Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Phong Hoả Tội Lỗi

Tiểu thuyết gốc · 1015 chữ

Tại thác nước, Vân Vận ngồi tu luyện đã qua hai canh giờ. Đấu khí tu vi tiến triển rất nhanh. Chính nàng cũng rất bất ngờ, không thể tưởng tượng được cái tốc độ tu luyện khủng khiếp này. Từ Tam Tinh Đấu Hoàng, nàng đã đột phá lên Thất Tinh Đấu Hoàng, e rằng chỉ trong vòng vài năm tới. À không có lẽ chỉ vài tháng, nàng sẽ đột phá lên Đấu Tông. Đến lúc đó việc gánh vác tông môn sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Nhìn sang nam tử đã cướp trinh trắng của mình. Vân Vận ánh mắt nheo lại, lộ ra cái vẻ mặt khó tin. Tên gia hoả thật khủng bố thiên phú! Hắn từ Nhất Tinh Đấu Vương, thế mà có thể đột phá Thất Tinh Đấu Vương chỉ trong vòng một canh giờ. Đặc biệt công pháp hắn dùng e rằng rất mạnh. Địa giai công pháp? Không, Vân Vận cảm giác đây là Thiên giai.

Lúc mới bắt đầu tu luyện, ta cũng không tăng cấp nhanh như thế đâu. Ban đầu chủ yếu dựa vào công pháp. Nhưng sau này học qua các bước cơ bản để hấp thụ đấu khí tốt nhất, phối hợp với công pháp. Ta đã có thể gia tăng tốc độ tu luyện lên rất nhiều. Nhưng chủ yếu là nhục thân lúc trước không chịu nổi, thế nên không dám tùy tiện đột phá Đấu Hoàng hay Đấu Tông. Đa số khoảng thời gian 9 năm, ta đều luyện nhục thân nhiều hơn luyện đấu khí.

Bát Tinh. . .

Cửu Tinh. . .

“Gần chạm tới rồi.” Vân Vận bàng hoàng.

Đấu khí của ta tăng vọt dữ dội. Không còn nằm trong khoảng mà Đấu Vương có thể sở hưu. Ta còn có thể cảm ứng được một phần thiên địa lực, thậm chí là vay mượn một ít thiên địa lực. Đây là bằng chứng rõ ràng nhất cho việc, ta đã thực sự tiến nhập vào Đấu Hoàng cảnh giới. Cảm giác khủng bố tột cùng này rất khó tả. Bây giờ ta cảm giác, chỉ cần một chưởng lực đã có thể long trời lở đất. Vốn dĩ ta không có ý định theo Hoả Đạo của Tiêu Viêm thật sự. Thật sự quá tầm thường! Nhục thân cường đại! Hỏa đấu khí bất phàm! Chỉ cần nhiêu đó, ta liền có thể tung hoành thiên hạ tứ phương.

“Tiểu tử, ngươi đúng là không để người khác sống mà.” Vân Vận có chút cay cay trong lòng. Nàng tu luyện đã hơn ba mươi năm, mới có thể lên được Đấu Hoàng. Còn tên tiểu quái vật này, hắn chỉ cần đến mười lăm tuổi đã có thể đột phá Đấu Hoang

Nàng nhìn hắn, rồi mới mở miệng hỏi: “Ngươi tên gì?”

“Tên ta ư? À đúng rồi, ta chưa giới thiệu tên mà.” Ta mới nhớ ra từ đầu đến cuối, ta một câu nhắc đến tên mình đều không có. Cuối cùng ta giới thiệu tên thật:

“Ta tên là Tiêu Viêm.”

Keng!

Vân Vận làm rớt thanh kiếm xuống mặt đất. Ta cười mỉm như tận hưởng thú vui tao nhã. Đầu không ngừng tưởng tượng cảnh tượng hai sư đồ Vân Vận - Nạp Lan Yên Nhiên đều phục vụ ta chuyện giường chiếu. Chỉ cần nghĩ đến đã cực kì hứng thú rồi.

“Ngươi nói sao cơ?” Vân Vận run lẩy bẩy.

“Ta là Tiêu Viêm, hôn phu của Nạp Lan Yên Nhiên thưa Vân Vận tông chủ.” Ta bình thản đáp lại.

“N-Ngươi là hôn phu của Yên Nhiên. Ngươi sao lại làm thế với ta. Trả lời ta mau!!” Vân Vận uất ức hét lên. Bây giờ hết đường lui rồi. Nàng sao dám quay về Vân Lam tông chứ, chính nàng đã cùng hôn phu của Yên Nhiên ở đằng sau lưng làm chuyện không đàng hoàng. Nàng không đổ mọi tội lỗi lên đầu Tiêu Viêm. Vì chính nàng lúc đó cũng cảm thấy rất thoải mái, đó là điều khiến nàng tội lỗi nhất.

“Ta không hề có tình cảm với Yên Nhiên, đến cả cái gặp mặt còn không có. Ngươi ta yêu là nàng, mãi mãi là nàng. Vân Vận nàng hãy tin ta. Ta đã thích nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.” Ta đứng dậy, diễn một biểu cảm tội lỗi và buồn bã trước mặt Vân Vận.

Vân Vận mềm lòng khi chứng kiến bộ mặt đó của Tiêu Viêm. Nàng muốn giết nhưng không dám giết. Muốn buông cũng không dám buông. Tâm trí lẫn con tim đều đang rất rối bời.

Ta tiến tới, nắm lấy tay của Vân Vận, kéo nàng vào lòng của mình. Ôm chặt nàng ấy trong lòng, ta cảm nhận được cơ thể mềm nhũn và ấm áp của nàng. Đây mới chính xác đệ nhất xuân dược. Cho dù là xuân dược thật sự cũng không thể nào so sánh được. Nhưng nếu như ta làm tới ngay bây giờ, chỉ khiến Vân Vận cảm thấy thêm tội lỗi. Dù sao thì nàng vô tội, ta thì chỉ muốn chơi đùa chút thôi. Kẻ có tội ở đây là ta.

“Vân Vận! Ta hứa với nàng, ta sẽ tới Nạp Lan gia từ hôn và lấy nàng làm thê tử.” Ta hit một hơi thật sâu, hương thơm ấy kích thích từng tế bào trong cơ thể. Thứ kích thích chết ngươi này, ta sớm đã gục ngã rồi. Nhưng vẫn cố gắng gượng để bản thân không làm ra thêm loại chuyện bại hoại nào nữa. Có thể ta là ngụy quân tử, nhưng ta không phải loại nam nhân ăn xong rồi bỏ.

Vân Vận tựa đầu vào lòng ngực Tiêu Viêm. Nàng khóc ướt hết y phục của hắn. Từng dòng nước mắt thấm vào lớp vải, tiếng thút thít phát ra rất nhỏ. Chỉ cần nghĩ đến chuyện phải đối mặt đối mặt Nạp Lan Yên Nhiên. Nàng chính là một lời khó nói, vạn lời không thể nói.

Bạn đang đọc Đấu Phá bây giờ ta là Tiêu Viêm sáng tác bởi KozukaMadoha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KozukaMadoha
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.