Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Bạch Muốn Tiến Giai?

Phiên bản Dịch · 2066 chữ

**Độc Bạch Muốn Tiến Giai?

Dịch: w8haa**

Tô Cầm nói: "Vậy để xem thêm rồi hẵng nói. Hiện tại nhân lúc còn chưa có chuyện gì, con hãy đi nhanh đi, quay về Gia Lý Học Viện. Ở bên đó mới là an toàn nhất. Sau này nếu như Tu La này liên lạc với con, hãy báo cho ta biết. Nếu có cơ hội thì hãy thử trao đổi với hắn một chút."

"Vâng."

Mỹ công tử cũng không dám trì hoãn, nơi này cách quá gần phòng Tổ của Phong Lang tộc, phải nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ dẫn đến những sự nghi ngờ không đáng có.

Tu La yên lặng chui vào Sơn Mạch Gia Lý, hắn không hề trở về học viện Cứu Thục, bởi vì hắn cảm nhận được rằng có người theo dõi hắn. Hắn không biết là ai, nhưng có thể cảm giác được rằng đối phương theo sau Mỹ công tử mà đến. Hẳn là người ở bên phía Mỹ công tử, cũng có thể là người của tổ chức Cứu Thục.

Hắn tỏa ra một chút khí tức của Thần thức, sau đó nhanh chóng rời đi. Khí tức của đối phương nhanh chóng biến mất, không tiếp tục đi theo hắn nữa.

Mặc dù như thế, nhưng vì để cẩn thận cho nên hắn vẫn lựa chọn chui vào Sơn Mạch Gia Lý, nhân cơ hội này đến chỗ sư phụ Trấn Trưởng. Một là để thương lượng với sư phụ một chút, nếu như bên phía Mỹ công tử hỏi về thân phận của mình thì nên trả lời như thế nào, thứ còn lại chính là mời sư phụ Trấn Trưởng trở về học viện Cứu Thục để trị liệu giúp Mộc Vân Vũ sư phụ.

Cứ đi được một đoạn thì Tu La lại dừng lại, cảm nhận xem có còn sự theo dõi nào không. Dùng Tinh Thần Lực cửu giai hiện tại của hắn cùng với một tia thần thức còn lại, kết hợp cùng với Linh Tê Thiên Nhãn để cảm nhận sự nguy hiểm, cho dù là cường giả Thần cấp thì muốn theo dõi hắn mà không bị phát hiện cũng là một chuyện rất khó.

Hơn mười lần dừng lại kiểm tra, sau đó hắn mới yên tâm đáp xuống đầm nước bên cạnh Hoàng Kim Mộc.

Thiên địa nguyên khí đã nồng đậm hơn vài phần, nhìn từ vẻ bề ngoài thì Hoàng Kim Mộc cũng không thay đổi nhiều, dù sao thì thời gian cũng mới trải qua vài ngày mà thôi. Đường Tam biến trở lại hình dáng của bản thân, gọi Trấn Trưởng đang minh tưởng dậy.

"Tại sao ngươi lại đến đây vào lúc đêm hôm khuya khoắt thế này?" Trương Hạo Hiên nhìn về phía hắn với sự nghi hoặc.

Đường Tam không hề giấu giếm gì với hắn, kể lại chuyện mình dùng thân phận Tu La, kể lại chuyện hắn âm thầm trợ giúp Mỹ công tử ám sát cường giả Yêu Quái tộc.

"Hồ đồ. Ai mượn ngươi tham dự vào chuyện đó?" Trương Hạo Hiên nghe hắn nói, lập tức tức giận đáp.

"Ta lo lắng nàng sẽ để lại dấu vết, bị người khác phát hiện." Đường Tam nói ra.

Lông mày Trương Hạo Hiên nhíu chặt. Hắn nói: "Bất luận là ngươi hay nàng, đối với tổ chức nói riêng và toàn bộ nhân loại nói chung thì đều là hi vọng của tương lai. Nàng có sứ mạng của nàng, mà ngươi cũng có sứ mạng của ngươi, ngươi hiểu chưa? Cố gắng phát triển an toàn là chuyện quan trọng nhất bây giờ của ngươi. Một khi bị bại lộ thì biết phải làm sao? Lỡ gặp phải cường giả Thần cấp thì phải làm sao?"

Đường Tam nói: "Ngày hôm nay, ta cảm giác được rằng Mỹ công tử được một người âm thầm đi theo bảo vệ, còn theo dõi ta một đoạn đường nữa. Hình như là cấp độ Thần cấp đấy. Nhưng sau đó lại không đi theo ta nữa. Có phải đó là thành viên Lam cấp Cứu Thục còn lại ở Gia Lý thành hay không?"

Trương Hạo Hiên nhìn hắn chăm chú, sau đó đáp: "Ngươi rất thông minh. Nhưng mà, thông minh quá đôi khi cũng sẽ phản tác dụng. Hiểu không? Thời điểm dễ dàng thất bại nhất, chính là khi ngươi nghĩ rằng kế hoạch của ngươi đã rất hoàn hảo rồi."

Đường Tam cười khổ nói: "Ta hiểu rồi…. Sư phụ à, nếu như vị Lam cấp Cứu Thục kia hỏi về ta, mong người hãy bao che giúp ta với."

Trương Hạo Hiên trầm mặc.

Phải một lúc sau, hắn mới tiếp tục mở miệng: "Ngươi vẫn còn quá trẻ! Nhịn không được nên bại lộ năng lực của mình. Chẳng những ngươi phải che giấu, còn phải che giấu cực kì tốt mới được. Điều này cũng trách ta, bình thường trước mặt ta biểu hiện của ngươi rất trưởng thành, không ngờ trước mặt Mỹ công tử lại để bại lộ. Nếu như nàng đem chuyện của ngươi báo cáo cho Tổ chức thì biết làm sao bây giờ? Tổ chức xuống tìm ta để đối chiếu sự thật thì ta biết phải làm sao? Chẳng lẽ ta nói không biết ư?"

Đường Tam nghiêm túc nói: "Ta thấy rằng Mỹ công tử là người có thể tin tưởng được. Ta cũng có thể đoán được, mục đích của nàng chắc hẳn là chức thành chủ của Gia Lý thành. Hiện tại những chuyện mà nàng muốn làm, chủ yếu là vì cố gắng để hoàn thành nhiệm vụ trong tương lai. Ta chỉ muốn giúp đỡ nàng một chút mà thôi."

Trương Hạo Hiên lại tiếp tục rơi vào trầm mặc.

Thời gian im lặng lần này lại còn dài hơn lần trước nữa.

Đường Tam cũng không quấy rầy hắn, hắn không thể giải quyết toàn bộ mọi chuyện được, hắn cũng cần sự giúp đỡ. Các đồng đội ở Học viện Cứu Thục đối với hắn thì vẫn còn quá trẻ, năng lực cũng còn quá non nớt. Mà sự trợ giúp của sư phụ Trấn Trưởng thì lại vô cùng quan trọng trong giai đoạn hiện tại của hắn.

"Về chuyện này, ngươi không cần phải lo lắng nữa. Ta sẽ giải thích với thành viên Lam cấp Cứu Thục kia. Nhưng mà ta muốn ngươi hứa với ta, bất luận có chuyện gì xảy ra thì đều phải bảo vệ bản thân mình trước. Trong lòng ta, tầm quan trọng của ngươi còn lớn hơn Mỹ công tử rất nhiều. Hiểu rõ chưa?" Trương Hạo Hiên trầm giọng nói.

Dĩ nhiên là Đường Tam có thể hiểu những gì hắn muốn nói, thế nhưng trong suy nghĩ của hắn, người quan trọng nhất lại chính là Mỹ công tử!

"Hai sự kiện tập kích trong một khoảng thời gian ngắn, điều này sẽ khiến cho Gia Lý thành đặc biệt coi trọng vụ việc này, ta sẽ khuyên các nàng không nên hành động nữa. Ngươi cũng yên ổn một chút đi, hãy ở lại Học viện bên này. Cố gắng gia tăng tu vi mới là chuyện quan trọng nhất của ngươi."

"Vâng."

Đường Tam tiếp tục nói về chuyện của Mộc Vân Vũ, Trương Hạo Hiên đánh thức Hồng Nhất đang minh tưởng, nói với nàng rằng hắn sẽ trở về với Đường Tam, dặn dò nàng một vài thứ. Sau đó hai người trở về học viện Cứu Thục ngay trong đêm.

Mọi chuyện dường như lại trở về quỹ đạo bình thường.

Học Viện Gia Lý giống như một thế ngoại đào nguyên, Đường Tam cũng chỉ nghe đồn từ những học viên về chuyện Phong Lang Vương bị tập kích, giết chết mà thôi.

Mỹ công tử cũng trở về trường, đi học như mọi ngày, hắn thì lại trở về vai Tiểu Đường quét dọn. Những ngày sau đó, số lần nhìn thấy Mỹ công tử cũng trở nên nhiều hơn.

Trương Hạo Hiên giải thích với vị Lam cấp Cứu Thục kia như thế nào Đường Tam cũng không biết. Nhưng dường như tất cả mọi chuyện cũng đã được dàn xếp ổn thỏa.

Một tuần sau.

Trong lúc Đường Tam đang quét dọn ở quảng trường phía trước Lầu Dạy Học Chính, đột nhiên hắn nhìn thấy lão Mao đang vội vã chạy về hướng này. Từ rất xa, lão lão Mao đã vẫy vẫy tay với hắn.

Đường Tam vội vàng chạy nhanh tới, hỏi: "Lão Mao, có chuyện gì thế? Người đừng có gấp."

"Nhanh, quay về thị trấn nhỏ đi. Trấn Trưởng cho người đưa tin tới, nói là tìm ngươi có việc gấp." Lão Mao vừa thở gấp vừa nói.

Việc gấp? Nhịp tim của Đường Tam như khựng lại một nhịp. Hắn không dám chần chừ, nhanh chóng từ biệt lão Mao, rời khỏi Học Viện Gia Lý, chạy thẳng về phía thị trấn nhỏ của học viện.

Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ, học viện Cứu Thục đã bị Gia Lý thành chính thức phát hiện?

Hắn vừa mới tiến vào thị trấn nhỏ của học viện thì ngay lập tức đã thấy Trương Hạo Hiên với vẻ mặt lo lắng. Mà câu nói của Trương Hạo Hiên cũng khiến cho hắn bình tĩnh trở lại.

"Mau đi với ta, Độc Bạch muốn đột phá. Nhưng dường như có vấn đề."

Độc Bạch sư huynh chuẩn bị đột phá Thiên Hồ Chi Nhãn tầng thứ năm rồi ư?

Đường Tam cũng không hỏi gì nữa, lập tức đi theo Trương Hạo Hiên trở về học viện Cứu Thục.

Mới vừa đến gần học viện, Đường Tam ngay lập tức cảm giác được Tinh Thần Lực ở mi tâm của mình đang biến hóa, dường như có thứ gì đó đang dẫn dắt mình vậy.

Khi bọn họ tiến vào gian phòng của Độc Bạch, ngay lập tức Đường Tam bị dọa cho nhảy dựng.

Độc Bạch khoanh chân ngồi dưới đất, toàn thân đang không ngừng run rẩy, mồ hôi đổ ra đầy người, khiến cho y phục trên người hắn cũng đã ướt đẫm. Sóng tinh thần trên người hắn dao động vô cùng bất ổn.

Ở bên cạnh hắn, mấy vị sư phụ đều đang có mặt. Tư Nho đang ngồi ở sau lưng hắn, tay phải đặt giữa lưng Độc Bạch, hắn đang rót huyết mạch chi lực của mình từ từ tiến vào trong cơ thể Độc Bạch.

Tinh Thần Lực là thứ không thể động vào một cách tùy tiện, nếu không thì sẽ rất dễ gây ra hậu quả lớn, cho nên Tư Nho cũng chỉ có thể cố gắng ổn định huyết mạch của Độc Bạch mà thôi.

Hai con ngươi của Độc Bạch đang mở to, hào quang màu trắng không ngừng tràn ra từ trong đôi mắt của hắn, sự chấn động này cực kì bất ổn, ảnh hưởng tới số mệnh xung quanh. Thiên địa nguyên khí bên trong gian phòng cũng bị khuấy động khiến cho chúng giao động mãnh liệt, nhưng lại không rót vào bên trong cơ thể của hắn.

Hai huynh muội Mộc Ân Tình và Mộc Vân Vũ đều rất khẩn trương. Quan Long Giang thì đi qua đi lại ở một bên. Đối mặt với tình huống của Độc Bạch, bọn họ đều không biết phải làm như thế nào, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn mà thôi.

Nhìn thấy Trấn Trưởng dẫn Đường Tam đến, Quan Long Giang vội vàng đi đến, nói nhỏ với Trương Hạo Hiên: "Tình huống không tốt lắm. Tinh Thần Lực vô cùng bất ổn. Đứa nhỏ này có vẻ hơi vội vàng rồi, không nên ăn Tử Dương quả sớm như vậy. Dường như đã gặp phải bình cảnh, Tinh Thần Lực của hắn lại quá mạnh mẽ, cho nên muốn cưỡng chế đột phá, nhưng sự bạo động của huyết mạch và Tinh Thần Lực dường như lại giao hòa với nhau, hiện tại đã bắt đầu không chịu nổi rồi. Nên làm gì bây giờ?"

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.