sao Thường Xuân Thương Lang cũng dồn hết lực lượng của mình vào đòn tấn công này.

"Xoẹt!" Một vệt máu xuất hiện rõ ràng. Nhưng trên tay của Thái Long không có bị nặng như vậy.

"Kinh Linh!" Thái Long thở phào gọi. Lúc nãy Kinh Linh nhanh trí đã đá hắn ra, may mắn thoát được hệ quả bị trọng thương.

Kinh Linh gật đầu coi như đáp lại, sau đó hai cốt trảo trên tay nhẹ nhàng hạ xuống lấy đi sinh mạng còn thoi thóp của Thường Xuân Thương Lang.

Một cái Hồn Hoàn màu vàng sẫm hiện lên, rõ ràng là đầu 800 năm Hồn Thú này đã chết.

Lúc này một nhân viên lên dọn xác của Thường Xuân Thương Lang, nói.

"Các ngươi có 5 phút để nghỉ ngơi." Sau đó là rời đi.

Diệp Linh Linh lúc này cũng thể hiện khả năng biến thái của Cửu Tâm Hải Đường, vết thường trên người của Thái Long đã hồi phục hoàn toàn.

"Mọi người mau ngồi xuống hồi phục Hồn Lực." Độc Cô Nhạn không cho bất kỳ ai tốn thời gian mà nói, dù sao 5 phút này cần phải tận dụng từng phút từng giây mới có thể trụ qua từng đợt khảo hạch.

Mà Độc Cô Nhạn đầu óc cũng đang quay động liên tục, bây giờ chỉ mới là vòng đầu mà thôi, những vòng sau không biết sẽ là như thế nào đây.

...

Bên trên khán đài,

"Độc Cô Nhạn cùng Kinh Linh hai người này không tệ, một cái khả năng lãnh đạo tốt, một cái sức quan sát cùng ứng biến rất cao." Thế Hoa không khỏi nhìn nhiều hai người này một mắt.

"Thạch gia hai huynh đệ này phối hợp cũng rất ăn ý, tuy nhỏ tuổi nhất nhưng có thể kết hợp sử dụng Hồn Kỹ đến mức này đã là cực cao thiên phú." Ngôn Thiếu Triết gật gù lẩm bẩm, phải biết trên đời này không có 2 chiếc lá giống nhau, Hồn Kỹ dù giống nhau cũng có sự khác biệt.

Hai người muốn phối hợp như trường hợp của Hàn Quán Nhất cùng Tịnh Yết Ngân cũng phải phối hợp nhiều năm, mà khả năng sử dụng Hồn Kỹ phối hợp của Thạch gia hai huynh đệ đã có thể so sánh với hai người này. Bên cạnh là song bào thai ra thì thiên phú có thể thấy được lốm đốm.

"Nhưng liệu bọn họ có giữ được phong độ này được bao lâu?" Cả Ngôn Thiếu Triết cùng Thế Hoa đều chú ý đến vấn đề này hơn. Dù sao khả năng của một người chỉ có giá trị khi thời hạn sử dụng là dài hạn, còn nếu chỉ là theo vận khí mà bộc phát thì giá trị lại chẳng còn cao như vậy.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng sáng tác bởi yy19661837
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy19661837
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.