Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Phong Hoả - Tiêu Viêm - Vân Vận

Tiểu thuyết gốc · 1106 chữ

Phong Chi Cực - Vẫn Sát liên tục được phóng xuất ra. Ngọn gió không khác những lưỡi kiếm sắt bén, chúng không ngừng đẩy lui ta, để giữ khoảng cách giữa hai bên. Tuy nhiên lực lượng nhục thân không phải thứ đơn giản, ta lấy nhục thân thành thánh, một đấm sẽ bình định thiên hạ.

Đấu khí ngưng vào nắm đấm, khi nắm đấm xuất ra. Chẳng khác gì tinh vân rơi rụng. Vân Vận ngay cả phản ứng cũng không thể theo kịp. Nàng chỉ có thể nhắm mắt chờ chết. Nhưng đợi mãi nàng vẫn chưa cảm thấy cơn đau nào ùa đến, da thịt cảm nhận được có người nào đang chạm vào dịu dàng ôm lấy vòng eo của nàng. Chậm rãi mở mắt ra, tên gia hỏa thần bí ấy vẫn đứng trước mắt, tuy nhiên hắn lại không tấn công. Ngược lại còn ôm eo của nàng, tay nâng cằm, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt của nàng. Nàng có thể thấy được một tia yêu thương phát ra từ ánh mắt đối diện với mình.

“Ngươi. . .” Vân Vận thẫn thờ không kịp hiểu chuyện gì, bỗng chốc không rõ tại sao khuôn mặt bừng khói lên, có vài vệt hồng ở hai má. Nàng vùng vẫy cố gắng chạy thoát, tuy nhiên lực lượng nhục thân quá mạnh. Nàng với cấp bậc Đấu Hoàng, thế mà lại không thể chống đỡ trước một cái Đấu Vương.

Nội tâm ta âm thầm đắc ý. Xém xíu nữa ta đã tự đem rắc rối vào thân rồi. Nhưng may mắn Gia Tường đã cung cấp thông tin về Vân Vận cho ta. Nếu không hậu quả khó lường.

—————————————————————————

Tên: Vân Vận

Tên thật: Thiên Không Phong Nhã

Thể chất: Thiên Thể (Niêm phong)

Bảo thuật trời sinh: Thiên Cốt, Thiên Nhãn (Niêm phong)

Tu vi: Đấu Hoàng Tam Tinh

Thân phận:

- Tông chủ Vân Lam Tông

- Ái nữ Thiên Không tộc tộc trưởng, tứ tiểu thư Thiên Không tộc

- Muội muội Thiên Không Tam Thánh

——————————————————————————

Thiên Không tộc! Gia tộc này chắc chắn được sinh ra từ sự xuất hiện của ta. Gia Tường. Mau cho ta biết, Thiên Không tộc là gia tộc thuộc đẳng cấp như nào.

[Bẩm chủ nhân! Thiên Không tộc thế lực thời kỳ Viễn Cổ tuyệt đối vượt xa Viễn Cổ Bát Tộc. Nhưng vì dính phải lời nguyền từ Hắc Thiên Đại Đế, từ đó các thiên tài gia tộc dần dần chết đi. Quyền thế gia tộc sụt giảm. Thế nên Thiên Không tộc đã quy ẩn, không có màng đến thế sự thiên hạ.]

Lời nguyền? Là lời nguyền gì cơ?

[Các thiên kiêu xuất thân từ Thiên Không tộc sẽ có tỉ lệ lên đến 70% sẽ dính phải, đó là họ sẽ vẫn lạc khi đến 30 tuổi.]

Thế còn Vân Vận? Nàng có bị dính cái lời nguyền này không?

[Bẩm chủ nhân! Vân Vận có dính lời nguyền này, tuy nhiên vì thể chất đặc biệt, nó có thể áp chế lời nguyền xuống. Tuy nhiên điều này cũng thể chất lẫn thiên phú của Vân Vận bị niêm phong.]

Hừm ngươi có cách giải lời nguyền?

[Ta không có. Nhưng công pháp của ngài có thể giải được.]

Thật sao? Thế phải làm như nào?

[Song tu!]

Cái gì? Ngươi đang nghiêm túc à? Quan hệ giữa ta và Vân Vận còn chưa tới đâu. Sao có thể song tu với nhau cơ chứ? Thôi thì đành làm kẻ hiếp dâm một ngày vậy.

“Ngươi nhìn cái gì mà nhìn lâu vậy hả?” Vân Vận bức tức nói. Bị người lạ nhìn chằm chằm như vậy, hơn nữa còn dụng chạm cơ thể nữa. Nàng cảm thấy có chút khó chịu.

“À không, ta chỉ đang nghĩ . . .” Ta nhếch mép, tiến sát lại một bên tai của Vân Vận, nói thầm: “Nên ăn nàng như thế nào mới là ngon nhất!”

Giật mình, Vân Vận cố gắng vùng vẫy và không ngừng chửi bới: “Tên khốn khiếp!! Ngươi mau thả ta ra.”

Ta lập tức bế Vân Vận lên, bay tới một sơn động. Vừa vào trong, ta đã đè nàng ấy ngay trên mặt đất.

“Vân Vận tông chủ! Nàng cả đời này chỉ có thể là vợ của ta.” Ta nhếch mép.

Bàn tay ta chậm rãi cởi bỏ từng lớp y phục trên người Vân Vận. Đập vào mắt là lớp da thịt trắng trẻo, ngực mông đầy đặn, eo thon, tính cách băng lãnh, khí chất lẫn thân phận đều bất phàm. Quả không hổ danh con cháu Thiên Không tộc. Đây tuyệt đối là tuyệt thế mỹ nữ, nếu hôm nay ta không ăn sạch nàng, thì ta không đáng mặt nam nhân.

“Tên khốn!! Nếu hôm nay ngươi không thả ta ra. Ta tuyệt đối sẽ giết ngươi và sau đó tự sát.” Vân Vận giận quá hóa điên. Nàng không còn nhớrõ thực lực của tên hỗn đản nãy thuộc thể loại gì sao. Có thể vượt cả một đại cảnh giới, để khiêu chiến Đấu Hoàng. Nàng căn bản không thể hạ sát hắn.

“Nàng không thể giết ta. Nhưng ta cũng không mong nàng chết. Xong chuyện này, ta cho nàng thời gian trở nên mạnh mẽ hơn. Sau đó hãy tới tìm giết ta, sau đó tự sát cũng chưa muộn đâu. Nếu giờ nàng cứ khăng khăng đòi tự sát. Thế chẳng phải nàng vừa thất thân vừa không trả thù được vừa mất mạng vì tự sát, thế không phải rất lỗ sao.” Ta nhếch mép. Dứt lời xong, tay nâng ngực phải của nàng lên, đưa miệng tới ngậm lấy.

“Á á!”

Cứ thế ân ái của họ trôi qua đến năm canh giờ, Vân Vận la liệt nằm khóc nức nở trên mặt đất. Còn ta thì ngồi bên cạnh, vừa uống rượu vừa xoa nắn cặp mông của Vân Vận.

“Hức hức hức ta phải giết ngươi hức hức ta phải giết ngươi.” Vân Vận phẫn uất vô cùng. Nhưng với thực lực của nàng, tên hỗn đàn ấy hoàn toàn không để vào mắt.

“Rồi rồi nàng sẽ giết được ta thôi. Nhưng không phải bây giờ.” Ta cười đắc ý. Đã bắn vào bên trong khá nhiều, có lẽ không bao lâu nữa, Vân Vận sẽ mang thai thôi. Thân là một phụ thân, ta không thể không bên cạnh ái nữ được.

“Vân Vận, từ giờ nàng theo ta đi.” Ta cúi người xuống, nâng cằm nàng lên, mắt đối mắt với nhau.

Bạn đang đọc Đấu Phá bây giờ ta là Tiêu Viêm sáng tác bởi KozukaMadoha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KozukaMadoha
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.